Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Còn sống (1)

Phiên bản Dịch · 1020 chữ

Pietro chạy nhanh trong tu viện.

Hắn có thể cảm giác được, chỗ cần đến càng ngày càng gần, chứng cứ chính là, bên tai hắn âm thanh kia mỗi giờ mỗi khắc tựa như ác ma nói thầm đang càng ngày càng chói tai.

Mà loại cảm giác để cho người ta ghê tởm đó cũng để cho hắn khó mà áp chế, điều này làm Pietro không nhịn được, tốc độ chạy cũng chậm lại dần, cuối cùng, hắn dừng bước, dựa vào vách tường bên cạnh, miệng thở hổn hển.

"A —— hô, a —— hô. . ."

Giống như người sắp chết đuối trong nước được người cứu lên, Quicksilver tham lam hô hấp lấy không khí, đời này hắn cũng không nguyện ý trải qua một lần như thế nữa. Vừa rồi hắn cảm giác nếu như chính mình lại không dừng lại, chính mình sẽ nhịn không được nôn ra.

Cưỡng ép đè nén xuống sự rộn rạo trong bụng, Pietro biết, chính mình không hề ở vị trí an toàn.

"Xem ra chính là chỗ này." Ngẩng đầu, một cái miệng giếng bị xích sắt phong tỏa đập vào mi mắt, căn cứ vào trí nhớ về bản đồ bên trong viện mồ côi, nơi này hẳn là sân sau viện mồ côi, nằm ở phía tây nam khu nhà. Phía tây là hướng tu viện, mà phía nam thì là một mảnh rừng núi, bình thường sẽ không có người đến nơi này.

Tò mò đi tới miệng giếng, trong lòng Pietro nhịn không được bật người lên, nhìn quanh một vòng, xung quanh lá rụng lào xào, lộ ra vẻ hoang vắng vô cùng. Mấy cái tượng đá hư hại đứng sừng sững ở trên mặt đất, gió nhẹ lướt qua, để Pietro nhịn không được run lập cập.

"Đáng chết, ta thật có chút hối hận, vậy mà Trương Duệ cũng không có nói cho ta chỗ này khủng bố như thế."

Trong miệng thì thầm hai câu, Pietro hướng trên mặt đất nhổ nước miếng, sau đó tựa hồ là đã quyết định cái gì trông rất quyết tâm, run run tay phải với tốc độ cao trực tiếp chém đứt xích sắt ở miệng giếng, sau đó trực tiếp nhảy xuống.

Miệng giếng ở bên trong thật lớn, có khả năng tiếp nhận trọn vẹn bốn người, Pietro ở trạng thái mất trọng lượng không ngừng rơi xuống, dựa theo cái tốc độ này, người bình thường lúc chạm đến đáy giếng nháy mắt liền sẽ bị ngã thành một bãi thịt nhão, nhưng cái này không làm khó được Pietro, lúc bản thân ở vào trạng thái tốc độ cao, hắn có thể tự do khống chế tốc độ rơi xuống.

Rất nhanh, bàn chân Pietro ở trên vách giếng đạp một cái, liền hoàn hảo đáp xuống đáy giếng.

"Xem ra Trương Duệ nói đúng, một cái viện mồ côi bình thường làm sao sẽ tiêu phí nhiều như vậy tài chính, sợ rằng phần lớn số tiền đều bị đưa vào xây dựng những cơ sở dưới mặt đất này đi."

Chạm vào vách tường trên hành lang, Pietro chân mày cau lại, khó có thể tưởng tượng mục đích của Emma là cái gì, còn có việc bọn trẻ mất tích, cái viện mồ côi này hiển nhiên không có tốt như trên báo chí khoác lác, khả năng trong đó có điều khủng bố không người biết được.

Nhưng cái này cùng hắn không có quan hệ gì quá lớn, Pietro hiện tại chỉ muốn tranh thủ thời gian cầm tới mũ sắt mà Trương Duệ nói tới, sau đó mau chóng rời đi cái địa phương để hắn toàn thân khó chịu này.

Một tay một chân quỳ xuống đất, thân thể Pietro làm ra động tác chuẩn bị chạy bộ, sau một khắc, thân ảnh của hắn nháy mắt biến mất.

Nói thật, hiện tại tốc độ Pietro đã nhanh đến trình độ mắt thường khó mà bắt giữ, nhưng cái này cũng không hề là tốc độ cao nhất của hắn, ngược lại, lúc này tốc độ Pietro vẫn chưa đạt tới lúc hắn chạy nhanh.

Xem như một speedter, dưới trạng thái chạy nhanh, hai tay đong đưa là mấu chốt bảo trì cân bằng, nhân loại ở bên trong quá trình tiến hóa đã bỏ đi cái đuôi, cũng bởi vì hai tay có khả năng khống chế cân bằng tốt hơn, mà ở trạng thái siêu tốc, cánh tay càng cực kỳ quan trọng.

Nhưng mất đi cánh tay phải về sau, Pietro liền không cách nào lại chạy nhanh như vậy, một là rất khó để giữ cân bằng, nếu như ở tình huống tốc độ cao ngã sấp xuống, chính là một việc rất khủng bố. Nguyên nhân thứ hai nếu thiếu cánh tay đong đưa qua lại, tốc độ của hắn cũng rất khó tăng lên.

Bất quá, lúc trước chạy quá nhanh, trái tim Pietro chịu áp lực rất lớn, Pietro đã từng hoài nghi nếu như chính mình tiếp tục dùng tốc độ đó chạy nhanh, sẽ có một ngày trái tim của mình sẽ không chịu nổi gánh nặng mà nổ tung.

Mà bây giờ, Pietro cũng không còn cách nào chạy nhanh như vậy, không biết đây rốt cuộc là chuyện tốt hay chuyện xấu.

Đường hành lang dưới lòng đất viện mồ côi mặc dù u ám, thế nhưng với tốc độ của Quicksilver, hắn rất nhanh liền đi qua nơi này đồng thời đi tới khu vực càng trống trải.

Đột nhiên, trong đầu Pietro sinh ra cảm giác như bị kim châm, tựa như là đại não bị người dùng kim đâm, Pietro lập tức ôm đầu thắng gấp kém chút đâm vào trên vách tường.

Chậm rãi mở to mắt, Pietro chỉ cảm thấy mắt nổi đom đóm, hắn bỗng nhiên lắc lắc đầu, đem trong dạ dày buồn nôn cùng trong đầu cảm giác hôn mê đè xuống, tính để chính mình càng thêm thanh tỉnh.

Bạn đang đọc Comic: Điên Cuồng Đa Nguyên Vũ Trụ (Bản Dịch) của Ngự Bút Họa Mi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyenThanhLuan1995
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 392

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.