Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người không dễ ở chung

Phiên bản Dịch · 2217 chữ

Một người ăn cơm, một người nghịch di động.

Khoảng năm phút sau, Haibara Ai ăn xong cơm, sau đó uống thuốc trị cảm, rồi đi vào phòng thay quần áo.

Ike Hioso bên này cũng đã download xong thông tin của ba nhiệm vụ tới di động, dọn dẹp sạch dấu vết trên máy tính rồi tắt máy. Đắp cho Kitagawa Antei cái áo khoác, rồi chờ Haibara Ai ra. Sau đó lấy bộ đồ ngủ Haibara Ai mới thay ra, với một bộ quần áo khác gấp lại mang đi.

Haibara Ai cam chịu hành động của Ike Hioso. Sau khi ra khỏi cửa, kéo mũ của áo khoác màu đỏ lên, “Anh ta thì thế nào?”

“Lát tỉnh anh ta sẽ tự về.” Ike Hioso đóng cửa, “Địa chỉ ở đâu, anh lái xe đưa em đi.”

“Số 21, khu 2, phố Beika.”

Một giờ sau, một chiếc xe dừng ở cổng lớn nhà Kudo.

Haibara Ai nhìn cả nhà yên tĩnh tối tăm, ho nhẹ một tiếng, “Hình như mọi người đều đã ra ngoài, anh về trước đi, em ở đây đợi một lát.”

Trước đó nàng chỉ một mực muốn tìm Kudo Shinichi cũng đang bị thu nhỏ, bởi lẽ không chỉ bị thu nhỏ giống nhau, mà còn cùng biết tới tổ chức, dù thế nào kết bạn hợp tác cũng không tồi, lại quên mất là Kudo Shinichi sau khi thu nhỏ không ở đây nữa……

“Anh chờ cùng em.” Ike Hioso trực tiếp xuống xe.

“Không cần!”

Haibara Ai cùng xuống xe, giả bộ vẻ mặt như trẻ con, cảnh giác nói, “Em nghe nói có biến thái thích xuống tay với trẻ nhỏ, anh có phải muốn xem nhà em có những ai, sau đó trói em đi?”

Ike Hioso sửng sốt một chút……

“Phụt!”

Cười, cười?

Haibara Ai ngơ ngác nhìn Ike Hioso, ý cười trên mặt thanh niên không nhiều, nhưng đôi mắt màu tím nhạt khi cười rộ lên như là mây mù bị xua tan, vô cùng ấm áp.

Cái tên này……

Hoàn hồn, mặt lạnh +1.

“Anh…… Anh cười cái gì? Có cái gì buồn cười!”

Ike Hioso xoa xoa mặt, thân thể này giống như là đã lâu không cười, cơ bắp trên mặt đều cứng ngắc, đột nhiên cười lên có chút đau, “Em đột nhiên biểu hiện như là tiểu quỷ tự đại, không dễ ở chung, khá là buồn cười.”

Trước đó rõ ràng vẫn còn bình thường, tự nhiên thay đổi, như là đang nói ——‘tôi vẫn luôn hoài nghi anh là người xấu, giờ đã về đến nhà, không sợ gì nữa, tôi muốn cùng anh ngả bài, vạch trần ngươi!’

Những người khác có lẽ sẽ cho rằng như vậy, nhưng đáng tiếc……

Hắn biết Haibara Ai không phải trẻ con thật sự, sẽ không phản ứng kiểu trẻ con như này.

Là lo lắng ở đây gặp phải người của tổ chức sao? Hay là sợ hắn bị dính vào mà liên luỵ, nên cố ý kéo giãn khoảng cách?

Haibara Ai nhớ tới đống sách trên bàn ở phòng khách, hiểu rồi, tên này học tâm lý học, tốt thôi, diễn tiếp cũng không có gì hay, “Em chỉ đùa một chút.”

Ike Hioso gật đầu, “Ừ.”

Haibara Ai ánh mắt cổ quái liếc nhìn Ike Hioso, cái tên dường như là cái gì cũng không hiểu, trầm mặc yên tĩnh như kiểu tự bế này, thực sự là học tâm lý học sao,

“Anh vẫn luôn là như thế này sao?”

Ike Hioso nghi hoặc nhìn Haibara Ai.

“Không có chút hiếu kỳ, hiếm khi nói cười, tương tức kém, biểu hiện giống như người lạnh nhạt cao ngạo, khó gần, không dễ ở chung….” Haibara Ai vẻ mặt thản nhiên mà đáp lễ lại việc lúc nãy Ike Hioso nói nàng ‘tiểu quỷ tự đại, không dễ ở chung’.

Ike Hioso suy nghĩ một chút, “Anh thoạt nhìn giống người không dễ ở chung à?”

“Nhìn bề ngoài là vậy.” Haibara Ai nhìn Ike Hioso thần sắc bình tĩnh.

Lời ngầm: Nhưng bản thân không phải.

Bất quá bảo nàng đi an ủi một nam nhân là đừng có nghĩ nhiều…… Có chút giống tính tình con gái, ngẫm lại liền thấy không hợp…….

Dù sao đối phương hẳn là có thể hiểu ý nàng.

Tuy rằng gia hỏa này ít nói, nhưng cũng không có quan hệ gì với ‘cao ngạo’. Ít nhất ở chung rất thoải mái, hẳn là người có nội tâm ôn nhu.

Mang nàng về nhà, có thể là thương cảm hoặc có ý đồ gì khác. Mua quần áo cho nàng, cũng có thể là quá thừa tiền, cảm thấy mua cũng không tốn bao nhiêu. Nhưng tên này còn mua dép lê, đồ lot…… Cái này không tính!

Hơn nữa lúc nàng ăn cơm, thấy trên bàn còn một hộp Bento không, cũng nói lên rằng gia hoả này khi đi mua cơm mà cố tình mua hai phần, một phần cho nàng……

Trên tóc còn thơm mùi dầu gội đầu, trên gối đầu lại không có vết ẩm ướt, chứng minh rằng đã giúp nàng lau tóc, còn sấy khô.

Đồ ngủ với dép lê đều là chất lượng vô cùng mềm mại, ít nhất lúc chọn mua là có cân nhắc, còn mua hai bộ quần áo khác nhau, còn không quên mua hai cái áo khoác ấm thích hợp mặc lúc ban đêm trời lạnh.

Hơn nữa vừa ngủ dậy đã có đồ ăn, lúc uống thuốc nhiệt độ nước cũng vừa đủ độ ấm.

Mà từ đầu đến cuối, tên này không hề cố ý khoe mẽ, giống như là các việc bình thường hắn vẫn làm.

Không nói tới tính cách hay tiền bạc, chỉ những chi tiết nhỏ đó đã khiến người khác động lòng.

Haibara Ai không khỏi nghiêng đầu nhìn thoáng qua Ike Hioso vẫn đang cúi đầu nhìn điện thoại, vẫn kiểu mặt lạnh, bộ dáng không hứng thú, không tò mò với bất cứ gì……

“Cái kia……”

Cách vách, tiến sĩ Agasa mở cửa, nghi hoặc nhìn hai người đang đứng trong gió, “Các cậu là tới tìm người nhà Kudo à?”

“Cháu là họ hàng bà con xa của nhà Kudo, cha mẹ cháu định tới thăm hỏi, mà không may cháu bị lạc,” Haibara Ai nhìn Ike Hioso thu lại điện thoại, “Anh ấy là người tốt bụng tiện đường đưa cháu tới đây, cháu tìm Kudo Shinichi có chuyện rất quan trọng.”

Ike Hioso được phát thẻ người tốt: “……”

“Tìm Shinichi à? Hắn gần đây cũng không thấy về……” Agasa tiến sĩ có chút khó xử.

Làm hàng xóm đã nhiều năm như vậy, hắn chưa hề nghe nói Kudo Shinichi có người họ hàng xa như này.

Nhưng mà họ hàng xa trước đó ít đi lại cũng là bình thường, mà để người đứng ngoài chờ kể cũng không ổn lắm……

“Ông……” Haibara Ai nhìn Agasa tiến sĩ, trên mặt lộ ra một nụ cười thần bí, “Biết cậu ta đã uống loại thuốc gì không?”

Agasa tiến sĩ thần sắc hơi cứng ngắc, nói đến thuốc……

“Nếu ông không ngại, để cháu vào tạm nhà ông ngồi chờ một lát, cho người không liên quan đi làm chuyện của anh ấy. Dù sao thì ông với cháu cũng có chút quen biết, ông cũng vui nếu cùng cháu tâm sự đúng không?” Haibara Ai ngữ điệu thản nhiên, nhưng rơi vào tai tiến sĩ Agasa thì đây chính là uy hiếp!

“A, đương nhiên!” Agasa tiến sĩ thu lại vẻ mặt nghiêm trọng, miễn cưỡng cừoi cười, chần chờ nhìn Ike Hioso.

Đây chính là ‘người tốt bụng’ ‘không liên quan’ sao……

Haibara Ai lại quay đầu nhìn Ike Hioso, “Cảm ơn anh đã đưa em về đây, em vào nhà ông ấy chờ, anh đi về trước đi.”

Ike Hioso có điểm tò mò, định vào xem lát nữa Haibara Ai làm sao nói chuyện với tiến sĩ Agasa, bất quá Haibara Ai rõ ràng không muốn liên luỵ hắn, liền gật gật đầu, lên xe, tắt điện thoại, lái xe rời đi.

Đánh ngất Kitagawa Antei, nói dối kéo dài thời gian trở về, đây đều là sự thật.

Cho dù giờ hắn chủ động đi về, thì cái ‘giám sát chặt chẽ’ với ‘canh gà’ cho tâm hồn là không thể tránh được.

Một khi đã như vậy, còn không bằng dứt khoát luôn, ai muốn nghĩ thế nào thì nghĩ, hắn không quan tâm.

Vừa lúc nhân cơ hội này đi Osaka một chuyến, bắt Numabuchi Kiichirou!

……

Hôm sau.

Osaka, tháp Tsutenkaku (Thông Thiên Các).

Trên đài ngắm cảnh, một thanh niên da ngăm đen giới thiệu cho người bên cạnh, "Chỗ kia...... là vườn bách thú , bên kia là sân vận động Osaka......"

Hattori Heiji a……

Ike Hioso ở phía xa liếc nhìn một cái rồi thu hồi tầm mắt, tiếp tục hỏi thăm xem rừng rậm nào ở Osaka có thác nước, và nhà gỗ nhỏ.

Còn may hôm qua hắn lái xe suốt đêm tới Osaka tìm khách sạn nghỉ ngơi, bằng không tiền thưởng bắt mục tiêu đã bị Tử thần học sinh tiểu học kia cắt mất.

Hắn không nhớ rõ nơi mà Numabuchi Kiichirou bị phát hiện, chỉ có thể giả làm khách thăm quan hỏi thăm những người khác.

Vừa đúng lúc Thông thiên các là danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở Osaka, ở đây có không ít hướng dẫn viên du lịch, hẳn là có ấn tượng với các địa điểm thắng bản địa......

"Cái ngài nói chắc là thác nước trong rừng Mino chăng? Khu rừng mà có thác nước với nhà gỗ, thì chính là chỗ đó. Chỉ là tôi đã lâu rồi không đi qua, không biết căn nhà đó đã bị dỡ bỏ chưa." Đại thúc hướng dẫn viên vể mặt thổn thức, "Kỳ thật trước đây thác nước Mino rất nổi tiếng, thác nước chảy thẳng tắp từ trên cao xuống, rất kinh diễm, đáng tiếc về sau không được khai phá nữa, nơi đó lại khá xa nội thành, dần dần trở nên hoang vắng......"

Ike Hioso lấy ra bản đồ Osaka từ trong balo mới mua ra, tìm vị trí rừng Mino, "Vị trí thác nước Mino không thấy có trên bản đồ."

"Để tôi giúp cậu đánh dấu", đại thúc hướng dẫn viên lấy bút bi của mình ra đánh dấu vị trí cho Ike Hioso, "Để tôi chỉ cho cậu đường đi luôn, con đường này xe có thể đi qua, rất tiện, bất quá cậu đi tới đó làm gì? Nếu muốn đi tắm trong rừng, thì còn nhiều lựa chọn khác, ví dụ như......"

Ike Hioso nghe đại thức lải nhải một đống thứ, "Cảm ơn, nhưng mà bạn của tôi đã hẹn gặp ở đó, nếu có rảnh thì tôi sẽ tới những nơi kia cùng bọn họ xem thử."

"Vậy à, vậy đến lúc đó nhớ tìm tôi dẫn đường nhé, các thắng cảnh ở Osaka tôi nắm rõ như lòng bàn tay, cả Osaka này không có mấy người bằng được tôi đâu!" Đại thúc hướng dẫn viên tích cực ứng cử đẩy mạnh tiêu thụ, "Tới

“Như vậy a, kia đến lúc đó có thể tìm ta làm dẫn đường, ta đối Osaka cảnh điểm chính là rõ như lòng bàn tay, toàn bộ Osaka cũng tìm không thấy mấy cái có thể cùng ta so!” Hướng dẫn du lịch đại thúc tự mình đẩy mạnh tiêu thụ một đợt, “Tới hội du lịch sơn đảo, bảo bọn họ cho gặp Xuyên Chính* là được!"

“Có rảnh tôi sẽ đi.” Ike Hioso lên tiếng, cầm bản đồ xoay người rời đi, thuận tiện liếc nhìn Conan ở phía bên kia một cái.

Mấy người bên kia còn đang ngắm cảnh nói chuyện phiếm.

Hắn thì phải thuê xe, thật hâm mộ mấy người này ngồi xe cảnh sát đi bắt phạm nhân.......

Đứng ở trước cửa sổ ngắm cảnh, Hattori Heiji giải thích với Conan, "Tôi mơ thấy cậu lúc đi bắt kẻ bắt cóc kia, bị tên đó qua lại đâm một dao.......Sau đó cậu liền chết~”

Conan lảo đảo một cái, đùa cái gì vậy, "Cái gì hả? Làm ơn đi, đừng có tuỳ tiện giết người như vậy chứ? Hả?"

một cái lảo đảo, hãn nói giỡn, “Cái gì a? Làm ơn, ngươi không cần như vậy tùy tiện giết người được không? Ân?”

Hattori Heiji thấy Conan đột nhiên quay đầu nhìn phía sau, cũng nhìn theo, “Làm sao vậy?”

“Vừa rồi giống như có người đang nhìn chúng ta……” Conan nhìn đám người xung quanh, theo bản năng dừng lại một chút trên một thân ảnh màu đen.

“Nơi này nhiều người như vậy, đi ngang qua vô tình ngó một cái cũng bình thường mà?” Hattori Heiji vô ngữ, “Cho dù có nhìn nhiều một chút, cũng có thể là nhìn bên ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ! Chúng ta lại đang đứng trước cửa sổ còn gì......."

“Cũng đúng.” Conan thu hồi tầm mắt, có lẽ chỉ là ảo giác……

Bạn đang đọc Conan chi ta không phải xà tinh bệnh (Dịch) của Yên Hỏa Tửu Tụng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi namlun.kaka
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.