Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 140: Tiếp thu Hải Diễm bang

Phiên bản Dịch · 2845 chữ

Nhìn thấy bộ dáng Ngô Chí Thiên kinh khủng, Dương Hiểu Đồng trên mặt hiện lên một tia mỉm cười, mà nụ cười này rơi vào trong mắt Ngô Chí Thiên lại có vẻ dị thường khủng bố.

“Đan dược có thể khắc chế tử khí, ngươi cảm thấy là cái gì?” Dương Hiểu Đồng hỏi ngược lại.

“Thánh quang đan dược?” Ngô Chí Thiên trên mặt kinh khủng không thể hiểu. Mặc dù hắn cũng là người tu chân, nhưng hắn tu chân chẳng qua là vận khí tốt chiếm được một quyển tu luyện tử khí tu chân công pháp, có thể tự mình luyện đến trình độ bây giờ , không phải không thừa nhận hắn cũng có thiên phú.

Sách tu luyện tử khí công pháp đã nói, người trúng tử khí chỉ cần ăn thánh quang đan dược là có thể chữa tốt, thánh quang đan dược này đối với người bình thường tuyệt đối là thứ tốt, thế nhưng đối với bọn hắn người tu luyện tử khí mà nói thì lại là độc dược.

Chỉ là, nhiều năm như vậy hắn chưa từng thấy được thánh quang đan dược, không ngờ dưới tình huống như thế lại gặp được.

Nghe nói, Dương Hiểu Đồng cũng sững sờ, thánh quang đan dược? Đan dược này là tinh lọc đan dược, cũng không phải là đan dược như lời hắn nói, bất quá dự đoán hai loại đan dược không khác nhau lắm, chỉ là tên không đồng nhất.

“Cho nên ngươi bây giờ còn cảm thấy ta sẽ làm đệm lưng cho ngươi sao?” Dương Hiểu Đồng cười đem tinh lọc đan dược để vào trong miệng của mình, một khắc kia, cảm giác vô cùng ấm áp vọt tới, mà tử khí kia lại tiêu tan từng chút một, sắc mặt cô cũng khôi phục hồng hào.

Sắc mặt cô hồng hào tương ứng chính là sắc mặt Ngô Chí Thiên xám như tro tàn, kích động nói “Không có khả năng, không thể như vậy!”

“Tiếp thu hiện thực đi, đại thúc.” Dương Hiểu Đồng nói, mang theo Ngô Chí Thiên trọng thương đi Hải Diễm bang tổng bộ.

Mặc dù chuyến đi này có thể sẽ có nguy hiểm, thế nhưng cô có hộ mệnh, cho nên cô không lo lắng, mục tiêu của cô chính là đem Hải Diễm bang đặt thu vào tay mình!

Ngô Chí Thiên thấy Dương Hiểu Đồng mang theo hắn đi, nói, “Ngươi muốn làm gì? Ta đã thua ở trong tay ngươi, muốn giết cứ tùy tiện.”

“Cứ như vậy giết ngươi cũng quá tiện nghi cho ngươi, ta muốn đi tổng bộ của ngươi .” Dương Hiểu Đồng lái xe nhìn thẳng nói.

Nghe nói, Ngô Chí Thiên cười, lúc nói chuyện hàm răng tràn đầy máu tươi, thoạt nhìn có chút dọa người, “Đừng có nằm mơ, ta sẽ không nói cho ngươi biết tổng bộ ở đâu.”

Hải Diễm bang của bọn họ là hắc bang lớn nhất Thụy Thành, ở Thụy thành, mỗi địa phương đều có, nhưng trừ nội bộ nhân viên, người ngoài không có ai biết chân chính tổng bộ ở địa phương nào.

Điểm này Ngô Chí Thiên tuyệt đối tự tin, nội bộ thành viên đáng giá tín nhiệm, chỉ cần hắn không nói, hắn không tin Dương Hiểu Đồng có thể tìm được tổng bộ.

Dương Hiểu Đồng mỉm cười ở khóe miệng, nhìn cũng không nhìn liếc mắt Ngô Chí Thiên một cái, tiếp tục lái xe của mình, “Ta có hỏi ngươi sao? Yên tâm, không cần ngươi nói, bất quá cần ngươi cùng ta đi làm một chút chuyện mà thôi.” Độ cong nơi khóe miệng không khỏi sâu sắc thêm, có vị âm mưu nói.

Ngô Chí Thiên nhìn Dương Hiểu Đồng cười quỷ dị, cảm thấy một cỗ hàn ý từ sau lưng của mình bốc lên, làm cho hắn không khỏi rùng mình, hắn là người thông minh, trước tiên chính là muốn cùng Dương Hiểu Đồng bàn tính.

Lập tức giãy giụa “Không có khả năng, ta sẽ không cho ngươi làm như vậy, ta nhiều năm lăn lộn như vậy, thành quả tuyệt đối không có khả năng cứ như vậy giao cho mày!” Kịch liệt giãy giụa đụng phải vết thương của hắn, lập tức máu tươi tràn ra như suối, thậm chí nhiễm đỏ xe Dương Hiểu Đồng.

Ngô Chí Thiên dường như không có cảm giác được đau đớn, tiếp tục điên cuồng giãy giụa.

Dương Hiểu Đồng mắt cũng không nhìn một cái, trực tiếp đập vào ót Ngô Chí Thiên, đánh hắn ngất xỉu.

Dương Hiểu Đồng trong đầu cũng đã tính toán, Du Du cũng bắt đầu tìm kiếm vị trí tổng bộ Hải Diễm bang.

Trong khoảng thời gian này, Du Du tích lũy số liệu tuyệt đối là khủng bố, trong thời gian rất ngắn, Du Du đã tra được chỗ tổng bộ của bọn họ .

Một đường thông suốt, Dương Hiểu Đồng rất nhanh tới tổng bộ, thế nhưng đang lái vào, người bên trong cản lại nghiêm hỏi thân phận Hiểu Đồng , không phải là người tổng bộ không cho vào.

Dương Hiểu Đồng trực tiếp lái xe vọt vào tổng bộ bọn họ, Spyker c8 mấy trăm vạn cứ như vậy bị đụng phải, đổi làm người bình thường không biết đau lòng thành bộ dáng gì nữa.

Rất nhanh, Dương Hiểu Đồng bị bao vây, tất cả người tổng bộ vây quanh xe, thậm chí cầm đao chỉa về phía cô.

Có súng, cô cũng không sợ hãi chút nào. Một hắc bang thực lực đứng đầu, nếu nói không có súng ống đạn dược máy móc, đạt được trình độ như vậy có thể nói là không có khả năng.

Dương Hiểu Đồng đem Ngô Chí Thiên làm tỉnh lại, Ngô Chí Thiên mơ hồ mở mắt ra, phát hiện mình thế nhưng đã tới tổng bộ quen thuộc, trên mặt hiện đầy vẻ khiếp sợ.

“Cô thực sự tìm được? Cô nói, tổng bộ rốt cuộc ai là người của cô.” Ngô Chí Thiên sắc mặt âm trầm hỏi, không ngờ người mình tín nhiệm như vậy lại có kẻ phản bội.

Dương Hiểu Đồng liếc mắt một cái “Ta tại sao phải nói cho ông biết?” Dương Hiểu Đồn kéo Ngô Chí Thiên cùng nhau xuống xe.

Các huynh đệ Hải Diễm bang nhìn thấy đại đương gia vô cùng cường thế lúc này vậy mà toàn thân là máu bị một nữ nhân xách từ trong xe ra, không sai, chính là xách ra!

Mỗi một người đều sững sờ, đầu óc hỗn loạn.

“Lão đại!” Hải Diễm bang đứng hàng thứ, lão tứ _ Giang Cường phản ứng nhanh nhất, lo lắng hô.

Ngô Chí Thiên nhìn mọi người nói, “Không cần lo cho ta, đem nữ nhân này tiêu diệt giúp ta báo thù.” Mặc dù những lời này rất có khí thế, thế nhưng Ngô Chí Thiên bản thân vốn bị trọng thương, hiện tại không biết chảy bao nhiêu máu, cho nên lời nói ra vô lực cùng cực.

Nghe nói vậy, tất cả mọi người nhìn về phía đầu sỏ gây nên, cũng chính là Dương Hiểu Đồng hiện tại đứng ở trước mặt bọn họ vẻ mặt đạm nhiên.

“Nếu như không muốn lão đại các ngươi chết liền ngoan ngoãn bỏ vũ khí xuống, nếu không ta sẽ không cam đoan hắn sẽ như thế nào.”

Vừa nghe lời này, động tác không khỏi dừng lại, nhìn Ngô Chí Thiên và Dương Hiểu Đồng không biết nên làm thế nào cho phải.

“Ta nói không cần lo cho ta!” Ngô Chí Thiên dùng hết khí lực của mình quát, không ngờ có một ngày hắn bị bắt lấy làm con tin, hắn cảm thấy vô cùng ngột ngạt.

“Nhị đương gia chính là chết trên tay nữ nhân này, vô luận như thế nào cũng không được buông tha cô ta, đây là mệnh lệnh của ta, hiểu chưa?”

Mọi người lại lần nữa tới gần Dương Hiểu Đồng, mà Dương Hiểu Đồng thì lại lấy đao ra gác trên cổ Ngô Chí Thiên, hơi dùng lực, máu tươi bắt đầu từ trên cổ Ngô Chí Thiên chảy ra, “Các ngươi muốn cho hắn chết sao?”

Trần Vĩ và Giang Cường nhìn nhau liếc mắt một cái, cuối cùng vô lực nói, “Tất cả mọi người bỏ vũ khí xuống!” Mặc dù lão đại nói như vậy, nhưng bọn hắn tuyệt đối không thể làm như vậy, nếu không chính là người không có đạo nghĩa, không đếm xỉa huynh đệ chết sống, hắc đạo bọn họ tuyệt đối không thể phụ tình.

Thấy tình trạng này, Ngô Chí Thiên trong lòng tuyệt đối phiền muộn. Hắn chưa từng nghĩ tới chuyện như vậy sẽ phát sinh trên người của mình, thế nhưng các huynh đệ làm như vậy không thể nghi ngờ là bọn họ coi trọng hắn.

Dương Hiểu Đồng lúc này mới đem đao trên cổ Ngô Chí Thiên buông lỏng một ít, “Tìm nơi có thể nói chuyện, chúng ta vào bên trong nói.”

Dương Hiểu Đồng mang theo Ngô Chí Thiên đi vào, Trần Vĩ cũng tiến vào trong đó, những người khác ở bên ngoài chờ.

Dương Hiểu Đồng đem Ngô Chí Thiên vứt xuống bên cạnh sô pha, quan sát Trần Vĩ nói, “Ngươi là tam đương gia?”

Trần Vĩ lắc lắc đầu “Hải Diễm bang chỉ có đại đương gia và nhị đương gia.” Trần Vĩ thành thật trả lời.

Nghe nói như thế, Dương Hiểu Đồng trong mắt tinh quang chớp lóe, bởi vì cô phát hiện một cơ hội tốt. Theo lời này của Trần Vĩ cô có thể cảm giác được hắn đối với chức vị của mình bất mãn.

“Cô muốn thế nào mới có thể thả đại đương gia?” Trần Vĩ hỏi, hắn cũng không có ý nghĩ đánh bại Dương Hiểu Đồng, bởi vì nhị đương gia chết trong tay nữ nhân này, mà đại đương gia thực lực mạnh như vậy cũng bị đánh sống dở chết dở, kết cục căn bản là không cần thử.

Khóe miệng cong lên, nhìn lướt qua Ngô Chí Thiên, nhìn Trần Vĩ cười nói “Ngươi cảm thấy hắn có thể sống được sao? Chúng ta đều là người thông minh, không cần hỏi, đó không có ý nghĩa, bây giờ, ta muốn cùng ngươi làm một khoản giao dịch.“

“Giao dịch gì?”

“Rất đơn giản, Hải Diễm bang đại đương gia và nhị đương gia đều biến mất, như vậy thượng vị chính là ngươi, đúng không?”

Trần Vĩ sắc mặt căng thẳng, “Ngươi lời này là có ý gì?” Mặc dù hắn muốn vị trí kia đã rất lâu rồi, thế nhưng đó là một ý nghĩ không được lộ ra.

“Ý của ta là…”

Sau nửa giờ, Dương Hiểu Đồng và Trần Vĩ đi ra, nếu như nhìn kỹ, có thể nhìn thấy hai người bọn họ đã đứng ở mặt trận thống nhất.

Dương Hiểu Đồng đưa tay ra, mọi người có thể nhìn thấy ngón tay cái cô đeo hắc ngọc ban chỉ, “Mọi người xem, từ hôm nay trở đi ta tiếp nhận Hải Diễm bang, tất cả không phục tùng an bài, tự gánh lấy hậu quả.“

Dương Hiểu Đồng nói chuyện rất có khí chất, đúng vậy, cô cũng không phải là tuyên bố, mà là đang uy hiếp bọn họ, không sai, chính là uy hiếp!

Lời này vừa nói ra, mọi người đều sửng sốt, đổi chủ như vậy? Sao có thể? Một màn vừa rồi đều thấy được, dù cho Dương Hiểu Đồng có ban chỉ tượng trưng thân phận bang chủ, đó cũng là cô cướp.

Giang Cường hô lên, “Cô nói là phải chính là phải sao? Các huynh đệ, đem nữ nhân này giết chết, vì đại đương gia và nhị đương gia báo thù!“

Lời này vừa nói ra, mọi người nhao nhao phụ họa cầm vũ khí vọt tới, nhưng Trần Vĩ đứng bên cạnh Dương Hiểu Đồng nói, “Bang chủ đã nói, chỉ cần người có hắc ngọc ban chỉ chính là bang chủ, ai dám không phục? Các huynh đệ bắt lấy kẻ phản bội!“

Mọi người sửng sốt, chợt người của Trần Vĩ toàn bộ cầm vũ khí nhắm ngay huynh đệ của hắn, người bọn họ theo là Trần Vĩ, đương nhiên là giúp đỡ Trần Vĩ.

Trần Vĩ lời rất rõ ràng, hắn là đang giúp cô gái này.

Giang Cường nửa ngày không kịp phản ứng, nhìn thấy người của Trần Vĩ cầm đao chỉ vào mình, lúc này mới rống lớn, “Trần Vĩ, con mẹ nó ngươi không phải người, giúp đỡ người ngoài để đối phó người nhà!”

Đối với Giang Cường, Trần Vĩ không thèm để ý chút nào, “Giang Cường, ai có hắc ngọc ban chỉ người đó chính là bang chủ, ta chỉ là bảo hộ bang chủ đương nhiệm mà thôi.”

“Có ai không phục, tự gánh lấy hậu quả.”

Giang Cường tức đến mặt đỏ bừng, “Nữ nhân này, ta chết cũng sẽ không phục ngươi, cùng ta cùng nhau diệt đám phản đồ này, vì đại đương gia và nhị đương gia báo thù!”

Giang Cường chợt hướng phía người của Trần Vĩ đánh, giờ khắc này, toàn bộ Hải Diễm bang nội bộ chia làm hai phe, Giang Cường nói xong câu đó, mọi người cảm thấy một cơn gió nhẹ thổi qua, sau một khắc Dương Hiểu Đồng lại đứng bên người Giang Cường, mọi người chỉ nghe “Răng rắc” một tiếng, cổ Giang Cường bị Dương Hiểu Đồng bẻ gãy.

Im lặng, tất cả đều im lặng.

Tất cả mọi người ngơ ngẩn nhìn một màn này, Dương Hiểu Đồng vỗ vỗ tay của mình, tựa hồ là chán ghét mùi máu tươi, đạm nhiên nhìn mọi người.

Tốc độ nhanh như vậy, cứ như vậy dễ dàng giết Giang Cường, Giang Cường mặc dù thực lực không bằng đại đương gia, thế nhưng thực lực cũng không tệ, nhưng chưa kịp đánh trả cứ như vậy bị người khác bẻ gãy cổ.

Người sau lưng Giang Cường cũng không khỏi toát mồ hôi lạnh, bọn họ thế nào đã quên, nữ nhân này, thế nhưng ngay cả đại đương gia thực lực mạnh nhất đều chết ở trên tay của cô ta, cô ta muốn giết chết bọn họ cũng dễ dàng.

Bọn họ trung thành, nhưng sinh mạng của mình quan trọng hơn.

“Các ngươi nghĩ cho rõ ràng, đổi bang chủ mà thôi, các ngươi như cũ làm chuyện của các ngươi, không cần vì chuyện này mà trả giá tính mạng của mình.” Dương Hiểu Đồng rất hài lòng.

Một người buông vũ khí xuống, sau đó từng người một cũng bắt đầu buông vũ khí trong tay xuống. Chuyện kế tiếp được xử lý, đem những người thề sống chết trung thành toàn bộ giết, người đầu hàng thì để lại.

Cứ như vậy, trong thời gian thật ngắn, Thụy thành Hải Diễm bang đổi chủ!

Trở lại tình cảnh trong phòng lúc nảy.

Dương Hiểu Đồng cười nói, “Chỉ cần ngươi giúp ta lên làm đại đương gia Hải Diễm bang là được. Ta rất ít ở chỗ này, trên cơ bản sự tình đều giao cho ngươi xử lý, thế nào?”

“Hiện tại Ngô Đại Hải đã chết, ta cũng có thể làm nhị đương gia, tại sao lại giúp cô?” Trần Vĩ hỏi ngược lại.

“Đi theo sau Ngô Chí Thiên, ngươi có toàn quyền xử lý sự tình sao? Không có khả năng. Hơn nữa ngươi bây giờ cũng không có lựa chọn, nếu như ngươi không đáp ứng, ta sẽ giết ngươi, đến lúc đó ngươi cái gì cũng không có.“

Dương Hiểu Đồng nhìn Trần Vĩ, cô có tự tin, Trần Vĩ nhất định sẽ đáp ứng. Cô không định ở hắc đạo phát triển, thế nhưng cô cần một phần thực lực thuộc về mình, cần người có thể nghe mình an bài.

“Giúp ta làm việc, ngươi tuyệt đối không có hại, ta đưa cho ngươi đãi ngộ so với Ngô Chí Thiên đưa cho ngươi tuyệt đối tốt hơn nhiều, ta là chủ tịch của Ám Kim Mai Côi, ngươi hiểu chứ?” Nói cũng liền nói đến như vậy, cô tin người thông minh nhất định đáp ứng.

“Ta đáp ứng cô.” Thực lực Ám Kim Mai Côi hắn rất rõ, hai người hợp tác, thực lực Hải Diễm bang nhất định sẽ lại lần nữa phát triển.

Mặc dù Trần Vĩ đáp ứng, thế nhưng Dương Hiểu Đồng sẽ không dễ dàng tin tưởng hắn, cho hắn ăn khế ước đan dược sau này mới yên lòng.

Cũng bởi vì vậy, mới có một màn vừa rồi.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Thiên Kiêu ( Dịch) của Mộ Anh Lạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi infinite
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.