Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Máy bay chiến đấu ngậm thìa vàng

Phiên bản Dịch · 1647 chữ

Trên đời không thiếu những người sinh ra đã ngậm thìa vàng, Vương Lệnh chính là một trong số đó. Cậu xuất hiện như một chiếc máy bay chiến đấu ngậm thìa vàng, làm lung lay nền văn minh và trật tự của cả Tu chân giới.

Trong một căn hộ gia đình bày trí khá bình thường, vợ chồng nhà họ Vương đưa nôi, cười đầy từ ái.

"Thật không ngờ, chỉ mới chớp mắt mà cục cưng nhà chúng ta đã lớn chừng này."

"Nhỉ, hôm nay là sinh nhật Lệnh Lệnh nhà chúng ta rồi..."

"Anh yêu, anh có chuẩn bị quà gì không nè?"

"Đương nhiên là có!"

Nói xong, gã trung niên lấy ra một thanh bảo bối thô dài từ bên hông, lập tức khiến cho thần sắc người phụ nữ bên cạnh chấn động.

Thân dài cứng, bên ngoài khảm đầy các loại đá quý kỳ lạ, ngay lúc xuất hiện đã khiến người ta lóa mắt, người phụ nữ nhìn chăm chú vào thứ này với ánh mắt kinh ngạc đến mức ngây ra, khuôn miệng khẽ nhếch không nhịn được để lộ sự ngạc nhiên.

"Đây là——"

"Phi kiếm Chanel!" Mặt ba Vương đầy tự hào: "Anh để dành tiền cả nửa năm, cố ý chuẩn bị cho Lệnh Lệnh của chúng ta. Nhà họ Vương bọn mình chưa từng có ai từng tới Kim Đan kỳ... Em à, cái phi kiếm này, chính là hy vọng của chúng ta dành cho Lệnh Lệnh!"

Trong thế giới tu chân và khoa học hiện đại kết hợp hoàn toàn với nhau này, hệ thống cảnh giới gần như thay thế hoàn toàn cho bằng cấp, trở thành tiêu chuẩn để đánh gia trình độ văn hóa của một người. Vợ chồng nhà họ Vương đáng thương, từ nhỏ đến lớn vẫn chưa tốt nghiệp Đoàn Thể kỳ, bị kẹt ở nhóm dự bị.

Cái phi kiếm Chanel này, thuộc vào hàng cấp bậc Kim Đan, giá trị liên thành.

Ba Vương đánh liều cạp đất mà ăn mấy ngày tới, cắn răng mua về.

Nhưng mà, Vương Lệnh còn đang ngậm núm vú nằm trong nôi vừa nhìn lướt qua đã bày ra vẻ mặt ghét bỏ.

...Phi kiếm xấu như vậy, cậu mới thấy lần đầu tiên.

Khiến cho cậu nghẹn lời chính là người đàn ông này lại còn đặt cái thanh kiếm xấu như vậy bên gối mình, miệng còn khăng khăng là muốn trừ tà?

Trừ tà em gái ông! Tứ cựu (1) đã bị xóa bỏ từ hai ngàn năm trước rồi được chưa, bây giờ là thời đại khoa học tu chân, tên tàn dư phong kiến này rốt cuộc là từ đâu ra!?

(1) Tứ cựu: tập quán cũ, văn hóa cũ, thói quen cũ, tư tưởng cũ. "Phá tứ cựu, lập tứ tân" (tiếng Trung: 破四舊、立四新) là khẩu hiệu hành động của trào lưu Cách mạng văn hóa. Năm 1966, vào lúc bắt đầu của cuộc Cách mạng Văn hóa, Mao Trạch Đông và Lâm Bưu đã phát động một chiến dịch chống lại bốn cái cũ cùng lúc với Bốn dọn dẹp, với mục đích để thoát khỏi những khuôn mẫu Trung Quốc cũ và tạo ra một nề nếp mới.

Vì vậy, Vương Lệnh không nói gì, trực tiếp vươn tay nhỏ còn chưa to bằng một phần tư tay ông Vương, rắc một tiếng, bóp gãy thanh phi kiếm xấu xí.

Năm đó, Vương Lệnh chỉ vừa tròn một tuổi...

...

Năm Vương Lệnh một tuổi ấy, sau khi tay không bẻ gãy đại bảo kiếm. Vợ chồng nhà Vương lập tức khiếu nại lên cục Giám định Chất lượng, lên án mạnh mẽ hành vi thất đức chào bán hàng giả kém chất lượng của người bán hàng. Chứ sao một đứa nhóc lại có thể tay không bẻ gãy một cái phi kiếm Kim Đan kỳ?!

Ba Vương mẹ Vương vỗ trán, nhất trí cho rằng mình mua trúng một thanh phi kiếm Chanel hàng giả.

Đến tận năm Vương Lệnh ba tuổi, đôi vợ chồng này chính mắt nhìn thấy thằng con nhà mình thế mà lại dùng một thanh kiếm gỗ trẻ em ngự kiếm phi hành ngay trong phòng một cách thành thục, lúc này họ mới ý thức sâu sắc được khi trước không phải bọn họ mua phải một thành kiếm giả...

Mà rõ ràng là sinh nhầm con!

Là Muggle nhiều năm bị kẹt ở Đoàn Thể kỳ của Tu chân giới, vợ chồng nhà Vương kiểu gì cũng không tưởng tượng được mình lại sinh ra Vương Lệnh.

Đây là đột biến gien?

Hay là trong qua trình tạo ra con người đã nhảy vọt qua bước nào quan trọng rồi?

Không quan trọng nữa.

Thay vào đó, ba Vương mẹ Vương càng tin rằng Vương Lênh chính là ơn trời ban phát xuống cho nhà bọn họ!

Cũng nhờ thần kinh thép của ba mẹ Vương mà Vương Lệnh mới yên ổn sống qua năm tuổi - qua được giai đoạn yếu ớt nhất.

Chứ như bình thường thì Vương Lệnh thấy mình đã sớm bị đưa đến viện nghiên cứu để tiến hành giải phẫu thân thể.

Nói không chừng còn có cơ hội lên chuyên mục "Tiếp cận khoa học" nổi tiếng.

Không như tình tiết gay cấn trong tưởng tượng, cũng không có hiện tượng trời đất lạ thường, Vương Lệnh phát hiện cảnh giới sẽ phát triển theo độ tuổi lớn dần. Trung bình cứ hai tuổi thì lên một cấp, ngay cả bản thân cậu cũng không giải thích được là tại sao.

Vì không muốn khí tức của mình bị bại lộ, Vương Lệnh tự mình làm theo sách cổ, vẽ một lá bùa giấu trên cánh tay phải, nhiều năm qua vẫn dựa vào bùa để ẩn đi khí tức, cũng xem như là bình an vô sự.

...

Năm nay, Vương Lệnh 16 tuổi.

Cuộc sống trung học đến nhanh hơn tưởng tượng của cậu. Vì muốn mình trông bình thường, Vương Lệnh chủ trương theo đuổi phong cách bất hiến sơn bất lộ thủy (2).

(2) Bất hiển sơn bất lộ thủy: ý chỉ một người không bộc lộ tài năng.

Cậu cũng không mưu cầu vào trường trọng điểm, mà chọn một ngôi trường công bình thường: thành phố Tùng Hải, khu Bồi Nguyên, trường trung học số 60.

Vương Lệnh mặc độc một chiếc áo thun trắng bình thường và quần jean vào trường.

Đưa mắt nhìn ra, ngoại trừ bức tượng đá không rõ mặt ngay cổng chính và mấy cây cọ có thể đếm trên đầu ngón tay xung quanh, thì trường học bình thường hơn mình tưởng.

Phải biết, nếu là trường trọng điểm chính quy, thì tất cả cây cối trong khuôn viên đều là linh thụ cùng một màu, dưới tòa nhà dạy học cũng có tụ linh trận thật lớn, để học sinh trong qua trình học lúc nào cũng có thể giữ vững tập trung, nâng cao tinh thần.

Nhưng mấy cái tụ linh trận đó, đối với Vương Lệnh chẳng có nghĩa lý gì. Bởi vì cảnh giới kém quá xa, cậu không chỉ không cảm nhận được linh lực ít ỏi mà tụ linh trận mang đến, ngược lại còn dễ dàng phá hủy cả trận pháp.

Vương Lệnh cũng không muốn vì bản thân mà làm chậm trễ tiền đồ của người khác. Nên cậu chọn một trường công bình thường, mặc dù cơ sở vật chất đơn sơ, nhưng nhìn chung mà nói, Vương Lệnh vẫn cực kỳ vừa lòng. Ít nhất ở đây có lợi cho việc che giấu cảnh giới thật sự.

Hôm nay là ngày học sinh mới của trường trung học 60 gặp nhau, cũng là một buổi kiểm tra đầu vào.

Trước khi học sinh chính thức nhập học, trường học cần tổng hợp thành tích của mỗi em, sau đó căn cứ vào thành tích mới chia lớp. Lớp Tinh anh, lớp Trung kiên, lớp Phổ thông, lớp Nỗ lực.

Vương Lệnh đứng trước màn hình tinh thể lỏng, dựa theo hướng dẫn trên màn hình tìm phòng phỏng vấn của mình.

Theo tác phong thường ngày của Vương Lệnh, lớp Tinh anh là chỗ cây to đón gió, tuyệt đối không vào được, làm tăng nguy cơ để lộ thực lực. Mà lớp Nỗ lực lại khiến Vương Lệnh thấy hơi mất mặt.

Dựa trên hai suy nghĩ đó, lớp Trung kiên và lớp Phổ thông là lực chọn tốt nhất.

"Cho hỏi, cậu có biết lớp 13 ở đâu không?"

Đột nhiên, một âm thanh ngọt ngào truyền đến từ sau lưng Vương Lệnh. Vương Lệnh ngẩn người, mặc dù từ lúc cô gái này đi vào cổng trường cậu đã cảm nhận được khí tức rồi, nhưng không ngờ cô ấy lại đến nói chuyện với mình.

Vương Lệnh chỉ nhìn thoáng qua, là một cô gái mặt mũi không tồi.

"Hôm nay cậu cũng đến đây báo danh à?"

Thấy Vương Lệnh không trả lời mình, cô gái xa lạ này tiếp tục hỏi tới. Cô ấy mặc một chiếc áo thun, bên dưới là quần jean kết hợp với giày lười. Tóc dài tung bay, làn da trắng nõn. Vương Lệnh chỉ dùng linh lực cảm nhận lập tức đoán được trình độ của cô gái này. Người này chắc chắn vào lớp Tinh anh. Chắc chắn không phải là bạn cùng lớp của mình.

Nhưng trùng hợp là, Vương Lệnh phát hiện phòng phỏng vấn của mình cũng là lớp 13 mà cô ấy hỏi.

Một chữ cũng không nói, Vương Lệnh chỉ chỉ phòng học cách đó không xa, lớp 13 ở đây.

Sau đó tự mình phủi túi quần, nhàn nhã tiêu sái bước qua.

Bạn đang đọc Cuộc Sống Thường Ngày Của Tiên Vương (Bản Dịch) của Khô huyền
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi communist_fish
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.