Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai tiểu thái giám!

Phiên bản Dịch · 1037 chữ

"Công công, ngài trở về rồi?"Nhìn thấy Tiêu Thần trở về, hai tên tiểu thái giám lập tức ân cần tiến lên đón, nhìn trong tay hắn bưng lấy một đống vàng liền lộ ra một mặt kinh ngạc.

Thời điểm trước đó Tiêu Thần đi theo Liễu Quý Phi bất quá vẫn chỉ là một tiểu thái giám rất phổ thông được phụng dưỡng, ngay cả cái chức vị đều không có, đương nhiên cũng sẽ không có thủ hạ hay tùy tùng gì.

Hiện tại hắn theo Hoàng Hậu, mặc dù còn không có chức vụ và quân hàm chính thức, nhưng thân phận đãi ngộ cũng đã được tăng lên đáng kể, đại thái giám tổng quản Khôn Ninh Cung Trương Tự Phương đã tự mình sai khiến hai tiểu thái giám lanh lợi đến hầu hạ sinh hoạt thường ngày của hắn.

Chính là hai vị trước mắt này.

Một tên mặt tròn chính là Tiểu Phùng Tử, một tên khắp khuôn mặt toàn sẹo mụn là Tiểu Lý Tử, đều là nằm trong khoảng độ 18 19 tuổi, nhìn qua liền thấy rất khôn khéo tài giỏi.

Hai vị này không cần hỏi cũng biết đều là Trương Tự Phương phái tới giám thị mình, có lẽ là Hoàng Hậu sai khiến đến cũng khó nói.

Đây cũng không tính hiếm lạ.

Chỉ cần cẩn thận chút là được.

"Ân, vừa rồi Thái Hậu triệu kiến, thưởng vàng."Tiêu Thần từ trong ngực lấy ra hai khối bạc vụn ném cho hai người, "Hai người các ngươi cũng đi theo ta cho nên gọi là được thơm lây đi."

"Ai nha, tạ ơn công công! Cái này làm sao có thể a?"Tiểu Phùng Tử đại hỉ, vui vẻ ra mặt.

"Công công có thể lọt được vào mắt xanh của Thái Hậu, ngày sau tất nhiên sẽ lên như diều gặp gió, hai huynh đệ chúng ta sau này sẽ là cái mông, cái đuôi, hai con ruồi theo phía sau công công, cũng nhất định được bay lên theo."Tiểu Lý Tử siểm nói như nước thủy triều.

"Gọi là ruồi bọ ăn theo cũng bay ngàn dặm...... Gia hỏa ngươi thật là không có văn hóa."Dù là Tiêu Thần bụng đầy tâm sự, cũng không nhịn được cười khúc khích.

"Công công ngài mới có thể nói ra được những lời này, những mắt mù chúng ta nhận biết mấy chữ, đọc qua mấy năm sách? Sao có thể so sánh với ngài? Hiện tại người trong cung đều nói công công ngài là Văn Khúc Tinh hạ phàm, chính là Phượng Hoàng rơi vào trong một đám gà con a!"Tiểu Lý Tử cười đùa nói.

Mặc dù là mông ngựa, nhưng cảm giác cũng rất quái lạ, mẹ nó lại là gà lại là Phượng Hoàng, nói cho cùng mà cũng đều là giống cái......

Nghe không ra cái thể thống gì.

Quần áo đều bị mồ hôi lạnh thẩm thấu, vẫn là đi tắm trước lại nói.

Nói đến tắm rửa, đó cũng là một chuyện rất khó xử.

Bởi vì đây chính là mùa đông a, mùa đông cổ đại mẹ nó lạnh, mặc dù bây giờ đã đầu xuân, nhưng nhiệt độ không khí bên ngoài chí ít cũng phải tới âm hai mươi bảy hai mươi tám độ.

Vấn đề như vậy, coi như là trong phòng cũng mẹ nó lạnh a!

Gian phòng hắn ở đã coi như là rất không tệ, chí ít cửa sổ dán vách chặt chẽ không lọt gió, vách tường cũng đầy đủ dày đặc, trong phòng còn có mấy cái chậu than đỏ bừng, nhưng vẫn là rất lạnh a.

Rốt cuộc là trời lạnh nào như thế nào? Đến mức con kê kê trong quần đều rụt vào!

"Để tiểu nhân đi xách nước nóng cho ngài."Tiểu Phùng Tử vội nói.

"Để tiểu nhân tắm rửa cho ngài, bản sự khác thì tiểu nhân không có, nhưng tay nghề kỳ cọ tắm rửa vẫn là rất tốt, lần nào Trương công công tắm rửa cũng đều thích tiểu nhân tắm cho a."Tiểu Lý Tử lại xum xoe.

"Không cần, ta tự tắm, thời điểm ta tắm rửa các ngươi canh cửa cho ta, ai cũng không cho phép vào, biết chưa?"Tiêu Thần thẳng thắn từ chối.

Mình thế nhưng là có kê kê, hơn nữa còn là kê kê độc nhất vô vị không thái giám nào có.

Mặc dù trên lý luận loại vị trí này rất khó bị phát hiện, nhưng cũng là một cái tai hoạ ngầm to lớn, một khi bại lộ, hẳn phải chết không nghi ngờ!

Lý Vạn Cương không đem mình phân thây mới là lạ!

Nhưng hắn cũng không thể thật sự một đao làm thái giám đi?

Hắn không nỡ thì cũng thôi, chủ yếu là sợ Hoàng Hậu cùng Liễu Quý Phi không nỡ......

Vừa nghĩ tới cảnh tượng kiều diễm cùng hai người, kê kê được nước nóng ngâm lại không ngừng biến hóa một cách khó tả.

Mặc dù hắn cùng Hoàng Hậu triền miên một đêm, nhưng cũng không có đột phá ranh giới cuối cùng, hai người chỉ là dùng một loại phương thức hết sức biệt...... Các ngươi hiểu a.

Tiêu Thần cũng không dám dùng sức mạnh quá mức.

Bởi vì mỹ nhân ta muốn, mạng nhỏ ta cũng muốn, lại không thể có được cả hai, cho nên chỉ có thể bỏ mỹ nữ mà bảo đảm mạng nhỏ trước.

Bất quá dạng này cũng tốt, có tính khiêu chiến, Tiêu Thần cảm thấy mình sớm muộn đều có thể cầm xuống nàng, chỉ là vấn đề thời gian.

Cũng không biết hắn cái tự tin mê man này của hắn từ đâu mà tới?

Một đêm ngủ rất trằn trọc, nằm mơ thấy Lý Vạn Cương muốn giết mình, một chút sau lại mơ thấy đang cùng Hoàng Hậu tắm tắm uyên ương......

Ngay tại lúc mộng cao hứng bừng bừng, lại bị tiếng kêu của Tiểu Lý Tử đánh thức, "Công công, mau tỉnh lại đi, Hoàng Hậu mời ngài đi qua, ngay hiện tại!"Khẩu khí có chút lo lắng.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Phong Lưu Giả Thái Giám của Hỏa Vương Chi Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gietkochet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 457

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.