Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Y tá muốn giảm giá

Phiên bản Dịch · 1105 chữ

Chương 14 Y tá muốn giảm giá

Theo thân phận, Tôn Vinh Vinh nên gọi là chú Trần, nhưng sự chênh lệch tuổi tác giữa hai người chỉ hơn bốn hoặc năm tuổi, khiến Trần Hạo Thiên khó xử một cách kỳ lạ.

Trần Hạo Thiên ho khan hai tiếng, gãi gãi đầu, có chút xấu hổ: "Lúc nãy sao không nói cô là con gái của Lão Tôn? Nếu như biết được, tôi liền không tính tiền"

Vớ vẩn! Lúc đó gọi bố tôi là Lão Tôn bán bột chiên có ích lợi gì không? Ông không phải là một nhân vật lớn! Tôn Vinh Vinh nhìn thấy Trần Hạo Thiên đã hoàn toàn mất đi khí chất như vừa rồi, ngược lại gãi gãi đầu như lớn nói: "Vậy thì chú Trần, bây giờ chú biết rồi, hiện tại không thể trả tiền thiếu nợ, gia đình cháu rất nghèo. "

Trần Hạo Thiên bất lực giang hai tay: "Xin lỗi, hợp đồng đã định, hối hận cũng không muộn rồi."

“Chú thật sự là tổng giám đốc của công ty TNHH Giúp đỡ người khác?” Tôn Vinh Vinh lại nhìn Trần Hạo Thiên rất nghiêm túc.

"Chuyện này ..." Trần Hạo Thiên có chút xấu hổ, liếc nhìn Tôn Vinh, nói: "Tôi có nguyên tắc của mình, không bao giờ lao động tình nguyện."

Với kỹ năng của Trần Hạo Thiên, ;làm nhân viên vệ sinh thật sự là quá mất công, nhưng Tôn Vinh Vinh cũng không nghĩ ngợi nhiều, chỉ nhớ là Trần Hạo Thiên đã giúp cô ấy, đương nhiên thấy cậu ấy rất nghiêm túc, Tôn Vinh Vinh có đầu óc trẻ con mà nói đùa: "Chú à. giảm giá chút được không chú, đi mà chú? "

Trần Hạo Thiên suy nghĩ một chút, nói: "Tiền lãi trả góp có thể miễn, nhưng tiền gốc không thể ít hơn, cần phải trả đúng hạn."

“Cháu hiểu rồi, một đồng cũng không thiếu, chúng ta đi nhanh lên, ba ba chờ sốt ruột trong nhà.” Tôn Vinh Vinh cầm trái cây từ tay Trần Hạo Nhiên bước vào nhà.

Đồ ăn đã chuẩn bị từ lâu, lão Tôn cùng Trương tỷ nhìn thấy Trần Hạo Thiên và Tôn Vinh Vinh cùng nhau vào nhà nên có chút không rõ.

Tôn Vinh Vinh không muốn để bố mẹ biết chuyện vừa rồi khiến họ lo lắng, nói: "Vừa rồi tôi thấy một người đàn ông đi loanh quanh nhà chúng ta. Sau khi hỏi, con mới biết đó là chú Trần, vì vậy đã đưa chú ấy vào. "

Chị Trương hét lên một tiếng, bà ta sợ chết khiếp, vừa rồi còn nghĩ rằng Trần Hão Thiên và con gái đã quen nhau từ lâu, cô không muốn con gái mình dính dáng gì đến Trần Hạo Thiên.

Đó không phải là do Trương tỷ có ý khinh thường. Thực sự là có một khoảng cách lớn giữa Trần Hạo Thiên và Tôn Vinh Vinh. Một người là nhân viên dọn vệ sinh tốt nghiệp trung học cơ sở còn người kia là y tá biên chế chính thức trong một bệnh viện lớ, hai người căn bản là không xứng đôi, nam nữ tiếp xúc lâu rồi phát sinh tình cảm, đấy là vấn đề lớn.

Lão Tôn không nghĩ nhiều như vậy, vội vàng kéo Trần Hạo Thiên ngồi xuống, hai người uống vài chén, máy hát liền mở ra.

Trong lúc trò chuyện, Trương tỷ, người luôn im lặng, đột nhiên nói: "Tiểu Trần, em có đắc tội ai đó trong công ty không?"

Trần Hạo Thiên suy nghĩ một chút, và nói: "Không, chị Trương."

"Nghĩ lại đi."

Trần Hạo Thiên cười lớn nói: "Em với đồng nghiệp ở bộ phận vệ sinh đối với nhau rất tốt. Còn với các bộ phận khác, em muốn đắc tội còn không có cơ hội, nhưng em đã không cảm thấy cơ thể không tốt vào ngày hôm trước, không xin nghỉ phép và bỏ lỡ công việc trong vài ngày."

Chị Trương đã làm việc ở tòa nhà Vũ Mạc Đại Hạ được vài năm, chị ấy biết một chút về tính khí của Lao Lôi và nói: "Không ai kiểm điểm chuyện này đâu? theo thông thường Lao Lôi sẽ không phát hỏa như vậy nếuai đó vắng mặt làm việc trong vài ngày. Nhà vệ sinh trong tòa nhà có rèm che mưa được người ta lau hai lần, và đây hoàn toàn không phải việc của một người. Ngoài ra, hôm nay chị đã chú ý, dù em đi đến đâu, canera đều hướng về em, và chị tự hỏi nếu có ai đó đứng sau nó. Ai muốn chỉnh lý em? "

“Có chuyện này sao?” Trần Hạo Thiên sửng sốt.

"Còn là giả sao. Nếu thật sự đắc tội người ta thì phải biết. Lão Lôi là người tốt, không thể làm gì bí mật. Nếu hôm nay bị trừng phạt như thế này, nhất định sẽ gặp khó khăn.

Trần Hạo Thiên hơi hụt hẫng khi không phát hiện ra những chi tiết nhỏ nhặt như vậy, Chẳng trách đang ở Vũ Mạc Đại Hạ để làm công việc dọn dẹp yên ổn nên không có chút cảnh giác nào. Hiện tại xem ra hắn cần phải cảnh giác hơn, bây giờ nếu có người thực sự muốn chỉnh anh ấy thì thật sự không có gì, nếu có người muốn kiểm tra anh ta ...

Trần Hạo Thiên trong mắt hiện lên một tia thù địch.

Tôn Vinh Vinh tinh tường ý thức được điều này, cô nghĩ đến hôm nay anh ta đánh Hoàng Mao và Lục Mao không cần tốn nhiều sức, bọn chúng liền ngã xuống đất, phát súng cũng không sợ hãi, người như vậy chỉ là người dọn dẹp, không có ma nào tin được. Bất quá nàng cũng không phải là người thích hỏi thăm những chuyện thị phi, nói: "Nếu cô thực sự đắc tội ai đó, thực ra không có gì phải lo lắng cả. Chú Trần còn trẻ nên sợ gì không tìm được việc làm."

Chị Trương nghe vậy cũng đúng, chị cười nói: "Nếu thật sự đắc tội người ta thì đừng làm vậy. Làng chúng ta có mấy người làm công trường, em làm việc chăm chỉ thì còn kiếm được nhiều tiền hơn là quét dọn."

Trần Hạo Thiên cười tủm tỉm nói: "Nhìn một chút rồi nói chuyện đi. Với mọi người cũng khá tốt. Hiện tại em không nghĩ đến chuyện đổi công việc."

Bạn đang đọc Cuồng Thiếu Siêu Thiên Tài của Bá Nhạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VR_Lucifer
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.