Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phía Bắc

Phiên bản Dịch · 1135 chữ

Chương 47: Phía Bắc

“Ừm.”

Dương Xuân Hi định nói lại thôi:

“Thực lực giáo sư lớp thiếu niên đều rất mạnh mẽ, chắc chắn có thể bảo vệ an toàn tính mạng cho những đứa trẻ này. Nhưng tính cách của bọn họ thì…”

Nữ giáo sư tươi cười nhìn về phía Dương Xuân Hi:

“Lo lắng hiệu quả giảng bài hả? Vậy ngươi xin nhà trường cho mình dẫn dắt đứa bé này đi?!”

Dương Xuân Hi gật đầu, hi vọng nhà trường sẽ chấp thuận yêu cầu này.

Vinh Dương giao Đào Đào cho nàng, đương nhiên nàng sẽ không để bất cứ chuyện sai sót nào xảy ra.

Huống chi…

Dương Xuân Hi nhìn theo bóng lưng Vinh Đào Đào rời đi, trong lòng khẽ thở dài một tiếng.

Nàng thật lòng thích đứa bé khá tinh nghịch này.

20 phút sau, trăm tên học sinh trung học xếp hàng chỉnh tề trước cửa sân đấu võ, dưới sự dẫn đường của giáo sư, mọi người đi ra từ cửa bắc trường học, nhìn thấy những binh sĩ mặc trang phục màu trắng tuyết ngụy trang đứng bên người những con Tuyết Dạ Kinh cao lớn kia.

Đại học Hồn Võ Tùng Giang có thể mời quân đoàn Tuyết Nhiên tới để bảo vệ, hộ tống bọn trẻ là vì trường học và quân đoàn Tuyết Nhiên có mối quan hệ khăng khít với nhau.

Từng còn ngựa cao lớn trắng như tuyết dùng đôi mắt xanh lam thâm thúy như biển sâu của mình quan sát những đứa trẻ ngây thơ trước mặt.

Hơi thở lạnh lẽo từ trên người Tuyết Dạ Kinh tỏa ra phía bên ngoài, đội kỵ binh do hơn trăm con Tuyết Dạ Kinh tạo thành vô cùng khí thế, đẹp tới mức mù mắt người nhìn luôn…

Điều đáng sợ chính là bọn chúng và những binh sĩ ở bên cạnh không hề cử động, giống hệt như một pho tượng.

Từ đó có thể thấy được sinh vật như Tuyết Dạ Kinh rất thích hợp để trở thành hồn thú bản mệnh của nhân loại.

Dưới sĩ sắp xếp của thủ trưởng nhóm binh sĩ kia, các học sinh lần lượt đi tới đứng bên cạnh một binh sĩ.

Vinh Đào Đào được phân tới một chiến sĩ trẻ tuổi, điều bất ngờ chính là hắn còn rất trẻ, thậm chí là còn chưa tới 20 tuổi nữa.

Còn trẻ tuổi như vậy đã là chiến sĩ quân đoàn Tuyết Nhiên rồi sao?

Vinh Đào Đào cẩn thận nhớ thật kỹ gương mặt này, đây là việc liên quan tới an toàn tính mạng của hắn, nếu như không có điều bất ngờ gì xảy ra thì trong vòng mười ngày tới, chính binh sĩ này sẽ âm thầm bảo vệ mình.

Người binh sĩ này có một đôi mắt sáng ngời có thần, rất đặc biệt và dễ nhớ.

Nhưng binh sĩ đó không được phép có bất kỳ hành động gì cả, cho dù hắn cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Vinh Đào Đào thì hắn vẫn nhìn thẳng về phía trước, không hề phản ứng lại.

“Mọi người nghe lệnh! Lên ngựa!”

Sau khi ra lệnh một tiếng, các binh sĩ đồng loạt nhảy lên ngựa, để lại đám học sinh đứng tại chỗ, không biết phải làm sao.

Ngay sau đó, chiến sĩ trẻ tuổi kia cúi người xuống, chìa tay về phía Vinh Đào Đào, mở miệng:

“Đạp chân lên bàn đạp.”

So với động tác của hắn thì chiếc phù hiệu đeo tay nền đen chữ trắng kia thu hút ánh nhìn hơn cả.

Đó là một chữ “Tuyết” lớn.

Bởi vì nền chiếc phù hiệu đeo tay này màu đen nên nó trở thành màu sắc gây chú ý nhất trên bộ trang phục màu trắng tuyết để ngụy trang này.

“Ừm.”

Vinh Đào Đào cầm Phương Thiên Họa Kích, một tay tóm bàn tay binh sĩ kia, nhảy lên trên ngựa.

Đội quân xuất phát, Vinh Đào Đào một tay cầm chiến kích, một tay tóm lấy vạt áo binh sĩ ngồi trước, hỏi nhỏ:

“Ngươi làm binh sĩ được mấy năm rồi?”

Bên trên trang phục của binh sĩ này chỉ có đeo phù hiệu, không hề có quân hàm, vậy nên Vinh Đào Đào khó lòng biết được thời gian nhập ngũ của hắn.

Nghe được câu này, binh sĩ mở miệng đáp:

“Yên tâm đi, ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt.”

Tiêu đời rồi, người chiến sĩ này hiểu lầm, tưởng rằng mình thấy đối phương còn trẻ, lo sợ thực lực không mạnh.

Tiếng vó ngựa đạp lên mặt tuyết vang lên, cho dù Tuyết Dạ Kinh tiến vào rừng núi, phải đối mặt với tuyết đọng dày đi chăng nữa thì nó vẫn như dẫm lên đất bằng. Khi vận dụng hồn kỹ đặc thù, móng của bọn chúng không hề bị lún vào trong tuyết.

Vinh Đào Đào rụt đầu lại, trốn ở phía sau binh sĩ, mở miệng nói:

“Không phải, ngươi hiểu lầm rồi, ta chỉ muốn hỏi điều kiện để gia nhập quân đoàn Tuyết Nhiên mà thôi.”

Chàng trai kia trả lời:

“Ta tốt nghiệp trường quân đội Tùng Giang, năm học trung học phổ thông thứ hai, trường quân đội Tùng Giang tới trường cấp ba của chúng ta để tuyển người, ta gia nhập vào đó. Sau khi tốt nghiệp thì ta tiến vào quân đoàn Tuyết Nhiên.”

“Ồ...Phải ứng tuyển từ trước hả?”

Vinh Đào Đào lẩm bẩm:

“Vậy chắc là quân đoàn Tuyết Nhiên cũng có tuyển nhận sinh viên đại học Hồn Võ Tùng Giang nhỉ?”

“Đương nhiên, chỉ cần ngươi đủ điều kiện.”

Có thể nhận ra được chàng binh sĩ trẻ này rất có thiện cảm với những học sinh muốn gia nhập quân đoàn Tuyết Nhiên, bằng lòng giải đáp nghi vấn.

Sự thật đúng là như vậy, có một phần sinh viên đại học Hồn Võ Tùng Giang sau khi tốt nghiệp sẽ gia nhập vào trong quân đoàn Tuyết Nhiên.

Thậm chí hiện giờ còn có một số sinh viên chưa tốt nghiệm đại học Hồn Võ Tùng Giang đã được trường học đưa tới quân đoàn Tuyết Nhiên để thực tập.

Vinh Đào Đào mím môi một cái, nói:

“Phải đạt điều kiện gì, đạt tới trình độ như nào mới có thể tới bức tường thứ ba vậy?”

Nghe vậy, binh sĩ trẻ tuổi kia không trả lời ngay.

Lần này, địa điểm thi của các học sinh chỉ là bức tường số một ở phía bắc, như vậy đã phải phái riêng cho mỗi người một cận vệ.

Muốn đi tới bức tường thứ ba ở phương bắc xa xôi…

Bạn đang đọc Cửu Tinh Chi Chủ (Dịch) của Dục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.