Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cự Tượng thần quyền

Phiên bản Dịch · 1564 chữ

Cầm được ngân phiếu và dược liệu, Tống Uyên vui vẻ trở về nhà.

Sau đó, hắn lại tới tìm Từ Giang, hỏi Lam Huyết Căn là vật gì.

"Lam Huyết Căn hả, chính là rễ của Lam Huyết Thú." Từ Giang trả lời rất đương nhiên.

"Lam Huyết Thú? Rễ?" Tống Uyên nhíu mày.

"À, suýt quên, Lam Huyết Thú là man thú, các ngươi ở địa phương nhỏ này sẽ không thấy được, nhưng không cần lo lắng, nếu như không có Lam Huyết Căn, có thể dùng rễ của mấy loại gia súc tầm thường cũng được, ví dụ như các loại heo dê, dùng rễ của bọn chúng cũng được, dĩ nhiên rễ hổ cũng tốt hơn một chút, nhưng hiệu quả sẽ kém đi rất nhiều." Từ Giang giải thích.

Cuối cùng, Tống Uyến mặt tối sầm quay về.

Lam Huyết Căn thì không tìm được, chỉ có thể dùng hổ căn thay thế, cuối cùng chế thuốc, uống một phần, phần còn lại thì dùng để ngâm mình.

Mặc dù sử dụng dược liệu phiên bản kém chất lượng hơn, nhưng hiểu quả so với thuốc thang Tống Uyên dùng trước đó thì vẫn mạnh hơn nhiều.

Thân thể vốn trải qua cường hóa khí huyết, cơ thể hắn giống như miếng bọt biển háo nước, bắt đầu điên cuồng hấp thu dược lực.

Ước chừng khoảng một thời thần, Tống Uyên cảm thấy khí huyết bản thân không chỉ mạnh mẽ hơn một chút.

Cho dù là bắp thịt, gân mạch, ở dưới sự tẩm bổ của nước thuốc, đều được tăng cường nhanh chóng.

Nếu như nói pho tượng phá vỡ cực hạn thân thể của Tống Uyên, vậy thì nước thuốc này, đang nạp đầy huyết khí cho hắn.

"Đây mới chỉ là lần đầu sử dụng, hiệu quả đạt được cao nhất, đáng tiếc nước thuốc này không phải được điều chế hoàn hảo, nếu như đầy đủ dược liệu, chỉ cần uống và ngâm dược ba lần, là ta có thể tiếp tục đạt được đến cực hạn." Tống Uyên ngồi trong bồn tắm, có chút tiếc rẻ nói.

Nhưng vạn sẽ cũng khó đòi hỏi đều phải hoàn mĩ, hắn có thể sở hữu phương thuốc dành cho cường giả nội lực đã là một sự may mắn, mặc dù hơi tiếc một chút, nhưng kết quả cũng tạm chấp nhận được.

Theo thể chất tăng cường không ngừng, Tống Uyên cũng dần dần cao lên.

Bình thường hắn đã cao hơn một thước tám, nếu như dùng toàn lực, hoàn toàn bùng phát nội lực, máu thịt toàn thân hắn bành trường, còn có thể cao tới một thước chín.

Nhưng trước mắt sở học của hắn không còn thích hợp cho võ giả nội gia, đối với việc khống chế nội lực, là không đủ dùng.

"May mà nòng cốt của quyền pháp nội gia là kình lực, nếu đem nội lực phối hợp với kình lực, vẫn có hiệu quả không tệ."

Tống Uyên chuẩn bị tìm một môn quyền pháp nội gia, nếu như có thể đem Liệt Hổ đao pháp kết hợp với quyền pháp nội lực khác, có lẽ sẽ có hiệu quả không tưởng.

Lần này, Tống Uyên lại đi tìm Trần Tương Viễn. Người bạn thân này mặc dù thực lực không cao, nhưng mạng lưới quan hệ lại rất rộng, dù là phía quan phủ, hay Lục Lâm giới hoặc là thương giới, hắn đều có bạn.

"Muốn một môn quyền pháp nội gia mới?" Trần Tương Viễn kinh ngạc nhìn Tống Uyên, theo hắn thấy, một môn quyền pháp nội gia đối với Tống Uyên, sẽ không có tác dụng quá lớn.

Nhưng Trần Tương Viễn cũng không có hỏi nhiều, nghiêm túc trả lời: "Quyền pháp nội gia trong võ lâm cũng vô cùng hiếm, đối với võ giả mà nói, quyền pháp nội gia đều là bí tịch được truyền thừa, rất ít người sẽ mang ra bán."

"Ngay cả ngươi cũng không có cách nào sao?" Tống Uyên hỏi.

Trần Tương Viễn lắc đầu nói: "Trừ phi có tình huống đặc biệt, nếu không sẽ rất khó kiếm được, dù sao mỗi môn quyền pháp nội gia vô chủ, đều khiến các phe phái tranh cướp dữ dội."

Tống Uyên rất thất vọng, nếu Trần Tương Viễn không có biện pháp, vậy hắn kiếm công pháp sẽ rất khó.

Ngay cả huynh muội Từ Giang, bản thân bọn họ tu luyện là công pháp nội lực cơ bản, quyền pháp nội gia, Từ gia ngược lại là có, nhưng bọn hắn cũng không có quyền đưa cho Tống Uyên.

Trần Tương Viễn nhìn vẻ mặt mất mát của Tống Uyên, cắn răng nói: "Nhưng, mặc dù Trầm mỗ không thể tìm được quyền pháp nội gia, nhưng Trần mỗ có tu luyện quyền pháp, có thể truyền lại cho Tống huynh đệ."

"Cái này, Trần huynh không cần miễn cưỡng bản thân, ta có thể tìm cách nơi khác."

Mặc dù Tống Uyên rất cảm động, nhưng vẫn lắc đầu cự tuyệt.

Hắn muốn tìm những bộ quyền pháp vô chủ kia, dù sao Trần Tương Viễn thường xuyên tham gia hành động diệt trừ thổ phỉ, có cơ hội tìm được rất nhiều công pháp, nhưng nếu học công pháp gia truyền của Trần Tương Viễn, là đã làm khác với ý muốn của mình.

Trần Tương Viễn cười nói: "Tống huynh đệ, ngươi đừng từ chối, bản lãnh của ngươi ta biết, quyền pháp nội gia đối với những người khác là bảo vật, nhưng đối với ngươi mà nói, cũng không phải là đồ vật gì ghê gớm, dẫu sao thực lực ngươi cũng đã vượt xa võ giả bình thường.

Xét khía cạnh khác, môn võ học này trong tay ta có thể nói là bị lãng phí, nếu nó có thể được phát huy trong tay ngươi, chính là vinh hạnh của ta."

Nói đến mức này, Tống Uyên cũng không tiện từ chối nữa, hắn ôm quyền với Trần Tương Viễn nói: "Như vậy, đa tạ, nếu ngày sau có khó khăn, ta nhất định sẽ hết sức tương trợ,"

Trần Tương Viễn rất vui vẻ, có thể nhận lời hứa của một cường giả như vậy, so với quyền pháp nội gia còn đáng giá hơn.

Thực lực bản thần Trần Tương Viễn không mạnh, nhưng có thể hành tẩu giang hồ, lăn lộn tới cơ nghiệp ngày hôm nay, chính là dựa vào sự hỗ trợ của bạn bè tương giao.

Sau đó, Trần Tương Viễn lấy bí tịch ra.

"Tống huynh đệ, mặc dù thực lực ta không mạnh, nhưng không có nghĩ là môn công phu này cũng kém, tư chất ta ngu độn, chỉ có thể lĩnh ngộ ba bốn thành trong đó, nhưng nếu là ngươi, chắc chắn có thể lĩnh ngộ hoàn toàn."

Tống Uyên nhận lấy bí tịch, nhìn mặt bìa, trên đó viết bốn chữ lớn - Cự Tượng thần quyền.

Môn quyền pháp này tu luyện chủ yếu là trùng kình, chính là đem sức lực toàn thân hội tụ vào một nơi trong thân thể, sau đó bùng nổ mạnh mẽ ra.

Cái này khác biệt với lực bạo kích của Liệt Hổ đao pháp, nó chú trọng vào lực bùng phát, còn Cự Tượng thần quyền chú trọng vào việc tập trung tốc độ và lực lượng.

Hai môn công pháp khác nhau, nhưng so với Liệt Hổ đao pháp, Cự Tượng thần quyền thích hợp với cận chiến trong thời gian dài hơn.

Mặc dù Trần Tương Viễn nghiêm túc cự tuyệt, nhưng Tống Uyên vẫn để lại ngân phiếu một ngàn hai lượng bạc.

Mấy ngày sau, Tống Uyên tiếp tục tiến hành kế hoạch tu luyện của mình.

Đến một ngày, Tống Viễn Trình rốt cuộc về nhà. Từ trong miệng Tống Viễn Trình biết được, Khang thành hiện tại đã bị phong tỏa, trừ khi được quan phủ cho phép, còn lại tất cả chỉ được phép vào không được phép ra.

Mà những ngày qua, quan phu tuần tra ngày đêm nhiều ngày như vậy, cuối cùng cũng đụng phải cương thi.

Nhưng kết quả chiến đấu lại vô cùng thảm khốc, những cao thủ giang hồ được mời tới trợ giúp, bị giết hơn nửa, mà thành viên quan phủ, cũng chết mất bảy người.

Cuối cuộc chiến, cương thi ung dung rời đi, làm Trương huyện lệnh ý thức được, người bình thường cho dù là cao thủ, cũng không phải là đối thủ với cương thi.

Cuối cùng Trương huyện lệnh phải thay đổi sách lược, chỉ xử lý thi thể bị cương thi cắn chết, không để cho thi biến lan rộng, sau đó, chờ sứ giả triều đình tới.

Có thể nói, lần này quan phủ đem toàn bộ hy vọng phó thác trên người sứ giả.

"Sau khi tu luyện Cự Tượng thần quyền thành công, ta phải đi khỏi thành thử một lần, lần đụng độ nhóm cướp cương thi lần trước chính là một đầu mối." Trong lòng Tống Uyên thầm nói.

Nhưng, Tống Uyên còn chưa kịp hành động, Trần Tương Viễn đã đi tìm hắn.

"Tống huynh đệ, đại sự không ổn, Tần lão bản đã chết!"

Bạn đang đọc Cực Bạo Võ Quân (Bản Dịch) của Nhất Oản Tạp Phan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amdaxxxx
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.