Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Thức Hiện Hình

Tiểu thuyết gốc · 2009 chữ

Lúc này, phía sau lưng hắn truyền đến một cảm giác dễ chịu, một bàn tay nhỏ nhắn mềm mại đang khẽ luồn vào trong áo của hắn chà xát nhè nhẹ vào lưng hắn. Hắn không khỏi quay đầu lại, đúng là tiểu cô nương kia không biết từ bao giờ đã chui từ trong chăn ra, hai má nàng chỉ còn điểm một chút hồng nhạt, vẻ ngượng ngũng ban nãy gần như đã biết mất thay vào đó là một ánh mắt long lanh nhìn hắn một cách hết sức chăm chú.

Hắn lắc đầu nhè nhẹ, nữ nhân này đối với hắn hiện tại cũng chỉ là một tiểu nha đầu kì quái, đối với việc nàng gây nguy hiểm cho bản thân thì hắn đã loại bỏ ra khỏi đầu từ lâu rồi. Nhìn bộ dáng đáng yêu của nàng đang nhìn mình một cách say xưa như thế hắn không khỏi phải mở miệng hỏi:

- Mặt ta có dính cái gì sao ?

Tiểu nữ tử lắc đầu, tay vẫn như cũ xoa nhẹ sau lưng của hắn.

- Vậy sao tiểu muội muội lại nhìn ta như vậy ? Hắn hiếu kì hỏi tiếp.

- Ưm....... Tiểu nữ tử cắn nhẹ môi mỏng, sau đó " ưm " một tiếng thật dài.

Ánh mắt nàng đảo qua đảo lại một hồi rồi mới thả nhẹ môi mỏng đã bị nàng cắn đến phát đỏ ra:

- Mẫu thân nói với ta năm nay đã đủ tuổi xuất giá rồi. Người nói phải tìm một lang quân phù hợp, cái gì mà thanh mai trúc mã , cái gì mà tâm đầu ý hợp.

Hắn nghe xong lời này của nàng không khỏi dở khóc dở cười, sau một khắc thời gian mới cười lên một cái hỏi:

- Vậy tiểu muội muội tìm thấy được lang quân hợp ý với mình hay chưa ?

Tiểu nữ tử này lại một lần nữa không nói gì, bộ dạng ngây ngốc ra một hồi lâu. Đôi mắt ngọc long lanh khẽ đảo vài vòng như đang suy nghĩ gì đó, đoạn lại nằm đó mà xoay qua xoay lại quanh giường trông bộ dạng cực kì buồn cười.

Trong lúc hắn không khỏi lắc đầu mấy cái trước bộ dạng của tiểu nữ tử này thì nàng ta đã đứng lên, tiến về một cái tủ ở góc căn nhà gỗ. Nàng lấy ra một vật tròn nho nhỏ thoạt nhìn chính là một chiếc gương đồng.

- Ngươi nhìn đi.

Tiểu nữ tử đưa chiếc gương nọ cho hắn, ý muốn bảo hắn nhìn vào. Hắn ban đầu thoạt nghĩ nữ nhân này lại cảm thấy một đại thúc như hắn có phần đẹp trai hay sao ? Chẳng lẽ nào nàng ta lại thích một tên đại thúc như hắn, như vậy thật sự là quá mặn rồi a ! Nhưng mà khi soi mình vào chiếc gương kia, thân ảnh phản chiếu trong đó làm cho hắn tý nữ bật ngửa.

Đây đâu phải là Lục Cao Xí kia ? Trong gương là một nam tử trẻ tuổi có một bên mặt trái đã bị hủy hoại một cách gớm ghiếp, chẳng khác gì hình hài của một con quỷ vậy. Nửa khuôn mặt bên trái nổi từng đường gần thịt đỏ sẫm, đôi mắt cực kì hung ác. Còn bên phía phải khuôn mặt vẫn bảo tồn hình dạng của một con người, xem ra là một nam tử trẻ tuổi mày kiếm mắt sáng.

" Đây là như thế nào vậy ? "

Cơ mặt hắn run run, không thể tin được cảnh tượng trước mắt. Trong đầu hắn hiện lên vô vàn những câu hỏi khó hiểu cần lời giải đáp ngay bây giờ. Ruộc cục chuyện gì đã sảy ra ?

Khóe miệng hắn mấp máy, quan sát dung mạo gớm giếp của bản thân một hồi lâu không có phải ứng gì, sau đó mới từ từ ngước lên mà run rẩy nhìn tiểu nữ tử trước mặt. Bất quá nữ nhân này không những chẳng sợ cái bộ mặt kinh dị kia của hắn, mà còn che miệng cười trước phản ứng của gã nam tử đang đứng trước mặt nàng kia. Nàng khẽ điểm gót, thoắt một cái ngồi ngay bên cạnh của hắn, sau khi đã lấy lại chiếc gương đồng liền sát lại gần hắn sau đó nâng chiếc gương đồng kia lên. Đến khi hai khuôn mặt một nam, một nữ xuất hiện trong gương đồng thì tiểu nữ tử mới mở miệng:

- Ngươi xem, một bên mặt của ngươi cũng giống với một bên mặt của ta, mà ta bên phải, ngươi lại bên trái, đây có phải là cái gì thanh mai trúc mã, có tướng phu thê hay không ?

- Phu thê sao ?

Hắn lắp bắp mở miệng, sau đó cố gắng gượng cười khan một cái.... Nhất thời lúc này chẳng biết phải làm sao. Hắn không tiếc và cũng không quan trọng khuôn mặt hiện tại của bản thân cho lắm, nhưng hắn chỉ vô cùng thắc mắc tại sao bản thân lại thành ra bộ dạng như này. Nếu như lúc trước bị một chưởng lực quỷ dị của ả đàn bà quái dị kia thì lúc này bên mặt không bị tổn hại phải là khuôn mặt của Lục Cao Xí mới đúng chứ ? Hơn nữ chưởng đó ăn mòn thân thể của hắn ở bên phải nhưng không biết tại sao lúc này lại đổi chỗ cho nhau như vậy.

- Tiểu muội muội nói trước có cứu hai người bọn ta, vậy người bằng hữu kia của ta hiện tại ở đâu ? Hắn đặt ra câu hỏi.

- Ưm, vị đại thúc đó không muốn ở lại nơi này, hóa thành quỷ bay đi rồi !

- Hóa thành quỷ sao ?

- Ưm, hóa thành một con quỷ rất to.......

Tiểu nữ tử nói được nửa câu thì dừng lại, sau đó nheo mắt đánh giá một bên mặt của hắn rồi mới nói tiếp:

- .....Cái mặt quỷ đó hình dáng giống hệt bên mặt kia của ngươi này.. !

Hai người đang nói chuyện đến đây thì chợt nghe một trận trấn động lớn từ bên ngoài vang đến, sau đó gió tuyết rít gào bên ngoài bỗng dừng lại, phút chốc một cảm giác ảm đạm lan ra tứ phía....

- Vù uuuuuu !

Chỉ một khắc thời gian sau, một cái đầu quỷ dị được làm từ vô số sợ cơ thịt đỏ thẫm liền xuất hiện, nó bay xuyên qua cánh cửa như không vậy. Đến khi dừng trước mặt của hắn ác quỷ liền nhanh chóng mở miệng:

- Bắt đầu hay chưa ?

Giọng nói của ác quỷ ồm ồm vô cùng kinh dị, như đối với hắn lại không hề gây ra một chút tia sợ hãi nào trong lòng, thay vào đó giọng ác quỷ này lại mang lại một cảm giác vô cùng thân cận đối với hắn.

Phản ứng bình thường vốn dĩ là sỡ hại, bỏ chạy, hoặc điềm tĩnh hơn phải là dò xét một hồi lâu. Nhưng hắn không hiểu tại sao bản thân lại tiến về phía trước một bước, ung dung không hề sợ hãi trả lời ác quỷ:

- Vẫn chưa có bắt đầu !

Nghe được vậy, khuôn mặt ác quỷ chỉ lộ ra một nét thở dài.. Đoạn nó nhìn tiểu nữ tử bên cạnh của hắn rồi mới nói:

- Nữ nhân này cùng với tất cả mọi thứ ở nơi đây chỉ là ảo ảnh trong một trận pháp giam cầm tiềm thức vô cùng lợi hại !

- Trận pháp giam cầm tiềm thức ? Vậy...... Hắn đặt ra câu hỏi, sau đó lại hơi ngừng lại suy nghĩ cái gì đó.

Chỉ một khắc thời gian liền giật mình nói:

- Ý của ngươi ta cũng chỉ là tiềm thức thôi sao ? Vậy đây chắc hẳn là một giấc mơ rồi !

- Ha ha ha , ta không ngờ là tiềm thức ngươi lại thông minh đến như vậy. Đúng vậy, chất đích xác là một giấc mơ đã bị pháp trận vây khốn, nhưng bất quá giấc mơ này không phải là của ngươi mà chính là của tiểu nha đầu này !

Ác quỷ cười dài điệu bộ rất hài lòng, sau đó giải thích. Phải biết rằng trong giấc mơ, con người thường hành sử và giao tiếp một cách vô cùng kì lạ, đến khi tỉnh dậy nhớ lại mới biết những hành động đó nếu ở ngoài đời thực thì vô cùng xàm xí.

Ác quỷ cũng chẳng để cho hắn có cơ hội nói cái gì nữa, trực tiếp hít một hơi sâu sau đó tuôn ra một lời dài:

- Không biết tại sao sau khi bị trúng độc chưởng của ả đàn bà kia, chúng ta lại trôi đến đây. Bản thể bị tách ra làm ba phần, tiềm thức là ngươi, thần thức là ta, ý thức..... chính là nó.....

Sau khi ngừng lại giây lát, ác quỷ hướng mắt lên trần nhà, đúng lúc này từ phía trần nhà xuất hiện một luồng ánh sáng hình cầu nhàn nhạt, phía trong có chứa một đứa trẻ quang sáng đang ngủ say, khuôn mặt giống hệt với bên mặt anh tuấn mày kiếm kia của hắn.

Ác quỷ bắt đầu nói tiếp:

- Những cuốn sách trên kệ sách này ta đã thay ngươi đọc qua hết rồi, chủ yếu chỉ là những thứ kiến thức cao thâm nhất thời chưa cần dùng tới thôi. Ngươi muốn chế tạo kim đan thay thế đan điền thì ta nghĩ nên đọc mấy cuốn sách mà Y Lan đưa cho ngươi thì tốt hơn. Ta tuy là thần thức của phàm nhân nhưng khi lạc vào tầng bảo hộ của trận pháp này thì không hiểu tại sao lại có thể hấp thụ được một ít linh khí qua đó mượn thân xác của tên Lục Cao Xí kia mà hóa thành hình thể, sức chiến đầu cũng thuộc vào dạng kết đan kì chứ không có đùa. Khoan nói đến sức mạnh của ta, chỉ nói về việc có thể biến ta mạnh mẽ như vậy thì chứng tỏ pháp trận này không phải là do người bình thường tạo ra đâu..

- Vậy nếu ngươi đã là kết đan kỳ, sao không hợp nhất ba chúng ta lại, cần gì phải chế đan nữa ?

- Hừ ! Nếu như vậy được thì ta đã làm từ cái lúc ngươi còn ôm tiểu nữ tử kia mà mộng tinh rồi ! Tuy có sức mạnh của kết đan kì nhưng tuổi thọ lại phụ thuộc vào thân xác tên Lục Cao Xí kia, ta thấy thọ nguyên của hắn không còn nhiều nữa đâu, ước chừng khoảng hơn ba năm nữa sẽ tận, lúc đó thì dù ta có mạnh đến nguyên anh cũng chẳng thể nào cứu vãn được. Không những sức mạnh thần thức kì dị này không còn mà ngay cả ta cũng đi theo lão này luôn.

Ác quỷ hơi trầm ngâm trong giây lát rồi nói:

- Ta hiện tại có thể thoát ra khỏi không gian bên ngoài qua rốn của nữ tử Y Lan kia, ta không biết tại sao, chắc chắn có liên hệ với tên Lục Cao Xí này. Ta có thể giúp ngươi tìm kiếm thêm những vật dụng cần thiết để chế tạo kim đan, sau đó tiềm thức hóa chúng rồi mang vào đây cho ngươi. Hazzz, tuy tầm hoạt động phải phụ thuộc vào nữ tử kia nhưng ít ra cũng tốt hơn là không thoát ra khỏi đây được ! Vậy cứ thế mà làm đi, tiềm thức nhà ngươi là cái tên rất dễ bị lay động, ta sợ ta đi không lâu ngươi lại sống chung như vợ chồng với tiểu nha đầu kia mà quên mất chuyện chính !

Bạn đang đọc Công Pháp Của Ta Dùng Để Tét Mông Tiên Tử sáng tác bởi hoangdang151
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdang151
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 107

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.