Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Thành - Thiên Minh

Tiểu thuyết gốc · 1113 chữ

Âu Dương Khanh đang lây hây đứng đó tìm Lạc Tuyết thì tiểu nhị tới mời, nhất thời không biết ứng đối làm sao.

Mình chỉ muốn tìm A Tuyết thôi a, Cung chủ nhà người ta là ai vì sao phải gặp mặt mình, mình cũng đâu có quen biết ai làm cung chủ đâu a. Lỡ như mình đi theo người ta A Tuyết không tìm thấy mình biết phải làm sao.

Âu Dương Khanh đang suy nghĩ thì bị tiếng nói của tiểu nhị lần nữa đánh gãy.

- Công tử xin cứ yên tâm, cung chủ nhà tiểu nhân đơn giản chỉ mời công tử người uống chung trà trò trò chuyện mà thôi.

Nghe tới lời nói chắc chắn của tiểu nhị cuối cùng Âu Dương Khanh cũng quyết định đi theo tiểu nhị một chuyến xem sao. Nhưng cũng không yên tâm sợ Lạc Tuyết tìm tới nên vẫn nhờ tiểu nhị để ý một hai.

- Lát nữa sợ sẽ có bằng hữu tìm tới, nhờ bản lâu giúp đỡ lưu ý.

Tiểu nhị nghe thấy Âu Dương Khanh nói vậy cũng biết y đã đồng ý nên cuối người đưa tay ra hiệu phía trước nói.

- Công tử xin yên tâm, mời.

----

Trong một gian trà khác, có hai người đang uống trà, ăn đậu nói chuyện rất vui vẻ, nhất tay vung đậu phộng lên cao rồi ngửa miệng ra hứng, hai người tung hứng liên hồi.

Hai người có dáng người không tồi, cao lớn, da thịt săn chắc cơ bụng sáu múi đầy đủ, khuôn mặt gốc cạnh rõ ràng mắt cao mày kiếm, ánh mắt sắt nhọn như đao. Khuôn mặt tuấn mỹ không kém mấy oppa hàn quốc thời hiện đại.

Tóc trước chải sang hai bên ba bảy không đều, tóc sau gôm gọn cột lên, trên tráng có đeo ngang sợi dây đỏ có gắn hình một ánh trăng khuyết, y phục một thân xích y, khí chất mười phần uy vũ. Soái khí có thừa.

Nhìn vào ai cũng có thể nhận ra hai người là anh em. Một trương khuôn mặt giống nhau như nước, cách ăn mặc đồng dạng như nhau. Chỉ có khác biệt duy nhất là hình mặt trăng khuyết trên dây quấn tráng vị trí trái ngược, một người tráng trái một người tráng phải.

Nếu không phải người sống chung đã lâu cũng khó mà phân biệt ra ai với ai.

Hai người này không ai khác đó chính là Thiên Thành cùng Thiên Minh mà hai ngày trước Lạc Tuyết nhắc tới.

Thiên Thành và Thiên Minh là hai anh em song sinh, trước đây cũng là thiếu gia của gia tộc nhất lưu, bị kẻ thù diệt tộc sau đó được bán đến chợ đen ở Hắc địa làm nô lệ.

Nói đúng hơn là nô lệ ở đấu trường, sống bằng cách thi đấu mua vui cho mấy kẻ có tiền hay thích đặc cược.

Trước đây 6 năm trong một lần đi dạo ở Hắc địa Lạc Tuyết đã chuộc thân cho Thiên Thành và Thiên Minh từ đó hai người trung tâm một lòng với Lạc Tuyết tới nay.

Vốn hai người cũng là thiên tài ngàn năm hiếm gặp, nhưng bị vùi lấp trong Hắc địa gần 10 năm trời, bỏ qua mất thời kì tu luyện hoàng kim, lúc Lạc Tuyết mua đến cũng là sắp 19 tuổi tu vi mới Linh Tướng mà thôi.

Một người có siêu cấp Phong linh căn, một người có siêu cấp Ám linh căn lại bị vùi lấp ở Hắc địa tối tăm này, nhưng làm sao có thể thoát khỏi Bích Liên Đồng của Lạc Tuyết cơ chứ.

Lạc Tuyết là ai, là một luyện đan sư không gì không biết qua hơn gần 6 năm đốc thúc của Lạc Tuyết hai người cũng đột phá Linh Tôn cách đây không lâu, năm nay cũng vừa tròn 25 tuổi được xem là siêu cấp thiên tài một trong.

Không có Lạc Tuyết thì không có hai người bây giờ nên đối với Lạc Tuyết hai người dành cho nàng sự trung thành tuyệt đối.

Hai người giản lược nói chuyện phím thì cửa gian trà mở ra, một thiếu nữ nhỏ nhắn đi vào.

- Hai huynh đừng đùa nữa, tiểu thư bảo muội sang gọi hai huynh đi qua gặp một người bằng hữu của tiểu thư. Sắp sửa cũng phải chuẩn bị khởi hành đi tới cái Lạc Gia kia lễ trưởng thành.

- Hai huynh mau đi thôi.

Nghe được lời nói tinh linh của thiếu nữ hai người cũng đẩy cửa phòng đi ra.

Trong một gian trà hướng khác ở lầu ba. Âu Dương Khanh đợi chờ chợp lâu cũng có chút sốt ruột, ngồi gần 5 phút vẫn chưa có ai đi vào.

Âu Dương Khanh cứ tưởng là có người đợi nên tiểu nhị mới mời mình sang đây, ai ngờ lúc đi vào chỉ có gian phòng trống đối mặt bốn bức tường.

Nghe lời tiểu nhị đợi chờ hồi lâu cũng không có ai đến, trong người có việc lại không thể yên tĩnh đợi người.

- Sao lâu như vậy rồi chưa đến a, không biết A Tuyết đến chưa, tìm không thấy mình thì xem náo nhiệt kiểu gì a.

Than giản một câu Âu Dương Khanh cũng quyết định đứng dậy đi ra ngoài nào ngờ lúc này lại có người đẩy cửa bước vào.

Lúc Âu Dương Khanh nhìn thấy người trước mặt cũng trợn mắt há hốc mồm.

Đâu ra mà người đẹp như vậy a. Âu Dương Khanh đơ người ra nhìn chằm chằm thiếu nữ trước mặt không dám chớp mắt. Trong đầu có nhiều tiếng nổ mạnh, tim đập gia tốc mặt đỏ phừng phừng kéo dài đến mang tai.

Đây không phải yêu từ cái nhìn đầu tiên đi, trên thế gian này còn có một người đẹp như vậy sao. Âu Dương Khanh thầm nghĩ.

Một thân bạch y thanh thuần thoát tục, mắt cong mày liễu tuy đeo mạn che mặt nhưng vẫn không che lấp được làn da mịn màng như ngọc của nàng lúc này.

Khí chất như nước chảy xuân phong mười phần tuyệt mỹ. Giống như tiên thiên hạ phàm một dạng.

Tiên nữ trên trời cũng đẹp được như vậy thoi a, nhân gian khó cầu một lần gặp gỡ, Âu Dương Khanh là người chính chắn nghiêm nghị không còn lông bông nhảy nhót khi còn nhỏ nhưng lúc này một khắc đứng trước nữ tử này cũng không tránh được xuân tâm rung động.

Bạn đang đọc Cửu Liên Hoa Nữ Hệ Thống sáng tác bởi Kimquy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kimquy
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.