Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày khai giảng đầu tiên

Phiên bản Dịch · 1748 chữ

Hôm nay là ngày khai giảng đầu tiên của trường trung học số 60.

À không, nói đúng ra là ngày khai giảng thống nhất của mọi trường trung học Trúc Cơ trên cả nước.

Phương châm giáo dục của nước Hoa Tu là "không quy củ ắt loạn", văn hóa tích lũy nghìn năm để đó cũng không phải để trang trí. Quy định thời gian đến trường, thời gian lên lớp, quy định nghỉ trưa, sau đó là thời gian tan học, phải mặc đồng phục... Nội quy trường học trên sách sử mấy trăm năm trước tới nay vẫn được truyền lại một cách hoàn hảo.

Mà đồng phục, tối qua lúc Vương Lệnh ăn mì giòn, đã sớm được gửi đến nhà bằng giao hàng không gian.

Đồng phục thể dục xanh trắng đan xen, mặt sau còn cố ý in chữ "Tinh" to bự của lớp Tinh anh...

Tuy đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng kiểu cách đồng phục vẫn khiến Vương Lệnh nhịn không được mà hít một hơi khí lạnh.

Cậu cũng hiểu lý lẽ.

Kết tinh văn hóa mấy nghìn năm, phát huy văn hóa dân tộc gì đó cũng bình thường... Nhưng, móa mày gu thẩm mỹ tiến bộ chút được không vậy!? Chữ "Tinh" đằng sau là cái quỷ gì? Đặc quyền của lớp Tinh anh?

Vương Lệnh nhìn ngang nhìn dọc, cảm thấy linh cảm làm ra cái đồng phục này chắc chắn là bắt chước cách ăn mặc của tử tù ba ngàn năm trước, bọn họ thường mặc áo in chữ "Chết" sau lưng.

Chỗ khác biệt cũng không phải không có, tất cả túi áo của đồng phục đều là không gian chứa đồ, sức chứa lớn xài không hết. Thực hiện đúng nghĩa phương châm giảm tải của Tổng cục Giáo dục nước Hoa Tu.

Nhưng rõ ràng đây không phải trọng điểm.

Đối với Vương Lệnh mà nói, làm sao chống chọi được cái ngày chết tiệt này mới là chuyện quan trọng nhất.

Xuất phát từ biệt thự ở ngoại ô của nhà họ Vương tới trường trung học số 60 ước chừng khoảng nghìn dặm. Vương Lệnh gần như hóa thành cơn gió, băng qua đường ruộng ở nông thôn, chạy như điên tới cổng trường trong không đầy hai phút.

Dù sao với người từng đi ba nghìn dặm mua mì giòn, quãng đường một nghìn dặm này đối với Vương Lệnh rất nhẹ nhàng, mặt không đỏ, hơi không đứt.

Hôm nay là ngày khai giảng đầu tiên, chủ nhiệm Thi và mấy lãnh đạo tự mình đến cửa chào đón học sinh mới nhập học.

Trùng hợp khi Vương Lệnh vừa đến chỗ rẽ, từ xa đã nghe tiếng mấy người đó tán gẫu.

"Nghe nói ngày hôm qua có học sinh được hạng SSS?"

"Đúng vậy hiệu trưởng Trần, em đó là Vương Lệnh, bây giờ đã được xếp vào lớp Tinh anh."

"Ra vậy... Xem ra bạn học này mai sau nhất định có thể tha hồ phát huy. Em Vương Lệnh là nam hay nữ?" Hiệu trưởng Trần hỏi.

"Là nam."

Gương mặt hiệu trưởng Trần lộ ra biểu cảm đáng tiếc: "Uầy, bây giờ mấy bạn nam ngộ tính ai cũng cao. Nếu em Vương Lệnh này là nữ, tôi không ngại gọi em ấy đến văn phòng, tự mình dạy em ấy học."

Cán bộ trường học đằng sau lấy chủ nhiệm Thi làm đầu đều bày ra biểu cảm thổn thức tiếc nuối.

Vương Lệnh: "..."

Chỉnh đốn lại đồng phục, Vương Lệnh bình tĩnh tiêu sái tiến vào cổng trường, cúi đầu, chào, không có bất kỳ ai nhận ra cậu. Nguyên nhân rất đơn giản, trên đường cậu phóng như điên đến trường trung học 60 đã thi triển Đại Dịch Hình thuật trong ba nghìn phép thần thông.

Rất khác so với thuật dịch dung bình thường, thuật này thần thông đến độ có thể hoàn toàn thay hình đổi dạng, thay đổi vân tay thậm chí cấu tạo DNA, cho dù dùng kỹ thuật khoa học tiên tiến cũng không cách nào dò ra được.

Ngược lại phương pháp cổ xưa của thuật dịch dung, dựa trên nền tảng là trang điểm, có thể bị mắt điện tử trên đường dò ra rồi báo nguy.

Vương Lệnh cứ vậy thành công tránh né con mắt của mấy lãnh đạo ngoài cổng, vào trường thành công... Tuy rằng quá trình có vẻ gian khổ, nhưng Vương Lệnh cảm thấy hết thảy đều đáng giá.

Tất cả hoan hô và vỗ tay, đối với Vương Lệnh đều là dư thừa.

Từ bé đến lớn, mong muốn lớn nhất của Vương Lệnh là một môi trường yên tĩnh để cậu tĩnh tâm học tập cho tốt, nhưng đáng tiếc là nguyện vọng đó chưa bao giờ được thực hiện.

Có người nói, Thượng Đế đóng một cánh cửa của ta, nhất định sẽ để mở một cái cửa sổ.

Mà tình huống Vương Lệnh phải đối mặt còn chua xót hơn, Thượng Đế chẳng những mở cả cửa chính cửa sổ cho cậu, mà còn ồ ạt nổi cát bên ngoài cửa...

...

...

Lớp 13, ở tầng một lầu dạy học trường trung học số 60.

Xét về vị trí địa lý, từ cửa trước phòng đi ra là WC nữ, cửa sau đi ra là WC nam, đồng thời cũng là lớp gần căn tin nhất trường. Mỗi trưa lúc trường phát cơm, có thể thấy một nhóm tinh anh giơ cao khay ăn, vút qua chiến trường phía trước, chắc chắn là cảnh tượng vô cùng tráng lệ.

Trường học bây giờ chương trình không còn ít như lúc trước, mà dạy học rất nhiều, còn nghiêm túc kết hợp với xu thế của thời đại tu chân. Không nói đến huấn luyện thể chất, mấy cái vẽ bùa triện, chế linh thủy, điều khiển lửa luyện đan vân vân... Chương trình học cơ sở như vậy chiếm gần hết thời gian của Vương Lệnh.

Giai đoạn đầu tiên là quá trình đặt nền móng quan trọng. Tuy rằng mấy thứ này Vương Lệnh từ trong bụng mẹ đã vô sự tự thông. Nhưng muốn làm bộ như không biết, ngoan ngoãn học mỗi tiết, sau đó dốc hết sức thi được thành tích đứng giữa.

Mỗi khi Vương Lệnh nghĩ tới mấy chuyện rách nát như vậy lại cảm thấy đau trứng.

Giao thiệp vẫn luôn là điểm yếu của Vương Lệnh, trường trung học 60 có hai lớp Tinh anh, lớp của Vương Lệnh có mười lăm học sinh.

Trải qua buổi sáng họp bầu ban cán sự, Vương Lệnh có thể nhớ được vài cái tên ít ỏi.

Đi đầu là lớp trưởng Tôn Dung nhận được toàn bộ số phiếu bầu. Tiểu thư tập đoàn Hoa quả Thủy Liêm, Trúc Cơ hậu kỳ, tự xưng là mỹ thiếu nữ tiêu chuẩn thời nay, xinh đẹp khéo léo, thoải mái hào phóng là hình tượng mà Tôn Dung cật lực đắp nặn. Nhìn như hoàn mỹ không tì vết, nhưng diễn biến tâm lý đủ để biên được vở kịch drama luân lý gia đình mẹ chồng nàng dâu mà trên dưới năm nghìn năm nước Hoa Tu chưa ai có thể viết ra;

Thứ hai, ủy viên thể dục Trần Siêu. Đỉnh Trúc Cơ hậu kỳ, một trong những thiếu niên được hy vọng sẽ lên Kim Đan kỳ nhất, xuất thân từ nhà võ có tiếng, cũng là người anh em thích tập thể hình. Tóm lại là một người tràn đầy năng lượng, bao giờ cũng nhiệt huyết dâng trào mà không hiểu tại sao, sau đó khiến cho người khác cảm động;

Thứ ba, đại diện đạo đức Quách Hào. Trúc Cơ hậu kỳ, tổ tiên mở cửa hàng bán thú cưng, tới đời ông cố Quách Hào lại tiến hóa bắt đầu bán linh thú. Thường mang theo một con vẹt kêu "đồ ngốc" để song ca, khi thì châm biếm thói xấu, khi thì yêu nước thương dân, được xem là cây chuyện phiếm của các lớp. Được ban tặng danh hiệu —— đại sư Đồ Ngốc;

Thứ tư, là người khiến Vương Lệnh đề phòng, Lý Huyền Tĩnh. Nghe như tên con gái nhưng lại là thằng con trai thân cao mét chín. Người cũng như tên, kiệm lời ít nói, là sự tồn tại không đáng để mắt đến trong lớp. Nhưng quan trọng nhất là Vương Lệnh phát hiện "Tâm Thông thuật" thần thông của mình không có tác dụng với người này. Hoàn toàn không đọc được ý nghĩ của người này.

Trường hợp như vậy khá là hiếm thấy, chỉ có hai trường hợp có thể tránh được thuật đọc tâm của Vương Lệnh. Thứ nhất là trên người có pháp khí mạnh mẽ, chặn được dòng linh lực của Vương Lệnh; thứ hai là người này đủ trong sáng, không có trù tính gì.

Bất luận là như thế nào, trong mắt Vương Lệnh, Lý Huyền Tĩnh là quả bom hẹn giờ sắp nổ, cực kỳ bất lợi với việc che giấu thân phận của mình.

Mà nói tóm lại, bốn người trên là bốn đối tượng Vương Lệnh đề phòng nghiêm ngặt.

Lúc tan học, trong lớp vang lên từng tiếng đùa giỡn ầm ĩ, Vương Lệnh liếc mắt nhìn hoàn cảnh ồn ào, trong lòng không nhịn được thở dài. Phải che giấu thân phận trong cái hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng này, thật không dễ dàng với cậu.

Xem thời gian, Vương Lệnh lấy một quyển 《 Nhất phù nhất triện 》 trong không gian đồng phục ra đặt lên bàn.

Chuông vào học vừa khéo phát ra ngay lúc này.

Mà không đến một phần vạn giây sau khi tiếng chuông vang lên, một người phụ nữ trung niên mang mắt kính dây vàng, cột tóc đuôi ngựa hùng hổ xông vào, đi lên bục giảng, bỏ danh sách màu lam trong tay xuống "bang" một cái: "Cô còn ở văn phòng đã nghe tiếng mấy em khắp hành lang! Mấy em là tinh anh của trường, lộn xộn như vậy còn ra thể thống gì?"

Người phụ nữ trung niên này tên là Phan Thắng Thông, chủ nhiệm lớp 13 - Tinh anh, đồng thời cũng là đối tượng thứ năm Vương Lệnh đề phòng nghiêm ngặt...

Bạn đang đọc Cuộc Sống Thường Ngày Của Tiên Vương (Bản Dịch) của Khô huyền

Truyện Cuộc Sống Thường Ngày Của Tiên Vương (Bản Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi communist_fish
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.