Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm mưu

Tiểu thuyết gốc · 1148 chữ

" cộc...cộc..."

" Đô nhi, ngươi còn tỉnh táo??"

Từ bên ngoài, Đô Lăng Quân cha gõ cửa hỏi dò lấy phía trong phòng. Chỉ chốc lát sau, không lâu lắm, cánh cửa mở ra nhẹ nhàng, người mở cửa không ai khác chính là Đô Lăng Quân

" Phụ thân, ta còn tỉnh."

" Người sao lại đến đây, cũng khá trễ rồi mà ??" - Đô Lăng Quân ngạc nhiên nhìn lấy. Bây giờ trăng là đã lên cao, bóng đêm bất tận tựa như tấm màn che dễ dàng ôm lấy cõi lòng của con người.

" Tiểu tử ngốc, ta là phụ thân ngươi. Chẳng lẽ còn phải đợi ngươi cho phép sao, ha ha"

" Ngươi thức há là ta lại ngủ, ta muốn cho ngươi ít lời nói"

Đô Lãnh Cương vừa cười mà liếc lấy Đô Lăng Quân, sau đó hắn tựu nhẹ nhàng mà bước vào căn phòng, kéo theo Đô Lăng Quân khuôn mặt ngơ ngác ngồi xuống. Hắn lại nói với giọng nghiêm túc lên :

" Ta được biết ngươi đến Vạn Bảo Các?"

" Là, thưa phụ thân"- Đô Lăng Quân không dám im lặng, đáp lại

" Còn là thu lấy đồ vật quan trọng"- Hắn tiếp tục hỏi đến, chỉ thấy sau đó Đô Lăng Quân tựu liền gật đầu.

" Chính là của Anh Thiên Phương nha đầu kia cái lược?" -Lần này câu hỏi chính là điểm mấu chốt, tác động không nhẹ 9ođến Đô Lăng Quân tâm lý

Bầu trời đen tối, tiếng động vật đã luôn tắt ngấm lấy, mọi thứ rất tĩnh lặng nhưng lại không thể ngăn lại Đô Lăng Quân gợn sóng trong lòng, một hồi ngắn ngủi im lặng qua đi, hắn nhỏ giọng mà nói:

" Chính là, thưa phụ thân"

" Ha ...ha ....ha~~"

" Ta trước kia nhưng là phải tự dùng chân chạy đi mà đuổi theo ngươi mẫu thân a, còn ngươi??"

" Nữ nhi người ta đã rõ ràng đến như vậy, chính ngươi cũng có bản thân tâm ý với nàng ta, tuổi ngươi tự lập gia cũng sắp đến gần, tựu khi nào cho ta một nàng dâu đây ta nhi tử ?"

Đô Lãnh Cương sảng khoái cười lớn một tiếng, bất chấp vẻ mặt biến động đỏ óng của hắn con trai, lại tiếp tục đùa cợt :

" Ngươi đến cả thừa nhận còn không dám, lấy gì mà mang Anh nha đầu kia về ta Đô Phủ?"

" Là Nam nhi một trong, vẫn là ta nhi tử. Ta tựu hi vọng thấy ngươi hạnh phúc, ngươi tâm ý họ Anh nha đầu, ta làm sao không biết, nhưng ta muốn ngươi tự nói ra với gia, với cả cái Đô Phủ này. Ngươi muốn lấy Anh Thiên Phương, tựu vì chính ngươi thê tử!!"

Cái lời nói hùng hồn này chấn động khắp cả gian phòng, cũng mạnh mẽ thức tỉnh lấy Đô Lăng Quân. Hắn tâm lý chính là đã hiểu rõ. Nhưng còn 1 điều khác nữa tát hắn một cái trong lòng, bây giờ hắn vẫn là nghĩ tới một điều kì quặc :

' Tên Lục Đình kia phải chăng cũng thấu ta??".

" Thôi được rồi, ta chính là biết ngươi có điều ngộ ra. Ta hi vọng sau này có một cái con dâu ngoan hiền a"-- Nhìn thấy vẻ mặt mộng bức của Đô Lăng Quân, hắn ha ha thâm ý mà cười

" Ngươi nghỉ ngơi đi, ta cũng về phòng"

Sau đó bỏ lại hắn con trai, bóng lưng sững sững, anh dũng một đời tái hiện trong tầm mắt của Đô Lăng Quân. Tựu một mình đi ra khỏi căn phòng.

........

" Phụ thân ....."

" Ta...sẽ không cho ngươi thất vọng"

Một hồi lâu sau, tiếng nói nhỏ bé không đáng kể vang lên, dù nhỏ bé nhưng nó vẫn cứ như chiếc cự đại hoàng chung gõ tan hết đi tất cả e thẹn, ngại ngùng chìm sâu trong cõi lòng hắn, khiến cho hắn đêm nay như chưa từng có bất cứ yếu đuối nào nữa, chỉ sẽ tồn tại lấy sự tự tin tột cùng

Một đoạn thời gian này, giấc ngủ dù cho là của ai đi nữa, vẫn là hắn cha hay là Đô Lăng Quân, đều nhẹ nhàng, bình yên đến cực điểm, Lặng lẽ mà vượt qua bóng tối dài dằng dặc của đêm dài.

.......

----- Thiên Đô quốc các nơi----

Ít lấy ai biết được, cũng đêm nay, một kế hoạch kinh người, khủng bố tựu đang bắt đầu thực hiện. Tất cả các nhân sĩ của thế lực tàn quân hoàng triều cũ, lặng yên dưới tai mắt của hoàng đế mà tập hợp hết thảy lại tại một nơi.

" Tham kiến tiên sư "

Lúc này, hầu hết các tướng lĩnh của các nhóm tàn quân chính là đang cúi đầu mà bái lấy một lão giả. Lão ăn mặc hắc phục đen nhánh bào, đơn giản đến cực điểm, so với toàn bộ những người khác trong căn phòng, tựu bình thường vô cùng. Nhưng mà bọn họ hoàn toàn chẳng dám thở mạnh một hơi nào cả, vì sao?. Bởi vì lão ta là một vị "thần tiên" trong mắt mọi người. Chính là kẻ một tay có thể diệt cả một toán đại quân . Vô cùng lợi hại.

" Ừm"

" Kế hoạch tựu liền bây giờ bắt đầu đi"

" Ta muốn thấy năm ngày sau... Thiên Đô quốc đổi chủ"

Lão ta giọng nói cực kì nhẹ nhõm, cứ như rằng chuyện này vô cùng đơn giản vậy. Nghe thấy kia lời nói tưởng như "hoang đường" kia. Một người phụ nữ hắc bào đen cung cung kính kính mà tiến lên, vẫn là bảo trì vẻ cúi đầu. Phải, chính là người phụ nữ "hô mưa gọi gió" với đám dạ hành binh sĩ lúc trước. Nhưng bây giờ tình cảnh, sự thấp hèn thể hiện ra hoàn toàn là tương phản lại.

" Thưa tiên sư cứ yên tâm. Ngoại trừ lấy một tiên sư khác ẩn ẩn uy thế trấn áp cả quốc nội, có ngài chúng ta sẽ một đường thẳng đến hoàng đô. Số lớn nội gián đã thay thế hàng ngũ lính canh gác thọ yến thời gian. Chỉ đợi ngài hiệu lệnh bắt vua."

" Ha ha" -- Nghe lấy lời nịnh nọt kia, hắc y lão giả cười cười một cái, cuối cùng nói một câu:

" Tốt, vậy tựu liền xuất phát!!!"

...

" Đại Hàn Bất Diệt.....Đại Hàn Bất Diệt...."

Quân sĩ hô hào khắp mọi nơi, bầu không khí dần trở nên khẩn trương, gấp gáp mãnh liệt

Trong đêm, hùng hậu hơn 3 vạn tinh quân liền khởi hành, mục tiêu : Hoàng đô Thiên Đô quốc !!!

Bạn đang đọc Cửu Đạo Nhập Vi sáng tác bởi TinhKhôngThứcĐộ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TinhKhôngThứcĐộ
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.