Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hôn Ước Của Tiêu Viêm

1999 chữ

Sau khi trải qua một sự kinh hỷ không thể kinh hỷ hơn được nữa , làm Lạc Ngạo tâm hơn bay bổng thoải mái không nói nên lên cứ như được tiêm thuốc phê vậy , hạnh phúc dâng trào trong tim. - Lalala… hạnh phúc cuộc đời ta … lalala … hạnh phúc cuộc đời.

Lạc ngạo lúc này đầu óc đã trở nên bất bình thường khi biết được mình bất tử , nói đi cũng phải nói lại không phải ai cũng có thể làm được thế này .

Dù sao đâu phải ai cũng có cơ duyên như thằng trẻ trâu này đâu , mà nói cũng tội bị cha mẹ bỏ rơi không có được tình thân chân chính , nên đôi mơ ước cao xa , dù sao cũng được cô nhi viện nhận nuôi để hình thành được thế này cũng khó.

Con người mà ai chả có ước mơ được một cái gì đó tốt đẹp trong cuộc sống , nhưng đâu phải ước là được , muốn gì là có đó đâu chứ .

Đó là lý do thằng trẻ trâu này kích động như vậy , dù sao thì thời xưa mấy vị hoàng đế muốn được bất tử như thằng này mà đâu có được , nói xuôi tay là muốn bất tử , nói trắng là muốn thêm tuổi thọ để ngồi trên ghế đế vương.

-Đệ nghị chinh phục giả bớt trẻ trâu lại . Ngài cũng phải bất tử chân chính , cứ ở đó tự sướng cuộc đời. Hệ thống phán một câu làm thức tỉnh thằng này lại.

Dù sao thằng này được bất tử chi thân và linh hồn đi nữa thì cũng không ngăn cản được tuổi thọ song hành cùng thời gian trôi đi và sẽ chết già là sự thật không thể chối cải được.

Bất tử chi thân cũng chỉ làm chậm thời gian trôi đi mà thôi , nó lúc nào cũng để bản thân ở trạng thái đỉnh phong , lục phủ ngũ tạng và cốt huyết thể không bị bào mòn của thời gian luôn được khôi phục ở trạng thái tốt nhất. - Nói cũng phải , mừng quá không để ý đến việc này , cũng nhờ hệ thống mà bản thân ta không đắc ý quên mình , àiiiiiiiiiii.

Lạc ngạo cũng tĩnh táo đầu óc lại cũng bớt trẻ trâu của mình , hắn cũng là một người đến từ thế kỷ 21 cũng là người đọc tiểu thuyết cũng biết trả có cái gọi bất tử thật sự cả.

Đó trí tưởng tượng của mọi người , dù là các nhân main trong tiểu thuyết khác thì cũng sẽ chết theo thời gian mà thôi , nó chỉ ghi là cuộc đời huy hoàng của họ chứ không ghi cuối đời như thế nào khi hết tuổi thọ cả.

Bởi vậy hắn mới thở dài , hiểu được càng nhiểu của Đại Đạo thì ta càng bị tước đoạt tuổi thọ và lý tưởng cùng hy vọng càng nhiểu.

Không phải sao cứ nhìn các nhân vật chính tuổi thọ , lý tưởng , hy vọng của họ cũng tước đoạt khi họ càng mạnh mẽ , họ càng thấu hiểu thế giới hơn và khi bản thân lên đến đỉnh cao của đại lục thì sống trong hòa bình chẳng bao lâu lại muốn tìm kiếm đỉnh cao khác.

-Ý mà ta cũng tào lao quá nghĩ gì không đâu nhỉ , lý tưởng của ta là cứu các mỹ nữ trong thiên hạ và trở thành kẻ mạnh nhất , đâu phải muốn thành kẻ sống lâu nhất đâu (ý là ô quy). Lạc ngạo lắc đầu thoát khỏi sự than thở của bạn thân , cảm giác mình lạc đề hơi xa thì phải.

-Hihihi hệ thống thấy cái lý tưởng trở thành kẻ sống lâu nhất mới hợp với ngài đó chinh phục giả , vì hai cái lý tưởng kia không phù hợp với tính trẻ trâu của ngài đâu. Hệ thống đột nhiên cười một tiếng quái dị.

-Tại sao ? Lạc Ngạo méo mặt hỏi , hắn cảm giác quái dị khi thấy hệ thống nêu ý kiến như vậy. -Bới vì hệ thống sợ với tính trẻ trâu của ngài không thể sống lâu được hihihihihi. Hệ thống sỉ nhục một các trắng trợn.

-Á Đùuuuuuuuuuuuuuuuuuu. Lạc ngạo tức muốn bất tỉnh tại chổ với hệ thống , hắn tưởng hệ thống cho một ý tưởng gì đó hay lắm ai ngờ bị sị nhục thế này máu dồn về tim như muốn ra khỏi lòng ngực.(ài main nhà ta sắp bệnh tăng huyết áp rồi) -Ta không sao , ta không sao… hít hà … hít hà… ( đang phê) Lạc ngạo niệm thần trú cho bản thân tỉnh táo lại , nếu không gặp hệ thống thế này có mà tức chết thôi.

Tĩnh tâm cảm nhận thử bản thân có gì khác biệt sau khi tu luyện trọng thứ nhất . Cảm nhận được có gì đó khác lạ trong người không thể dùng thành lời để diễn tả nó , nó rất vi diệu cảm giác thoải mái toàn thân , toàn bộ lục phủ ngũ tạng thoải mái không nên lời , một sự khác biệt chưa từng có trước đây.

-Phù… cũng đến lúc phải về rồi . Lạc ngạo thở ra một hơi nói rằng.

Hắn thấy bản thân ở đây cũng khá lâu nên phải về với Huân nhi. (Vì gái)

Trên đường trờ về phủ Tiêu gia mọi thứ trở nên mới lạ hơn , dòng người như dòng nước hai chiều với nhau , người tới ta đi thật là một cảm giác mới lạ ở thành thị thế kỷ 21 , vì ở đó tuy cũng như thế này , những không có cảm giác cổ xưa và hiện đại quá mức như vậy.

Cảm giác bản thân như đang ở một trong dòng lịch sử cổ xưa , một cảm giác thành công mới lạ chưa từng có , một năm cứ như một giấc mơ vậy.

Bởi vì cũng chính ngày này năm trước là lúc bản thân gặp được hệ thống và bản thân đã được đến đây.

-Ngươi nghe gì chưa Tiêu Lâm của Tiêu gia trở về rồi?! -Cái gì cơ , đệ nhất nhân của Tiêu gia trở đây là tinh sốt dẻo bất ngờ. -Ta cũng nghe được chuyện này , sáng mới vừa trở về . -Dạo này Cơ gia có định quấy phá bây giờ gặp Tiêu Lâm trở về có trò hay rồi.

...

Trên đường trở về Lạc ngạo nghe được dân chúng bàn tán , bắt đầu suy nghĩ lung tung , tại vì trong kịch bản đúng là có cái tên này , nhưng mà không nhớ nó ấn tượng ở đâu.

-Lạc thiếu gia đã về. Một đường suy nghĩ trờ về trong vô thức , thì bị một tiếng kêu vang lên đánh thức khỏi suy nghĩ , ngước mặt lên nhìn đã thấy đã đến trước cửa Tiêu gia.

Lạc ngạo gật đầu bước vào , vừa đi vừa cố nhớ xem cái này ấn tượng ở đâu , đi một mạch đến đại sảnh.

Trang viên lúc này cũng vắng tanh không một bóng người , vì tất cả giờ đây đang tập chung ở đại sảnh của Tiêu gia đón tiếp cường giả đệ nhất của họ.

-Hahaha … tốt …tốt … tốt Khi Lạc ngạo đến gần cửa của đại sảnh thì một giọng cười khá già nua vang lên đầy vui vẻ .

- Phụ thân quá khen đây cũng là nhờ ngài dạy dỗ.

Giọng nói trầm ổn quen thuộc của Tiêu Chiến vang lên , vô cùng xùng bái cùng tôn kính.

-Phụ thân…à thì ra là … vậy là chỉ có thể là Tiêu Viêm rồi. Lạc ngạo còn đang trong tình trạng suy nghĩ lung tung thì khi tiếng phụ thân trong miệng Tiêu Chiến phát ra làm cho hắn giật mình hiểu ra.

Tiêu Lâm chính là cha của Tiêu Chiến cũng là ông nội của ba em Tiêu Viêm , mà lần nếu như Tiêu Lâm ở đây thì cũng chỉ có một lý do đó là …

-Lần này ta trở về chính là cách đây rất lâu ta có một người bạn , hai ta cùng phiêu liêu một thời gian. -Trong lúc uống say có giao kèo với nhau là nếu như một ngày bọn ta có con cháu sinh ra thì nếu là trai với gái thì kết thành vợ chồng , còn nếu là nam với nam , nữ với nữ thì trở thành huynh đệ hoặc là tỷ muội. Và khi câu nói của Tiêu Lâm kết thúc cả đại sảnh mọi người trở nên tỉnh lặng gương mắt ếch ra nhìn vào ông ấy một cách bất ngờ, nhưng sự bất ngờ còn ở phía sau.

-Mà lần này huynh đệ đã sinh được một cháu gái cho nên về đây để sắp đặt hôn sự cho hai bên gia tộc chúng ta. Như một quả bom oanh tạc cả đại sảng mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn Tiêu Lâm với tin tức khủng khiếp mang về .

-Phụ thân , vậy gia tộc hôn sự với chúng ta là… Tiêu Chiến giật mình tỉnh lại đầu tiên lắp bắp nói.

-À đó là gia tộc Nạp Lan của Đế quốc Gia Mã. Vâng và một quả bom không kém đánh thẳng vào tim mọi người , lúc này trong đầu họ chỉ có chữ Nạp Lan của Gia Mã Đế Quốc , nhịp dập trái tim của họ bắt đầu gia tăng theo thời gian.

Vì đây là một tin tức quá trấn động , người Tiêu gia cấm rẻ ở đây cũng có lịch sử lâu đời cũng biết bọn họ đang ở đây và các thành phần nổi tiếng ở nơi đây trong đó có ngũ đại thế lực:

-Hoàng thất -Vân Lam Tông -Mộc gia - Thước Đặc Nhĩ gia -Nạp Lan gia

Đây những thế lực mà tối cao nhất của đế quốc hiện giờ , vậy mà giờ đây nghe tin sốt dẻo của Tiêu Lâm là Tiêu gia có hôn ước với Nap Lan gia , một ngũ đại thế lực của đế quốc không làm mọi người sốc sao được.

-Là thật? -umh -Thật sự là thật? -umh -Thật sự là thật của thật? -Umh -Thật sự là… -Người còn hỏi một câu nữa thì từ này về khỏi nói chuyện nữa.

Tiêu Chiến cứ một hỏi và hỏi đi , hỏi lại nhiều lần và làm cho Tiêu Lâm nội điên lên .

-Wowwwwwwwwwwwwwwwwww Mọi người nghe dược được lời chắc chắn của Tiêu Lâm mọi người trong đại sảnh đều vang một tiếng kinh ngạc và lẫn vui vẻ như vừa trúng vé số 92 tỷ vậy.

-Được rồi, im lặng hết cho ta còn ra hệ thống gì nữa. Tiêu Đỉnh, Tiêu Lệ. Tiêu Lâm dùng đấu khí quát lên làm đại sảnh im lặng lại, sau đó kêu tên 2 đứa cháu của mình.

-Dạ Tiêu Đỉnh và Tiêu Lệ đồng thanh trả lời trong mắt cả hai hiện sự kinh hỷ , vì lúc này đây trong đầy cả hai nghĩ rằng bản thân được chọn .

-Ta trước tiên xin lỗi hai con , vì con gái của Nạp Lan gia chỉ mới bốn tuổi tức là chỉ mới bằng Tiêu Viêm , đệ đệ của các con nên ta mong rằng đừng vì điều này mà mất đi hòa khí anh em. Một chậu nước lạnh tạc thẳng mặt Tiêu Đỉnh và Tiêu Lệ , nụ cười cứng trên mặt cả hai và mí mắt thì co giật liên tục.

Bạn đang đọc Cùng Hệ Thống Chinh Phục Tiên Hiệp của LacNgao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.