Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Uống Trà Đàm Đạo.

Tiểu thuyết gốc · 3447 chữ

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 3: Thị Trấn Cách Tân.

Chương 44: Uống Trà Đàm Đạo.

....................

Trong làng khói mây trắng mờ mịt này, Hắc Hoàn nhận ra rằng đây là lần thứ ba của bản thân cậu đã đến nơi đây.

Lúc này, cậu liền thắc mắc khi lại nhìn thấy cảnh tượng như này một lần nữa:

- Không biết rằng là nữ thần lại gọi mình lên đây là để làm gì nữa?

Vừa mới thắc mắc xong thì đột nhiên có một giọng nói quen thuộc vang lên trong tiềm thức của cậu:

- Cậu đợi một chút, để ta dịch chuyển cậu tới nơi này ngay đây!

Vừa nói xong thì đột nhiên Hắc Hoàn bị dịch chuyển tới một cánh đồng xanh ngát, ở gần cậu thì có một bộ bàn ghế màu trắng, trên đó thì có một bộ ấm trà và một khay bánh cao ba tầng được trang trí theo kiểu phương Tây. Lúc này, vị nữ thần tai mèo nói với cậu:

- Cậu mau tới đây ngồi chơi một chút đi!

Được nữ thần đề nghị thì Hắc Hoàn liền nhanh chóng ngồi vào ghế. Lúc này, cậu mở miệng hỏi một câu:

- À đúng rồi, mà nữ thần gọi tôi đến đây là có chuyện gì vậy?

Nữ thần nghe vậy thì trả lời:

- Mà cậu uống trà trước đi rồi chúng ta sẽ cùng nhau trò chuyện sau!

Hắc Hoàn nghe vậy thì cũng đành cầm tách trà được đặt ở trước mặt và đưa lên uống. Khi vừa uống xong, không hiểu tại sao tay cậu lại cảm thấy có hơi run rẩy, đầu thì bắt đầu đau một cách dữ dội, thế là cậu không ngần ngại gì mà lấy hai tay ôm lên đầu mà mặc kệ chén trà đó có bể thành từng mảnh hay không.

Thế là sau cơn đau nhức đó, Hắc Hoàn lại đột nhiên trở thành một con người khác. Lúc này, nữ thần tai mèo đột nhiên mở miệng nói:

- Thế nào rồi? Anh có nhớ gì không? Ân nhân truyền kiếp!

Lúc này, trong đầu cậu liền hiện lên dày đặc vô số nhũng kí ức của bản thân tưởng như đã đánh mất tự lúc nào, khiến cho cậu trở nên cực kì quằn quại. Sau một lúc, cậu đột nhiên hỏi:

- Cái giọng nói này, cô có phải là một cô gái mà tôi đã gặp vào...

Chưa kịp nói xong thì thuốc hồi phục trí nhớ được nữ thần tai mèo bỏ vào tách trà đã mất đi tác dụng trong một khoảng thời gian ít ỏi, làm cho Hắc Hoàn ngã một cái bịch xuống dưới đất. Chứng kiến cảnh này, nữ thần dù có hơi buồn nhưng cũng làm cho nỗi lòng của bản thân vơi đi được phần nào:

- Mặc dù ở trên thiên giới này, không phải cái gì cũng quyền năng. Nhưng ít ra thì mình đã trò chuyện được một chút và cũng gặp được bản thể kiếp sau của ân nhân rồi!

Lúc này, nữ thần liền quay sang trạng thái độ như trước đây, rồi đặt cậu ngồi trên cái ghế như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Lúc này, nữ thần lay cậu một cái để đánh thức dậy:

- Hắc Hoàn này, sao cậu lại ngủ gục thế?

Lúc này, Hắc Hoàn liền mở mắt ra và mơ màng hỏi:

- Hả? Nãy giờ tôi đang ngủ ư? Thế là quá thất lễ với ngài rồi?

Nữ thần thấy cậu như có vẻ gì là không nhớ chuyện hồi nãy thì cũng yên tâm, nếu không thì sẽ có nhiều chuyện phiền phức xảy ra, dù gì thì mấy cái liên quan đến ký ức không đơn giản chút nào, vì thế sẽ tốt hơn nếu như có hết toàn bộ trí nhớ, còn hơn là chỉ nhớ mập mờ trong một khoảng thời gian.

Lúc này, Hắc Hoàn vẫn không nhớ rằng là có chuyện gì đang xảy ra gần đây, cậu vẫn vô tư cầm tách trà lên uống mà không có một chút đề phòng gì. Lúc này, cậu liền hỏi nữ thần:

- Mà nữ thần này, ngài có thể cho tôi biết rằng tại sao tôi lại ở đây không?

Nữ thần nghe vậy thì liền đáp:

- Không có việc gì quan trọng hết! Dù gì thì hiện giờ ta có hơi chán nản, nhân lúc cậu đang ngủ thì ta lôi cậu lên đây trò chuyện một chút mà thôi!

Hắc Hoàn nghe thế thì muốn té ghế ngay lập tức, dù gì thì nếu không có chuyện gì quan trọng thì thôi chứ! Cứ làm cái điệu bộ này làm cho cậu cảm thấy quá là khó hiểu đi!

Lúc này, vị nữ thần tai mèo liền nói với cậu:

- À đúng rồi! Bấy lâu nay ta không có rãnh để mà theo dõi cậu vì phải làm một vài món đồ. Không biết là dạo gần đây, thế lực của cậu có phát triển thêm được gì nhiều không?

Hắc Hoàn nghe thế thì liền đặt cốc trà xuống bàn và nói:

- Nếu nói về việc phát triền thế lực thì có thể nói là cũng không nhanh, nhưng cũng không chậm.

Sau đó, Hắc Hoàn liền hỏi ngược lại nữ thần tai mèo một câu:

- Mà nữ thần này, sao người lại không cho tôi trở thành một quý tộc ở đồng bằng trung tâm đi? Dù gì thì ở khu vực phía đông khó phát triển quá! Cái gì cũng eo hẹp hết cả!

Nữ thần nghe vậy thì cũng không giấu giếm gì nói:

- Lý do thì cũng đơn giản thôi! Dù gì thì cậu không có kinh nghiệm gì nhiều với tình hình tại nơi đây cả! Vì thế, nếu như đem cậu tới vùng trung tâm thì cậu sẽ dễ bị thua thiệt lắm! Dù gì thì mấy tên quý tộc đó toàn là một lũ cáo già, nếu như mà đem cậu tới đó thì sẽ có ngày chịu thiệt.

Hắc Hoàn khi nghe vậy thic gật gù cái đầu, sau đó, cậu nói tiếp với nữ thần:

- Mà thôi! Bỏ qua chuyện đó sang một bên đi! Mà nữ thần này, người có nói rằng là tôi có thể tiếp nhận được năng lượng nguyên tố thứ hai. Mà sao đến bây giờ, tại sao tôi lại không nhận được cái đó vậy?

Nữ thần nghe vậy thì liền nhớ ra, sau đó thì cười trừ đáp:

- Cái đó thì... ta quên mất rồi!

Hắc Hoàn nghe vậy thì lại muốn té ghế thêm một lần nữa, dù gì thì cậu cũng rất cần một loại sức mạnh thứ hai đây, với lại nhân lúc có cơ hội này, thế là cậu liền đề nghị luôn:

- Mà nữ thần này, tôi có thể cầu xin ngài cho tôi sở hữu một loại năng lượng thứ hai có được không?

Nữ thần nghe vậy thì liền hào sảng đáp:

- Thế cậu muốn có thêm một sức mạnh hệ gì nữa?

Hắc Hoàn nghe vậy thì liền đáp:

- Thứ tôi muốn có chính là năng lực hệ lửa!

Nữ thần nghe vậy thì liền gật đầu đồng ý:

- Vậy cũng được! Mà cậu mau đứng lên đi! Để ta truyền cho cậu một chút phép thuật thích nghi!

Hắc Hoàn nghe vậy thì gật đầu, sau đó đứng lên. Lúc này, nữ thần tai mèo đứng sau lưng cậu và bắt đầu tập trung truyền phép thuật vào trong người. Khi nguồn năng lượng vừa truyền vào, Hắc Hoàn cảm thấy cơ thể khá là thư thả, đang truyền giữa chừng thì nữ thần nói với cậu:

- Mà Hắc Hoàn này, dù gì thì thời gian ở trên đây cũng gần hết. Vì thế cho nên một lát nữa sau khi truyền xong, thì ta sẽ đưa cậu xuống dưới hạ giới luôn!

Hắc Hoàn tuy lúc này nghe thấy nhưng cũng không thể mở miệng được để trả lời, dù gì thì cậu cũng đang tận thưởng cái sự sung sướng của quang thuật này đây.

Nhân tiện, thuật mà nữ thần làm cho cậu chính là phép làm cải tạo lại cơ thể và linh hồn, không phải là làm cho cơ thể khỏe hơn, mà chính là làm cho cơ thể và linh hồn của cậu dễ dàng thích nghi và phát triển một nguồn năng lượng mới, dù gì thì theo quy tắc ở đây, nữ thần không thể can thiệp quá sâu vào thế giới này được, chỉ có thể mà nhờ một người nào đó giúp đỡ để mang lại một sự tốt đẹp hơn cho các thế giới. Về việc này thì thế giới nào cũng có, nhưng riêng Trái Đất là không có mấy cái vụ đó, cái đó thì cũng không khó để lí giải, bởi vì ở Trái Đất không có phép thuật, thậm chí là trong không khí thì các nguyên tố phép thuật là không có luôn, ngay cả điện gần giống phép thuật nhất nhưng lại không tính, bởi vì nó không phải là do con người bắn ra mà là do các hạt tích điện tạo thành.

Sau khi thay đổi cấu trúc cơ thể xong thì nữ thần tai mèo nói với cậu:

- Truyền năng lượng để thay đổi cấu trúc cơ thể của cậu xong rồi đấy! Sau này việc có hệ sức mạnh thứ hai sớm hay muộn, là nhờ phần lớn vào chính bản thân cậu rồi!

Vừa mới nói xong, thì Hắc Hoàn liền bị nữ thần đẩy lại xuống hạ giới. Vừa xuống dưới thì cậu liền tỉnh dậy và rằng phát hiện bản thân đang nằm trên một cái giường gỗ tre sơ sài, thế là cậu liền ngồi dậy và ngơ ngác nhìn chung quanh thì thấy rằng cậu đang ở trong một ngôi nhà gỗ đơn sơ, phía bên kia cửa sổ thì sau khi nheo mắt nhìn một hồi thì đó chính là hướng nhìn về biển với những cơn sóng biển vỗ rì rào.

Thấy tình cảnh như vậy thì cậu liền thắc mắc:

- Đây là đâu? Tại sao mình lại nằm ở đây? Chẳng lẽ nữ thần cho mình làm lại từ đầu à?

Vừa mới thắc mắc xong thì cậu liền nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên ở phía bên kia cánh cửa đã được mở sẵn:

- Thiếu gia à, cậu đã tỉnh rồi!

Lúc này thì Hắc Hoàn nhận ra rằng khi nãy bản thân có hơi tưởng tượng xa vời một chút, mấy cái này thì đành bỏ đi, cậu không muốn nhớ lại một chút nào cả. Lúc này, cậu liền bình tĩnh hỏi Stella:

- Mà chị Stella này, đây là đâu thế? Với lại thì em đã ngủ được bao lâu rồi?

Stella nghe vậy thì liền đáp:

- Đây là nhà của một người dân trong làng chài khi nhìn thấy cậu thiếp đi vì mệt mỏi. Với lại thì thiếu gia cũng đã ngủ suốt cả buổi sáng rồi đấy!

Hắc Hoàn nghe vậy thì liền đáp:

- Vậy chúng ta cũng nên đưa cho chủ nhà một đồng bạc (một triệu Việt Nam đồng) xem như là tiền tạ ơn thôi!

Vừa bước ra khỏi nhà thì Hắc Hoàn liền đưa cho chủ nhà một đồng bạc, thế nhưng lại bị chủ nhà tốt bụng từ chối, ông chủ nhà trung niên nói rằng việc này không đến mức như thế và chất phát nói:

- Dù gì thì nhà tôi cũng không bị cướp bóc gì nhiều. Tôi nghĩ là thiếu gia nên dùng một đồng bạc đó để mà giúp đỡ những người khó khăn thì sẽ tốt hơn!

Hắc Hoàn nghe vậy thì gật đầu đáp:

- Chú đúng là một người tốt! Sau này khi tái thiết lại một phần của ngôi làng chài, chú sẽ được cho thưởng một vài quyền lợi nhất định!

Nói xong thì Hắc Hoàn cùng với Stella quay trở về tòa thị chính xem xét lại tình hình ở trong thị trấn Cách Tân hiện tại như thế nào để giải quyết một vài công việc.

Quay trở về nơi quen thuộc của mình, ngay trong chính căn phòng làm việc đó, thì Hắc Hoàn thấy trên bàn là một đống giấy đã được chất sẵn mấy chồng ở trên bàn. Cậu thấy vậy thì liền trở nên hoảng hốt cả lên, thế là cậu liền lắp bắp nói:

- Cái đống giấy tờ này là thế quái nào? Sao hôm nay lại đống này có nhiều một cách quái quỷ như thế này cơ chứ?

Vừa mới cảm thán xong thì lúc này từ ngoài cửa, Aratha đem một chồng giấy bước vào phòng và đặt lên trên mặt bàn, điều này lại làm cho Hắc Hoàn cảm thấy sang chấn tâm lý thêm một lần nữa. Thế là cậu liền cố gặng hỏi:

- Cô Aratha này, đống này là sao?

Aratha nghe thế thì liền trả lời:

- Đống này chính là một phần công việc mà bá tước đại nhân gửi cho cậu để mau chóng sắp xếp thời gian để giải quyết vụ làng chài và lên vương đô sớm nhất có thể đấy thiếu gia!

Hắc Hoàn nhìn thấy một đống giấy tờ chất cao như núi thì liền muốn hồn bay phách lạc. Aratha nghe vậy thì liền nhịn cười trước cái biểu cảm này của cậu, thế là Aratha liền nói:

- Mà thiếu giá không cần phải quá lo! Tôi cũng sẽ cùng các nhân viên ở trong tòa thị chính sẽ nhanh chóng giải quyết những công việc đó chung với cậu thôi! Thiếu gia cũng nên ráng chờ một chút, sau khi bàn bạc và phân chia xong thì sẽ để một phần công việc cho thiếu gia ngay!

Nghe thế, Hắc Hoàn liền nghĩ trong lòng:

“Hầy! Không biết ai mới là chủ nhân thật sự của thị trấn này đây? Sao mà cứ có việc gì lớn và nhiều thì toàn đẩy sang cho mình thế này cơ chứ?”

Lúc này, đột nhiên bụng của cậu đói và kêu một tiếng cồn cào, Stella đứng kế bên cậu nghe thấy vậy thì liền nói với cậu:

- Thiếu gia ngồi ở trong phòng đợi một chút! Để tôi vào bếp chuẩn bị bữa ăn cho thiếu gia ngay!

Hắc Hoàn nghe vậy thì gật đầu đáp:

- Vậy thì làm phiền chị rồi!

Hôm nay thì có hơi khác với mọi ngày một chút, dù gì thì mọi chuyện xảy ra cùng một lúc cũng khiến cho cậu cảm thấy có hơi mệt mỏi, dù gì thì từ tối hôm qua, cậu dùng sức mạnh phép thuật nhiều quá nên cũng cảm thấy hơi đuối, tuy lúc sáng nay cậu được nữ thần truyền năng lượng, nhưng phần năng lượng đó lại tập trung vào việc kiến tạo cho cơ thể để dễ dàng thích nghi với hai hệ phép thuật trở lên hơn chứ không phải là cho cậu có một sức mạnh tràn trề, vô địch thiên hạ, mà chính bản thân Hắc Hoàn cũng muốn có sức mạnh vô địch thiên hạ thật, nếu ban đầu là vậy thì lúc đó thì cứ thế mà tiến thẳng đến vương đô tẩn ông vua một trận, giành lấy chính quyền là xem như hoàn thành nhiệm vụ, tới lúc đó thì khỏi cần phải dùng trí tuệ mà khổ sở xây dựng thế lực của bản thân để làm chi cho mệt.

Lúc này thì cậu cũng cho rằng chắc đây là giới hạn cho phép ở trên thiên giới rồi, nên vị nữ thần tai mèo kia cũng không thể cho cậu quá nhiều sức mạnh được, cho nên cậu cũng phải đành chấp nhận và tự xây dựng thế lực cho riêng bản thân mình mà thôi.

Trong lúc chờ đợi cũng khoảng chừng hơn nửa tiếng đồng hồ, thì tới lúc này, từ bên ngoài cửa, Stella tiến vào và nói với cậu:

- Thiếu gia mau chóng đến phòng ăn dùng bữa đi!

Hắc Hoàn nghe vậy thì liền gật đầu, lúc này cậu liền hỏi Aratha:

- Cô Aratha có muốn ăn cùng không?

Aratha nghe thế thì liền lắc đầu nói:

- Không cần đâu! Dù gì thì hồi nãy tôi có ăn trưa rồi!

Hắc Hoàn nghe thế thì liền nói tiếp:

- Vậy thì phiền cô sắp xếp đống giấy tờ này một lát! Để cháu sau khi ăn xong thì sẽ lên làm việc ngay!

Vừa mới nói xong thì cậu cùng với Stella liền tới phòng ăn, vừa tới nơi thì cậu và Stella cùng ngồi vào bàn ăn, bữa ăn thì cũng đơn sơ hơn quý tộc một chút thôi, nhưng so với dân thường thì bữa ăn đầy đủ hơn nhiều. Thế nhưng... Hắc Hoàn ngán cá lắm rồi! Cậu cứ thế mà cầm cây muỗng chán nản chọt vào con cá trên đĩa kia, Stella thấy thế thì cũng thường biết là cậu ăn nhiều cá đến phát ngán, nhưng bản thân cô gái này lại rât thích ăn cá, vì thế cho nên cứ mỗi lần đi chợ là Katze Stella lại phải mua ít nhất là vài con cá, nên thành ra Stella buổi nào cũng nấu món cá cả, làm cho Hắc Hoàn đây cảm thấy phát ngán không thôi.

Mà thấy Stella nấu ăn vậy thì Hắc Hoàn cũng ráng mà ăn, dù gì thì cậu cũng không thể lãng phí thực phẩm được, nhìn những thứ đó, Hắc Hoàn chỉ mong chờ là nhanh chóng có được nước tương và nước mắm để chấm ăn cho đỡ ngán, chứ kiểu này thì có ngày phải ói luôn mỗi khi ngửi thấy mùi cá luôn quá!

Sau khi miễn cưỡng ăn bữa trưa có món cá xong thì Hắc Hoàn cùng với Stella quay trở lại phòng để mà làm việc, lúc này Aratha nói với cậu:

- Thiếu gia à, hiện tại vì một bộ phận nhân viên đã được câu cử đi làng chài để tính toán thiệt hại rồi, cho nên số lượng nhân viên ít lại, phải làm nhiều cồn việc hơn, vì thế cho nên cậu chịu khó làm việc một chút nhé!

Hắc Hoàn nghe thế thì cũng đành gật đầu, dù gì thì nhìn khối lượng công việc này là làm cho cậu cảm thấy chán ngán luôn rồi, huống chi là ngồi làm.

Thế là cậu đành thở dài chấp nhận sự thật và bắt tay vào làm.

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Chủ nhật, ngày 8/5/2022.)

Kỷ niệm 77 năm Ngày Chiến thắng phát xít 9/5/1945-9/5/2022.

13/05/2022 Ngày của Mẹ.

Kỷ niệm 81 năm ngày thành lập Đội Thanh Niên Tiền Phong Hồ Chí Minh 15/5/1941-15/5/2022.

Kỷ niệm 132 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh 19/5/1890-19/5/2022.

Kỷ niệm 81 năm ngày thành lập Mặt trận Việt Minh 19/5/1941-19/5/2022.

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Từ chương 1 đến chương 12.

- Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Từ chương 13 đến chương 28.

- Tập 3: Thị Trấn Cách Tân.

Chương 29: Lên Cấp Thị Trấn Và Ô Ăn Quan.

Chương 30: Cha Con Hợp Tác.

Chương 31: Tìm Người Khai Thác Đá Vôi.

Chương 32: Làng Bị Cướp Phục Kích.

Chương 33: Trận Chiến Nhàn Hạ Với Sự Giúp Sức Của Cây Nỏ Đặc Chế.

Chương 34: Mở Rộng Thị Trấn Cách Tân Về Phía Tây Nam, Xe Đạp Thồ, Xe Rùa, Khai Thác Đá Vôi Và Làm Ra Bao Xi Măng Đầu Tiên.

Chương 35: Kế Hoạch Xây Dựng Lại Các Hạng Mục Công Trình, Làm Món Ăn Quen Thuộc, Nước Chấm, Tâm Trạng Đơn Côi Và Máy Trộn Bê Tông.

Chương 36: Đi Thị Sát Ở Khu Vực Mới Thành Lập Và Làm Chai Dầu Gió.

Chương 37: Suy Nghĩ Về Nâng Giá Trị Sản Phẩm Thành Hàng Cao Cấp Và Cùng Với Stella Tập Luyện.

Chương 38: Giáo Viên Mới.

Chương 39: Bồn Tắm Thảo Dược Và Tin Tức Về Một Vụ Tấn Công Ngoài Biển Khơi.

Chương 40: Cô Giáo Đi Thăm Quan Thị Trấn Và Làng Chài Có Nguy Cơ Bị Cướp Bóc.

Chương 41: Làng Chài Bị Tấn Công.

Chương 42: Ngọn Lửa Sống Và Đánh Đuổi Hải Tặc Ra Khỏi Làng Chài.

Chương 43: Hải Tặc Chạy Thoát Và Làng Chài Sau Một Đêm.

Chương 44: Uống Trà Đàm Đạo.

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. sáng tác bởi Luuhphat
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luuhphat
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.