Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yên lung sa

Phiên bản Dịch · 1077 chữ

Câu nói của nàng khiến Cố Tam bật cười: "Ngươi tiểu hài tử, có thể có đại sự gì!"

Thực ra Cố Tam hơn Cố Ngọc Khánh ba tuổi, nhưng đã kết hôn lại là nam nhi nên hắn tự nhiên ổn trọng hơn nhiều, thường thì xem Cố Ngọc Khánh chính là tiểu hài tử.

Cho nên hôm nay hắn cùng phu nhân làm chuyện trong phòng, cho dù có bị đụng phải cũng không có gì không được tự nhiên, hắn nghĩ Ngọc Khánh hẳn là cho rằng hắn đang ở trong phòng đọc sách, cũng sẽ không nghĩ nhiều.

Cố Ngọc Khánh cười: "Tam ca, để muội nói cho huynh nghe, hôm qua ở phủ công chúa, ta nghe được một chuyện, e rằng sẽ kiếm được rất nhiều tiền."

Cố Tam nhướng mày, buồn cười nói: “Là muốn cái gì? Muốn ta cấp tiền cho muội mua đồ chơi à?” Cố Ngọc Khánh bất lực trừng mắt nhìn hắn, nàng thật không đáng tin cậy vậy sao?

Thấy muội muội giận, Cố Tam cười nói: "Xem ra ta đoán sai, nói đi, muốn mua cái gì?"

Cố Ngọc Khánh khịt mũi khinh khỉnh nói: "Huynh thì có tiền bạc gì, bất quá so với ta nhiều hơn một chút bạc mua giấy và bút mực thôi, còn phải dành dụm mua đồ dỗ Tam tẩu, ta có thể từ huynh moi ra bạc hay sao? "

Một lúc, Cố Tam hơi đỏ mặt, cười hắc hắc: "Ngươi nha đầu!"

Bất quá Cố Ngọc Khánh quả thật nói đúng, ba người con trai của nhà họ Cố và con trai trưởng là Cố Đại Phóng được bổ nhiệm làm ngoại viện ở nam Giang Tô, đó là chức quan béo bở, nhưng hắn lại là người thanh liêm, ba năm chỉ sợ có mấy vạn bông tuyết ngân, thứ tử Cố Nhị hiện giờ trấn thủ biên cương, biên cương dù thái bình, nhưng ngày xưa quân lương qua tay cũng không phải số lượng nhỏ,Cố Nhị cũng không làm ra chuyện tham ô, nhưng những chuyện ngoài sáng trong tối cũng thấy không ít, duy có Cố Tam hiện giờ còn đang đọc sách, phải dựa vào trong nhà, làm gì có tiền?

Cố Ngọc Khánh mỉm cười: "Muội nghe người khác tiết lộ một chút, định nói với ca ca, cho ngươi phát tài, nhưng huynh lại nói như vậy!"

Quý San thở dài: "Hảo muội muội, ngươi có việc gì cứ nói đi, ta nghe, ta nghe được rồi chứ."

Cố Ngọc Khánh suy nghĩ một phen mới nói: "Kia Yên lung sa, hôm qua nương đã phân phát cho ba vị tẩu tẩu, ngươi hẳn là cũng thấy?"

Cố Tam đương nhiên biết yên lung sa kia, hôm nay thê tử khoát lên, vừa nhìn thấy đã không nhịn được, tiểu biết thắng tân hôn, hảo một phen tình nùng mật ý.

Lúc này gật đầu: "Đương nhiên biết."

Sau đó, Cố Ngọc Khánh mới nói cho Cố Tam những gì nàng đã "nghe thấy", và cuối cùng nàng nói: "Tất nhiên là vật tốt, bất quá là còn chưa có tiến cung qua cho các quý nhân xem, nếu là quý nhân nhìn thấy, long nhan cực kỳ vui vẻ, ca ngợi, một khi thành cống phẩm, giá cả kia cũng liền nước lên thì thuyền lên."

Cố Tam cau mày suy tư: "Muội muội, ý ngươi là muốn đầu cơ tích trữ?" Cố Ngọc Khánh gật đầu: “Đương nhiên.”

Cố Tam hơi giật mình: "Đây là đại sự, ngươi củng ta làm thế nào được?"

Cố Ngọc Khánh khẽ khịt mũi: "Sư huynh thật không có chí khí, ta một cái khuê các nữ nhi, tự nhiên không thể làm, nhưng ngươi nam nhi, như thế nào lại không làm được? Ngươi cũng đã hai mươi hai, thành gia lập nghiệp, chẳng lẽ còn không biết xấu hổ mỗi ngày ăn dùng trong phủ sao?"

Cố Tam mặt đỏ bừng, bất lực nói, "Kia cũng phải muốn tiền vốn a. . . . . "

Cố Ngọc Khánh cũng là sớm có suy tính: "Muội nghe đại ca nhắc đến nghề dệt này ở phía nam Giang Tô. Nghe nói, đặt tiền cọc trước khi nào có hàng mới giao phần tiền còn lại. Chúng ta chỉ cần chuẩn bị phần tiền đặt cọc trước là được "

Cố Tam nghe xong, im lặng một lúc rồi nhìn Cố Ngọc Khánh: “Biện pháp này, nếu có sơ xuất, chỉ sợ là kết cục không tốt!” Cố Ngọc Khánh ậm ừ nhìn Cố Tam: “ Tam ca, nam tử hán đại trượng phu, làm việc phải làm cơ quyết đoán, cơ hội tốt như vậy, nếu ngươi không nắm bắt để vuột mất cơ hội kiếm tiền một cách vô ích, huynh sẽ không hối hận sao? "

Sở dĩ nàng dùng lời nói ép buộc Cố Tam bởi vì nàng biết sau này bán đucợ bao nhiêu tiền, chất liệu tốt như vậy, một khi đã vào cung thì làm sao không được quý nhân coi trọng?

Không nói đến cái gì nữa, chính là Hoàng Quý phi bà bà kiếp trước của nàng, chỉ sợ mỗi ngày không thể khoát lên người để đến trước mặt hoàng thượng.

Cố Ngọc Khánh thấy sư huynh có chút do dự nên cố ý nói: "Nếu huynh không làm, vậy ta sẽ tìm người khác làm, thắng chắc không thua-"

Cố Tam vội nói: "Ta làm!"

Cố Tam ngay lập tức đưa tay ra: "Ta và ngươi, huynh muội hôm nay vỗ tay xin thề rằng cùng thành đại sự, họa phúc cùng hưởng!"

Cố Ngọc Khánh mỉm cười đưa tay ra, bàn tay mềm mại đập vào tay hắn: "Tốt."

Sau khi thuyết phục được Cố Tam, Cố Ngọc Khánh đã đưa toàn bộ số trang sức vàng có giá trị của mình cho Cố Tam nhờ hắn ta cầm cố giúp, Tam tẩu đến gặp Cố Ngọc Khánh để bàn bạc, thấy khả thi nên rút ra một ít của hồi môn, định dập nồi dìm thuyền hung hăng muốn làm một phen.

Trong khi đi cầm đồ trang sức, Cố Tam ra lệnh cho người hầu chạy nhanh đi Tô Nam, tìm Cố Đại nghĩ cách đặt một ít Yên lung sa, nói là đùng để làm cửa sổ, Cố Đại đúng là tri châu Tô Nam, dễ dàng thực hiện .

Bạn đang đọc Con Dâu Hoàng Gia (Dịch) của Nữ Vương Không Ở Nhà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamLinhNgoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.