Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuấn Hùng

Tiểu thuyết gốc · 1523 chữ

-Bịch!!!

Tuấn Hùng vấp ngã, bùn đất bắn vào mặt nó, mưa trên cao điên cuồng tạt lên nó, toàn thân nó giờ đau nhức, toàn những vết thương, nó đau đớn, không phải vì những vết thương thể xác này, nó đau đớn vì bản thân nó, vì sự vô dụng của nó, nhưng cũng không bao lâu nó lại đứng dậy, tiếp tục chạy trốn trong sự tủi nhục và không cam lòng, con tim nó như muốn gào thét

-Phải đứng lại, phải đối mặt, phải báo thù, đừng hèn nhát, đừng sợ hãi, đừng chạy trốn!

Thế nhưng nó vẫn cứ chạy, cơ thể nó chẳng còn nghe nó nữa rồi, bản năng sinh tồn của nó lấn át cả con tim nó rồi, mặc nó biết rằng nó chết chắc!

Phía sau nó, hàng trăm con huyết thử và ngô công đang đuổi theo, chúng cũng không bình thường, từng con đều to bằng với nửa người nó, tốc độ còn nhanh hơn nó, nó biết cũng chỉ vài phút nữa thôi đám này sẽ đuổi tới mình, nghĩ tới việc bị đám này bu lại, xâu xé cơ thể, nó chạy càng nhanh hơn, để rồi cuối cùng, trước mặt nó đứng 3 thân ảnh: Thử Tổ, Độc Vương và một tên ma tướng. Ba kẻ trước mặt này, một là kẻ đứng đầu của thử yêu nhất tộc, hai là một đại ác nhân của nhân tộc, cuối cùng thì như danh xưng, tướng quân của ma tộc! Ba kẻ này tưởng không liên quan tới nhau nhưng thực chất lại cùng một giuộc, Thử Tổ cùng với Độc Vương chính là hai kẻ đã cấu kết với ma tộc, hãm hại nhân yêu hai tộc, khiến cho một nửa Huyền Vân đại lục giờ đã rơi vào tay ma tộc, một nửa còn lại, chắc cũng không giữ được bao lâu.

Thấy ba kẻ này đứng trước mặt mình, Tuấn Hùng cũng dừng lại, nó hoàn toàn mất hết hy vọng rồi, nó nói

-Ta biết hôm nay ta sẽ chết, nhưng, có chết ta cũng sẽ không chết trong tay các ngươi!

Lời nói đầy bi thương cùng phẫn uất này phát ra từ miệng một thiếu niên mới 12 tuổi, mang lại cho người ta cảm giác xót xa.

Sau đó Tuấn Hùng rút ra con dao bên hông, tự đâm vào ngực, muốn kết thúc chính mình. Ba tên kia thấy vậy cũng không ngăn cản, vì chúng tới đây với mục đích là giết chết tên này, tên này tự sát mục đích cũng hoàn thành.

Ngay lúc cả 3 muốn quay người bỏ đi thì ở ngực Tuấn Hùng phát sáng, ngay vị trí trái tim! Tiếp đó, từ ánh sáng, 3 viên ngọc bay ra, xoay tròn trên không trung, toả ra hào quang rực rỡ.

Viên ngọc đầu tiên toả ra ánh sáng vàng kim, ngay sau đó, từ trong viên ngọc phát ra tiếng long ngâm, âm thanh khiến cho tất cả yêu thú, quái vật trong khu rừng cảm thấy sợ hãi, đồng loạt quỳ rạp, như đang đứng trước một vị đế vương!

Viên ngọc thứ hai lại toả ra một thứ ánh sáng trắng thuần khiết, một tiếng hạc kêu cùng lúc đó vang lên, trời đất đang run rẩy trước long uy lại được âm thanh này bình ổn, xung quanh một vùng như được sưởi ấm bởi thứ âm thanh trong trẻo này, cây cối xung quanh bắt đầu phát triển nhanh tới mức mắt thường cũng có thể thấy, mọi thứ xung quanh như được sống lại.

Viên ngọc thứ ba lại làm cho người khác cảm thấy kém cỏi hơn, nó toả ra thứ ánh sáng yếu ớt, so với ánh sáng từ hai viên ngọc kia, đúng là không bằng cọng lông!

Ba viên ngọc bay tới trước mắt Tuấn Hùng, không hiểu tại sao, nó nhớ lại ngày hôm đó, ngày mà nó muốn quên đi nhưng lại không thể quên

—Ngày hôm đó trời cũng đổ mưa—

Tuấn Hùng đứng bên trong hoàng cung, mắt nhìn về phía tường thành, nơi cha nó đang trấn giữ, còn phía xa xa, là đại quân ma tộc!

Đây chính là cuộc tiến công đầu tiên của ma tộc, một cuộc tấn công đầy bất ngờ thẳng vào Yêu Đô, Kinh Đô của yêu tộc, nơi được Long Tộc, Long Vương-cha của Tuấn Hùng trấn giữ!

Long Vương đằng không bay trên bầu trời, toàn thân long khí cùng vương khí bá đạo toả ra, 1000 vạn yêu tộc cùng nhân tộc tại Yêu Đô đều có thể cảm nhận được áp bức vô hình do Long Vương toả ra. Nhưng thật sự nếu Long Khí của Long Vương mà toả ra trong riêng địa phân Yêu Đô thì có lẽ nơi này sẽ bị san thành bình địa rồi. Long Khí cùng Bá Vương chi khí của Long Vương lúc này đang được tập trung tại nơi xa xa bắc thành, bởi vì nơi đó, 500 vạn quân Ma Tộc đang tiến đến, 500 vạn đại quân toả ra Ma khí, đã có thể ngăn cản khí thế của Long Vương, ngoài ra còn có hai luồng khí, mặc dù vẫn kém với Long Vương nhưng khi phối hợp với 500 vạn đại quân, mơ hồ đã có xu hướng chèn ép Long Khí và Bá Vương chi khí!!!

Long Hoàng trên bầu trời lúc này lên tiếng, âm thanh vang xa vạn dặm, trấn nhiếp nhân tâm

-Độc Vương, ngươi là Nhân Tộc mà lại cấu kết với Ma Tộc, xâm chiếm yêu tộc ta? Ngươi còn nhớ lời hứa lúc đó với Truy Nguyệt Đại Tiên lúc đó? Còn nữa, ngươi nghĩ sau khi xâm chiếm Yêu Tộc thì Ma tộc sẽ bỏ qua cho Nhân Tộc các ngươi sao?

-Truy Nguyệt Đại Tiên? Giờ tên khốn đó không còn ở đây thì ai cản được ta? Nhân tộc, sẽ thật tốt nếu bị huỷ diệt!

Độc Vương với khuôn mặt tím tái trả lời

Lúc này người dân dưới Yêu Đô cũng bất bình hô lớn

-Khốn khiếp, dám phản bội lời thề với đại tiên, Độc Vương hắn ta không nhớ tới ngày đó sao?

-Muốn tuyệt diệt cả đồng loại của mình? Long Vương xin ngài hãy trừng phạt hắn!

Một vài lão nhân sáng suốt hơn lại nghĩ

“Rốt cuộc tên này đã trải qua những gì mà có thể hận thù Nhân Tộc tới vậy?”

Long Vương cũng không thích lằng nhằng, trực tiếp gầm lên

-Truy Nguyệt Đại Tiên với ta có ân tái tạo, tất cả những kẻ xúc phạm ngài đều phải chết!!!

Long Vương lúc này từ nhân dạng trực tiếp biến về nguyên dạng, một con Hoàng Kim Thánh Long khổng lồ cuộn tròn trên trời Yêu Đô, chỉ thấy nó há miệng ra, từ khắp mọi nơi, linh khí tụ tập vào trong miệng nó, hình thành một quang cầu, chỉ vài giây sau, quang cầu từ trong miệng hoàng kim thánh long bay thẳng về phía Độc Vương, quang cầu như muốn huỷ thiên diệt địa, nó càn quét mọi thứ mình đi qua, vẽ lên một con đường chết chóc kéo thẳng từ Yêu Đô tới Độc Vương!!!

Trong vài giây quang cầu ngưng tụ, Độc Vương cũng đã bố trí xong tất cả biện pháp phòng thủ hắn có thể bày ra, hắn không nghĩ hắn có thể cản được đòn này của Long Vương!

Chỉ thâyd khi quang cầu bay tới gần Độc Vương, hàng loạt trân pháp từ trong hư không hiện lên, che chắn cho hắn, những trận pháp này tưởng như kiên cố nhưng khi quang cầu chạm vào thì lại mỏng manh như tờ giấy, bị quang cầu nhẹ nhàng phá nát, Độc Vương ngay lập tức gọi ra một cái dược đỉnh , cái dược đỉnh này là pháp bảo hắn chuyên dùng để luyện chế độc dược, miệng dược đỉnh hút quang cầu vào trong, ngay khi Độc Vương mừng rỡ tưởng rằng đã hấp thu được quang cầu thì

-Rắc! Rắc!

Dược đỉnh phá toái, Độc Vương vô lực phun ra một ngụm máu

-Chỉ có vậy mà muốn cản ta?

Giọng nói của Long Vương mang đầy sự giễu cợt

Sau khi dược đỉnh bị phá toái, quang cầu vấn tiếp tục hướng về phía Độc Vương, ngay khi Độc Vương tưởng như sẽ lĩnh đủ, thì quang cầu bỗng nhiên bị cắt làm đôi, bay thẳng xuống đại quân Ma Tộc bên dưới, hơn 10 vạn tên Ma Tộc chết ngay tức khắc!

-Ke ke ke

Một điệu cười lạnh lẽo vang lên bên cạnh Độc Vương

-Tiểu Độc, ngươi kém quá nha

P/s: Tác viết truyện giết thời gian mùa dịch nên hôm nào không có tg để giết thì sẽ... không có chương :D

Truyện cũng được đăng trên novel toon mong mn vào ủng hộ

Dấu "-" thể hiện lời thoại nv

Trong dấu "" là suy nghĩ của nv

Bạn đang đọc Con Rồng Cháu Tiên sáng tác bởi 0946483427
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0946483427
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.