Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên Kinh Đô.

Tiểu thuyết gốc · 3012 chữ

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 3: Thị Trấn Cách Tân.

Chương 46: Lên Kinh Đô.

....................

Thứ mà Hắc Hoàn mà nhìn thấy không gì khác, đó chính là pháo hoa. Nhìn thấy pháo hoa, thì Hắc Hoàn liền cảm thấy hứng thú vô cùng, không phân biệt giữa Trái Đất với thế giới này, mỗi khi những quả pháo hoa được bắn lên trời và nổ tung, thì những màu sắc rực rỡ của nó lại lan tỏa khắp bầu trời đen tối này, mang đến cho cậu cảm giác rằng những màn pháo hoa đó rất là rực rỡ sắc màu.

Cứ thế, màn bắn pháo hoa kéo dài liên tục bắn lên trời. Lúc này, Hắc Hoàn nhân cơ hội đó để mà nói với Stella một câu:

- Chị Stella này, em có một món quà muốn tặng chị!

Vừa mới nói xong thì Hắc Hoàn liền móc trong túi quần ra một chiếc băng đô được làm bằng vải lụa vô cùng mềm mại, sau đó thì cậu đưa cho Stella và nói:

- Chị Stella cứ nhận lấy nó đi!

Stella thấy thế thì liền cầm lấy cái băng đô đó, khi vừa cầm lấy thì Stella liền nhận ra:

- Thiếu gia này, đây chính là được làm bằng vải lụa mà! Thứ này đắt tiền lắm! Tôi không thế nhận lấy được đâu!

Hắc Hoàn nghe thế thì liền thuyết phục:

- Chị Stella này, dù gì thì em cũng lỡ mua rồi thì đâu có trả lại cho người ta được đâu! Nếu như chị không nhận lấy thì em làm gì bây giờ? Chả lẽ là em đeo lên đầu đội cho đỡ phí à!

Stella khi nghe Hắc Hoàn nói thế thì liền nghĩ rằng trong đầu một cảnh tượng nếu cậu đeo cái băng đô thì sẽ như thế nào. Thế là liền nhịn không nổi mà phì cười. Khiến cho Hắc Hoàn khi nhìn thấy thì liền cảm thấy đen sầm cả mặt ra khi nhận rằng bản thân khi nãy đã lỡ lời. Vậy là cậu liền giả bộ tằng hắng một cái rồi nói:

- Thì chị cứ nhận đi chị Stella! Dù gì thì em cũng đã lỡ mua rồi! Chị mà không chịu nhận thì phí lắm!

Stella nghe thế thì cuối cùng cũng chịu nhận món quà mà Hắc Hoàn mua cho, thế là liền trân trọng cầm lấy và nói:

- Cảm ơn thiếu gia!

Vừa cầm lấy cái băng đô mà Hắc Hoàn đưa cho, Stella liền ngay lập tức cầm lấy và đeo lên đầu. Vừa đeo lên xong thì Stella liền hỏi Hắc Hoàn:

- Cậu cảm thấy thế nào vậy thiếu gia? Trông nó có hợp không?

Hắc Hoàn lúc này liền nhìn một lát và cảm thấy rằng khi đeo cái băng đô này lên xong, thì cậu cảm thấy rằng cái băng đô này rất là phù hợp với Stella, toát lên vẻ đẹp thanh thiết trong sáng của một thiếu nữ Miêu Nhân tộc mười lăm tuổi, điều này khiến cho cậu nhìn Stella không xót một chút nào cả, làm cho Stella đây cảm thấy có hơi xấu hổ vì ánh mắt này của cậu. Lúc này, Hắc Hoàn nhận ra rằng bản thân có một chút háo sắc. thế là liền điều tiết lại bản thân. Vậy là, cậu liền không ngần ngại nói:

- Cái này hợp với chị lắm chị Stella! Chị đeo lên trông rất là đẹp!

Stella nghe thấy thế thì cảm thấy vui trong lòng khi được vị thiếu gia nhỏ tuổi này khen một câu như vậy. Và ngay lúc này, pháo hoa cũng kết thúc sau một khoảng thời gian mười phút bắn liên tục, pháo hoa kết thúc thì mọi người cũng ngừng ngước lên bầu trời đêm, lễ hội lại trở về cái bầu không khí náo nhiệt như hồi nãy.

Lúc này, một đoàn bốn người bao gồm Diva, Aratha, Schnee và Araya đang tìm kiếm Hắc Hoàn thì liền dễ dàng nhìn thấy cậu và Stella sau khi đoàn người giải tán bớt, thế là bọn họ liền nhanh chóng tiến lại gần chỗ hai người họ, vừa tới nơi thì Araya liền nhận ra một điểm bất thường trên mái tóc của Stella, thế là cô liền nói:

- Chị Stella này, trên đầu chị đeo cái gì này? Trông nó hợp với chị lắm! Mà cái này ở đâu ra vậy?

Hắc Hoàn nghe thế thì liền trả lời thay một cách không biết xấu hổ:

- Cái này là do mình đích thân mua chọn cho chị Stella đấy!

Araya nghe thế thì liền ồ lên một tiếng, thế là cô gái trẻ liền nói:

- Mà Hắc Hoàn này, cậu kì quá đó! Sao không mua cho mình một món đồ nào đó đi! Dù gì đi chăng nữa, mình cũng muốn được cậu tặng một món đồ nào đó mà!

Hắc Hoàn nghe thế thì chợt nhớ ta một điều gì đó và thò tay vào trong túi, rồi sau đó thì lộn ngược cái túi ra cho Araya xem và nói:

- Xin lỗi nhé! Mình hết tiền rồi!

Araya thấy thế thì liền thở dài chán nản:

- Chán thật, nếu vậy thì ta đi dạo một vòng rồi về đi! Dù gì thì mình cũng buồn ngủ lắm rồi!

Hắc Hoàn nghe thế thì gật đầu đáp:

- Ừ, vậy thì ta đi dạo một vòng rồi ai về nhà nấy nghỉ ngơi thôi!

(Lần 3.)

Thế là, mọi người đều đi dạo một vòng rồi cùng nhau quay về.

....................

Những ngày sau đó, Hắc Hoàn ném hết công việc tạm thời giao cho hai vợ chồng Diva và Aratha quản lí, còn bản thân cậu lúc này đây thì cùng với Stella và Schnee đi tới lâu đài, những ngày qua thì Hắc Hoàn được mẹ của cậu dạy cho đủ mọi nghi lễ quý tộc, làm cho cậu đây cảm thấy rất là mệt mỏi vì phải làm theo những nghi thức rườm rà này.

Vừa tập xong những nghi thức trên thì Hắc Hoàn liền cảm thấy mệt mỏi và kiếm một cái ghế nào đó và ngồi nghỉ ngơi. Lúc này, Nguyễn Hân nói với cậu:

- Hắc Hoàn này, những ngày qua mẹ thấy con tiến bộ nhiều lắm! Nhưng vẫn chưa thuần phục cho lắm! Cho nên con cố gắng lên một chút nhé!

Hắc Hoàn nghe thế thì liền đáp:

- Vâng, con sẽ cố gắng ạ!

Thế là, cứ như thế cho tới ngày cuối tháng chín, trời bắt đầu trở nên lạnh đi, làm cho Hắc Hoàn đây mỗi lần muốn ra khỏi lâu đài đều phải mặc thêm một cái áo khoác da nếu như không muốn bị nhiễm phong hàn. Lúc này thì ở ngoài trời tuy có lạnh, nhưng phải lạnh hơn mức này nữa thì mới có tuyết rơi, nhưng dù thế, thời tiết này đối với cậu quả là một cơn ác mộng rồi đi.

Lúc này, sau khi ra ngoài trời một chút thì có lúc chịu không nổi, thế là cậu liền hắt xì một cái làm cho Stella đây cảm thấy lo lắng:

- Thiếu gia này, cậu có sao không?

Hắc Hoàn nghe thế thì lắc đầu nói:

- Vẫn ổn, chỉ là...

Chưa kịp nói xong thì Hắc Hoàn lại hắt xì thêm một cái, lần này xem như cái mũi của cậu đỏ lét hết cả luôn rồi. Lúc này, cảm thấy chịu không nổi nữa thì cậu liền lôi trong túi ra một chai dầu gió ra, sau đó mở nắp và lấy phần dầu gió chét ngay hai cái lỗ mũi và hít sâu một hơi. Lúc này, cậu sảng khoái nói:

- Đúng là thứ này đã thật! Không có nó chắc cái mũi xem như bỏ.

Mà dù vậy, dù có sử dụng dầu gió, thì cũng chỉ làm cho cậu cảm thấy một phần cơ thể ấm hơn, nên không thể mà ỷ vào để mà sử dụng hoài được, dù gì thì không thể xức dầu gió khắp người được. Thế là cậu liền quyết định:

- Chị Stella này, ta mau về lâu đài thôi!

Thế là, cả hai người đều cùng nhau quay trở về lâu đài. Lúc này, một thùng chứa năm trăm chai dầu gió đã được đặt trước cửa nhà theo yêu cầu của Hắc Hoàn, lúc này, cậu mở lô hàng ra và xem xét thì thấy rằng đống hàng này vẫn ổn, không có dấu hiệu đổ bể gì. Lúc này, trên bầu trời, một hình bóng

(Lần 4.)

phản chiếu xuống mặt đất làm cho cậu ngước nhìn lên trên trời. Vừa ngước nhìn lên trời, thì Hắc Hoàn thấy rằng hình dáng của một con khủng long... à nhầm! Là con rồng đang vỗ cánh phần phật ở trên không trung và từ từ đáp xuống trong sân lâu đài. Nhìn con rồng to xác như vậy làm cho cậu cảm thấy có hơi kinh hãi, tuy đây không phải là lần đầu tiên cậu nhìn thấy nó, nhưng cậu vẫn thắc mắc là tại sao người ta lại thuần hóa chúng được như thế đây?

Vừa đáp xuống sân thì ngay lập tức có người nhảy xuống và đi tìm kiếm ai đó, sau một hồi quan sát thì tên thanh niên nhìn thấy cậu và tiến lại gần quan sát bộ đồ cậu mặc rồi nói:

- Cậu thiếu gia này, cậu có thể dẫn tôi đến chỗ ngoài bá tước đại nhân được không?

Hắc Hoàn nghe thế thì liền đáp:

- Vậy thì anh chờ ở đây một chút đi! Để tôi kêu ba tôi ra đón đây!

Vừa mới nói xong thì Hắc Hoàn liền chạy vào trong lâu đài và lên thẳng phòng làm việc của Ngô Cao Đoàn, vừa bước vào phòng thì cậu liền nói:

- Ba à, có một anh cưỡi rồng đến rồi này!

Cao Đoàn nghe thế thì liền đáp:

- Đến rồi à? Vậy thì ba đi liền ngay!

Thế là Ngô Cao Đoàn nhanh chóng cùng với Hắc Hoàn đi xuống dưới cầu thang và đi ra sân vườn, vừa đi ra khỏi đó thì thanh niên cưỡi rồng gặp mặt Cao Đoàn thì liền hành lễ nói:

- Thưa ngài bá tước đại nhân, tôi đã đến rồi! Mong ngài hãy mau chóng cùng với người nhà chuẩn bị để lên đường đến thủ đô!

Cao Đoàn nghe thế thì liền gật đầu nói:

- Được, cậu đợi ta một chút! Để ta kêu mọi người đến tập trung lại đây ngay!

Một lát sau, mọi người đã tập trung đông đủ, bao gồm khoảng mười, bao gồm Hắc Hoàn, hầu gái Stella, cô giáo Schnee, hai vợ chồng Cao Đoàn và Nguyễn Hân và năm người lính có tài ăn nói đi theo. Còn hai ông bà nội của Hắc Hoàn không đi được vì đã tuổi già sức yếu, đi xe ngựa không thì cũng chịu không nổi rồi, đằng này cưỡi rồng đi chắc vì thiếu oxi mà lên thiên đàng luôn.

Tập hợp xong xuôi thì mười người, không tính phi công đều leo lên một cái khoang gắn ở trên lưng con rồng, sau khi năm người leo lên thì năm tên lính cũng leo lên với những cái cặp đựng đồ và một cái thùng đựng năm trăm chai dầu gió, xong xuôi thì người cưỡi rồng ở bên ngoài nói vọng vô:

- Mọi người nhớ thắt dây đấy! Không là sẽ bị văng ra khỏi ghế mất!

Mọi người nghe thế thì liền làm theo, trong đó có cả Hắc Hoàn, nhìn tình thế này thì cậu liền cho rằng đây thẳng phải là có kinh nghiệm xương máu lắm rồi, nên người ta mới làm ra dây để thắt chặt bản thân với một cái ghế cố định để không bị văng lung tung khi con rồng di chuyển.

Sau khi thắt dây an toàn xong thì Hắc Hoàn cũng không quên dùng phép thuật để mà buộc cố định hàng hóa của mình gắn chặt với cái sán. Sau khi chuẩn bị xong thì tên cưỡi rồng nói:

- Mọi người chuẩn bị xong rồi chưa?

Cao Đoàn nghe thế thì liền đáp lại:

- Xong hết rồi! Cậu mau cho rồng di chuyển đi!

Tên cưỡi rồng nghe thế thì đáp:

- Vậy thì tôi cho rồng bay đây! Mọi người ráng cẩn thận!

Vừa mới nói xong thì tên cưỡi rồng liền cầm lấy dây cương đều khiển con rồng, làm cho nó vỗ cánh, chuyển động này dư sức khiến cho Hắc Hoàn cảm nhận được, làm cho cậu cảm giac đây chả khác gì mặt đất đang rung chuyển cả.

Vào ngay lúc này, con rồng sau khi vỗ cánh làm chênh lệch áp suất ở phía trên và phía dưới đôi cánh. Thì ngay lập tức, áp suất ở phía dưới đôi cánh cao hơn luân chuyển ở nơi áp suất thấp hơn ở phía trên đôi cánh, từ đó tạo ra một lực đẩy không khí, đẩy con rồng lơ lửng lên không trung. Lúc này, tên điều khiển rồng liền cầm dây cương dựt một cái để điểu khiến hướng đi của con rồng, sau đó thì liền cho bay về hướng thủ đô.

Lúc này, từ trong khoang được gắn lên ở lưng rồng thì Hắc Hoàn cảm nhận được và nhìn thấy cảnh quan ở bên ngoài thông qua cửa sổ. Cái cảm giác này tuy có hơi làm cho cậu cảm thấy khó chịu vì không có thích nghi được, nhưng nó lại làm cho cậu đây cẩm thấy hứng thú vô cùng khi mà đây là lần đầu tiên cậu được một giống loài khổng lồ cưỡi trên thiên không vậy, điều này chả khác gì so với trong những bộ phim mà cậu đã từng xem hồi còn ở Trái Đất vậy, khiến cho cảm giác này nó hứng thú vô cùng.

Mà có điều này làm cho cậu cảm thấy không ổn một chút, lúc này cậu cảm thấy có hơi chóng mặt và muốn buồn nôn, Nguyễn Hân lúc này thấy vậy thì liền hỏi:

- Hắc Hoàn này, trông con sắc mặt không tốt lắm! Con có sao không?

Hắc Hoàn nghe thế thì liền đáp:

- Chỉ là con có cảm thấy có hơi chóng mặt một chút thôi!

Nguyễn Hân nghe thế thì liền động viên:

- Dù gì thì lần đầu tiên ai cũng vậy thôi! Nên khi quen rồi con cũng sẽ cảm thấy ổn thôi!

Thế là, sau khi mất gần cả nửa ngày trời thì cuối cùng cả đoàn người cũng tới thủ đô, vừa tới nơi thì con rồng liền đáp vào trong sân của biệt thự, thế là sau đó, một đoàn mười người và thanh niên nhảy xuống sân. Lúc này, tên kia hướng về đoàn người nói:

- Mọi người hiện giờ cứ ở tạm trong biệt thự này! Đợi đến ngày mai thì sẽ có người hướng dẫn mọi người.

Cả đoàn người nghe thế thì gật đầu tuân theo, lúc này thì có một mình Leher Schnee cất tiếng:

- Mọi người này, dù gì thì tôi cũng đã trở về quê nhà của tôi rồi! Cho nên tôi xin phép về nhà đây!

Dù gì thì thời khắc chia tay cũng đã đến, nên Hắc Hoàn liền nói lời tạm biệt:

- Cô Schnee, cảm ơn cô vì khoảng thời gian vừa qua đã giúp đỡ em khá nhiều!

Schnee nghe vậy thì gật đầu đáp:

- Thiếu gia này, dù gì thì cô cũng thấy thiếu gia rất tiến bộ! Mong sau này thiếu gia đây sẽ là một người lừng danh trong đất nước này!

Sau đó, Schnee nói tiếp:

- Mà thiếu gia này, cô hy vọng rằng một khoảng thời gian sau, khi trở thành giáo viên chính thức, thì cô hy vọng rằng có thể được trở thành giáo viên của cậu.

Hắc Hoàn nghe thế thì gật đầu hy vọng nói:

- Em hy vọng là vậy!

Thế là, Schnee chia tay mọi người và trở về nhà nghỉ ngơi sau những tháng ngày xa nhà. Lúc này, mọi người cũng nhanh chóng cầm hành lý tiến vào bên trong lâu đài vì trời bắt đầu trở nên lạnh. Khi vừa mới bước tới cửa thì có một nhóm khoảng hai mươi lăm gia nhân đứng xếp hàng trước cửa và hành lễ khi đoàn người tiến vào.

Hắc Hoàn khi nhìn thấy tình cảnh này thì biết rằng đây là căn biệt thự đã được sắp xếp sẵn, cho nên được phục vụ tận tình là điều dễ hiểu, không có gì là lạ cả. Mà đối với cậu đây thì cứ xem như là một kỳ nghỉ dưỡng vậy, dù gì thì Ngô Cao Đoàn mới chính là người phải đối mặt với vua, còn cậu thì chỉ đứng xem là chính mà thôi. Nên tâm lý cũng không có áp lực bằng Ngô Cao Đoàn được,

Lúc này cũng là lúc nữa đêm, Hắc Hoàn lúc này đang ngủ mê, thì ở bên ngoài cửa, một bóng hình đêm đột nhập vào căn nhà, hắn cứ thế mà tiến thẳng vào đến căn phòng mà Ngô Cao Đoàn đang nghỉ ngơi như là có ai đang báo trước cho hắn vậy.

Thế là cứ như thế, tên thích khách kia cứ thế mà thẳng tiến.

Thế nhưng lúc này, lại bị một người khác phát hiện, đó chính là Stella. Nghe thấy tiếng động kì lạ này, với thính lực của loài mèo, Stella ngay lập tức nhận thấy những tiến bước chân này rất là kì lạ, rất là lén lút, không mang đến cảm giác tự nhiên. Thế là Stella liền cảnh giác, và chuẩn bị cho bản thân vài món vũ khí lạnh.

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Thứ năm, ngày 2/6/2022.)

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. sáng tác bởi Luuhphat

Truyện Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luuhphat
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.