Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tô Ninh chiến tử

Tiểu thuyết gốc · 1660 chữ

" Khà khà khà, Tô Quốc Sư làm gì cố đâu!"

" Cho ta một bộ luyện thi há uổng ngươi tu vi, chạy ngược lại là uổng ngươi chính đạo a!"

Khô lão giả đứng phía xa xa trào phúng, kế hắn không ai khác chính là họ Vạn ma tu. Còn về phần Tô Ninh, lúc này đâu còn là tiên phong đạo cốt đạo mạo tiên sư, hắn một thân toàn máu, vết thương loang lỗ. Bên trong mảnh giáp đã là tàn phá không chịu nổi, lúc đầu linh quang vạn trượng giờ thì chỉ còn lờ mờ lóe sáng. Bên vai phải của Tô Ninh hiện đã thủng đi một cái động lớn cỡ nắm tay, giống hệt hình dạng của một đầu vật nhọn. Tất nhiên đó chính là do pháp khí lưỡi móc câu quỷ dị của Khô lão giả tạo thành vết thương. Hơn nữa, Tô Ninh bạch y hoàng toàn bị xé rách, hình dạng trông giống những vết cào móng tay. Thế nhưng kì lạ là những vết cào này rất sâu, chứng tỏ những thứ này vô cùng dài và bén nhọn. Nếu để ý, bỏ ngoài hai tên ma tu của Hắc Môn Hạp thì xung quanh Tô Ninh khu vực còn đứng thêm hai cái "người". Tuy nhiên, cái này "người" dĩ nhiên không phải "người", chúng làn da một màu đen khô ráp, khuôn mặt ngũ quang đã không còn rõ ràng, hoàn toàn đã nứt nẻ khô mục một dạng đáng sợ. Kinh dị hơn nữa là đôi răng nanh dài nhọn, đích thị là một bộ răng nanh dính máu cực kì nhiều. Xung quanh cơ thể của những cái "người" này thi thoảng đều trào ra một ít dịch hôi thối cùng những lần khí đen quỷ dị.

" Thế nào Tô Quốc Sư, lão phu những cái này luyện thi tốt đánh chứ, khà khà"

" Ngươi cũng đừng hâm mộ, rất nhanh ngươi cũng một dạng huynh đệ với bọn chúng nha. Cũng đừng lo tu vi hao tổn, luyện ngươi một cái ngũ tầng trúc cơ thi thể đặc biệt sẽ cho lão phu một cái lục tầng chiến lực, ha ha ha!!"----- Vạn Cương ma tu tay giữ thế ấn quyết kì lạ, hai đốt ngón tay bắt chéo nhau. Dĩ nhiên là đang điều khiển 2 cái kia luyện thi.

Tô Ninh bị thương một bên bị bọn chúng ép đánh thẳng vào bức tường cung điện, một dòng ngòn ngọt nước ấm trào dâng lên đến cổ họng, bất ngờ phun ra một nhúm máu tươi đỏ. Sau khi thổ huyết, hắn không nhịn được nữa lại thêm một ngụm máu. Chân tay rã rời mà ngã nhào trên nền cung điện. Khuôn mặt Tô Ninh rất rõ ràng đau đớn, nhăn nhúm vô cùng. Bất ngờ nhìn về phía xa xa với vẻ mặt oán hận, hắn khàn khàn một câu không lớn :

" Hắc Môn Hạp các ngươi đáng chết, ta hôm nay tại đây đưa mạng cũng phải lôi các ngươi xuống cùng!!"

Tô Ninh nghiến răng nghiến lợi từng chữ rơi ra. Vừa nói xong, hắn lại không nhịn được lại lần nữa thổ một bãi huyết tinh. Rõ ràng đến cả nói cũng khiến hắn thương thế phát động, đủ để thấy được hắn trọng thương cỡ nào nặng nề. Rơi vào tai những lời oán hận của Tô Ninh, cả họ Khô lão giả cùng Vạn Cương đều không giận dữ mà còn cười cười lớn, lúc này Khô lão lên tiếng với ngữ khí khinh thường :

" Ha ha ha, Tô tiểu tử . Ngươi như thế trọng thương, mặc kệ như thế nào ngươi kéo bọn ta hai người rơi đài. Còn si tâm vọng tưởng?"

" Khô lão đệ, ngươi vì sao phải dài dòng lời nói, chẳng phải cho hắn điểm đau khổ, há là hắn có thể chịu đựng nổi, ha ha ha!!"

Tô Ninh một bên nghe như thế những lời trêu chọc khinh miệt, hắn vẫn chỉ có thể cắn môi thật mạnh mà thôi, hai mắt hắn trừng trừng lớn mà nhìn về phía hai cái kia lão già như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.

Vạn vạn một cái bất ngờ sự tình, mặc kệ là Tô Ninh bản thân hay là Vạn, Khô hai lão. Bọn họ đều chẳng ngờ tới được rằng phía xa xa bên kia một phương, khoảng cách mấy trăm mét, một nữ tữ hồng y trang phục nhuốm lấy một thân huyết tương đang ẩn nấp nhìn lấy bọn họ.

Phải, đó chính là Anh Thiên Phương mẫu thân-- Anh Thiên Liên, nàng lúc này đang nấp kĩ càng cẩn thận mà nhìn lấy tràng cảnh trận chiến đó. Ban đầu nhặt lấy mĩ mạo thanh kiếm kia, nàng một mặt nghi hoặc mà tìm tiếp theo đầu mối. Rất nhanh nàng lại thấy được dấu vết mới, một đám máu tươi còn khá ẩm ướt, hơn nữa nàng còn tìm thấy một miếng vải giáp phát sáng nhè nhẹ linh quang. Đến đây nàng lại một mảnh nghi hoặc cùng bất ngờ, nhất là cái kia phá mảnh giáp. Nhìn qua thì nó dầy hơn bình thường áo vải một chút mà thôi, thế nhưng là cứng rắn vô cùng, vô luận là xé, bóp nát hay thậm chí là dùng đá đập đều rất khó bảo lưu lại vết tích, chỉ xước xước nhẹ một chút . Nàng tâm tư linh mẫn, lập tức nghĩ đến kia thanh kiếm. Nàng dùng nó nhẹ nhàng đâm qua mảnh giáp, rất rõ ràng là có hiệu quả, nhưng không quá rõ ràng mà thôi. Anh Thiên Liên tấm tắc lấy làm lạ. Đúng lúc đó, một tiếng động lớn phá nàng tâm tư, khiến nàng giật mình không nhỏ. 'Chẳng lẽ địch nhân bên kia?'----- Đây chính xác là ý nghĩ của nàng lúc này. Anh Thiên Phương cẩn thận từng chút một đến gần nơi phát ra tiếng động lớn, thế nhưng là một chuyện bất ngờ xảy ra, nàng phát hiện ra "Tiên nhân" chiến một cái tràng cảnh kia.

" Kia là....Tô Quốc Sư????"-- Chăm chú nhìn một hồi, nàng bất giác hoảng sợ lên, nàng một cái thông minh ôn tồn, trầm tĩnh tính cách mà lúc này lại thật sự hoảng sợ lên. Bởi vì trước mắt nàng, ngày thường cao quý ngang hàng hoàng đế sức ảnh hưởng-- Quốc sư thế mà lúc này máu me đầm đìa, nằm bất động bên tường cung điện.

' Đám kia áo đen người là ai?'

' Tô Quốc Sư vì sao như thế trọng thương?'

' Làm sao chỉ có mỗi quốc sư, hộ vệ đâu?'

Anh Thiên Liên nàng giờ phút này hàng chục câu hỏi nghi vấn cần được giải đáp. Mặc dù rất hoảng sợ nhưng nàng vẫn giữ được một sự thông minh, rất rõ ràng hiện tại không nên loạn động, chờ đợi tiếp theo diễn biến. Nàng như thế xử lý bản thân tình thế, càng là cẩn thận hơn. Vì vậy quyết định bây giờ trốn kĩ là thượng thượng một cách an toàn.

" Vạn lão huynh a, huynh nhanh giải quyết hắn. Bên kia ngọc bội ta cần thu hồi gấp !!"-- Lúc này họ Khô lão giả nhớ đến gì đó, gấp gáp bảo

"Lão đệ, hắn một cái tu sĩ đều ở đây. Bên kia hoàng cung còn ai có thể lấy nó sao?"-- Vạn Cương nhíu nhíu đôi mi, nhấn nhá từng câu chữ. Nghe như vậy, Khô lão bất giác trầm trọng xuống, trong lòng thầm mắng. Thế nhưng là bên ngoài không hề biểu hiện cái gì cả, chỉ cười cười

" Ừm, bằng lão huynh làm chủ!!"

" Tốt, ha ha ha"

Vạn Cương cười lớn một tiếng, vỗ vỗ bả vai bên cạnh Khô lão giả. Như thế hai người lại tiếp tục chăm chú mà nhìn về hướng Tô Ninh

" Được rồi Tô Quốc Sư a! Ngài thân thể ngàn vàng, ta sẽ cho ngài quý trọng nó, khà khà!!!"

Vừa nói xong, Vạn Cương hai tay bấm ấn quyết, lập tức phía bên kia hai cái luyện thi cử động. Một cái thì quỷ dị thân pháp lách về phía bả vai Tô Ninh, kéo hắn thẳng tắp đứng dậy. Một cái khác mười ngón tay móng dài sắc bén đồng dạng duỗi ra, lập tức một đường thủ chưởng đâm vào từng điểm mộ huyệt của Tô Ninh.

" A A A "

" Ực ực.."

Từng tiếng đau khổ rên lên, Tô Ninh mặt mày ngày càng xám trắng. Hắn cực kì đau đớn, cơ thể tứ chi dần dần mất chưởng khống quyền, tiếp đến ngũ tạng lục phủ từng cái liên tiếp ngừng hoạt động. Hắn ý thức cũng ngày càng mơ mơ hồ hồ, thẳng đến khi tròng mắt hoàn toàn cô đọng thành một màu trắng toát. Bên cạnh cái còn lại luyện thi, răng nanh dài nhọn rất nhanh đều đâm vào Tô Ninh vai phải, ực ực từng tiếng hút phát ra. Toàn bộ cơ thể của hắn lúc đầu còn vàng vàng da một màu sắc, tựu ngay lập tức ngày càng trắng bệt đi. Đợi một lúc sau, cuối cùng một đoạn sinh cơ cũng bị dập tắt. Đến lúc này, " Tô Ninh" đã hoàn toàn chết, ngay cả " Tô Quốc Sư" cũng theo đó mà tử vong. Phía xa xa, nhìn lấy khủng khiếp một màn, Anh Thiên Liên đã hoàn toàn chết lặng, nàng khuôn mặt trắng đến hoảng sợ. Nhìn lấy nó tràn cảnh, tim nàng đập cực mạnh, nếu không phải cần tìm sinh lộ cho mình nữ nhi một nhiệm vụ chưa hoàn thành, e rằng nàng bây giờ đã hoàn toàn chết ngất đi.

Bạn đang đọc Cửu Đạo Nhập Vi sáng tác bởi TinhKhôngThứcĐộ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TinhKhôngThứcĐộ
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.