Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh Quy Biến Mất (2)

Phiên bản Dịch · 1012 chữ

- Đừng nhìn ta như vậy, tài nguyên nuôi Thiết Vũ Điểu hơn phân nửa đều lấy từ trong nhà ra, cho tiểu đệ ba thành cũng coi như là trả lại.

- Còn về cha mẹ thì các ngươi cứ chờ ta thỉnh thoảng hiếu kính là được.

Từ Phong nói xong vỗ vỗ vai Từ Minh.

- Đại ca, ba thành có hơi nhiều, ngươi còn phải nuôi Tiểu Kim.

Từ Minh ngược lại có chút xấu hổ, hắn biết thiên phú của đại ca mình không cao, ngày sau muốn có thành tựu, hi vọng duy nhất chính là Kim Giáp Linh Quy.

- Đều là người một nhà, đừng khách khí như vậy.

- Sau này ngươi cố gắng tu luyện, tranh thủ thành tiên, ta cũng có thể đi theo được nhờ.

Từ Phong nhếch miệng cười nói.

Nhìn thấy cảnh huynh đệ tình thâm này, Từ Thiên lộ ra nụ cười vui mừng.

Ngày gần hoàng hôn, Từ Phong mới cưỡi tiên hạc, mang theo mười con Thiết Vũ Điểu về tới Phi Linh phong.

Ném 10 con linh dê về nơi nghĩ ngơi, lại cho mỗi con ăn nửa viên Tự Linh Đan.

Sau khi hoàn thành công việc hằng ngày, Từ Phong đã trở về động phủ.

Đầu tiên là nhìn lão bằng hữu của mình một chút, sau đó lại đi về phía phòng bếp động thủ vì mình làm dừng lại linh thực.

Không mất quá nhiều thời gian, một bát cơm linh mễ và một bàn thịt xào đã làm xong.

- 334 viên linh thạch, 6 bình Tự Linh Đan, sang năm còn phải đợi thêm 7 tháng nữa.

Từ Phong vừa ăn vừa tính toán của cải của nhà mình.

- Xem ra cần phải nghĩ cách kiếm chút linh thạch, bằng không kiên trì không đến thời gian phát bổng lộc sang năm.

Trong lúc suy nghĩ, cơm tối đã ăn xong.

Cảm nhận được từng tia từng tia linh lực do linh thực tiêu hóa trong cơ thể mang đến, Từ Phong nắm chặt tay trở lại trong phòng tu luyện bắt đầu tiêu hóa.

- Mẹ nó, chờ sau khi có linh thạch, ta nhất định phải làm một cái động phủ trên linh mạch.

Từ Phong cảm nhận được linh khí trong động phủ, cắn răng nói.

Tiên môn cung cấp sơn phong linh khí miễn phí rất thưa thớt, chỉ có thể miễn cưỡng tu luyện.

Sau khi làm xong bài tập một ngày này, tinh thần ý thức của Từ Phong lại tiến vào thế giới Thần Thú ở Sơn Hải, tiếp tục thăm dò tác dụng của ngón tay vàng.

Mà đúng lúc này, Linh Quy màu vàng to như cái thớt chậm rãi bò tới bên cạnh Từ Phong.

Đầu của Linh Quy vừa chạm vào bàn tay của Từ Phong, trong nháy mắt bị một loại lực lượng nào đó định trụ, sau đó biến mất tại chỗ.

Trên đại lục hoang dã tràn đầy tiên linh này, một con sông lớn rộng ngàn trượng không ngừng tuôn trào.

Một con Hoàng Kim Quy to như cái thớt xuất hiện ở trên bờ sông.

Đôi mắt như nho tràn ngập vẻ nghi hoặc, nhìn sông lớn gần đó, lại nhìn về phía dãy núi xa xa.

- Ô ~

Hoàng Kim Quy phát ra một tiếng tru dài.

Lúc này, Từ Phong đang nhìn mỹ nữ cách đó không xa đột nhiên cảm nhận được Kim Giáp Linh Quy cách đó không xa.

Ở chung hơn 20 năm, hắn đã quá quen thuộc với âm thanh này.

Thần niệm của Từ Phong theo âm thanh tìm tới.

Sau đó nhìn thấy con rùa của hắn ở cạnh dòng sông lớn ngàn trượng kia.

Sau một lúc ngây người ngắn ngủi, hắn nghĩ tới vấn đề thứ nhất là nếu như con rùa kia không ra được thì làm sao bây giờ.

Ngay trong nháy mắt này, Kim Giáp Linh Quy biến mất, xuất hiện ở trong phòng tu luyện.

Từ Phong cũng chậm rãi mở to mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm Kim Giáp Linh Quy.

- Tiểu Kim, sao vừa rồi ngươi lại đi vào đây?

- Ô...

Một đạo thần niệm của Kim Giáp Linh Quy truyền đến, Từ Phong hiểu được vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

- Nếu như Tiểu Kim có thể tự do ra vào thế giới kia, có thể mang đồ vật của thế giới kia ra ngoài hay không.

Vẻ mặt Từ Phong chậm rãi trở nên hưng phấn.

Thế giới Sơn Hải Thần Thú nơi nơi đều có đồ tốt, linh dược ngàn năm, các loại linh vật trân quý, không nói nơi nơi đều có, nhưng liếc mắt một cái lại luôn có thể phát hiện đồ tốt.

- Chẳng lẽ là bởi vì Tiểu Kim ký kết khế ước với ta nên mới có thể đi vào thế giới Thần Thú ở Sơn Hải hay sao?

Từ Phong trầm tư, lại phát hiện sau khi hắn phát hiện ra thế giới này thì hắn đã dùng hết các loại phương pháp, nhưng toàn diện đều không có hiệu quả.

- Ta đã nói rồi, khẳng định là phương thức ta mở ra ngón tay vàng không đúng.

Hắn đưa tay sờ lên đầu của con rùa khổng lồ giáp vàng, chậm rãi nhắm mắt lại, thần niệm lại lần nữa thăm dò vào thế giới Thần thú ở Sơn Hải.

Một con rùa khổng lồ cao mấy chục thước đang phơi nắng trên bờ, đột nhiên cảm giác bên cạnh có thêm một tiểu gia hỏa.

Hắn cúi đầu xuống, bị một vệt sáng màu vàng làm cho hai mắt hắn lung lay một chút.

- Quy đại ca, sau này ta không quấy rối ngươi nữa, ngươi có thể ở đây chiếu cố huynh đệ của ta một chút hay không.

Từ Phong ngữ khí rất là khẩn trương, thần niệm một mực tập trung vào Kim Giáp Linh Quy, chỉ cần hơi có gì bất thường lập tức mang về.

Bạn đang đọc Có Thể Dựa Vào Ngự Thú Ta Quyết Chí Tự Cường (Dịch) của Dương Nhục Tam Khối Bát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.