Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu tinh rót thuốc xổ

Phiên bản Dịch · 1001 chữ

Chương 18 Yêu tinh rót thuốc xổ

Sở Dao Dao nghiêng người đến gần Trần Hạo Thiên một chút, cúi đầu xuống: "Nào có? Là người ta không cẩn thận chạm vào..”

Chết tiệt, vô tình xảy ra chuyện như thế này, King Kong trong rừng nguyên sinh đâu có ác liệt như vậy! Lão tử tự nhận là đã thực không thành thật, không nghĩ tới ngươi ác hơn như vậy, nhưng ...

Trần Hạo Thiên liếc cô một cái, trong lòng nói: Cũng may nữ nhân như vậy đã thấy nhiều, nếu không thật đúng là bị này tiểu yêu tinh dùng hai lời nói mê tìm không thấy xác, không biết chết như thế nào.

“Quên đi, lần sau cẩn thận một chút, phiền cô tránh đi một chút, một lát nữa sẽ không sao.” Trần Hạo Thiên muốn xem tiểu hồ ly định làm gì, bất lực thở dài.

Sở Dao Dao hoàn toàn tạo ra sức hấp dẫn, chỉ cần là đàn ông thì liền bị cô mê hoặc, đáng tiếc là từ trong mắt Trần Hạo Thiên, Sở Dao Dao không nhìn ra được chút ham muốn nào.

Chẳng lẽ mị lực giảm xuống? Sở Dao Dao có chút bực bội, nhưng là nghĩ lại, làm sao có khả năng, cô năm nay mới hai mươi hai, là thời điểm như hoa như ngọc, đến thiếu nữ còn ngượng ngùng, không quyến rũ được hắn, ông trời còn không tin, cho nên trên khuôn mặt xinh đẹp duyên dáng càng thêm nồng đậm, trên má có chút ửng hồng: "Anh thật là người tốt."

Tôi là một cậu bé ngoan, cô gái nhỏ này, trong lòng rõ ràng mong mình chết sớm , lại làm ra biểu hiện này, không làm diễn viên thật quá đáng tiếc, Trần Hạo Thiên thầm nói.

Thấy Trần Hạo Thiên không có phản ứng gì, Sở Dao Dao lại gần một chút, nắm lấy bảng tên của anh ta, vui mừng nói: "Vậy tên của anh là Trần Hạo Thiên. Thật là trùng hợp, tôi có một người anh tên là Trần Hạo Thiên, nhưng anh ta không cao bằng anh. "

“Người đẹp để tôi quét sàn xong rồi nói, có được không?” Trần Hạo Thiên thở dài, xoay người, suýt chút nữa đụng phải cô.

Không thể phủ nhận rằng hai người rất thân thiết, có thể nghe thấy nhịp tim của nhau, từ góc độ này, Trần Hạo Thiên vô tình nhìn thấy khung cảnh không nên thấy, khiến anh có chút choáng váng.

Ngay khi Sở Dao Dao ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của Trần Hạo Thiên, cô lập tức hiểu.

Cô kéo vội cổ áo, lùi lại hai bước, cắn chặt đôi môi đỏ mọng, xấu hổ cúi đầu: "Anh Trần, vừa rồi anh nhìn cái gì?"

Tôi vừa rồi nhìn cái gì cô còn không biết? Cô không biết thì có quỷ tin. Trần Hạo Thiên cười tủm tỉm nói: "Tôi không nhìn thấy gì cả, tôi chỉ nghĩ là cái cúc áo trên cổ cô sắp rơi ra rồi, cô nên khâu lại cho chắc"

Lão nương đi qua đều dám xem,, ngươi là người đầu tiên! Xem sau này ta không chỉnh chết ngươi! Sở Dao Dao trừng hắn một cái: “Anh Trần, ngươi thật là xấu."

Nói xong, cô xấu hổ đi sang một bên, ước gì Trần Hạo Thiên sẽ chết ngay bây giờ.

Nếu kẻ xúc phạm muốn bị trả đũa như vậy, Trần Hạo Thiên cũng rất vui. Dù sao, dọn dẹp là công việc của riêng anh ta. Cho dù không tăng khối lượng công việc, anh ta vẫn thường làm rất nhiều việc. Hơn nữa còn có cực phẩm mỹ nữ ở trước mặt hờn dỗi, tuy rằng không như ở nước ngoài có thể tùy ý đùa giỡn, ít nhất đẹp mắt.

Nhưng chẳng bao lâu, Trần Hạo Thiên ngày nào phát hiện ra mọi chuyện không đơn giản, sau khi thu dọn phòng, cô gái xinh đẹp này bưng một cốc trà đá với vẻ lịch sự: "Trần Đại Ca, hôm nay vì lỗi lầm em mà đã khiến anh vất vả, em mời anh uống trà, uống rồi nghỉ ngơi một chút.”

Ngươi đã tốn công diễn như vậy, chỉ để rót cho ta một ly trà.

Từng nhất cử nhất động của Sở Dao Dao đều bị Trần Hạo Thiên nhìn thấy hoàn toàn, cho dù cô ta che giấu kỹ như nào, nếu bị người khác nước trà hạ dược đều nhìn không ra được, mười mấy năm qua Trần Hạo Thiên đã chết không biết bao nhiêu lần.

“Tôi không sao, không như vậy quý giá, cũng không khát, cảm ơn cô.” Trần Hạo Thiên vừa định điều chỉnh khẩu vị, nhưng không có trả lời.

Lão nương biết ngươi không những không quý giá mà còn rất thô tục, cho nên ta cố ý tăng liều lượng, ngươi nếu không uống, không phải uổng công ta diễn nãy giờ sao? Sở Dao Dao vội vàng kéo Trần Hạo Thiên ngồi xuống, ngọt ngào nói: "Sao anh lại từ chới như thế này? Người ta chưa từng mời nước cho người khác bao giờ. Hôm nay em thấy anh làm việc chăm chỉ, chỉ muốn mời anh một ly trà, nếu anh không uống thì có phải hay không trong lòng trách tôi? Anh không nhỏ mọn thế chứ? "

Được rồi, lảo tử uống không được sao? Xem kịch lâu như vậy, không cần phải mua vé, Chen Haotian lắc đầu, thành thật cầm lấy cốc giấy, Chu Yaoyao hai mắt tỏa sáng, như thể Columbus nhìn thấy Tân Thế giới.

Thuốc xổ SD? Trần Hạo Thiên vừa ngửi, liền biết Sở Dao Dao giở trò gì, nhưng loại thuốc xổcực mạnh này thực sự vô dụng đối với Trần Hạo Thiên đã được đào tạo chuyên nghiệp, vì vậy anh ta uống một cách nhàn nhã.

Bạn đang đọc Cuồng Thiếu Siêu Thiên Tài của Bá Nhạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VR_Lucifer
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.