Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm rể Thái gia? Khó lắm~

Tiểu thuyết gốc · 972 chữ

Chương 8: Làm rể Thái gia? Khó lắm ~

Cảnh Doãn thấy vậy vội buông đũa xuống, chạy nhanh đến chỗ Ngọc Kiều, ngồi quỳ một chân lo lắng hỏi:" Ngọc Kiều! Không sao chứ? Mau bỏ tay xuống anh xem" Ngọc Kiều ôm trán lắc đầu nức nở nói:" Đau~" Cảnh Doãn ở bên cạnh vẫn kiên nhẫn nói:" Ngoan nghe lời, mau bỏ tay xuống anh xem có bị sưng không".

Bên ngoài, Cao Viễn mở cửa đi vào hơi hốt hoảng nói:" Em gái Cảnh Doãn, em không sao chứ? Anh xin lỗi, anh không cố ý" Ngọc Kiều cố nén cơn đau giọng có chút nức nở nói:" Em không sao chỉ hơi nhức và choáng nhẹ" nói rồi cô từ từ bỏ tay xuống, Cảnh Doãn và Cao Viễn nhìn vết thương trên trán Ngọc Kiều ban đầu có chút bất an sau đó liền thở phào nhẹ nhõm cũng may không bị thương nặng chỉ hơi bầm và sưng lên một chút, Cao Viễn nhẹ giọng nói:" Anh đi lấy đá chườm và thuốc tiêu sưng" Ngọc Kiều không nói gì chỉ khẽ gật đầu, Cảnh Doãn cẩn thận đỡ cô dậy đi đến bên giường ngồi.

Một lúc sau, Cảnh Doãn giúp Ngọc Kiều bôi thuốc tiêu sưng sau đó đưa túi đá chườm nhỏ cho cô chườm, Cao Viễn ở bên cạnh cảm thấy áy náy nhìn Ngọc Kiều nói:" Thật xin lỗi, vừa nãy không chú ý, anh không biết em ở phía sau cánh cửa" Ngọc Kiều vừa chườm đá vừa nhẹ nhàng đáp:" Dạ không sao, tại em cũng không chú ý nên coi như là hoà đi ạ" Cao Viễn gật đầu cười ừ một tiếng.

Cảnh Doãn cất gọn đồ xong nhẹ giọng nói với Ngọc Kiều:" Em ở đây nằm nghỉ một lát đi đợi đỡ hơn rồi hãy về"Ngọc Kiều vâng một tiếng rồi nằm xuống, Cảnh Doãn giúp cô đắp lại chăn, Ngọc Kiều trước khi đi nghỉ vẫn nhìn Cảnh Doãn hơi tức giận nói:" Đừng tưởng chăm sóc em chu đáo là có thể thoát tội, em vẫn còn đang rất tức giận" Cảnh Doãn nghe vậy bất lực cười đáp:" Vâng thưa cô nương, mau chóng đi nghỉ đi rồi mới có sức mà tức giận tiếp" Ngọc Kiều hừ lạnh một tiếng rồi nhắm mắt lại, Cảnh Doãn bỏ túi đá chườm ra kiểm tra vết thương rồi thay bằng một cái khăn mát đắp lên.

Xong xuôi, Cảnh Doãn quay sang nhìn Cao Viễn nói:" Ra ngoài rồi nói chuyện, đừng làm ồn con bé" Cao Viễn không nói gì chỉ khẽ gật đầu theo Cảnh Doãn ra ngoài bàn công việc. Sau khi bàn xong chuyện công việc, hai chàng trai lại cùng trò chuyện mấy chuyện vớ vẩn như thời còn học chung đại học. Cao Viễn nhìn Cảnh Doãn khẽ hỏi:" Ta nhớ là hai bác chỉ có hai đứa con trai là mày và Cảnh Phong lấy ra đâu cô em gái lại còn lớn từng này, đừng nói với tao là bác trai có con riêng bên ngoài nha?"

Cảnh Doãn nghe vậy khẽ lườm Cao Viễn nói:" Mày ăn nói linh tinh, vớ vẩn gì đấy, Ngọc Kiều là em gái họ của tao, ba con bé là chú ruột tao" Cao Viễn nghe vậy thì gật gù đáp:" Thì ra vậy" dứt lời liền hỏi tiếp:" Cô nương đó bảo là chuẩn bị vào cao học? Trường nào vậy?" Cảnh Doãn gật đầu lạnh lùng nói:" Nghệ thuật quốc gia chuyên ngành sân khấu cổ truyền" Cao Viễn nghe vậy kinh ngạc thốt:" Giỏi vậy sao?" Cảnh Doãn không nói gì chỉ khẽ nhoẻn miệng cười đầy tự hào.

Như nhận ra điều gì đó, Cảnh Doãn quay sang nhìn Cao Viễn lạnh giọng hỏi:" Sao từ nãy đến giờ mày điều tra em gái tao kỹ vậy? Có ý đồ gì? Đừng nói vừa gặp đã thích?" Cao Viễn nghe vậy có chút giật mình nhưng nhanh chóng thu hồi biểu tình cợt nhả đáp:" Nếu tao nói là đúng người làm anh như mày sẵn sàng tác hớp không? Tao cũng không ngại gọi mày là anh vợ".

Cảnh Doãn cười lạnh đáp:" Muốn tao tác hợp gả Ngọc Kiều cho mày?" Ngừng một lúc anh nói tiếp:" Mộng tưởng hoang đường" Cao Viễn thấy mình bị hạ thấp hơi tức giận hỏi:" Tại sao? Tao cũng đâu có tệ, muốn ngoại hình có ngoại hình, sự nghiệp lại ổn định" Cảnh Doãn nghe vậy hờ hững nói:" đúng là không tệ nhưng muốn lấy được con bé phải xem con bé có đồng ý không lại còn phải vượt ải từng thành viên trong Thái gia mà Ngọc Kiều được coi là báu vật trong nhà nhất là với ông bà nội và ba mẹ con bé, mày nghĩ họ dễ dàng tha cho mày?".

Cao Viễn nghe Cảnh Doãn nói vậy không khỏi đứng hình, anh không phải không biết Thái gia thành phần đông đảo riêng ba thế hệ gần nhất đã có đến gần hai chục người muốn vượt ải đúng thật không dễ dàng. Thấy Cao Viễn cứ đứng đơ ra Cảnh Doãn bật cười đứng dậy đi đến vỗ vỗ vai Cao Viễn nói:" Muốn làm rể Thái gia? Khó lắm~" nói rồi mặc kệ Cao Viễn thong thả trở về phòng làm việc.

Cảnh Doãn đi vào phòng, thấy Ngọc Kiều vẫn còn đang ngủ rất ngon thì khẽ đóng cửa, nhấc nhẹ bước chân đến xem tình hình Ngọc Kiều lấy cái khăn ra cất sang cái tủ bàn bên cạnh. Thấy tất cả ổn thoả Cảnh Doãn lại cẩn thận khe khẽ bước chân đến bên bàn tiếp tục công việc của mình.

Bạn đang đọc Cô nàng oan gia: Tôi yêu em sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.