Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thôn Nhỏ Kỳ Quái.

1562 chữ

Người đăng: docam

Tiểu thế giới, một tòa thôn trang nhỏ đầy yên tĩnh, một thanh niên khoảng 20 tuổi từ trong hôn mê tỉnh lại. Hắn xoa đầu của mình, dường như khá là khó chịu.

Bỗng nhiên, hắn sờ lên mặt mình và thấy ở đó tồn tại 1 chiếc mặt nạ.Chiếc mặt nạ này bao trùm nửa trên gương mặt của hắn,để lộ miệng và mũi. Thần kỳ là, mặt nạ này vô cùng nhẹ nhàng, nếu như không phải có thói quen đưa tay lên mặt kiểm tra thì hắn cũng không nhận ra được trên mặt mình có 1 chiếc mặt nạ như vậy.

- Rốt cục có chuyện gì xảy ra.

Hắn từ trên giường ngồi dậy, phát phát hiện mình đang đứng ở trong một cái nhà gỗ nhỏ.

Trong phòng mười phần đơn sơ, một cái giường, một cái bàn, một cái ghế còn có một mặt kính chạm đất, trừ cái đó ra không có vật gì khác nữa.


Hắn tiến đến chiếc kính để có thể nhìn thấy mình rõ hơn. Nguyên lai trên mặt hắn mang theo lại là một chiếc mặt nạ màu trắng, vừa vặn bao trùm nửa gương mặt. Cũng không có dây thừng cột, không biết nó là thế nào cố định ở trên mặt.

Bất quá so với mặt nạ, thanh niên nhìn xem trong gương mình cảm thấy vô cùng lạ lẫm, tay này, chân này, thân thể này. . . Phảng phất toàn đều không phải là của mình.

-Ta là ai?

Hắn đột nhiên bừng tỉnh, lúc này mới ý thức được từ vừa mới bắt đầu không hài hòa cảm giác từ đâu mà đến. Hắn vậy mà không nhớ rõ mình là ai! Hắn nhớ kỹ như thế nào đi đường, như thế nào mặc quần áo, nói như thế nào. . . Nhưng chính là không nhớ rõ mình trước kia là ai, trước kia đã làm gì.

Trong lòng hoảng sợ hắn cuống quít xông ra phòng, muốn xem một chút tình huống bên ngoài. Kết quả vừa mở cửa ra, hắn phát hiện xung quanh cũng có rất nhiều căn phòng như vậy, có căn phòng mở cửa và cũng có căn phòng đóng chặt cửa.

Ngay tại hắn thất thần, căn phòng đối diện hắn đ t nhiên mở ra và 1 cô gái đi ra. Cô cũng đeo 1 chiếc mặt nạ màu đen

Nữ tử hiển nhiên cũng là phát hiện hắn, đầu tiên là giật mình, bất quá lập tức liền bình tĩnh lại chào hỏi 1 câu:

- Chào buổi sáng. Ngươi khỏe không?

- Chào cô
Hắn trả lời:
- Cô là ai.

Nữ tử lắc đầu:

-Không biết, ta giống như quên hết tất cả quá khứ vậy, còn cậu

- Ta cũng vậy

Thanh niên bất đắc dĩ thở dài một hơi, hắn liền đoán được sẽ là như thế này.

Cứ như vậy2 người mất trí nhớ cứ nhìn nhau mà không nói lời nào. Mãi đến khi có 1 dọng nói vang lên phá vỡ cái không gian yên lặng này.

-Các ngươi là ai? Ta là ai? Vì cái gì ta lại ở chỗ này?

Hai người lập tức nhìn qua bên kia, nguyên lai có mới người từ trong nhà chạy ra.

Đây là một nữ nhân mang theo mặt nạ màu đỏ, khiến thanh niên khiếp sợ là, thân hình của nàng vậy mà cũng là cực kỳ nóng bỏng, có thể nói cùng nữ tử mặt nạ màu đen tương xứng. Bất quá nàng vóc dáng muốn cao hơn một chút, làn da cũng là màu lúa mì.

- nữ nhân chẳng lẽ đều là lớn như vậy sao?

Hắn cố gắng tìm kiếm tương quan ký ức nhưng trả lại hắn chỉ là hư vô mà thôi.

Lúc này, thứ tư phiến cửa được mở ra, bên trong xông ra một người đàn ông mang theo mặt nạ màu xanh lam, hắn cao cao gầy gò, nhìn mười phần bối rối. Thanh niên mặt nạ xanh vừa ra khỏi cửa liền hoảng sợ la to lấy:

-Chuyện gì xảy ra! ? Ta là ai? Vì cái gì ta sẽ ở loại địa phương này? Xảy ra chuyện gì! ?

- Tất cả đều mất trí nhớ sao. Rốt cục có chuyện gì xảy ra vậy.

Ngay lúc thanh niên mặt nạ trắng đang tự hỏi lòng mình thì thanh niên mặt nạ xanh động. Hắn tựa hồ cũng không thể nào tin được những người khác.

Bất quá, ngay tại hắn vọt tới góc rẽ, bỗng nhiên một thân ảnh đi tới đem hắn đụng ngã.

-A!

Thanh niên mặt nạ xanh kêu thảm một tiếng, ngã nhào trên đất. Mà cái kia bị hắn đụng vào thân ảnh cũng ngã nhào về phía sau, bất quá còn tốt bị một người khác đỡ.

Thanh niên nhìn kỹ, phát hiện nguyên lai bị Thanh niên mặt nạ xanh đụng vào chính là một nam tử đeo mặt nạ màu vàng kim. Mà sau lưng nam nhân mặt nạ vàng kim – người đỡ lấy hắn, là một nữ tử mang mặt nạ màu tím.

- Cảm ơn.

Nam nhân mặt nạ vàng kim đứng vững vàng rồi hướng nữ nhân mặt nạ tím nói một tiếng cảm ơn, sau đó vừa nhìn về phía hoảng vội vàng đứng dậy muốn rời khỏi Thanh niên mặt nạ xanh.

-Chờ một chút!

Hắn gọi Thanh niên mặt nạ xanh lại,

-Ngươi trốn cũng vô dụng, chúng ta vừa mới ra ngoài nhìn qua, cái thôn này đã bị người phong kín.

Nhưng mà Thanh niên mặt nạ xanh cũng không nghe hắn, phối hợp trốn. Mặt nạ vàng lắc đầu bất đắc dĩ, cùng mặt nạ tím cùng nhau đi tới, hắn cùng trắng, đen, đỏ ba người lên tiếng chào hỏi.

-Các ngươi tốt, ta nghĩ các ngươi hẳn là cũng giống như chúng ta, có phải hay không cái gì đều không nhớ rõ?

Ba người liếc mắt nhìn nhau, đều là nhẹ gật đầu.

-Ngươi biết xảy ra chuyện gì?

Nữ nhân mang mặt nạ đỏ chờ mong mà hỏi thăm.

-Ngốc, đều là người mất trí nhớ thí kiếm đâu ra thông tin

thanh niên mặt nạ trắng trong lòng oán thầm, lại cũng không nói ra.

Mà sự thật cũng đúng như hắn nghĩ, nam nhân mặt nạ vàng kim lắc đầu:

-Thật đáng tiếc, chúng ta cũng không rõ ràng, hai chúng ta chỉ tỉnh lại l so với các ngươi sớm một chút, sau đó ở trong thôn này đi dạo một vòng mà thôi.

-Có phát hiện gì a?

Nữ nhân mặt nạ đen hỏi.

Nam nhân mặt nạ vàng kim nói:

-Chúng ta tìm một vòng, hình như trong thôn chỉ còn 6 chúng ta là sống sót mà thôi.

-6 người.

thanh niên mặt nạ trắng trong lòng tính toán một phát, nếu như chỉ có 6 người, vậy hắn đã toàn bộ đều gặp.

Đầu tiên là nam tính: ba người: Trắng, xanh, vàng;

Tiếp theo là nữ tính :ba người: Đen, đỏ, tím.

Mọi người đều mang mặt nạ, bọn hắn cũng đều quên tên của mình, cho nên thanh niên trong lòng tạm thời dùng nhan sắc để phân biệt tất cả mọi người.

Tiểu Bạch liền là chính hắn, bình thường, không có gì đặc sắc.

Tiểu Lam lá gan giống như có chút ít, đã chạy.

Tiểu Kim bình tĩnh nhất, cũng là sớm nhất tỉnh lại.

Tiểu Hắc ngực rất lớn, nút áo cũng bị đánh bật ra.

Tiểu Hồng ngực cũng lớn, bất quá làn da là màu lúa mì.

Tiểu Tử ngực không lớn không nhỏ, bất quá làn da rất mềm mại.

- Quái nhỉ, vì sao ta nhìn mấy cô gái đầu tiên đều nhìn ngực họ nhỉ. Như thể nó có ma lực thu hút ta vậy

Ngoại trừ Tiểu Lam, năm người thương lượng một chút, cảm thấy đã tất cả mọi người mất trí nhớ, vậy liền tạm thời dùng mặt nạ nhan sắc đến làm danh hiệu tốt. Cái này cùng Tiểu Bạch trong lòng nghĩ không mưu mà hợp.

- Chờ một chút,

Thỏa thuận tốt xưng hô về sau, Tiểu Hắc đột nhiên hỏi,

-Các ngươi mới vừa nói người sống chỉ còn lại có 6 cái, chẳng lẽ còn có người chết ?

Tiểu Bạch, Tiểu Hồng nghe vậy đều là giật mình, nhìn về phía kim, tím hai người, lại phát hiện bọn hắn đều không có biểu thị phủ định.

Tiểu Tử nói:

-Ngươi nói đúng ngoại trừ chúng ta, còn có 1 người đã chết, các ngươi muốn nhìn có thể cùng chúng ta cùng đi.

Nói xong, nàng và Tiểu Kim liền mang theo ba người đi tới một chỗ hẻo lánh trong thôn, nơi này là một chỗ đá vụn lát thành quảng trường. Trong sân rộng có một tòa cao hai mét Thập Tự Giá, một cái mang theo mặt nạ màu xanh lục người bị trói tại trên thập tự giá. Lúc này, ngực của hắn đã bị hổng 1 lỗ lớn nơi trái tim, xem ra có người moi tim hắn ra. Đúng là đã chết đến không thể chết hơn.

Bạn đang đọc Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục của docam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.