Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 331: Em Vợ???

2860 chữ

Cuộc chiến vẫn diễn ra kịch liệt, Sát Phá Lang cùng Phong Thần Hội hung mãnh, đối phương cũng không phải tay vừa. Hai bên đều rõ trận này là quyết định tồn vong nên dù công hay thủ cũng dốc hết lực lượng, có điều không ai nghĩ tới Đại Thụ Liên Minh sẽ bại nhanh như vậy, cũng không ngờ Phong Thần Hội lại đủ nghĩa khí đến cứu viện Sát Phá Lang.

Phải biết rằng Phong Thần Hội vừa đánh tan Đại Thụ Liên Minh, tàn binh đối phương cũng chưa hẳn buông súng đầu hàng, phân chia lực lượng đi cứu viện lúc này rất có thể đang thắng lại hóa thua .

Đại Thụ Liên Minh đương nhiên nhận ra chuyện ấy, có điều muốn phản công giờ đây cũng vô lực. Nếu nhân số bọn họ nhiều hơn một chút, chắc hẳn sẽ gây được khó khăn cho Phong Thần Hội, đáng tiếc chỉ một chứ “nếu” không đủ để xoay chuyển tình hình.

Chiến trường hai bên đều tổn thất thảm trọng, phía Phong Thần Hội cục diện sớm an bài nhưng Sát Phá Lang thì không khả quan như vậy. Thông Thiên là liên minh cấp A , chưa kể lính đánh thuê và mấy bang phái nhỏ khác, áp lực vì vậy mạnh mẽ không thể tưởng. Sát Phá Lang dẫu sao cũng là một trong Bát đại A cấp liên minh, dù không tấn công cũng có thể phòng thủ, có điều vì lưỡng đầu thọ địch nên thế trận dần dần bị phá vỡ.

May là đúng lúc nước sôi lửa bỏng thì Phong Thần Hội xuất hiện. Lý Phong thống lĩnh hai quân đoàn tinh nhuệ, số lượng không nhiều nhưng sức chiến đấu kinh người. Lúc tấn công Đại Thụ Liên Minh, hai quân này đều chỉ dùng người máy cơ bản, nên khi thay lại cơ giáp sở trường thì lực lượng chỉ tăng chứ không hề giảm.

Bây giờ mới chính là thực lực của Tử vong kỵ sĩ và Bán thú quân đoàn, cả khả năng cơ động và kỹ thuật chiến đấu đều đạt đến cao độ, từ khi nhận lệnh, tráo đổi cơ giáp, tập kết đội hình đến lúc bắt đầu tái công kích, cả thảy chỉ mất hơn một giờ. Cuộc chiến đấu này thật sự là khảo nghiệm nghiêm khắc với sức lực của từng thành viên, vừa trải qua một hồi chiến đấu, đến lúc tái công kích hiệu suất vẫn đạt hơn chín mươi phần trăm, nếu là một liên minh khác thì sáu mươi đã là hoàn hảo.

Ngoài sức chiến đấu kinh người, kỳ dư Phong Thần Hội còn đạt tới khả năng phối hợp nhuần nhuyễn. Phối hợp như vậy, khi hỗn chiến mới thấy hiệu quả không thể tưởng.

Có một câu kinh điển "Lúc chiến đấu, một người không phải là một người". Hai đội hình hỗn chiến, có thể thấy rõ ràng chuyện ấy. Đa số binh lính chỉ để ý đến chính mình, cùng lắm là tiện thể phối hợp một chút với người bên cạnh, còn một khi gặp nguy hiểm thì tuyệt đối sẽ không quản đến người khác. Phong Thần Hội lại không hề như vậy, mặc dù chưa đạt đến trình độ người làm cho ta, ta làm cho người, nhưng khả năng cận chiến đội hình hơn hẳn các liên minh khác, chỉ nhập cuộc chưa lâu là thấy rõ hiệu quả.

Ngoài một ít cao thủ có hạng, đã số người chơi một lúc sẽ cảm thấy mệt mỏi. Có điều nếu lộ ra thần sắc uể oải thì cảm giác này sẽ lan truyền rất nhanh, khiến thế trận lâm vào suy yếu. Đường Linh biết rõ chuyện này, không ngừng lên tiếng cổ vũ các binh sĩ.

Mệnh lệnh của nam nhân là một loại phương pháp, lời động viên của mỹ nữ lại là một cách khác, công dụng tuyệt đối không hề kém. Đây cũng là một đặc thù của Phong Thần Hội, các liên minh khác thường chỉ hò hét vài câu, chỉ Phong Thần Hội là tổ chức hẳn một đội chuyên cổ vũ, khỏi phải nói hiệu quả cao như thế nào.

"Ngươi nói cái gì, Phong Thần Hội đến tiếp viện?"

"Đồ ăn hại, phản công, bắn chết chúng nó! Vừa đại chiến đằng kia lại dám tới đây làm loạn hả?"

"Hội trưởng, đúng là Phong Thần Hội. Bọn này điên rồi chắc, chúng ta có cần cứu viện không?"

Cả những người xem náo nhiệt cũng khiếp sợ nhìn tình hình biến chuyển, rất nhiều trong số đó là các “tử sĩ” của Đại Thụ Liên Minh vừa thoát ra khỏi mạng. Nhìn hai quân đoàn Phong Thần Hội đang chém giết điên cuồng, tất cả chỉ biết lắc đầu.


Những trận đấu “đỉnh” như của Chiến Sĩ Đao Phong được nhà mạng phát và bình luận trực tiếp, luôn được khán giả háo hức mong chờ. Ngoài ra thì game Vũ Chiến cũng có mạng lưới thông tấn của riêng mình, không những cung cấp tin tức mà còn bán cả tình báo và phân tích chuyên môn. Tại Vũ Đấu Thành, nhà thông tấn lớn nhất dĩ nhiên là Phong Môi, dưới tay có gần mười phóng viên chuyên nghiệp...

"Tình hình thế nào?" Phong Môi hỏi phóng viên số 1, cũng là tay phân tích cao cấp nhất của y.

Thông tin chiến trường chính là nguồn kiếm lợi lớn nhất của các nhà thông tấn. Khỏi phải nói, các cuộc chiến chính là linh hồn của trò chơi này, mỗi trận đánh đều thu hút một lượng khán giả đông đảo, nhu cầu thông tin phân tích vì vậy cũng rất lớn.

Trong Vũ Chiến, người ta có thể kiếm tiền bằng nhiều cách. Có người đánh nhau để kiếm tiền, có người mưu toán ngàn dặm ra tiền, Phong Môi lại kiếm tiền bằng phân tích những ẩn giấu trong cách thức chiến đấu của từng liên minh.

"Điều tra sơ bộ cho thấy, hai quân đoàn này là Tử vong kỵ sĩ và Bán thú quân đoàn của Phong Thần Hội, lúc trước giả dạng làm nông dân tấn công Đại Thụ Liên Minh, không hiểu sao có thể vừa đánh xong đã chạy tới tiếp viện Sát Phá Lang được?"

"Phóng viên số 1, thông báo!” Phong Môi ra lệnh, thực ra văn chương là chuyện nhỏ, cái mọi người quan tâm chính là phân tích chuyên môn.

"Sức chiến đấu như vậy sợ rằng còn hơn cả tinh nhuệ của Sát Phá Lang, ý chí, chiến thuật cũng cao tương đương. Sếp xem, thành viên Phong Thần Hội khi chiến đấu thường xuyên hỗ trợ lẫn nhau theo tổ, trình độ này tuyệt không có ở các liên minh khác!" Phóng viên số 1 nói đầy vẻ hưng phấn.

Có lẽ với khán giả bình thường thì chuyện này chỉ là việc nhỏ không đáng nhắc tới, nhưng các tay chuyên nghiệp thì lại khác, một tiểu tình huống ấy có khi lại là khác biệt quyết định.

"Được rồi, cao thủ công thành của họ thì sao? Có phải lính đánh thuê đặc biệt không?"

Câu hỏi của Phong Môi là hoàn toàn có căn cứ. Phong Thần Hội cho đến nay vẫn khá là thần bí, khiến cho người ta đoán không được tiếp sau họ sẽ làm thế nào. Tử vong kỵ sĩ giả nông dân công thành chỉ có thể được xem như tiểu thủ đoạn, còn như muốn chiến thắng một trong Bát đại liên minh, hiển nhiên phải có cao thủ phá được cửa thành.

Tiểu đội năm mươi người xuất hiện lúc ấy, thực lực có thể nói là bất khả tư nghị. Kinh khủng nhất là họ chỉ sử dụng người máy loại cơ bản, vốn có tính năng tương đối yếu trong Chiến tranh vũ trụ. Nếu thay mấy người máy này thành cơ giáp giả tưởng, sợ rằng trong trò chơi không ai có thể là đối thủ.

Trong đội hình này, Phong Môi quen thuộc nhất là Tử Vong Kỵ Sĩ. Hiển nhiên hắn là cao thủ bậc nhất, có điều những người khác thực lực xem ra cũng không kém bao nhiêu.

Thật đáng sợ, Phong Thần Hội có vẻ mới chính là liên minh số 1 của Vũ Đấu Thành!

"Số 1, theo cậu thì Sát Phá Lang và Phong Thần Hội, bên nào xứng đáng vào Bát đại liên minh hơn?"

"Phong Thần Hội!"

"Trả lời dứt khoát nhỉ, lý do?"

Phóng viên số 1 nhìn qua chiến trường một lát, chỉ tay: "Lý do thì rất nhiều, muốn phân tích có khi phải cả ngày, điểm chính yếu nhất chính là Phong Linh. Sếp, ông không thấy đây chính là loại lãnh đạo kiệt suất bẩm sinh sao?"

"Người này thực lực đúng là không nhược, có điều Phong Thần Hội phát triển có quan hệ với hắn mấy đâu? Túc Cầu Quán Lam, Thiên Thiên Bát Quái mấy người này mới là công sức chủ yếu, còn Phong Linh... ta nhớ cứ chơi một hồi hắn lại mất tích cả tháng!"

"Sếp à, Phong Thần Hội chính là liên minh của Phong Linh, không phải Túc Cầu Quán Lam, lại càng không phải là Thiên Thiên Bát Quái. Tất cả mấy người ấy, kể cả những cao thủ về sau đều là bởi Phong Linh mà đến, cho dù hắn vắng mặt cũng vẫn vì hắn mà ra sức, sếp không thấy đấy là điều đáng sợ nhất sao?"

Phong Môi cười: "Xem ra chúng ta đã có đích để nhắm!"

"Hì hì, tôi cũng nghĩ như vậy, sếp có nhớ Thiên Hạ Vô Song không? Vũ Đấu Thành nhiều tiểu liên minh như vậy, tại sao Thiên Hạ Vô Song lại tìm tới cửa Phong Thần Hội gây sự để thất bại trong gang tấc? Quá trình phát triển của Phong Thần Hội thật quá nhiều sự ngẫu nhiên..."

"Quá nhiều ngẫu nhiên lại chính là tất nhiên!" Hai mắt Phong Môi sáng lên. Trước kia y không để ý Phong Thần Hội nhiều, bây giờ mới là càng nghĩ càng thú vị.


Trở lại chiến trường...

Nói Phong Thần Hội sức chiến đấu kinh khủng, cũng không có nghĩa có thể khống chế tình hình trong vài phút. Địch quân số lượng đông hơn nhiều, Lý Phong không dám tấn công mạnh mà chỉ quấy phá vừa đủ, như vậy cũng cho Sát Phá Lang thời gian nghỉ ngơi. Còn như nếu đối phương buông tha bên này mà tập trung đánh Sát Phá Lang, hắn sẽ không khách khí mà ra tay tàn sát.

Cuối cùng Sát Phá Lang cũng thành công mở được đột phá khẩu, tràn vào thành trì đối phương. Hiển nhiên Sát Phá Lang là không thể coi thường, liên minh cỡ ấy một khi nổi giận là cả Vũ Chiến không mấy ai ngăn được, dù đó là Phong Hoa Tuyệt Đại.

Phong cách của Thiên Lang là trận chiến nào cũng đi đầu xông lên, thủ lĩnh như vậy, các bang chúng lại càng quyết tử. Một trận thiên hôn địa ám, Phong Hoa Tuyệt Đại hoàn toàn sụp đổ, cho dù xây dựng lại cũng phải không biết bao nhiêu thời gian tài lực.

"Lão Tứ, tiếp sau thế nào?"

"Đại ca yên tâm, chúng ta còn đứng được!"

Đương nhiên Sát Phá Lang không thể không nghĩ đến đội dự bị, nhưng đánh tới cỡ này thì cả hai bên đều đã dồn tất cả binh lực. Chỉ khi Phong Thần Hội kịp thời cứu viện, đối phương mới chính thức sa vào thế yếu.

Trận đánh đến ngày thứ hai mới hoàn toàn chấm dứt, Phong Hoa Tuyệt Đại diệt vong, các liên minh đi theo cũng rút lui. Sát Phá Lang không nghĩ đến truy kích, bởi chính họ cũng phải lo nghỉ ngơi hồi phục.

Khả năng phản công của Phong Hoa Tuyệt Đại và Đại Thụ là không đáng lo, dù chiến đấu lẻ tẻ còn kéo dài vài ngày, thực tế cũng chỉ là trứng chọi đá. Chẳng mấy chốc, những ngươi còn lại cũng sẽ chán nản buông súng.

Chiến tranh chấm dứt, Phong Thần Hội và Sát Phá Lang đại thắng. Đối với Phong Thần Hội, chiến lợi phẩm lớn nhất chính là vị trí của họ trong mắt thế giới Vũ Chiến. Chỉ qua một trận đánh, Phong Thần Hội chính thức bước ra khỏi cái bóng của Sát Phá Lang, trở thành liên minh đáng gờm nhất Vũ Đấu Thành.

Sát Phá Lang tuy thắng, nhưng kết quả thực tế là được không bằng mất. Binh lực hao tổn nghiêm trọng, chiến lợi phẩm lại chỉ là một tòa nửa phế thành. Mặc dù không thể nói là không đáng tiền, nhưng giá trị còn lại đúng là chẳng đáng bao nhiêu. Cây cao hứng gió cả, thân là đệ nhất bang phái Vũ Đấu Thành, số phận này với Sát Phá Lang là không thể tránh khỏi. Dù sao thì qua trận đánh long trời lở đất ấy, Sát Phá Lang vẫn còn là kẻ chiến thắng.

Phong Thần Hội trở thành ngôi sao mới của Vũ Đấu Thành, liên minh với Sát Phá Lang càng thêm củng cố. Loại hợp tác này là tương đối hiếm thấy tại Vũ Chiến, thoạt tiên rất nhiều người đã đoán hai liên minh sẽ sớm trở cờ, nhất là khi Phong Thần Hội quật khởi quá nhanh.

Một núi khó dung hai hổ, huống chi lại là những con người tham vọng như Thiên Lang và Phong Linh. Có điều tình hình phát triển lại làm cho người ta mở tầm mắt, với sự khuếch trương của Phong Thần Hội, Sát Phá Lang vẫn hết sức bình tĩnh. Càng kỳ lạ hơn là khi Sát Phá Lang sắp tuyệt diệt, Phong Thần Hội lại liều mình đến cứu viện.

Nếu nghĩ ra, Sát Phá Lang bị diệt có thể đem lại lợi ích không nhỏ cho Phong Thần Hội. Lúc đó nhân lực và tài nguyên của Sát Phá Lang sẽ không thể không nhờ Phong Thần Hội bảo quản, Phong Thần Hội có thể mượn cơ hội lợi dụng. Còn nếu Sát Phá Lang không thể tái quật khởi, hiển nhiên mọi thứ sẽ thuộc về Phong Thần Hội.

Nhưng sự thật luôn không thể đoán trước. Tại Vũ Chiến coi lợi ích là trên hết, dường như vẫn có cái gọi là nghĩa khí!

Thiên Lang cùng Phong Linh vừa tạo ra một kỳ tích. Một sự hỗ trợ như vậy, game Vũ Chiến thật đã lâu không có, vậy mà Thiên Lang chỉ đơn giản một câu "Đại ân không lời nào tả hết!" Lý Phong đáp lại càng đơn giản: "Đã khách khí rồi!"

Chi tiết này, Phong Môi phải hao không ít tâm tư mới dò được. Hai nhân vật phong vân của Vũ Đấu Thành, sau một sự kiện kinh người như vậy chỉ ngắn gọn hai câu, thật không đáng bao nhiêu công sức nghe ngóng bấy nhiêu ngày.

Không thể tưởng tượng, thật sự không thể tưởng tượng, hay còn có giao dịch bí mật khác?

Phong Môi lại ra sức dò tìm, nhưng tìm thế nào cũng không ra bí mật sau lưng hai người.


Đã đến lúc Thản Khắc mấy người phải ra đi. Ly biệt dù trong game cũng không ít bùi ngùi, một cái kính lễ, một tiếng bảo trọng, lại hơn cả thiên ngôn vạn ngữ.

Triệu Điềm Điềm hình như lại không hề có ý muốn đi.

Nếu có người phải rời khỏi, Lý Phong hy vọng nhất chính là tiểu cô nương chân dài này. Triệu Điềm Điềm luôn tìm cách khiêu khích hắn, thật sự là không thể chịu nổi. Đường Linh ngay bên cạnh, Mộ Tuyết cũng không xa, nỗi khổ của hắn có ai thấu không?!

Đại chiến thắng lợi, Phong Thần Hội thu được không ít chiến lợi phẩm. Không chỉ vật chất mà còn là danh vọng, giờ đây bang phái của họ đã trở thành liên minh cấp A. Những bang chúng Phong Thần, nghe tin tức báo chí và đàm luận của người chơi trong game, không khỏi có tâm trạng nghênh mặt hãnh diện.

Đang lúc Lý Phong muốn nghỉ ngơi một chút, Tôn Hãn chợt lao đến, sắc mặt đầy vẻ kỳ quái: "Thủ lĩnh, không ổn rồi!"

Cửa mở, lần này là Thiên Thiên Bát Quái: "Hội trưởng, em vợ của ngài nhất định đòi vào, chúng ta không thể ngăn được..." vừa nói vừa cười cười đầy vẻ ám muội.

"Em vợ, cái gì mà em vợ?" Lý Phong ngẩn người đến cả nửa ngày.

Đường Linh không hề có anh em, Mộ Tuyết cũng là con duy nhất, lấy đâu ra em vợ nào nhỉ...????

CƠ ĐỘNG PHONG BẠO

Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh

Bạn đang đọc Cơ Động Phong Bạo của Khô Lâu Tinh Linh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mệnhvithiên
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 126

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.