Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Thần trọng sinh

Phiên bản Dịch · 1851 chữ

Thần Vũ Đại Lục, thành Vọng Châu.

Hình Thiên bỗng nhiên tỉnh lại, hắn phát hiện bản thân đang nằm ở trên một cái giường đàn mộc.

Bên mép giường, là một tiểu cô nương mười hai, mười ba tuổi đang nắm tay hắn, vừa khóc vừa nói, “Ca ca, ngươi mau tỉnh lại a, ngươi không thể chết, Linh Nhi không thể không có Thiên Thần ca ca.”

Hình Thiên là một trong thập đại phong hào Chiến Thần của Thần Vũ Đại Lục.

100 năm trước, hắn bị tứ đại phong hào Chiến Thần áp chế vẫn lạc, mang theo một ít nguyên thần còn sót lại chạy điên cuồng suốt 100 năm.

Cho đến hôm nay, hắn trọng sinh ở trên người một thiếu niên, tên gọi là Sở Thiên Thần này.

Sở Thiên Thần ở thành Vọng Châu là tôn tử của một trong tám đại gia tộc.

Mẫu thân hắn sau khi sinh ra muội muội Sở Linh Nhi thì liền qua đời, phụ thân từ đó cũng không gượng dậy nổi, sau đó liền không thấy bóng dáng.

Từ đó ở trong gia tộc, địa vị của hắn và muội muội rớt xuống ngàn trượng.

Đặc biệt là tại thời điểm năm năm trước.

Sở Thiên Thần bị phát hiện trời sinh gân mạch bế tắc, không thể tu luyện. Vì vậy hắn liền mang theo danh xưng phế vật.

Sở Thiên Thần bị đả kích to lớn, vốn muốn tìm tới cái chết, nhưng hắn lại không yên lòng muội muội, không thể làm gì khác đành im hơi lặng tiếng, cẩu thả sống tiếp.

Cũng may muội muội Linh Nhi thiên phú không tệ, lớn lên xinh đẹp lạ thường. Gia tộc cũng không xa lánh nàng.

Nhưng ngay hôm nay, Sở Thiên Thần tại phía sau núi hái được một gốc Tiên Linh thảo.

Tiên Linh thảo này là Nhị cấp dược liệu, đối với võ tu có thể trợ giúp rất lớn khôi phục lại nguyên khí.

Ban đầu, hắn là muốn mang về nhà cho muội muội, nhưng lại bị mấy tên công tử bên trong gia tộc bắt gặp.

Bức bách hắn giao ra Tiên Linh thảo, cuối cùng trong lúc phảng kháng, hắn đã bị đánh chết rồi.

Sau đó, Hình Thiên trọng sinh dung hợp vào thân thể Sở Thiên Thần, hắn nắm giữ ký ức của Sở Thiên Thần.

“Được rồi, từ hôm nay trở đi, Bản tọa liền gọi Sở Thiên Thần. Yêu Quân, uổng công bốn các ngươi còn được người phong làm thập đại Chiến Thần, vậy mà dám tập kích Bản tọa, ngày khác Bản tọa nhất định sẽ leo lên Yêu Vương điện, kéo ngươi đi dọn nhà xí.” trong mắt Sở Thiên Thần lóe lên một tia sắc bén.

Sự tình phát sinh 100 năm trước hiện lên rõ mồn một trước mắt, thứ hắn mất đi, hắn nhất định sẽ đoạt lại.

Chợt, Sở Thiên Thần ánh mắt trở nên nhu hòa lại.

“Ha ha, nha đầu, yên tâm đi, ca làm sao có thể chết đây?” Sở Thiên Thần ngồi dậy, cười nói.

Nhìn Sở Thiên Thần tỉnh lại, Sở Linh Nhi quả thực không thể tin vào con mắt của mình, nàng lập tức vội vã ôm lấy Sở Thiên Thần, “Ca ca, ta còn tưởng rằng ngươi đã chết đây, làm ta sợ muốn chết.”

Hừ!

“Mấy đứa cháu trai này hạ thủ thật ác độc a, bà nội, thật là đau a. Không phải chỉ là gân mạch bế tắc thôi sao? Đây đối với Bản tọa mà nói tính là cái gì, chờ đấy chống mắt lên mà xem, bảy ngày sau ta nhất định đánh nát mông bọn người ngu ngốc các ngươi.” Sở Thiên Thần ở trong lòng âm thầm mắng chửi.

“Nha đầu ngốc, yên tâm đi, ca còn muốn xem ngươi xuất giá đây, làm sao sẽ dễ dàng chết như vậy đây?” Sở Thiên Thần nhẹ nhàng khẽ vuốt vuốt đầu Linh Nhi, ôn nhu nói.

Đời trước Sở Thiên Thần kia đối với Linh Nhi rất là sủng ái, hắn có trí nhớ kiếp trước, tự nhiên cũng xem nàng như thân muội muội mà đối đãi.

“Hừ, Linh Nhi mới không cần gả đây, ta muốn một mực ở bên cạnh ca ca.” Linh Nhi lau nước mắt, cáu giận nói.

“Đúng rồi nha đầu, cái đó, khụ khụ, trên người của ngươi xích kim nhiều không? ca mượn dùng một chút.” Sở Thiên Thần hơi có chút xấu hổ, đời trước Chiến Thần, vậy mà luân lạc tới mức này, phải vay tiền một tiểu nha đầu rồi, xác thực quá xấu hổ đi.

Nhưng mà không có cách nào a, hắn hiện tại chính là một phế vật của gia tộc, tại trong mắt người khác so với một người con ở cũng không bằng, càng khỏi cần phải nói lĩnh xích kim từ bên trong gia tộc rồi.

Hắn hiện tại kinh mạch bế tắc, muốn đả thông kinh mạch, nhất định phải tìm mua mấy loại dược liệu cần thiết điều chế linh dịch, không có tiền thì làm sao có thể mua đây?

Xích kim, tử kim là tiền tệ thông dụng ở Thần Vũ Đại Lục, một lượng tử kim đổi một trăm lượng xích kim.

Một gốc dược liệu cấp 2 giá bán là mười lượng xích kim, mà trong linh dịch hắn luyện chế cần phải có dược liệu cấp ba, thậm chí dược liệu cấp bốn, đây chính là cần một khoản giá không nhỏ. A.aaa.

Dược liệu cấp ba trăm lượng xích kim, dược liệu cấp bốn 500 lượng xích kim.

Trăm lượng xích kim, đủ cho một người bình thường sống một năm rồi.

Mặc dù không biết ca ca muốn làm gì, nhưng mà Sở Linh Nhi vẫn lấy ra tiền mà mình tích góp, ba lượng tử kim, là do nàng đổi được từ dược liệu cùng tu luyện linh dịch.

“Đây vẫn còn còn thiếu rất nhiều A..aaa a.” Sở Thiên Thần lúng ta lúng túng nói.

Âm thanh rất nhỏ, chỉ có điều là Sở Linh Nhi vẫn nghe được, ba lượng tử kim, vậy mà Sở Thiên Thần nói còn thiếu rất nhiều, ca ca là muốn làm gì?

Nàng đột nhiên phát hiện, hôm nay Sở Thiên Thần có cái gì không đúng, vô luận là âm thanh, hay là ánh mắt ảm đạm cô đơn trước kia đều không còn, thật giống như trở nên tự tin.

Điều này đối với Linh Nhi mà nói, đúng là không thể tốt hơn nữa.

Một ca ca cởi mở dù sao cũng hơn cả ngày sống trong tự ti ,ca ca tốt hơn nhiều lắm đi.

Cho nên nàng cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ cần ca ca vui vẻ đừng nói là ba lượng tử kim, cho dù muốn tánh mạng nàng, nàng cũng sẽ không do dự.

“Ca ca, ngươi cần bao nhiêu, ta đi mượn cho ngươi.”

Ách!

Sở Thiên Thần nhìn đến bộ dáng trịnh trọng của Linh Nhi, xì một tiếng bật cười, nhưng nội tâm lại cực kì ấm áp.

Kiếp trước thân là Chiến Thần hắn chưa bao giờ lãnh hội qua loại ấm áp này.

“Ca đùa thôi bằng này vậy là đủ rồi, ngươi đi tu luyện đi, ca có chuyện cần phải đi ra ngoài một chuyến.”

“Có muốn ta cùng đi với ngươi hay không đây? mấy người Sở Thiên Hổ bọn hắn quá ghê tởm, nếu bọn họ còn dám đối với ngươi như vậy, ta nhất định sẽ không bỏ qua.”

“Nha đầu, kể từ hôm nay ta sẽ không lại để cho người khác bắt nạt ta.” trong mắt Sở Thiên Thần chợt hiện lên vẻ lạnh lẽo.

...

Sau khi Linh Nhi rời đi, Sở Thiên Thần liền đứng dậy.

Lúc này, hắn cần nhất là thực lực, đây không chỉ là để cho người không dám tiếp tục khi dễ hắn, mà hắn còn phải bảo vệ Linh Nhi.

Năm nay Linh Nhi đã 12 tuổi rồi, mấy lão gia hỏa trong gia tộc kia, vài năm nay tính toán mọi cách bồi dưỡng nàng, là thật coi trọng thiên phú của nàng ư?

Sở Thiên Thần không cho là như vậy, nha đầu Linh Nhi trời sinh quyến rũ thiên phú lại tốt, chính là gia tộc dùng nàng để lấy lòng người làm “Vật hy sinh”.

Trên thực tế cũng đúng như Sở Thiên Thần suy đoán, chưa tới ba tháng nữa là thời điểm Linh Nhi trương thành.

Lúc đó, gia tộc liền dùng nàng thông gia, nàng sẽ bị gả cho công tử bột của một vài đại thế lực để lấy lòng bọn họ.

...

....

Đan phường, hay gọi là Luyện Đan Sư công hội, Luyện Đan Sư là một loại chức nghiệp tương đối đặc thù, Đan Sư phân ra 9 phẩm, nhất phẩm Nhất Trọng Thiên.

Mà kiếp trước Sở Thiên Thần không chỉ là Chiến Thần, hắn còn có một thân phận khiến người nghe thôi đã sợ mất mật.

Đó chính là Cửu Phẩm Luyện Đan Sư.

Điều kiện để trở thành Luyện Đan Sư, trước hết phải là một tên Linh Diễm giả.

Linh Diễm, cũng gọi là Hỏa Chủng.

Căn cứ vào màu sắc Linh Diễm trong cơ thể Linh Diễm giả, để phán đoán thiên phú bọn họ.

Có các màu : Xích sắc - đỏ nhạt, Chanh sắc - cam, Hoàng sắc -vàng, Lục sắc - xanh, Thanh sắc - lam, Tử sắc - tím!

Tương ứng với các cấp: Xích Cấp, Chanh Cấp, Hoàng Cấp, Lục Cấp, Thanh Cấp, Lam Cấp, Tử Cấp!

Xích sắc thiên phú thấp nhất, có thể trở thành tối đa là Nhị Phẩm Luyện Đan Sư, tử sắc thiên phú cao nhất.

Sở Thiên Thần lúc trước chính là tử sắc, vì vậy hắn trở thành Linh Diễm giả cao cấp nhất thời đại Luyện Đan Sư kia.

Lúc này, Sở Thiên Thần đứng ở trước cửa Đan phường, ngửi thấy mùi đan dược quen thuộc kia.

“Ai! đang luyện chế Nhị Phẩm đan dược Trúc Cơ đan. A a đù. Này! a mẹ ôi ! hắn là khống chế kiểu gì đây. Ối giời ạ! Lửa quá lớn, Tử Tâm thảo bỏ hơi nhiều, còn Trúc Cơ dịch lại bỏ hơi ít. Ôi, thất bại.” Sở Thiên Thần thì thầm.

“Hừ, tên ăn mày thối ! Ngươi nói cứ như là rất hiểu luyện đan vậy, cút ngay sang một bên để cho lão tử đi vào. Thật là xúc phạm con mắt.” Một tiếng hừ lạnh, từ sau lưng Sở Thiên Thần truyền đến

====================

È hém để ủng hộ ta nhanh ra chương mới xin các vị huynh đài và đạo hữu hãy like và cmt về cảm nhận của mọi người về truyện nhế.

cầu manh manh===

truyenyy

nếu thấy hay thì like nhế mn xin cảm ơn và xin dành 1 ức lời cảm tạ các vị

Bạn đang đọc Cửu Hồn Long Đế(Dịch) của Hoắc Đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bạchyđộngã
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 2328

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.