Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 429 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Tất cả các quan viên đều nhận được khẩu dụ. Các quan tứ phẩm trở lên đều không dám trì hoãn, cả đêm giục ngựa chạy về Cương thành, chỉ sợ làm lỡ thì giờ. Thuận Khải Đế coi như cũng là một Hoàng Đế tốt, cho thời gian chuẩn bị cũng đủ.

Cương thành nằm ở vị trí trung tâm, Phong thành là thành trì xa nhất cũng chỉ mất hai ngày đường.

Chư vị quan viên triều bái, Thuận Khải Đế hài lòng gật đầu, khen thưởng mỗi quan viên một phần lễ vật nhỏ, tất nhiên tiền mua những phần quà nhỏ này đều xuất ra từ tay con rể ông.

Các quan viên trong lòng vui mừng, bọn họ đều là ngoại quan (quan ngoài biên chế), đã vậy còn là ngoại quan thuộc phiên địa, phần nhiều đều là người do Phiên Vương bổ nhiệm, hầu như không có ai có diễm phúc được nhìn thấy Long nhan. (MTLTH.dđlqđ)

Lần này đúng là được cọ lây phúc khí của Tĩnh Bắc Vương phi mới có thể tận mắt chiêm ngưỡng mặt rồng.

Tất cả các vật mà Hoàng Thượng ban thưởng, quan viên mang về nhà đều cung phụng như bảo bối.

Thấy các quan viên ở phiên địa, Lý Long Tá cũng có chút ganh tị. Ngày hồi cung của Thuận Khải Đế được rời lịch xuống.

Cẩn Hoàng Hậu nhẹ nhàng vỗ về Lung Nguyệt, chậm rãi nói: “ Những ngày đầu mang thai mẫu Hậu không cách nào đến chăm sóc con, phía trên con lại không có bà bà (mẹ chồng), bên cạnh những người đã sinh con lại gần như không có, Anh Lạc tuy có thể tin tưởng được nhưng lại là gái đã lỡ thì, vi nương thực sự không yên tâm.”

Lung Nguyệt ôm lấy cánh tay Cẩn Hoàng Hậu: “Đã là nữ nhân thì đều có ít nhất một lần phải trải qua việc sinh nở, nữ nhi là một cô nương có phúc khí, người ta sinh được, con thì có chuyện gì cơ chứ.”

“Phi phi! Chớ có nói loạn! Mau ‘phi’ hai tiếng đi, đồng ngôn vô kỵ, đồng ngôn vô kỵ!” Cẩn Hoàng Hậu khẩn trương dặn dò.

Lung Nguyệt cười: “Mẫu thân, nữ nhi cũng sắp làm mẹ, sao lại là đồng ngôn vô kỵ cơ chứ!”

“Đó

Bạn đang đọc Công Chúa Thành Vương Phi của Tiếu Dương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.