Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dạo Bờ Hồ

Tiểu thuyết gốc · 834 chữ

* Chương bù 16/4 *

Lạc Tuyết thấy người tới ngày còn nhiều cũng lười nhát tiếp chuyện bằng phất tay lên nói, giao lại hết cho Thanh Thanh.

- Thanh Nhi, nếu các công tử đã có lòng thì ngươi hội thu lại hết đi.

Nghe Lạc Tuyết nói vậy, mấy người phía trước cũng hiểu ra đôi chút.

Đây là đang nói, các ngươi rất phiền có thể lại không cần tìm tới ta nói chuyện.

Rõ ràng có ý là đuổi người đi a. Người ta nói rõ mười phần rồi còn gì.

Đây là đang chừa mặt mũi lại cho mọi người không cần phải nói toạt ra.

Âu Dương Khanh từ xa đi tới âm dương quái khí nói, trên khuôn mặt vẫn treo lấy nụ cười.

- Aii, Khanh mỗ không ngờ Mị Yêu Cung chủ lại mười phần được hoan nghênh như thế a.

- Kéo đi tâm tư của hầu hết thiếu niên thiên tài của đế đô ta a, không biết Khanh mỗ có cơ hội được cùng cô nương nói năm ba câu.

Lạc Tuyết nhìn Âu Dương Khanh nói chuyện có vẽ thèm đòn cũng là tán thưởng, không ngờ có một ngày Khanh thối cũng dám trêu chọc mình a.

Tiến bộ không ít. Lạc Tuyết cũng đang thầm bạo ngược Âu Dương Khanh trong đầu,nghĩ thì như thế nhưng không thể nói là giúp Lạc Tuyết bớt không ít chuyện.

Lạc Tuyết đang nghĩ thầm là thót ra đám oanh yến này như thế nào, thì Âu Dương Khanh từ trên trời xuống tới.

- Được thôi nếu Âu Dương thiếu gia có lời mời thì Mị Yêu nhận.

Lạc Tuyết nói chuyện mây bay nước chảy, cảm tình không biểu hiện mãi mai, nhưng tâm thần của Âu Dương Khanh thầm kêu không ổn, sống lưng toát ra một đợt mồ hôi lạnh.

Âu Dương Khanh thầm liếc sang Lạc Tuyết trong lòng thì đang kêu gào.

Aaaaaa, ta mẹ nó trang cái gì bức a.

Lạc Tuyết không đối hồi tới tâm hồn đang kêu gào của Âu Dương Khanh, nàng đứng lên bước tới sánh vai cùng Âu Dương Khanh rời đi khỏi đại sảnh, bỏ mặt lại hàng tá người mộng bức.

- Vậy là đi rồi sao ?

- Ai sao lúc nãy ta lại không can đảm thêm chút nữa, mời nàng đi ngắm hoa a.

- Chỉ còn thiếu chút nữa là ta được nói chuyện với nàng a.

Người nói người bức tóc một mặt tiếc hận, xôn xao sơ qua vài lượt rồi cũng rồi đi.

Từ một phương hướng khác có người nhìn đến hướng đi của Lạc Tuyết và Âu Dương Khanh nói.

- Âu Dương Khanh kia không ngờ lại dám hớt tay trên của ta, ngươi được lắm !

----

Trên đường đá mòn.

- Khanh thối không ngờ chừng ấy năm cuối cùng cũng khai não a, biết treo đùa người khác rồi, hư.

Lạc Tuyết miệng nói tay nắm trên tai Âu Dương Khanh ra sức vặn.

- Aaa..a..a..

- A Tuyết a, ta là đang giúp ngươi giải vây a, ta ta sai rồi, lần sau không dám nữa, đau a mau thả tay ra đi.

- Hừ...

Lạc Tuyết hừ nhẹ, tay buông ra, biểu tình rất không vui làm nũng.

Khí chất lãnh ngạo khi nãy không còn sót lại chút nào, nhìn như thiếu nữ hồn nhiên.

Sau cùng vẫn cố khiển trách một hồi.

- Ngươi a, xem trên phân lượng vừa rồi biểu hiện, tạm tha cho ngươi một lần, hừ.

Âu Dương Khanh tay cầm tai xoa xoa trong đầu vẫn không ngừng khóc, bà cô nãi nãi của tôi ơi.

- Cô nãi nãi, không phải đến xem trò vui a, sao chẳng thấy chuyện gì ?

Âu Dương Khanh nói lãng sang chuyện khác cắt ngang bầu không khí mất mặt vừa rồi.

- Tìm người không ra, kiếm chuyện sao giờ, lấy đâu ra trò vui để xem.

- A, vậy luôn đó hả, hết rồi.

- Ừ, vây thôi, hết rồi.

Tâm Âu Dương Khanh đang kêu gào, mẹ nó nói chuyện thật dễ nghe a. Khỏa khỏa theo nàng tới làm lá xanh chính hiệu a.

Cũng thiệt là tránh ta, ham vui cứ bị nàng xách mũi đi bao nhiêu năm, tặc nhi tâm đau.

Lạc Tuyết cũng không hơi đâu để ý tâm phiền ý loạn của Âu Dương Khanh, thoải mái bước đi trên đường đến cạnh bờ hồ.

Tuy mấy năm nay Lạc Tuyết không để ý đến Lạc Phủ là mấy nhưng dù sao cũng là gia viên nhà mình, lúc nhỏ không ít lần chạy loạn nên mỗi đường đi góc nhỏ đều nhớ rõ như in.

Dù không muốn để ý những trong lòng vẫn dâng lên một chút quen thuộc cảm giác.

Trong mắt Lạc Tuyết dâng lên thất lạc, âm trầm thanh tĩnh, đứng xác mép hồ, một thân bạch y gió phiêu phiêu thổi mang đến người khác một cổ ưu thương thân ảnh.

Bạn đang đọc Cửu Liên Hoa Nữ Hệ Thống sáng tác bởi Kimquy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kimquy
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.