Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

"Anh ta"?

Tiểu thuyết gốc · 1049 chữ

Chương 16: "Anh ta"?

Dùng xong bữa trưa , mấy người bọn họ thanh toán tiền cho nhân viên phục vụ rồi cùng nhau chuẩn bị đi về, trước tiên là phải đưa Nhược Băng về Phùng gia. Ra đến xe, đột nhiên Ngọc Kiều lên tiếng hỏi:" Anh Duệ Thần anh ra ghế sau ngồi được không? Em muốn ngồi cạnh anh trai của em" Duệ Thần nghe vậy nhíu mày hỏi:" không phải lúc đầu còn ngồi sau cùng Nhược Băng sao giờ lại muốn ngồi cạnh Cảnh Hạo?" Ngọc Kiều nhanh chóng đáp:" Tự nhiên em lại muốn ngồi cạnh anh Cảnh Hạo với lại trước giờ đi chung xe với người nhà em đều ngồi ghế trước quen rồi".

Dứt lời cô quay sang lắc lắc nhẹ tay Cảnh Hạo còn nháy mắt ra hiệu với anh, Cảnh Hạo nhận được tín hiệu từ Ngọc Kiều liền gật nhẹ đầu một cái rồi anh hắng giọng nói:" Duệ Thần! Mày nhường chỗ cho con bé đi dù sao ngồi với em gái tao vẫn tốt hơn ngồi cạnh mày mất công người ta hiểu lầm tao là trai cong" Duệ Thần nghe vậy hơi tức giận với thằng bạn thân trời đánh thánh đâm này nói:" Cảnh Hạo mày đang cố tình trọc tức tao à?".

Ngọc Kiều thấy vậy không khỏi cảm thấy có chút đau đầu, cô thầm nghĩ:" Ông anh này của mình nói chuyện tử tế được một lần là trời sập đất lở hay sao?" Cô quay sang lườm cho Cảnh Hạo một cái rồi nhẹ giọng nài nỉ Duệ Thần:" Anh Duệ Thần! Anh đổi chỗ cho em đi mà có được không?" Thấy anh còn đang chần chừ, Ngọc Kiều quay sang đưa ánh mắt cầu cứu cho Nhược Băng.

Nhược Băng thấy vậy liền thở dài bất lực nhìn Ngọc Kiều thầm nghĩ:" Cô bạn này của mình bao giờ mới chịu trưởng thành đây?", Nhược Băng quay sang nhìn Duệ Thần nhẹ nhàng nói:" Anh Duệ Thần! Anh cứ nhường chỗ cho cậu ấy đi nếu không cậu ấy sẽ ở đây kì kèo mãi không chịu về đâu" Duệ Thần nghe vậy liền suy nghĩ một lát sau đó gật đầu đáp:" Được! Vậy cứ như vậy đi" Ngọc Kiều vui vẻ cười đáp:" Cảm ơn anh Duệ Thần, được rồi chúng ta mau về thôi!".

[......]

Xe của Cảnh Hạo vừa dừng trước cửa Phùng gia đã có người làm trong nhà ra mở cửa tiếp đón bọn họ, Cảnh Hạo và Duệ Thần không bước xuống xe mà ngồi bên trong đợi. Ngọc Kiều cùng Nhược Băng vui vẻ bước xuống xe, Ngọc Kiều lấy mấy túi đồ của Nhược Băng đưa cho người làm rồi nói:"chị mang mấy cái này của Nhược Băng vào hộ em với"người làm vâng một tiếng rồi cẩn thận cầm lấy túi đồ từ tay ngọc kìa còn lịch sự nói:"Thái tiểu thư, cô vào trong dùng như nước rồi hẵng về"Ngọc Kiều nghe vậy lắc đầu đáp:"Dạ thôi để khi khác đi ạ giờ em phải về anh trai em còn đợi ở trong xe"dứt lời cô chào tạm biệt Nhược Băng cùng người làm rồi vui vẻ đi ra xe, Nhược Băng nhìn xe của bọn họ rời đi được một đoạn rồi mới cùng người làm đi vào trong nhà.

Nhược Băng vừa bước vào nhà thấy mẹ cô đang ngồi ở ngoài phòng khách, Nhược Băng quay sang nói với người làm:"chị đem mấy túi đồ này lên phòng hộ em"người làm kia gật đầu vâng một tiếng rồi rời đi, Phùng phu nhân nghe thấy tiếng con gái liền gọi:"Nhược Băng! về rồi hả con?" Nhược Băng tháo giày cất gọn đi rồi chạy đến ngồi cạnh phồn phu nhân nói:"con về rồi, sáng giờ đi mua đồ với Ngọc Kiều mệt chết đi được"dứt lời Nhược Băng ngả người vào trong lòng Phùng phu nhân.

Phùng phu nhân nhìn hành động của Nhược Băng bật cười xoa đầu cô nói:"cái con bé này lớn như vậy rồi còn làm nũng"Nhược Băng không trả lời chỉ khẽ cười hì hì tiếp tục nằm trong lòng Phùng phu nhân. Như nhớ ra điều gì bà khẽ hỏi:"Vậy Ngọc Kiều con bé không ở lại chơi à?"Nhược Băng mệt mỏi nhẹ giọng nói:"cậu ấy hôm nay không ở lại được anh trai của cậu ấy đưa bọn con về còn ngồi đợi nên cậu ấy phải về luôn".

Phùng phu nhân nghe vậy liền nhẹ nhàng gật đầu sau đó dịu dàng nói:"Nhược Băng! Hôm nào con mời Ngọc Kiều về nhà mình chơi đi cũng lâu rồi mẹ chưa gặp con bé"Nhược Băng suy nghĩ một lát rồi đáp:"Dạ được! Để con bảo với cậu ấy"dứt lời như nhận ra điều gì Nhược Băng nhìn Phùng phu nhân nói:"mẹ hình như có vẻ rất thích tiểu Kiều, chỉ tiếc con không có anh trai nếu không thì mẹ chắc chắn sẽ chọn tiểu Kiều làm con dâu rồi".

Nghe Nhược Băng nói vậy, Phùng phu nhân cũng cười nói:"con nói cũng đúng, Ngọc Kiều có bé vừa xinh đẹp, ngoan ngoãn, lễ phép lại hiểu chuyện nếu con bé làm con dâu Phùng gia thì tốt biết mấy nhưng biết sao giờ nhà chúng ta chỉ có mỗi cô con gái nghịch ngợm này"Nhược băng giả bộ tủi thân nói:" Xem ra con bị cho ra dìa rồi".

Phùng phu nhân thấy vậy lắc đầu bật cười nói:"thôi đi cô nương, trưởng thành rồi suốt ngày thích nhõng nhẽo, mau lên phòng nghỉ ngơi lát nữa cùng mẹ đi siêu thị mua đồ nấu cơm tối, bố con dặn hôm nay cô con tới chơi mấy ngày"Nhược Băng nghe vậy liền ngạc nhiên hỏi lại:"cô đến chơi ạ? Vậy anh ta có đến không ạ?"Phùng phu nhân không nói gì chỉ khẽ gật đầu.

Vừa biết "anh ta" có đến tâm trạng của Nhược Băng trở nên không vui giọng ỉu xìu ngoan ngoãn nói:"vậy con lên phòng nghỉ ngơi trước, khi nào đi mẹ gọi con"Phùng phu nhân nghe vậy dịu dàng đáp:"được! Con lên phòng nghỉ ngơi đi lát đi mẹ gọi"Nhược Băng vâng một tiếng rồi đứng dậy đi lên phòng.

Bạn đang đọc Cô nàng oan gia: Tôi yêu em sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.