Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá Trình Thứ Tỉnh 1

Phiên bản Dịch · 1045 chữ

Chương 8: Quá Trình Thứ Tỉnh 1

Là người sao?

“Quả nhiên!”

Trong rừng cây nhỏ ở đường biên bên trái của sân cỏ, bên ngoài hàng rào sắt của trường học, có một người đàn ông trung niên mặc áo khoác da, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Vinh Đào Đào, cũng thấy được dáng vẻ hai tay ôm đầu đầy đau khổ của Vinh Đào Đào.

Người đàn ông trung niên quay đầu hướng về phía thanh niên đầu đinh ở bên cạnh, mở miệng nói:

“Vinh Dương, hẳn là em trai ngươi muốn mở Hồn Tào ở trán.”

“Ừ…..”

Vinh Dương gác tay lên lan can, cũng nhìn thiếu niên đang lăn lộn trên bãi cỏ không chớp mắt.

Lúc này, một đội binh sĩ kêu các học sinh dừng phân đoạn thức tỉnh, đưa những học sinh không khoẻ mạnh rời khỏi sân cỏ, đưa vào trong doanh trướng bên cạnh đài chủ tịch để chữa trị.

Thời gian dần trôi qua, cảnh tượng ngày càng trở nên hỗn loạn, tiếng khóc, tiếng gào vang bên tai không dứt, mà các bậc phụ huynh đau khổ đứng ngoài cổng trường học, cũng bị cảnh sát địa phương dẹp đi.

Nhưng hai người đàn ông này vẫn có thể đứng ở đây như cũ, xem ra cũng có chút địa vị.

Không, chính xác mà nói thì có ba người.

Nhưng trong đấy có một người phụ nữ, nàng ta vốn không đứng ở bên ngoài rào chắn mà lẳng lặng đứng ở bên trong sân trường, tựa lưng vào rào chắn.

Người phụ nữ này chỉ khoảng hai ba, hai tư tuổi, gương mặt xinh đẹp, khí chất tao nhã, mặc một bộ váy liền, khi cười cũng mang đến chút cảm khái:

“Đúng là không làm cho mọi người thất vọng.”

“Vinh Dương, ngươi có biết, nếu hắn mở được vị trí Hồn Tào là ở trán thì có ý nghĩa gì với chúng ta không?”

Người đàn ông trung niên mặc đồ da nhìn về Vinh Dương, nét mặt còn có chút nghiêm túc.

“Đương nhiên là ta biết rồi, đội phó.”

Vinh Dương bật cười, mở miệng trả lời. Người cũng như tên, nét tươi cười dịu dàng trên gương mặt hắn quả thực giống như một vầng thái dương nhỏ ấm áp.

Chỉ nghe thấy Vinh Dương tiếp tục nói:

“Hắn mới tốt nghiệp sơ trung, chẳng nhẽ ngươi định để hắn làm việc bây giờ luôn à?”

“Ha ha, cũng không đến mức như vậy.”

Nghe vậy, đội phó bật cười, vỗ vào vai Vinh Dương một cái, nói:

“Nhưng phải bắt từ khi còn bé thì tương lai hắn mới dựa vào bộ đội chúng ta. Các ngươi đều có Hồn Tào ở trán, mà quan trọng hơn, các ngươi là anh em ruột thịt! Chỉ cần vị trí của hồn châu được sắp xếp phù hợp, các người hoàn toàn có thể giao tiếp qua không gian khác mà không gặp bất kỳ cản trở nào, hai người các ngươi còn không đi làm tình báo thì ai làm đây?”

Nhìn thấy dáng vẻ “ăn chắc” của đội phó, Vinh Dương cười rồi lắc đầu nói:

“Cũng may trên thế giới này không có hồn kỹ đọc được suy nghĩ của người khác, nếu không thì khó mà làm được.”

Nghe vậy, đội phó nhún vai, đúng vậy, may mà không có.

Nếu không thì, dựa vào tính chất công việc hiện tại của Vinh Dương, có thể thứ đón chờ Vinh Đào Đào không phải là cổng trường cao trung mà là một khoảng thời gian dài bồi dưỡng kiến thức chính trị…..

“Đội phó cũng khẩn trương rồi à?”

Trong sân trường, người phụ nữ đang dựa lưng vào hàng rào bỗng quay đầu lại, cười ha hả nhìn đội phó đang đứng bên ngoài, nói:

“Hồn Tào trên đầu Vinh Dương được phía nhà nước công nhận rồi, bây giờ Vinh Đào Đào lại mở Hồn Tào trên đầu, sau ngày hôm này, e là sẽ có rất nhiều đoàn đội đến cướp người của ngươi đây.”

“Ừ….”

Đội phó xoa cằm, lẩm bẩm nói:

“Cũng có lý.”

Gương mặt Vinh Dương vốn vẫn đang tươi cười bỗng nhiên cũng trở nên nghiêm trọng, nhìn em trai đang lăn lộn trên thềm cỏ xanh, trong lòng Vinh Dương không khỏi thở dài.

Một công việc và cuộc sống như vậy, em trai sẽ nhận sao?

Hắn vẫn còn là một đứa trẻ, một đứa trẻ chỉ gần mười lăm tuổi, lại có khả năng vô hạn, vì sao phải quyết định cuộc sống tương lai của hắn vào thời khắc này?

Vinh Dương biết bộ đội như mình vất vả, hắn cũng không hối hận khi chọn công việc này, nhưng mà...nhưng hắn cũng không muốn em trai mình theo nghề này.

Đáng sợ là, Vinh Dương đã thức tỉnh được Hồn Tào ở trán.

Càng đáng sợ hơn là, tám năm sau khi sinh Vinh Dương, bố mẹ lại sinh thêm một người nữa!

Hơn nữa còn sinh được một người có Hồn Tào ở trán…..

Một người có Hồn Tào ở trán thì không sao cả! Nhưng hai người đều có, mà hai người này còn là anh em ruột thịt, vậy bản chất đã thay đổi rồi!

Loại giao tiếp không có rào cản này chỉ xuất hiện ở anh chị em ruột thịt, điều này có tính chiến lược rất lớn! Cho dù Vinh Dương muốn em trai có một cuộc sống thoải mái nhưng có lẽ không thể rồi.

Ài….Nghĩ đến đây, Vinh Dương lại thở dài.

Trong khi mấy người nói chuyện, có rất nhiều học sinh đã bị binh lính đưa đi, trên sân cỏ rộng lớn như thế, bây giờ chỉ còn sót lại vỏn vẹn một trăm người.

Trong một trăm người, dường như mỗi người đều đã mở ra viên Hồn Tào thứ ba, Vinh Đào Đào cũng nằm trong số đó.

Đại Lãng Đào Sa, khi viên Hồn Tào thứ tư dần dần xuất hiện trên các bộ phận khác nhau trên cơ thể mỗi học sinh, tất cả binh sĩ trong toàn trường đều bắt đầu hành động.

Bạn đang đọc Cửu Tinh Chi Chủ (Dịch) của Dục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.