Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tằng Thư Thư

Phiên bản Dịch · 1499 chữ

Mùa hè chói chang, không ngọt chút nào.

Còn có chút mặn

Mồ hôi trên trán chảy tới khóe miệng, Tằng Thư Thư cũng không buồn lau, ngón giữa, ngón trỏ và ngón cái kẹp chặt bút, nhanh chóng viết ra giấy.

Còn có một ngày nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học.

Dù trường cho nghỉ, nhưng mình không thể nghỉ.

Chỉ cần học bất tử, liền hướng tử lý học.

Đọc sách cải biến vận mệnh!

Nếu không, tôi thật xin lỗi với cái tên của mình!

Cái tên đó là do cha tôi đặt.

Cha tôi không có văn hóa gì, chỉ là ông thích đọc tiểu thuyết, lúc tôi sinh ra đời, cha tôi vừa lúc đọc cuốn “Tru tiên”, thế là liền có tên của tôi.

Coi như là……. Có một phong cách riêng biệt đi

Chí ít từ nhỏ đến lớn, trong trường học họ Tằng cũng có rất nhiều, nhưng chưa từng xuất hiện ai trùng tên.

Không giống Vương Siêu , Lý Phàm , Trương Vĩ loại hình, nát như đường cái.

Đôi khi Tằng Thư Thư cũng sẽ cùng đồng học khoe khoang: Ghen tị đi, tên của các ngươi đều là phụ mẫu lấy, hoặc là dùng tích phân đổi, mà ta lại khác biệt, thân có khí vận nhân vật chính! Mặc dù không phải đệ nhất nam chính! Nhưng ít ra cũng là trước bốn!

……..

Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, đánh gãy trạng thái học tập của Tằng Thư Thư.

Hắn nhíu mày, chạy đến đầu giường, rút cáp sạc, bấm nghe.

Đầu bên kia điện thoại.

Trên màn hình điện thoại, xuất hiện khuôn mặt lấm lem mồ hôi của cha và mẹ Tằng Thư Thư.

Cha Tằng Thư Thư lái xe nâng và mẹ nấu cơm ở công trường.

Vâng, đúng vậy.

Tôi đúng là một đứa trẻ bị bỏ lại phía sau.

Ngay cả trong ngày quan trọng của kỳ thi tuyển sinh đại học, họ không thể về vì không kịp thời gian.

“Con trai, chuyện học hành thế nào? Không quấy rầy con chứ?”

“Không sao đâu! Con vừa mới làm xong đề cương, cha! Thi đại học xong! Con sẽ đến công trường tìm cha ”

Tằng Thư Thư hào khí can vân nói.

Tất cả đã được lên kế hoạch tốt.

Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, tôi được nghỉ hai tháng, trong lúc đó tôi sẽ chuyển gạch kiếm thêm tiền sinh hoạt, giảm bớt gánh nặng cho cha mẹ.

"Con học của con, chớ có nghĩ này đó, ta cho con năm trăm đồng, buổi tối ăn ngon chút, hai ngày nay đều ăn ngon một chút, đừng quá gắng sức."

Nắm được tin tức.

Không nói thêm mấy lời, cúp điện thoại, nhận được tiền chuyển của cha, Tằng Thư Thư rất nhanh bình tĩnh, tiếp tục cúi đầu trước bàn sách, múa bút thành văn.

Trẻ trung không cố gắng, lớn lên đi công trường!

Đọc sách không cần công, điện tử hán đề dũng!

Úc lực cấp, cố lên!

. . . . . .

Như thế, ngồi một hồi là đến trưa.

Đề cương mỗi môn đều xem lại một phần.

Các câu hỏi sai cũng được làm lại.

Đề dự đoán của giáo viên cùng câu hỏi tư duy về bài kiểm tra cũng được ôn lại một lần.

Lần thi này, ta tất thắng!

Tí tách. . . . . .

Đột nhiên, một giọt máu đỏ sẫm, nhỏ lên quyển sách, dọa Tằng Thư Thư nhảy dựng.

Sau khi hoàn hồn, mới phát hiện đó là máu mũi của mình, che mũi, đi phòng vệ sinh rửa cái mặt, cầm giấy bịt lại.

Trong đầu Tằng Thư Thư lại đột nhiên lại thấy một trận trời đất quay cuồng.

Dường như có rất nhiều ngôi sao hiện ra trước mắt, điều này làm cho hắn không khỏi nhớ tới bộ phim kinh điển “Thủy hử” trong một đoạn, Lỗ Xách Hạt quyền đánh Trấn Quan Tây

"Chỉ một cú đấm vào mũi, máu chảy ào ào, mũi nghiêng sang một bên."

Đây là miêu tả Lỗ Trí Thâm đánh Trấn Quan Tây, cảm giác cái mũi của Trấn Quan Tây.

Giờ này khắc này.

Cũng giống như giờ khắc kia.

Làm cho Tằng Thư Thư cảm khái, lão Thi thực sự rất có sinh khí, phỏng chừng cũng bị một nhát dao vào mũi, này đoạn miêu tả thực rất hay.

Nghỉ ngơi gần nửa tiếng, máu mũi cũng dần dần ngừng.

Thật cũng không lo lắng.

Không gì đại sự.

Chỉ là đầu có chút đau.

Nấu gói mì tôm lấp đầy cái bụng rồi tiếp tục làm bài.

Chính là. . . . . .

Nhìn thấy quyển sách mới tinh trên tay, Tằng Thư Thư lại đột nhiên sửng sốt.

Trong đầu hắn lúc này, lặng yên hiện ra một hình ảnh rất thật, rất rõ ràng, độ nét còn cao hơn cả một chiếc TV HD cỡ lớn.

Đó là một tờ giấy.

[Đề thi tuyển sinh đại học năm 2021 môn Toán (Đề một) (Tuyệt mật)]

Ta. . . . . .

Tình huống thế nào?

Hắn còn tưởng rằng chính mình xuất hiện ảo giác, Tằng Thư Thư véo vào đùi mình và lắc đầu, nhưng ảo giác vẫn ở đó.

Tằng Thư Thư chạy đến vòi nước, lại dùng nước lạnh rửa mặt ít nhất một phút, nhưng ảo giác vẫn còn.

Bối rối.

Lại rung động.

Không hiểu cũng có chút ngứa tay.

Do dự một chút, hắn xem lại đề thi này, tựa hồ cũng là một đề bài bài nghiêm túc, cứ coi như là một đề bài bình thường, trước làm nói sau.

Theo thói quen Tằng Thư Thư làm câu hỏi mình biết trước, gần một tiếng rưỡi, không sai biệt lắm làm xong.

Làm cho hắn càng thêm kinh ngạc chính là. . . . . .

Phần cuối ảo giác đó, còn có đáp án đúng!

Tằng Thư Thư đem ra so sánh với bài của mình.

Điểm của hắn là 124, một mức điểm bình thường. Hắn xem lại câu sai một lần nữa, học lại một lần, tổng kết, nghĩ lại.

Chỉ là. . . . . .

Trái tim, khó tránh khỏi bịch bịch nhảy không ngừng.

Nếu. . . . . .

Ta là nói nếu. . . . . .

Đây là thật sự sao?

Ta làm bình bài toán bình thường, trong đầu lại hiện ra đề thi tuyển sinh ngày mai?

Nghĩ như thế. . . . . .

Tằng Thư Thư lại thử lấy ra một bài thi tiếng Anh thông thường.

Mà lúc này đây, ảo giác cũng biến đổi trở thành một đề thi tiếng Anh tuyển sinh đại học thực sự.

Tê.

Triệt để tê.

Loại chuyện ly kỳ thực là vượt ra sức tưởng tượng.

Tằng Thư Thư nghiêm trọng hoài nghi, là vừa rồi chảy máu mũi tình cờ lại khai phát ra chức năng đặc biệt gì cho não?

Nhưng không thể xác định.

Tuy nhiên, điều quan trọng nhất lúc này không phải là tìm hiểu xem tình huống này hình thành như thế nào, mà là, làm đề trước.

Dù sao, còn có ngữ văn cùng lý thuyết.

Ôm ý nghĩ như vậy, hắn làm xong tiếng Anh, so sánh đáp án, tiêu hóa câu trả lời.

Hắn làm theo cách này lại phân biệt nhìn ra hai môn khác.

Tằng Thư Thư một mực bận rộn tới mười giờ tối mới xem như giải quyết xong toàn bộ, ngồi ở ghế trên, trần tư, ngẩn người.

Nếu nó là thật. . . . . .

Mục tiêu 985 điểm của ta có khả năng thực hiện?

Tằng thư thư không thể dùng lời nói để diễn tả cảm xúc của mình lúc này, chỉ có thể đi một bước xem một bước, ở trong sự sợ hãi, lặp đi lặp lại bồi hồi.

Nhưng cũng không bồi hồi bao lâu.

Bởi vì rất mệt mỏi nên ngay khi chạm đầu vào gối hắn đã lăn ra ngủ.

6 giờ sáng hôm sau, Tằng Thư Thư bị đồng hồ sinh học đánh thức đúng giờ, rửa mặt sạch sẽ, hắn lập tức chạy đến bàn học của mình để kiểm chứng ảo giác của mình.

Vẫn còn đó.

Thực mơ hồ.

Ở sâu trong nội tâm, không khỏi sinh ra một cảm giác nhẹ nhõm.

Ăn sáng xong, thu thập đồ dùng học tập, gọi điện cho cha mẹ một lúc, mang phiếu thi, đi ra ngoài và đi thẳng đến phòng thi.

Kế tiếp, chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích.

An ổn ngồi vào vị trí của mình, hít thở sâu, bình tâm tĩnh khí, kiên nhẫn chờ đợi phát giấy thi.

Khi giám thị mở niêm phong đề thi, Tằng Thư Thư còn chú ý cái túi đựng đề thi bịt thật là kín.

Sau một quá trình dài, đề thi cuối cùng đã được phát.

Chỉ nhìn liếc mắt một cái. . . . . .

Tằng Thư Thư cảm thấy rằng vận mệnh của mình phải được viết lại hoàn toàn kể từ đó.

. . . . . .

. . . . . .

Bạn đang đọc Cổ Kim Đệ Nhất Học Giả (Dịch) của Đệ Ngũ Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaleaf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.