Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đế Thiên Kiều

Tiểu thuyết gốc · 2421 chữ

Nghĩ là làm, Nam Vô Tâm bắt đầu kích phát quyền năng chúa tể bên trong Vô Hạn Thứ Nguyên Châu của mình, tạo ra một chỗ lực lượng mạnh mẽ tối thượng bên trong Thứ Nguyên Châu dồn lên chiếc quan tài băng giá kia, ý định muốn làm cho nắp của nó bất ra hay chí ít là xê dịch dù chỉ chút ít.

Nhưng việc này khó khăn hơn hắn tưởng rất nhiều, hắn không biết rằng đẳng cấp của chiếc quan tài này quá cao, cao hơn chỉ là Siêu cấp trang bị Pháp bảo Vô Hạn Thứ Nguyên Châu của hắn quá nhiều, dẫn đến dù vận dụng cả sức mạnh của không gian cũng khó mà làm nó xê dịch dù chỉ một chút.

Bất quá, Nam Vô Tâm là người đã làm thì sẽ là đến cùng, hắn không hề bỏ cuộc mà càng điên cuồng hội tụ sức mạnh, Nam Vô Tâm muốn dồn nén sức mạnh của toàn thể không gian trong Vô Hạn Thứ Nguyên Châu để xoay chuyển nắp quan.

Ầm...ầm...

Hậu quả chính là lâu đài lãnh địa sừng sững của hắn bắt đầu có dấu diệu lung lay mãnh liệt, làm cho đang nghỉ ngơi Mạn Thiên giật mình tỉnh giấc, làm cho gia nhân trong nhà hốt hoảng, như lâm vào đại địch.

Nhưng Nam Vô Tâm thì vẫn tiếp tục, chỉ cần nhà không nát thì hắn vẫn tiếp tục vận dụng sức mạnh, một cỗ hấp lực mang sức mạnh khổng lồ đang đẩy vào thành của nắp quan, làm cho nó bắt đầu có dấu hiệu của sự xê dịch.

Két...

Thấy nắp quan di chuyển dù chỉ là một khoảng rất nhỏ, Nam Vô Tâm mừng rỡ như điên, điều này có nghĩa là chỉ hắn tiếp tục vận dụng sức mạnh là có thể đẩy được nó ra.

Bất kể tòa lâu đài ngày càng rung lắc dữ dội, Nam Vô Tâm tiếp tục điên cuồng vận dụng sức mạnh của Vô Hạn Thứ Nguyên Châu, không những vậy mà hắn còn kích hoạt lên Bất Hủ Thánh Quang hộ thể, còn có cả Diệt Vực nhằm duy nhất một mục đích chính là muốn xê dịch nắp quan tài.

"Aaaaa...!" Khuôn mặt đẹp trai đã nổi lên đầy gân xanh dữ tợn, nhưng hắn đã làm cho nắp quan tài dịch sang thêm một chút nữa, chỉ thiếu một chút nữa thôi, hắn sẽ có thể ngắm nhìn xem rốt cuộc, bên trong cỗ quan tài băng giá này là cô gái hình hài ra sao.

Kẹt...

Nắp quan tài tiếp tục xê dịch thêm một khoảng nhỏ nữa, Nam Vô Tâm toàn thân phát ra một cỗ Long khí cuồn cuộn, hắn gầm một tiếng xung thiên: "Thần Long Chiến Thân!!!"

Ầm..ầm..

Theo đó toàn thân hắn bắt đầu nổi lên từng hàng Long Lân màu đen, cùng với chính là sức mạnh trên tay hắn trở lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, Nam Vô Tâm dồn toàn bộ sức mạnh vào một đòn duy nhất, đánh thẳng vào nắp của cỗ quan tài băng giá kia.

Phanh...!

Không phụ sự cố gắng của hắn, lực lượng tung ra là đủ để khiến cho nắp của cỗ quan tài bật tung lên một đoạn, tuy không hoàn toàn rơi ra nhưng là quá đủ để hắn nhìn được vào bên trong.

Nam Vô Tâm thấy vậy lập tức thu hồi lại toàn bộ cỗ sức mạnh tung ra, cũng kết thúc quyền năng chúa tể của Vô Hạn Thứ Nguyên Châu, làm cho tòa lâu đài không còn rung lắc nữa.

Hắn thở hổn hển từng bước tiến lại gần cỗ quan tài băng giá kia, đến gần, hắn cúi xuống nhìn vào tấm dung nhan bên trong đó, ánh mắt chạm đến lúc, Nam Vô Tâm lập tức xuất thần...

Đó là dung nhan của một nữ nhân đang nằm ngủ say trong giấc mộng thiên thu, nàng có gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ chim sa cá lặn, ngũ quan như ngọc, băng thanh ngọc khiết...

Nàng chính là giống như thiên nữ trên trời giáng xuống, mang trên mình vẻ đẹp lạnh lùng thánh khiết, mái tóc đen tuyền như u minh trải dài xuống phủ trên đôi bàn tay đang để trước bụng của nàng.

Nam Vô Tâm mặc dù đã nhìn qua không thiếu nữ nhân trên đời, nhưng không thể không thừa nhận, cô nàng này chính là một trong những người xinh đẹp nhất, thậm chỉ còn có thể sánh với người mà hắn cho là có gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ nhất, Nam Tuyết Thần!

Đặc biệt nhất vẫn chính là khí chất tỏa ra trên người nàng, mặc dù hai mắt nhắm chặt, ngủ say không tỉnh nhưng vẫn không thể phai mờ được, đó là khí chất tiên thiên, khí chất của một tiên tử không nhiễm khói lửa trần gian.

Nhìn vào đối phương, trên miệng Nam Vô Tâm không tự chủ mà lẩm bẩm vài chữ: "Đế Thiên Kiều...!"

Đó cũng chính là tên của nàng, con gái của Đế Thiên, Nam Vô Tâm đương nhiên có thể nhận ra trên mặt nàng cũng có mấy nét giống với lão tiền bối này.

Nhìn vào gương mặt tuyệt mỹ kia của Đế Thiên Kiều, Nam Vô Tâm có thể nhận ra hai hàng lông mày của nàng đang khẽ nhíu lại, có vẻ như mặc dù nàng đang ngủ say nhưng vẫn có thể cảm nhận được từng đợt lạnh buốt xung quanh cơ thể, hắn cũng biết cảm giác bị phong ấn như vậy không hề dễ chịu.

Nam Vô Tâm động tác ôn nhu dịu dàng đưa tay xuống muốn chạm vào gương mặt của nàng, nhưng vừa đưa tay đến cỗ quan tài lúc, Nam Vô Tâm ngón tay liền cảm nhận được sức lạnh thấu xương, làm cho hắn chỉ muốn rụt tay lại ngay lập tức.

Với sức mạnh hàn băng lạnh giá này, Nam Vô Tâm chỉ chạm vào một chút thôi mà đã thấy khó chịu rồi, hắn có thể nhận ra rõ ràng Đế Thiên Kiêu nằm bên trong hơn một ngàn năm như vậy chắc chắn không hề dễ chịu chút nào.

Mặc kệ hàn băng lạnh giá có thẩm thấu lạnh buốt bàn tay mình, Nam Vô Tâm tiếp tục đưa tay xuống, muốn chạm vào tấm dung nhan xinh đẹp kia của Đế Thiên Kiều.

Tích...

Chạm đến gò mà của đối phương lúc, Nam Vô Tâm cảm nhận được không phải là sự mềm mại, trái lại, cứng rắn và lạnh lẽo là những gì hắn cảm nhận được, cảm giác này không khác nào đưa tay chạm vào một khối băng cứng chứ không phải là gò má của nữ nhân.

Nam Vô Tâm lập tức nhận ra rằng, do nằm trong băng quan quá lâu dẫn đến cơ thể của Đế Thiên Kiều cũng bị băng hóa theo, nếu cứ tiếp diễn thêm nữa, nàng không chừng có thể bị đóng băng cơ thể, khiến cho mãi mãi không thể tỉnh lại.

Nam Vô Tâm mặc kệ đau đớn, hẵn vẫn không ngừng vuốt ve gò má cứng và lạnh như băng của nàng, trên miệng ôn tồn nhẹ giọng nói: "Thiên Kiều, yên tâm, ta sẽ cứu nàng trở ra..!"

Có quá nhiều lý do để hắn phải cứu nàng, Đế Thiên Kiều là con gái của Đế Thiên, người có ân với hắn, nhưng dù cho không phải đi nữa thì hắn vẫn cố hết sức cứu nàng trở ra, Nam Vô Tâm lương tâm không cho phép bản thân mình bỏ mặc một nữ nhân chịu khổ như vậy, nàng đáng lẽ ra phải được tận hưởng hạnh phúc chứ không phải cả qua năm suốt tháng nằm trong hầm băng như vậy.

Huống chi, Đế Thiên Kiều lại xinh đẹp như vậy, Nam Vô Tâm thương hoa tiếc ngọc, sao mà nỡ...

Hắn lập tức triệu hồi một ngọn lửa mạnh mẽ truyền lên bàn tay mình, Cửu Thiên Tiên Hỏa của Cửu Thiên Phượng Hoàng, ngọn lửa vừa ra, hàn băng xung quanh lập tức trở nên ôn hòa đi rất nhiều.

Mặc dù không biết hàn băng và đẳng cấp của cỗ quan tài này cao bao nhiêu, nhưng Nam Vô Tâm lại biết Cửu Thiên Tiên Hỏa rất mạnh mẽ, Cửu Thiên Phượng Hoàng, một huyết mạch vô cùng mạnh mẽ, tiềm năng phát triển của nó còn có thể lên tới mức độ Thần tộc!

Nam Vô Tâm bắt đầu dùng Cửu Thiên Tiên Hỏa để làm dịu bớt hàn băng xung quanh Đế Thiên Kiều, hắn cứ như vậy ngồi bên cỗ băng quan, một tay phủ lên đôi bàn tay trên bụng Đế Thiên Kiều, một tay vuốt ve khuôn mặt đang ấm dần và trở nên có huyết sắc của đối phương, hai mắt thì không rời khỏi khuôn mặt tuyệt mỹ mỗi khắc.

Chẳng biết bao lâu đã trôi qua, chỉ thấy sắc trời đã ngả về gần tối, Nam Vô Tâm trên người mệt mỏi rã rời, Cửu Thiên Tiên Hỏa muốn triệu hội ra cực kì tiêu hao sức lực, mà Nam Vô Tâm cũng không phải cái lò không đáy, hắn lúc này đây đã tới giới hạn chịu đựng.

Làm Nam Vô Tâm đáng tiếc chính là Đế Thiên Kiều vẫn chưa tỉnh, nàng vẫn một mực lâm vào trong thiên thu vô lối, nhưng công sức hắn bỏ ra không phải là vô ích, trên khuôn mặt của Đế Thiên Kiều hiện tại đã trở nên hồng nhuận có sức sống, làn da cũng không còn lạnh lẽo thấu xương mà đã trở nên ấm áp mềm mại, khiến cho Nam Vô Tâm sờ vào thích mê, căn bản chính là không muốn rời tay.

Mặc dù biết hành vi của mình có vẻ không phải chính nhân quân tử cho lắm, lợi dụng lúc người ta hôn mê mà trên khuôn mặt sờ nắn đủ thứ, nhưng Nam Vô Tâm đã nhận định người nữ nhân này phải là của mình, hắn mặc kệ...

Đến nước này đã không thể cất lại băng quan vào trong kho đồ hệ thống, Nam Vô Tâm dứt khoát để nó ngay tại phòng riêng của mình, mặc kệ nó có vướng víu là chắn lối đi như thế nào đi nữa.

Hắn đứng dậy, Nam Vô Tâm biết mở băng quan ra là một chuyện, còn muốn đưa Đế Thiên Kiều ra ngoài lại là một chuyện khác, bởi vì nàng đã được cha nàng là Đế Thiên phong ấn tại đây, muốn đưa nàng ra khỏi bắt buộc phải phá bỏ lớp phong ấn này đã.

Nhưng việc đó để sau đã, Đế Thiên Kiều còn chưa tỉnh lại, vả lại hắn cũng không biết cách giải phong ấn, mọi chuyện cứ từ từ suy tính, không nên vội vàng.

Nam Vô Tâm cảm nhận được, chỉ cần hắn đều đặn dùng Cửu Thiên Tiên Hỏa truyền cho Đế Thiên Kiều, nàng rất nhanh liền có thể tỉnh lại....

Đắp cho đối phương một cái chăn bông, Nam Vô Tâm trở ra bên ngoài, vừa đi ra lập tức đã thấy Mạn Thiên vẻ mặt lo lắng đứng trước đó.

"Tiểu Tâm, vừa rồi là có chuyện gì, vì sao lãnh địa của chúng ta rung lắc như vậy, có lẽ nào..." Thấy Nam Vô Tâm trở ra, Mạn Thiên ngay lập tức tiến đến trước hắn, hai tay nắm lấy vai hắn lo lắng nói.

Hóa ra khi nãy khi Nam Vô Tâm vận dụng sức mạnh chúa tể tuyệt đối của Vô Hạn Thứ Nguyên Châu, cơn rung chấn bên trong không gian lãnh địa đã được Mạn Thiên cảm nhận được rõ mồn một, nàng khi đó ngay lập tức nghĩ đến lãnh địa có địch nhân xâm lấn, nghĩ ngay đến chính là Florentino dẫn người sang trả thù, dù sao thì Nam Vô Tâm và nàng vừa mới đánh hắn thành đầu chó.

Nam Vô Tâm thấy vậy sững sờ một lúc, rung lắc? Hắn thực ra lại chẳng cảm nhận được gì, nhưng nghĩ đến khi nãy mình đã vận dụng triệt để quyền hạn bên trong Vô Hạn Thứ Nguyên Châu, Nam Vô Tâm liền sáng tỏ.

Mỉm cười xoa đầu Mạn Thiên, hắn nhẹ nhàng nói: "Mạn Thiên nàng yên tâm, không có chuyện gì nghiêm trọng, chỉ là ta có một số nghiên cứu mà thôi!"

Mạn Thiên ngờ vực nhìn hắn, nghiên cứu? Nghiên cứu cái gì mà nhà đều rung như vậy, có phải chăng nếu hoàn thành lúc liền cả nhà đều nổ, đến lúc đó nàng cùng hắn trở thành vô gia cư nhân?

Nghĩ là vậy, nhưng Mạn Thiên cũng không hỏi nhiều, chỉ cần không sao là được rồi, gật đầu căn dặn hắn nói: "Tiểu Tâm ngươi làm gì thì làm, nhưng vẫn phải nhớ nghỉ ngơi tĩnh dưỡng tốt, hai ngày nữa là diễn ra ngày định tội rồi, không thể để mọi công sức đổ sông đổ bể nghe chưa?"

Nam Vô Tâm nghe vậy gật đầu lia lịa, ngoan ngoãn gật đầu nói: "Vâng vâng, phu nhân đại nhân dạy phải.."

Cả hai người sau đó đều trở về nghỉ ngơi, chuẩn bị cho ngày định tội diễn ra sau hai ngày, không chỉ có hai người, ngày định tội này thậm chí còn ảnh hưởng đến quy mô và cách cục không nhỏ trong Vương Quốc, cho nên không ít các thế lực lớn đến rục rịch chuẩn bị, trong đó có cả Cao cấp gia tộc Floren, Cao cấp gia tộc Hoa Hồng, thậm chí còn liên hệ đến Khởi Nguyên Vệ, xa xôi Vương Đô Mạn Gia và thậm chí và hoàng thất Vương Quốc một số phe cánh, đều là một mớ dây mơ rễ má liên kết với nhau...

---

DÀNH CÁC BẠN YÊU THÍCH TRUYỆN VÀ MUỐN ỦNG HỘ CHO TÂN SINH VIÊN LÀ MÌNH ĐÂY!

NGÂN HÀNG: Việt Nam Thịnh Vượng CAKE BANK (VPB)

STK: 0979163665

TÊN: Phạm Thành Nam

TRUYỆN CỦA MÌNH LÀ HOÀN TOÀN MIỄN PHÍ, TẤT CẢ LÀ DỰA THEO SỞ THÍCH VÀ NIỀM ĐAM MÊ CỦA MÌNH NÊN NẾU CÁC BẠN YÊU QUÝ THÌ HÃY ỦNG HỘ MÌNH NHÉ!

CHÂN THÀNH CẢM ƠN CÁC BẠN RẤT NHIỀU!!!

Bạn đang đọc Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor sáng tác bởi Thnnam3105
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thnnam3105
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.