Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đừng Nương Tay

Phiên bản Dịch · 1098 chữ

Chương 39: Đừng Nương Tay

Khi các sinh viên nhìn thấy Vinh Đào Đào cầm Phương Thiên Họa Kích trên tay đi tới sân thi đấu của sư phụ Tư Hoa Niên thì bầu không khí như nổ tung.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Hôm nay sư phụ Tư Hoa Niên lại định đánh đòn mấy bạn nhỏ sao?

Lại đến phân đoạn “tặng hắn giấc mộng võ hồn” rất được hoan nghênh hả?

Có thể nói Tư Hoa Niên chính là ác mộng của những học sinh cấp ba ở Tuyết Cảnh phương bắc, chưa bao giờ nàng keo kiệt trong việc thể hiện thực lực bản thân, đưa các nhóm học sinh cấp ba tới nơi đây trở về nhà.

Hiển nhiên đại học Võ Hồn Tùng Giang chính là thánh địa trong lòng mỗi học sinh hồn võ Tuyết Cảnh ở Hoa Hạ, mỗi năm đều có những thiếu niên chưa tốt nghiệp cấp ba được người nhà dẫn tới nơi này.

Để cổ vũ ước mơ của những người trẻ tuổi này, đại học Võ Hồn Tùng Giang cũng đưa ra chính sách: Chỉ cần ngươi có thể chứng minh được thân phận, đưa thẻ học sinh cấp ba ra thì có thể miễn phí tiến vào tham quan.

Đương nhiên học sinh được phép tham quan, nhưng người nhà thì phải ở lại trong phòng tiếp khách của nhà trường để chờ.

Không hề nghi ngờ gì, những học sinh cấp ba kia sau khi thăm quan tòa nhà giảng dạy, thư viện, chuồng ngựa xong, cuối cùng sẽ đi tới sân thi đấu, quan sát các đàn anh đàn chị đại học chiến đấu ở khoảng cách gần.

Tư Hoa Niên là giáo sư quản lý sân thi đấu đương nhiên sẽ thường xuyên ở chỗ này, vậy nên nàng đã đưa tiễn rất nhiều bạn trẻ lòng cao hơn trời, mạng mỏng hơn giấy.

Có thể nói hành hạ người mới chính là một trong những trò đùa ác của nàng.

Vinh Đào Đào vừa mới đứng ở đối diện Tư Hoa Niên thì đã có mấy sinh viên đứng ở xung quanh, hơn nữa xem tình hình hiện giờ thì càng ngày sẽ có càng nhiều nàng.

Ánh mắt họ nhìn Vinh Đào Đào phần lớn đều mang theo vẻ thương hại.

Vinh Đào Đào không kìm được gãi đầu một cái, ánh mắt của bọn hắn có ý gì vậy hả? Bọn hắn…

Một người đàn anh không kìm được, nở nụ cười xấu xa, lên tiếng:

“Ầy! Anh bạn nhỏ này, có biết người ngươi sắp khiêu chiến là ai không hả?”

Vinh Đào Đào chớp chớp mắt nhìn sư phụ Tư tiên khí bồng bềnh ở phương xa, lại nhìn những đàn anh đang nở nụ cười trên nỗi đau của người khác, lắc đầu tỏ ý mình không biết.

Người đàn anh kia mở miệng:

“Sư phụ Tư Hoa Niên là một trong Tứ Lễ của Hồn Võ Tùng Giang, aka Cỏ Vong Ưu của Hồn Võ Tùng Giang.”

Vinh Đào Đào lập tức ngẩn người.

Thứ quái quỷ gì vậy trời, nghe ảo vãi…

Một giáo sư đại học chính quy sao lại còn có cả danh hiệu giang hồ nữa vậy?

Nhưng tên của nàng đẹp ghê ha.

Cẩm sắt vô đoan ngũ thập huyền, nhất huyền nhất trụ tư hoa niên?

(Cớ chi đàn gấm có năm mươi dây, mỗi dây mỗi trụ đều gợi nhớ đến thời tuổi trẻ. – Trích Cẩm Sắt, Lý Thương Ẩn)

“Đã nghe Cỏ Vong Ưu hay chưa? Thôi được rồi, với độ tuổi của ngươi chắc là chưa từng nghe qua đâu.”

Vinh Đào Đào lập tức cảm thấy không vui, những việc khác có thể ta thua kém nhưng lĩnh vực âm nhạc thì ngươi gặp đối thủ rồi đó!

Trong những tháng ngày không có ai làm bạn, những bài hát Vinh Đào Đào từng nghe trải dài hết lịch sử âm nhạc Hoa Hạ?

Lúc này Vinh Đào Đào mở miệng nói:

“Ta là nam sinh trâu bò nhất trường trung học số một Tân Đan Tuyền, aka loa hình người trong đài phát thanh của trường!”

Các sinh viên:

“…”

Có người đàn anh hỏi:

“Chu choa má ơi?! Vậy bài Cỏ vong ưu hát như nào?”

Đương nhiên Vinh Đào Đào không hề có ý định thể hiện giọng hát của mình, hắn chỉ khẽ hừ hừ nhỏ mà thôi.

“Để yếu đuối như chúng ta có thể hiểu được cuộc đời tàn nhẫn, để có thể đối mặt với cuộc sống lạnh lẽo này…”

Vinh Đào Đào vừa hừ câu đầu tiên thì hắn đã ngừng lại, nhìn Tư Hoa Niên với vẻ mặt quái dị.

Khi nãy nàng mới cho mình một viên kẹo, đó chính là hành động biểu đạt thiện ý, chẳng lẽ tất cả những hành động đó đều là giả hay sao?

Nàng muốn làm gì?

Nàng sẽ đánh gãy chân mình sao?

Chẳng lẽ lòng tàn nhẫn của phụ nữ có liên quan tới vẻ đẹp hay sao?

“Ngậm miệng lại.”

Ở phía đối diện, Tư Hoa Niên tươi cười, trừng mắt với nam sinh viên lắm miệng kia, khiến hắn vội vàng lùi về sau mấy bước, trốn ra phía sau lưng các học sinh đang vây xem.

Một tràng cười vang lên, điều này khiến vùng đất băng tuyết bao phủ này có thêm hơi thở vui vẻ.

“Tư sư, nhớ nhẹ tay thôi đó!”

“Tư sư! Đừng nương tay! Làm ơn hãy cho hắn một tuổi thơ trọn vẹn! Giống như năm đó ngươi chà đạp ta vậy!”

Vinh Đào Đào:

“…”

Nghe thấy những người xung quanh nói vậy, Vinh Đào Đào tập trung tinh thần. Vốn hắn tưởng rằng giáo sư đại học chắc chắn sẽ nương tay với mình, nhưng nhìn biểu hiện của đám sinh viên xung quanh thì hình như vị giáo sư này rất tàn nhẫn thì phải?

Càng ngày càng có nhiều sinh viên vây xem, bọn hắn đã chuẩn bị xong rồi.

Một ngày tươi đẹp bắt đầu từ hành hạ người mới!

Lúc này cặp chị em sinh đôi kia cũng âm thầm tiến tới, tò mò quan sát trận chiến đấu đặc biệt này, trong lòng cảm thấy kinh ngạc.

Hai chị em chúng ta liều mạng đấu đao ở bên kia hồi lâu cũng không thể khiến lão sư chú ý tới, tên tóc xoăn này có tài đức gì mà được đối luyện với giáo sư đại học?

Bạn đang đọc Cửu Tinh Chi Chủ (Dịch) của Dục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.