Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ Tốt Nghiệp Bắt Đầu

Phiên bản Dịch · 1068 chữ

Chương 6: Lễ Tốt Nghiệp Bắt Đầu

"Ai biết được, ta cũng chỉ nghe nói thôi."

"Đại học Tùng Giang Hồn Võ không có trường trung học phụ thuộc....Không phải người ta lại phái cái tên Bôn gì đó tới đây chứ?"

"A, đúng, ngươi nói đến đây là ta hiểu rồi. Hình như tên là Bôn…Quang…Vinh… Đúng rồi…”

Vinh Đào Đào ngồi xếp bằng trên mặt đất, khuỷu tay chống đầu gối, bàn tay chống vào cằm, ánh mắt đờ đẫn nhìn xuống bãi cỏ xanh, không thèm để ý mấy thanh âm xung quanh.

Hắn đã quen với việc người ta hay đem hắn ra bàn luận. Đương nhiên, hắn chẳng phải người ưu tú, cũng không có thành tích gì đáng nói. Tất cả những gì làm nên tên tuổi của hắn hiện nay không gì ngoài mấy chữ con trai của Từ Phong Hoa.

Chính vì Vinh Đào Đào đã thành thói quen đem những lời người khác nói coi như gió thoảng bên tai, cho nên hắn không biết câu chuyện mấy người kia đang bàn luận không phải là về hắn. Nếu như vừa rồi hắn cẩn thận nghe một chút, nói không chừng hắn sẽ tò mò chạy tới hỏi thăm một phen.

Buổi sáng 8:30, buổi lễ tốt nghiệp chính thức bắt đầu.

Sau khi trải qua một đống thủ tục dài dòng và lằng nhằng, những người bạn nhỏ rút cuộc cũng chờ được tới giây phút này. Trên đài hội nghị, thầy hiệu trưởng một tay cầm bản thảo diễn thuyết, một tay đẩy mắt kiếng thật dầy, bắt đầu diễn thuyết khâu cuối cùng.

Vinh Đào Đào cũng giống hệt như phần đông số học sinh kia, nghĩa là coi những lời mình vừa nghe như gió thoảng qua tai, vào bên trái, chui ra từ bên phải. Và như thế cõi lòng đầy chờ mong, tinh thần đầy háo hức của các học sinh, đều sắp bị bài diễn thuyết như kinh văn của thầy hiệu trưởng làm cho ngủ thiếp đi.

Không biết qua bao lâu, Vinh Đào Đào đang suy nghĩ viển vông, bị tiếng vỗ tay rầm rộ nhiệt liệt làm cho tỉnh lại. Bạn nhỏ Vinh Đào Đào mặc dù không biết chuyện gì đã xảy ra, những vẫn vội vàng vỗ tay theo.

Ngẩng đầu một cái, Vinh Đào Đào phát hiện thầy hiệu trưởng đã đọc xong phần của mình, đang phất tay thăm hỏi. Để tỏ rõ niềm vui sướng trong lòng, Vinh Đào Đào lại vỗ tay lớn hơn một chút....

Trên đài hội nghị, sau khi hiệu trưởng ngồi xuống, một người đàn ông mặc quân trang chính là người chủ trì dẫn đạo ngày hôm nay, đi tới trước ống nói.

Ngay lập tức sân cỏ rộng lớn đã lấy lại sự yên tĩnh vốn có của nó.

"Các vị đồng học chú ý!"

Giọng nói này vô cùng vang vọng và mạnh mẽ đã thành công khơi gợi lên tinh thần của tất cả học sinh trong sân.

Người đàn ông mặc quân trang tiếp tục nói: "Các ngươi biết mục đích tới đây của ta, các ngươi cũng đang mong đợi một ngày này! Trước khi nghi thức thức tỉnh bắt đầu, ta có vài điều cần nói. Mời các ngươi cẩn thận nghe cho kỹ!"

"Thứ nhất!"

Người đàn ông mặc quân trang dựng thẳng một ngón tay:

"Đối với 50% học sinh trên bãi tập ngày hôm nay, khi bước vào khâu thức tỉnh, có lẽ thân thể của các ngươi sẽ sinh ra một chút khó chịu. Đối với những người có thể thức tỉnh, ta không có gì cần phải nói, các người cứ nghe theo dẫn đạo là đủ. Mà đối với những người không thể thức tỉnh, lần này hồn lực dẫn đạo của chúng ta tiến vào trong cơ thể của các ngươi, sẽ trùng kích huyết mạch của các ngươi, khiến cho thân thể của các ngươi xảy ra một chút ảnh hưởng."

Trên sân cỏ vẫn như cũ lặng ngắt như tờ, sắc mặt của người đàn ông mặc quân trang cực kỳ nghiêm túc, hắn mở miệng nói:

"Các ngươi hãy tín nhiệm chúng ta. Chi bộ đội này của chúng ta đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, lại vượt qua tầng tầng khảo hạch, sàng lọc cẩn thận mới tuyển ra được những Chiến Sĩ Đạo Hồn chuyên nghiệp. Chúng ta cam đoan, nhất định sẽ bảo hộ an toàn tính mạng của các ngươi. Những người không thể thức tỉnh, bị hồn lực trùng kích huyết mạch mà thân thể khó chịu kia, trải qua 1-2 ngày nghỉ ngơi, thân thể của các ngươi sẽ khôi phục lại như cũ, sẽ không lưu lại bất luận di chứng gì."

Cùng một thời gian khi người đàn ông mặc quân trang đang nói ở trên đài, thì tại phía sau đài chủ tịch, từng đội từng đội binh sĩ đã đi ra. Sau đó, sự yên tĩnh trên sân cỏ dường như sắp bị phá vỡ.

"An tĩnh!"

Người đàn ông mặc quân trang cất giọng to hơn, hắn đang cố gắng duy trì trật tự tại hiện trường:

"Nếu như Chiến Sĩ Đạo Hồn chúng ta nhận định ngươi không cách nào thức tỉnh hồn tào, hoặc là thức tỉnh số lượng hồn tào đã tới cực hạn thân thể, bọn hắn sẽ cưỡng chế kêu dừng lần thức tỉnh này, cũng mang ngươi khỏi sân bãi. Đến lúc đó mong các ngươi phối hợp, đừng làm ra bất luận hành động gì quá kích.”

"Cuối cùng ta nhắc lại một lần nữa! Làm náo loạn trật tự trong nghi thức thức tỉnh là trọng tội! Vô luận ngươi là phụ huynh, hay là học sinh, mời các ngươi bảo trì khắc chế."

Vừa dứt lời, trước mặt Vinh Đào Đào, đã có một binh sĩ cao lớn đứng vững.

Vinh Đào Đào ngẩng đầu nhìn vào khuôn mặt binh sĩ. Mặc dù thấy được ánh mắt soi mói của hắn, nhưng thần sắc đối phương vẫn rất nghiêm túc, khiến cho người ta thực sự cảm thấy yên tâm.

Bầu không khí trên sân cỏ lại rơi vào yên tĩnh, bởi vì....Bên cạnh mỗi một học sinh tốt nghiệp trung học đều có một binh sĩ đang nghiêm trang đứng.

Bạn đang đọc Cửu Tinh Chi Chủ (Dịch) của Dục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.