Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cản thi

Phiên bản Dịch · 1687 chữ

Chương 15

Cản thi (dẫn dắt thi thể người chết)

"Có phát hiện ra không ít hộ gia đình tử tế ở Giáp Đông Trấn không?"

"Bình thường thôi. Bọn cướp từ Hắc Phong Trại thường đến cướp. Ai muốn đợi ở đây để bị cướp?" Bạch Ngọc Cung nhìn đường phố vắng vẻ chạng vạng, dường như hiểu ra điều gì đó.

Họ tìm thấy tiệm thuốc mà Triệu Trường Khanh nói, tiệm thuốc này tuy mở cửa nhưng thực chất là tiệm tạp hóa, Bạch Ngọc Cung đi vào, dùng số bạc còn lại mua một ít kim sáng dược, vải bông sạch và một số kim chỉ, giá cũng rất đắt, đây là những gì ả dự đoán từ trước, trên người không còn nhiều bạc nữa.

Bên cạnh tiệm thuốc là tiệm cầm đồ, tiệm này cũng đang mở cửa, Bạch Ngọc Cung nhìn bảng hiệu tiệm cầm đồ, lẩm bẩm nói: "Toàn bộ thị trấn không có mấy người. Thật sự không biết bọn họ làm ăn với ai?"

Tần Lãng nói: "Sơn tặc cướp phá nhà cửa, không thể tránh khỏi bị thương, nếu bị thương cần mua thuốc. Về phần tiệm cầm đồ, một số đồ ăn trộm không thể trực tiếp dùng, bọn họ cần đổi thành vàng bạc, Có lẽ chỉ cần bán đồ ăn cắp thông qua hiệu cầm đồ này."

Bạch Ngọc Cung nghe hắn phân tích có lý, càng ngày càng đánh giá cao cơ trí của khô lâu. Một hồn và năm phách sở hữu cơ trí cao như vậy, nếu ba hồn và bảy phách hoàn chỉnh, chẳng phải hắn cực kỳ thông minh? Cơ trí có thể không dưới ta, ta phải cẩn thận.

Bạch Ngọc Cung thì thào: "Nói vậy, bọn họ cùng một nhóm?"

"Không nhất định là một nhóm, chắc chắn có liên quan."

“Một ổ rắn và chuột, không ai là người tốt, nếu chúng dám gây bất lợi cho ta, ta sẽ rửa Giáp Đông Trấn bằng máu.” Nói xong, bụng tức kêu lên một tiếng.

"Cô lại đánh rắm?"

Bạch Ngọc Cung đỏ mặt nói: "Vớ vẩn, ta đói đến mức bụng sôi lên. Không có phong độ gì hết, sao có thể nói thế với con gái người ta chớ."

Tại sao muốn nói lại lần nữa? Không phải lúc ăn gà ở Hắc Phong Trại, cô ta bị hắn nghe thấy hết à?

Đáng ghét!

Xấu hổ!

Phóng mắt quan sát chẳng thấy tửu lầu, quán ăn, xem ra chỉ có thể về nhà trọ ăn tô hủ tiếu giá cao.

Chặt chém vô sỉ!

Nhưng vấn đề là ả không có tiền, không ngờ một thị trấn nhỏ ở một vùng quê hẻo lánh phí tiêu thụ lại cao như vậy.

Bạch Ngọc Cung đưa mắt nhìn bảng hiệu tiệm cầm đồ, nói với Tần Lãng: "Ngươi chờ ở đây, ta đi lấy ít bạc."

Bạch Ngọc Cung đi nhanh, trở lại nhanh hơn, cúi gằm mặt quay lại, tưởng đổi được mấy lượng bạc, nhưng chủ hiệu cầm đồ không biết hàng tốt nên trả lại tiền, không chịu cầm. Nhìn chằm chằm bụng Tần Lãng, nói: "Xem ra ta phải lấy ít đồ vật giá trị rồi lại đi một chuyến."

Tần Lãng nói: "Hiện tại cô là thứ có giá trị nhất!"

Bạch Ngọc Cung trợn to hai mắt, hai tay đặt trên vai, ôm lấy chính mình rất chặt: "Cái gì thế! Người ta là đại khuê nữ trong trắng, không đời nào làm những chuyện trái luân thường nữ đức!"

Tần Lãng lại không còn gì để nói.

Bạch Ngọc Cung nhìn trái nhìn phải rồi kéo hắn vào góc khuất.

Tần Lãng còn chưa kịp phản ứng, Bạch Ngọc Cung nhào vào trong lòng hắn, một tay cởi quần áo hắn, lao vào ôm hắn.

Khi giúp Tần Lãng tẩy sạch độc tố, trên bụng hắn khoét một lỗ, hắn chưa kịp khâu, chỉ là để tiện lấy đồ.

Tần Lãng dở khóc dở cười: "Cô làm cái quái gì thế? Đây là ở trên đường, chúng ta về rồi lấy không được sao?"

Bạch Ngọc Cung nói: "Làm gì có nhiều thời gian lãng phí như vậy."

Triệu Trường Khanh và tiểu thư đồng ăn no căng bụng, bèn ra ngoài đi dạo, họ tình cờ đến gần tiệm cầm đồ, từ xa có thể thấy Tần Lãng và Bạch Ngọc Cung đang thập thò lén lút góc tối, bàn tay Bạch Ngọc Cung sờ soạng trong người Tần Lãng.

Triệu Trường Khanh sững sờ, phản ứng đầu tiên chính là che mắt tiểu thư đồng, thật sự là một đôi cẩu nam nữ! Có biết xấu hổ là gì không? Làm chuyện xấu xa đáng thẹn trong phòng cũng thôi đi, đây là trên đường phố giữa thanh thiên bạch nhật, tất cả mọi người đều có thể thấy toàn bộ, vậy mà ngang nhiên…

Bỗng ngoài đường nổi cơn gió dữ dội, ngước mắt nhìn mây đen dày đặc, xung quanh chẳng thấy ai.

Sau đó lại nghe Bạch Ngọc Cung nói: "Cái thứ gì đây? Cứng thế này!"

Mặt Triệu Trường Khanh ửng đỏ đến tận cổ, cảm thấy lỗ tai bị ô nhiễm, vội đẩy tiểu thư đồng đi về ngay, nữ nhân này sinh ra đã thanh tú thuần khiết, mỹ lệ đoan trang, không ngờ lại là loại người như vậy, quả nhiên mỹ nữ không thể đánh giá qua tướng mạo, lẳng lơ không thể đong đếm.

Bạch Ngọc Cung lấy ra một thứ gì đó trong bụng Tần Lãng, ngay thẳng dùng sức đè nặng tay, chăm chú xem thỏi vàng sáng chói, quay lại nhìn, chợt hiểu ra nguồn gốc thỏi vàng này là của bộ xương nhỏ tay chân không sạch sẽ, ngang nhiên lấy trộm đồ sau lưng ả.

Bạch Ngọc Cung tức giận nói: "Tên tên tiểu ranh ma này, ngươi dám làm chuyện này sau lưng ta!"

"Cô thả nó vào đó chớ, không liên quan tới ta."

Bạch Ngọc Cung chỉ vào trán Tần Lãng, nói: "Nói bậy, ta có trí nhớ rất tốt, rõ ràng ngươi bỏ thứ này vào, còn không thừa nhận sao? Trách ta sao? Đồ cặn bã vô trách nhiệm đại tra... nam!"

Triệu Trường Khanh đẩy tiểu thư đồng ra xa vẫn có thể nghe giọng Bạch Ngọc Cung, tiểu thư đồng không nhịn được bèn nói: "Công tử, sao tẩu tầu của hắn lại bốc hỏa thế. Hắn bỏ cái gì vào vậy?"

Nhìn chằm chằm đôi mắt ngây thơ trong sáng đầy tò mò.

Sắc mặt Triệu Trường Khanh không vui: "Nói nhiều lời, không bằng nói ít. Chỉ nói điều đúng, điều phải, không nói nịnh bợ xảo trá, ngươi quên ngày thường ta dạy ngươi thế nào sao?"

Miệng khiển trách tiểu thư đồng, nhưng trong lòng cảm xúc lẫn lộn, thế giới vẩn đục nhưng ta không biết gì về nó, ta bỏ qua nó. Thật khó để duy trì một người cao quý trên thế giới này. Nếu không thấy nó, nên rời khỏi chỗ thị phi này càng sớm càng tốt.

Lúc này trên đường phía Nam trấn có tiếng chiêng vang, từ xa một đoàn người xếp thành một hàng chỉnh tề đi về phía bắc, Triệu Trường Khanh hấp tấp kéo tiểu thư đồng tránh vào lề đường.

Nhóm người càng lúc càng gần, người đứng đầu là một nam tử trung niên, khuôn mặt buồn bã, mặc áo choàng vải màu xanh, thắt lưng đen, đầu đội một mũ lục giác cao bằng vải xanh, chân đeo dép dính đầy sình lầy.

Vừa đánh chiêng vừa lấy trong túi tờ tiền giấy màu vàng ném lên không trung.

Chín nam tử mặc quần áo trắng đội mũ cao theo kẻ cản thi. Chín người đó nối với nhau bằng dây rơm và cách nhau khoảng bảy thước. Giấy bùa màu vàng với lá bùa chu sa dán trên trán họ.

Triệu Trường Khanh vừa buông tay khỏi mắt thư đồng, vội vàng che lại lần nữa.

Thư đồng khó hiểu nói: "Công tử, huynh bịt mắt đệ làm gì?"

Triệu Trường Khanh nói: “Đừng nhìn.” Lần này đi ra ngoài không ngờ tệ đến vậy, đầu tiên thấy hành vi bất nhã của thúc tẩu Tần Lãng và Bạch Ngọc Cung ở trên phố, giờ lại gặp phải đội cản thi, lúc về nhất định phải thắp vài nén hương trước thánh nhân, cầu xin ngài phù hộ.

Kẻ cản thi rải giấy bùa, lấy chuông gọi hồn từ thắt lưng, ngay khi tiếng chuông vang lên, chín xác chết tiến về phía trước theo nhịp điệu tiếng chuông.

Kẻ cản thi hát: Thiên hoàng hoàng, địa hoàng hoàng, không ngại núi cao sông dài, trong nhà còn có cha và mẹ, ta tiễn oan hồn về cố hương, thiên kinh kinh, địa kinh kinh, khuyên người sinh ra đừng tranh chấp, hại người hại mình động đao thương, người nhà trống trải hai hàng lệ rơi…

Tần Lãng và Bạch Ngọc Cung tự nhiên gặp phải đội cản thi này, Tần Lãng che mắt bằng vải đen nhìn mông lung, Bạch Ngọc Cung nhất thời quên mất hỏi tội trộm vàng, trông đội cản thi nhẹ nhàng đi ngang qua bọn họ, thì thào nói: “Thật xui xẻo!"

"Cản thi sao?"

Bạch Ngọc Cung gật đầu, cảm thấy có chút kỳ quái, bình thường cản thi đều nghỉ ngơi lúc rạng sáng, ban đêm lại xông lên, đội cản thi này sao có thể làm ngược lại?

"Đồng hành với cô!"

Bạch Ngọc Cung sửng sốt một chút, sau đó liền hiểu ý hắn, thật sỉ nhục ả, ả được gọi chiêu hồn linh tu, nội hàm kỹ thuật cao hơn kẻ cản thi rất nhiều.

Bạch Ngọc Cung nhắc nhở: “Tốt nhất ngươi nên nói ít đi, những thi thể này còn có hồn phách, chúng có khả năng sẽ nghe thấy quỷ ngữ.” Quỷ ngữ tự nhiên ám chỉ lời của Tần Lãng.

Bạn đang đọc Cốt Thuyền Ký của Bạch Tuộc Đá (石章鱼)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sampatin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.