Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên linh đại lục (Bản chính thức)

Tiểu thuyết gốc · 2568 chữ

Trong một thế giới nơi tu tiên không chỉ còn là trong các bộ tiểu thuyết mà hắn hay đọc lúc nhỏ , giờ đây Chương, một linh hồn lạc lõng xa xôi tới từ địa câu , tỉnh dậy trong cơ thể của một đứa trẻ mới sinh , trong một thế giới hết sức xa lạ với anh .

Sau khi được bà đỡ đẻ sử dụng phép thuật để hồi phục, người phụ nữ này, từ trạng thái nhợt nhạt ban đầu, bỗng chốc hóa thành một người đẹp như tranh vẽ ,sống động với làn da tươi sáng và ánh mắt rạng rỡ. Chương kinh ngạc trước nhan sắc tuyệt trần của bà, một vẻ đẹp thuần khiết của Á Đông khiến bất kỳ ai cũng phải say đắm. Anh ta thầm thốt lên trong tâm trí, “Không ngờ trên đời này lại có người đẹp đến thế. Những người con gái đẹp nhất mình từng biết trước kia, chưa ai có thể sánh với phụ nữ trước mắt mình ở đây”.

Trong đầu Chương, câu hỏi về người cha của mình bắt đầu xuất hiện. Anh ta cho rằng người cha mới của mình khả năng cao rất có thể là một nhân vật tầm cớ trong cái thế giới này , bởi lẽ chỉ có những người như vậy mới có thể bảo vệ được một người phụ nữ tuyệt sắc như thế này.

Quay lại với cái tỉnh cảnh lúc này , khi anh nhận ra thế giới mới này của mình rất có thể là thế giới tu tiên , mà thế giới tu tiên trong ấn tượng của hắn thông qua các bộ truyện mà hắn từng đọc là một thế giới đầy rẫy những nguy hiểm . Anh ta thở dài, “Cái thế giới cũ của mình đã đủ nhức đầu rồi, này lại đến cái thế giới tu tiên này “ Đầu thì nghĩ thế nhưng lòng hắn cũng muốn thử trại nghiệm cái thế giới tu tiên này “ Nhưng ít ra ở đây cũng không tệ, cũng lại là sự trải nghiệm hoàn toàn mới với bản thân ,nếu chưa thể quay lại chi tận hưởng những thứ ưu việc của thế giới này mang lại đi ”.

Trong không gian yên tĩnh của căn phòng, ánh sáng tươi mát từ cửa sổ căn phòng phản chiếu lên khuôn mặt đầy vẻ suy tư của Chương. Hắn cảm nhận được sự chuyển động, và khi ánh mắt hắn dừng lại, hắn nhận ra bà lão mà hắn nghĩ là bà đỡ đẻ đang từ từ tiến lại gần. Bà ta đưa bàn tay về phía hắn , tựa hồ như đang muốn khám phá một điều bí ẩn nào đó . Hành động của bà lão khiến Chương nhíu mày, ánh mắt hắn trở nên sắc bén , như muốn xuyên thấu qua bức màn bí mật để hiểu rõ mình đang đối mặt với tình huống nào ,tuy vậy mặt ngoài nhìn hắn vấn như đứa bé mới sinh . Không để Chương phải chờ đợi quá lâu, bà lão bất ngờ để lộ vẻ mặt khinh hỉ , và sau đó nhanh chóng quay sang người phụ nữ - người mẹ mới của hắn trong thế giới này, và thì thầm những lời chỉ có hai người mới hiểu.

Người thiếu phụ xinh đẹp ấy, với nụ cười rạng rỡ như ánh dương ban mai, ôm chặt lấy tiểu hài nhi và thì thầm vào tai Chương những lời ngọt ngào, như những làn gió xuân ấm áp thổi qua, mang theo hương thơm của hoa cỏ mới nở. Chương, mặc dù bên ngoài khóc nức nở như bất kỳ đứa trẻ nào khác, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ sâu xa, “Rồi rồi, nhìn là hiểu chuyện gì đến với mình rồi, chắc tư chất của mình cũng này nọ gì lắm.” Lúc này trông hắn thoạt nhìn là một đứa trẻ sơ sinh nhưng lại suy nghĩ như một thanh niên “hiện tại cũng đã đoán được bản thân lai lịch cũng không nhỏ cộng thêm tư chất cũng không tệ nào đó , đến đây cũng thấy có chút dễ thở rồi đó , mong sự tình sẽ như mình đoán ”.

Bên ngoài cánh cửa, tiếng bước chân vội vã của một số người vang lên, như một bản giao hưởng bất ngờ được cất lên trong không gian tĩnh lặng. Một ông lão với thân hình cường tráng như một tượng đài, một bà lão toát lên khí chất thanh nhàn như một dòng suối mát lành, cùng hai nữ tử xinh đẹp như hai bông hoa đang khoe sắc , không thu kém gì mẫu thân hắn . Nhưng điều khiến Chương chú ý không phải là vẻ đẹp của họ, mà là sức mạnh uy áp vô hình mà hai nữ tử này toát ra, như hai ngọn lửa bí ẩn đang cháy trong đêm tối. Trong đầu Chương, hắn không khỏi thầm chửi rủa, “Chẳng lẽ họ đang cố gắng áp đặt uy quyền lên một đứa trẻ mới sinh như ta? Liệu họ có ý đồ gì đối với ta không? Vẻ ngoài của họ… không lẽ họ là vợ hai, vợ ba của phụ thân ta? Ôi đờ mờ, thật là rắc rối, hóa ra mình lại gặp phải hậu quả do người cha mới của mình để lại rồi .”

Một người đàn ông lớn tuổi tiến vào, vẻ mặt rạng rỡ như mặt trời sau cơn mưa, ôm lấy đứa bé từ tay người mẹ và nói điều gì đó khiến không khí căn phòng trở nên ấm áp hơn. Chương, dù bên ngoài khóc như bất kỳ đứa trẻ nào khác, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ, “Có lẽ đây chính là người cha mới của mình.” Và dù trong lòng đầy ắp suy tư, hắn vẫn giữ vẻ ngoài của một đứa trẻ, vừa khóc vừa vùng vẫy trong vòng tay người cha nhưng trong lòng hắn vấn đang mắng chửi người phụ thân này của hắn.

Khi bà lão đỡ đẻ bắt đầu nói, một sự chú ý đặc biệt dồn về phía Chương, và không khí căn phòng trở nên sôi động, ngập tràn niềm vui sướng. Chương, trong khi vẫn giữ vẻ ngoài của một đứa trẻ mới sinh đang khóc , hắn bắt đầu suy tư sâu sắc, “ các người có cần kích động vậy không , tư chất cao cộng thêm gia tộc thì chẳng phải hợp với tiêu chí làm đã lót đường cho thiên tuyển chi tử sao “ . Cũng chẳng biết hắn đang nghĩ gì nữa chỉ thấy hắn trở lên mỉm cười một cách nham hiểm trong nội tâm , thầm nghĩ " không sau cái này mình lo được " .

Thời gian trôi qua, tiếng xì xào bàn tán của mọi người xung quanh vang lên, họ nhẹ nhàng vuốt ve và âu yếm Chương. Dù vậy, hắn vẫn cảm nhận được sức mạnh uy áp từ hai nữ tử kia, một áp lực không hề giảm bớt ngay cả khi họ tiến lại gần hắn. Chương suy đoán, “Nếu không ai xung quanh phản ứng, có lẽ hai người này sở hữu cảnh giới cao siêu, đến nỗi uy áp của họ vẫn tỏa ra mạnh mẽ. Có thể là do thân thể non nớt của mình mới sinh ra nên cảm nhận rõ ràng hơn, hoặc có thể họ thuộc một thế lực mà gia tộc của ta không thể đắc tội, nên mới giả vờ như không nhận ra.” Trong lòng, hắn tự nhủ, “Dù là trường hợp nào, thì mình hiện tại cũng không nên đắt tội ”.

Đột nhiên, một trong hai nữ tử kia vươn tay về phía Chương, thực hiện một số thủ pháp bí ẩn. Chương cảm thấy cơ thể mình như bị đứng lại trong chốc lát. Hắn thầm chửi trong lòng, “Chẳng lẽ những người kia không thấy hành động này sao? Họ có thật sự không biết hay chỉ là giả vờ mù quáng?” Trong vẻ ngoài của một đứa trẻ khóc lóc, hắn giãy dụa để quay lại nhìn về phía mọi người, nhưng chỉ nhận lại được sự bình tĩnh từ họ, như thể hành động kia là điều hiển nhiên. “Có cần phải giả vờ đến mức này không?” hắn tự hỏi, hy vọng rằng chỉ mong họ đang tính toán thứ gì đó tốt cho mình thôi . Sau đó, hắn được phụ thân đưa ra gặp gỡ vài vị lão già, và từ những cuộc trò chuyện, hắn cảm nhận được như thể họ đang khen ngợi phụ thân mình, và cứ thế, tiếng cười đùa nối tiếp nhau trong không gian.

Lúc sau Chương được đưa đến nơi trông trẻ của gia tộc, hắn nhìn thấy một cô bé trông rất dễ thương và đáng yêu, có lẽ khoảng 12 hoặc 13 tuổi, đang phụ trách trông coi hắn. Hắn được đặt trong cái nôi, bên cạnh là cô bé đang cầm một chiếc bình giống như bình hồ lô, nhưng màu trắng. Đầu bình hồ lô này trông mềm mại như bầu sữa của người phụ nữ. Nhìn thấy nó, hắn hiểu cô bé muốn làm gì. Không ngạc nhiên, nó được dùng như một bình sữa trẻ em trong thế giới mà hắn từng biết. Cô bé đưa bình đó về phía miệng hắn và giữ lấy để cho hắn bú. Trong khi đó, hắn tỏ ra co quắp với cảm giác "vờ lờ, mình cũng lớn rồi chứ, đùa giờ lại phải bú sữa như một đứa trẻ con như thế này." Hắn nhìn thấy vẻ mặt cầu khẩn của cô bé, nên hắn cũng chẳng muốn gây khó dễ cho một đứa bé, nên đàng miễn cưỡng làm theo .

Ở một góc khuất nào đó trong vũ trụ bao la, tồn tại một mạng lưới phức tạp của các đường nhánh chằng chịt , mỗi nhánh uốn lượn, làm cong vòm trời và dòng chảy của thời gian. Ban đầu, chúng rực rỡ như những dải ngân hà, nhưng vì lý do nào đó, ánh sáng của chúng dần trở nên mờ nhạt. Đứng giữa không gian này, người ta chỉ có thể nhìn thấy một vết nứt nhỏ lóe sáng, một điểm sáng le lói giữa bóng tối vô tận. Điều đáng chú ý là mọi vật xung quanh đều bị hút về phía vết nứt ấy kể cả đó có là thời gian hay không gian , bởi nó không chỉ là một phần của mạng lưới khổng lồ kia mà là một thực thể tồn tại trong không gian đa chiều vô hạn. Thứ mà ta đang nhìn thấy chỉ là nó trong không gian ba chiều này thôi . Trong im lặng tuyệt đối, nó phát ra một ý niệm mạnh mẽ, không cần âm thanh hay ngôn ngữ, nhưng bất kỳ ai tiếp xúc với ý niệm ấy đều sẽ ngay lập tức hiểu được thông điệp bí ẩn: “việc còn lại giao cho ngươi”.

Đã ba năm trôi qua kể từ ngày Chương xuyên không tới đây , nhờ vào bộ não mới sinh của em bé cộng thêm sự chỉ bảo của cô bé trông non mình ba năm nay , thì giờ hắn cũng đã hiểu được thứ ngôn ngữ của thế giới này , nhờ vậy hắn cũng biết luôn tên mới của mình tại thế giới này là Lưu Bá Chương và cô bé bên cạch tên là Tiểu Phi Nhi một nha hoàng bên cạnh mình .Hắn cũng không nhờ lúc hắn mới sinh thì cô bé mới chỉ có chín tuổi , còn về phía ba , mẹ mới của hắn lần lược tên là Lưu Chí Diên và Uyển Trúc Linh , còn đôi vợ trồng già ban đầu hắn gặp là hai vị gia gia của hắn .Mà lần hắn được đưa ra xem mắt ấy là được đem ra xem mắt có các gia chủ của các gia tộc khác , vì họ tới chúc mừng cho ngày sinh của hắn . Hắn bống nhiên lại cười “hừ cái gì mà chúc mừng ngày sinh của ta , có mà đang thăm dò về tiêm năng đời sau của gia tộc ta thì có ” .

Dẹp qua chuyện của mấy gia tộc ấy thì điều mà khiến hắn kinh ngạc nhất là hai nữ tử toàn thân toát ra uy áp ban đầu đấy là hai lão tổ của mình , họ là người đã giở thủ đoạn che dấu đi tư chất của mình khỏi sự rò sét tinh vi của mấy lão già đấy , còn về tư chất của hắn thì ngay cả bây giờ chính hắn cũng chả biết ,hắn nghĩ là do để che dấu tai mắt lên cả mình cũng không biết . Khi biết về ngôn ngữ nơi đây hắn cũng đã hiểu một chút về thế giới này thông qua lời bàn tán của người hầu xung quanh .

Thế giới mà hắn xuyên không đến này tên là Thiên Linh Đại Lục . Thế giới này có một loại năng lương không có ở thế giới cũ của hắn , nó mang tên “linh pháp”. Nhờ có năng lương này mà thế giới này con người nơi đây có trong mình những thứ sức mạnh siêu phàm , rời núi lấp biển là chuyện như cơm bữa với con người nơi đây , họ được gọi là sí đạo . Việc các sí đạo hấp thụ linh pháp được chia làm cách đẳng cấp từ thấp tới cao sau : nhập cảnh , siêu phàm cảnh , linh giả cảnh, vương giả cảnh ,hoàng giả cảnh , chí cường cảnh , tôn thần cảnh , thánh nguyên cảnh, đế nguyên cảnh , thần cảnh , mối cảnh giới chia làm chín tinh.

Ngoài tu luyện linh đạo ra thì còn có hồn tu và thể tu cũng được chia cấp bậc như trên . Về tu vi của hai vị lão tổ của hắn là thánh nguyên cảnh , hắn thấy gia tộc của mình cũng không phải nhỏ lắm .Lúc đầu khi nghe được sức mạnh của hai vị lão tổ của mình hắn đã nở một nụ cười nhan hiểm tới mức nào , suy cho cùng thì cũng là bát cảnh thế thực .

Hắn của bây giờ lại không để ý rằng từ khi tới thế giới này thì tâm tìm của đã có sự chuyển biến vui tươi rồi. Còn về cái sự sắp đặt bỉ ẩn đã đứa hắn tới đây , thì tới giờ hắn vẫn chưa có manh mỗi nào . Mà trong ba năm hắn cũng chẳng bỏ phí nhờ sự bồi dưỡng của gia tộc , hắn cũng đã đạt đến nhập thánh cảnh bát tinh , sét trên đông vực mà gia tộc của hắn đang sinh sống thì đó được coi là yêu nghiện hàng đầu rồi , chỉ là thông tin này vấn chưa được công bố ra thôi .

Vị nào có lòng ủng hộ mình thì đây là số tài khoản của mình

1040488344

NGO VAN CHUONG

Vietcombank

Mình sẽ cố tâm huyết cho bộ truyện này để không phụ lòng đọc giả

Bạn đang đọc Con đường của kẻ mạnh sáng tác bởi comment123dao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi comment123dao
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.