Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự thật sao mà phũ phàng

Tiểu thuyết gốc · 1067 chữ

" Ngươi thực sự quái dị"

" Cái gì mà xuyên việt giả cao quý, thật nhảm a. Ta thấy ngươi giống bị chấn động linh hồn nên trở nên dị hợm thì là thật"

Đô Lăng Quân mỉa mai lại một câu, hắn tuy không hẳn biết cái gọi là thuật ngữ xuyên việt giả nhưng về cơ bản qua cách Lục Đình nói nhảm hắn tương tự cũng có những điều dễ dàng liên tưởng đến. Thực sự mà nói, Đô Lăng Quân cũng cực kì chấn động, ít nhất là vậy mặc dù đây là lần thứ 2. Lần đầu là ở cuộc nói chuyện ở thức hải của hắn, hắn ban đầu tương tự cũng rất bất ngờ nơi đó, nhưng qua Lục Đình sơ bộ phỏng đoán thì cái gọi là thức hải kì thực là nơi chứa chấp tất cả các ý niệm của hắn, phải, nói là khởi nguồn cũng là nơi đầu não khẩn yếu nhất khiến hắn có được ý chí, Lục Đình còn phổ cập với hắn nhiều thứ khác nhưng quan trọng nhất thì hắn vẫn cực kì lơ mơ, cơ hồ chỉ là nhảm nhí lời nói.

" Phụt...ha ha ha"

" Đô tiểu tử, ngươi phải biết là có nhiều thứ rất bí ẩn, một trong những điều đó là ta sự xuất hiện. Phải không, cực kì bí ẩn a"

" Tin ta đi, ngươi khẳng định sẽ là phượng mao lân giác, là thiên mệnh chi tử."

Lục Đình hắn vừa nói vừa YY, cơ hồ nổ không còn gì để nổ hơn nữa.

" Ai cần ngươi chứ, ta đường đường là công tử Đô gia, ta cha là Đô Vương tiếng tăm lừng lẫy,nhất là ta thúc bá là đương kim hoàng đế Đô thiên quốc. Tất nhiên ta là phượng mao lân giác một trong a"

Đô Lăng Quân khuôn mặt ngạo nghễ mà đáp lại Lục Đình ngay lập tức, hắn còn toát lên một cỗ tất nhiên chi khí.

" ài ài"

" Ta ý nói chẳng phải như thế, ngươi thế giới này chưa từng có huyền huyễn tiên hiệp à" - Lục Đình bất đắc dĩ giọng nói bao hàm vẻ ngạc nhiên

" Tiên hiệp huyền huyễn, nó là cái gì. Ta khẳng định không quá thông minh hay tài đức kinh người gì nhưng ta khẳng định một điều ta chưa từng thấy bất cứ cái gì như thế cả."

" Từ Đô phủ, Đức Thắng châu đến lân cận, cả hoàng đô cũng chẳng biết. Tất nhiên ta không nghĩ sẽ không bỏ sót nhưng chắc chắn là vô cùng thưa thớt a"

Đô Lăng Quân vừa nói vừa ngạc nhiên, thật sự hắn hoàn toàn chưa từng nghe thấy cái gì gọi là tiên hiệp huyền huyễn khái niệm. Khuôn mặt hắn lộ rõ sự non nớt ngay lúc này, điều này là tất nhiên chi lý. Hắn dù sao vẫn mới chỉ 14 tuổi, ở nơi này thì đương nhiên vẫn còn là công tử thế gia, chủ yếu vẫn đang còn học tập thư viện.

" Là thật, vậy chắc ngươi đã từng nghe tới tiên nhân đại loại, hay có thể là tiên vương??" Lục Đình vẫn còn không tin được, hắn bằng chứng là rõ nhất, phải có sự tác đông đặc biệt mới khiến hắn xuyên không, đó hoặc là tiên gia chi pháp hoặc đơn giản là linh lực truyền thần trong truyền thuyết. Hắn khẳng định sẽ không bỏ cuộc vì lẽ đương nhiên, tốt thực hiện thành công " tiên thuật" sẽ chẳng phải luân hãm như cũ chứ? Không, đó chính là lí do hắn cố chấp.

" Là thật" Đô Lăng Quân chắc như đinh đóng cột

" Ta không tin, ngươi cha hẳn sẽ biết ,không thì hoàng đế đương đại???"

" Phụt.. "

" ha ha ha, ngươi xem trọng ta thực sự đó Lục Đình, ta cha thì không hỏi ta cũng thừa biết, hắn suốt ngày sổ sách sự vụ, cơ bản là vô ích ngươi câu hỏi"

" Còn hoàng đế đương đại? Hắn tuy mang danh ta hoàng bá nhưng thực tế ta cũng mới chỉ gặp 2 lần mà thôi, hắn tuy có lẽ biết chút ít gì đó nhưng chắc chắn một điều là sự vụ sổ sách đế quốc chi vương phải gấp cả trăm ngàn lần cha ta. Gặp hắn?? Đừng đùa ta nhột" Đô Lăng Quân cười xấu xa, hắn căn bản là muốn để cho người ta tuyệt vọng lời nói, nhất là với kẻ nhập đang chung 1 thể với hắn. Tuy nhiên tất cả dù phũ phàng nhưng lại là sự thât

" Haiz ..haiz.. cuộc sống thật là bất công a"

" Nhưng khoan đã" - Lục Đình vẻ mặt vừa xụp xuống nhưng hình như suy nghĩ gì đó đánh thức hắn đầu não, mắt hắn dần sáng lên và lại YY lần nữa trong bụng"

" Chẳng phải đầu map truyện đôi khi là phàm nhân quốc gia, chẳng phải đều là một chi phàm nhân khổ truy, dần sau đó cơ duyên, cuối cùng đặt bước đỉnh cao nhân sinh???"

" Thường sau này rất bá nha"

Lục Đình hắn càng nghĩ càng thấy đúng, hắn bắt đầu điều chỉnh tâm tình, đến tư thế thanh cao dần lên trở lại

" a ừm ừm.."

" Ta kĩ càng suy nghĩ rồi, trước tiên ta cần biết nơi đây thế giới tình báo. Ta cần ngươi Đô huynh đệ"

Lục Đình rốt cuộc nói với Đô Lăng Quân hắn dự định tiếp theo. Còn về Đô Lăng Quân, cơ hồ vừa nghe đến " Đô huynh đệ" một khắc này, sống lưng hắn không tự chủ lại rùng lên lần nữa. Hắn quát lên: : Ai ngươi huynh đệ, hừ"

" Không sao không sao cả, chẳng quan trọng, nói chung ta cần ngươi tình báo"

" Ngươi không định để ta 1 kẻ cô đơn chứ, nhất là ta vẫn rất soái a, dù không phải ta mặt nhưng vẫn rất soái a" Lục Đình cười lấy lòng

"Tốt dễ nghe" - Đô Lăng Quân mặc dù vẫn có chút không thoải mái nhưng Lục Đình lời nói vuốt hắn bộ lông mèo khiến hắn rốt cuộc cũng tự mình YY một lần cơ hội.

Bạn đang đọc Cửu Đạo Nhập Vi sáng tác bởi TinhKhôngThứcĐộ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TinhKhôngThứcĐộ
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.