Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Du Đại Nham

Tiểu thuyết gốc · 1870 chữ

Chương xx: Ỷ Thiên Đồ Long Ký 1.

Sau sự kiện trên đỉnh núi Hoa Sơn trong Thần Điêu Hiệp Lữ. Hai thầy trò Giác Viễn và Trương Quân Bảo trở về Thiếu Lâm chịu phạt vì tội để mất bộ “Lăng Già Kinh”, bên trong có tuyệt thế thần công Cửu Dương Thần Công.

Rồi vào một ngày nọ, nữ hiệp Quách Tương đi ngang qua chùa Thiếu Lâm, gặp đúng lúc Tam Thánh Côn Luân Hà Túc Đạo khiêu chiến chùa Thiếu Lâm.

Trương Quân Bảo ra đối chiến chiến với Hà Túc Đạo, đuổi được hắn đi. Trước khi đi, Hà Túc Đạo để lại lời nhắn rằng hai tên Doãn Khắc Tây và Tiêu Tương Tử đã chết.

Tiêu Tương Tử trước khi chết nói lại: "Kinh tại hầu trung" (kinh trong bụng khỉ), nhưng do hấp hối nên Hà Túc Đạo nghe thành "kinh tại dầu trung" (kinh ở trong dầu) và Hà Túc Đạo đem lại lời nhắn đó nói cho Giác Viễn rồi bỏ đi.

Các tăng nhân chùa Thiếu Lâm thấy Trương Quân Bảo đánh được cường địch, lại cho rằng cậu học lén võ công trong chùa, muốn bắt cậu mà phế đi võ công rồi đuổi khỏi chùa. Quách Tương thấy bất bình nên đứng ra giúp Quân Bảo.

Giác Viễn biết chùa Thiếu Lâm người đông thế mạnh nên bỏ 2 người vào 2 đầu đòn gánh mà vừa gánh vừa chạy. Chạy đến chân núi thì Giác Viễn hết sức, ngồi tọa thiền nhập định, trong lúc nhập thần đã đọc lại toàn bộ Cửu Dương Thần Công cho ba người khác nghe là Trương Quân Bảo, Quách Tương và Vô Sắc thiền sư chùa Thiếu Lâm đã phát hiện ba người Giác Viễn nhưng nấp sau bụi cây. Giác Viễn ngay sau đó đã viên tịch, Vô Sắc để cho 2 người Quách Tương Trương Quân Bảo xuống núi.

Ba người tuy không thể nào nhớ hết được nhưng đều dựa vào những gì nghe được hôm đó, mà ngộ ra võ học, khai tông lập phái. Quách Tương trở về Tương Dương và theo lệnh cha mẹ mang theo Ỷ Thiên kiếm đến núi Nga Mi lập phái, còn Đồ Long đao, sau khi quân Mông Cổ phá được thành Tương Dương thì cả nhà Quách Tĩnh đều tự sát nên rơi vào tay quân Mông Cổ. Vô Sắc biên soạn lại nội công phái Thiếu Lâm, trở thành cao thủ một đời. Trương Quân Bảo siêng năng tập luyện thần công, lại hay hành hiệp trượng nghĩa. Đến năm năm mươi tuổi, ông học được phép dưỡng sinh của đạo gia, đi ngang qua núi Võ Đang, thấy có 3 ngọn núi sừng sững, từ đó ngộ ra cảnh giới mới của võ học nên lấy đạo hiệu là Tam Phong. Ông lên núi lập quán, sáng lập ra phái Võ Đang.

Thời gian chia tay Quánh Tương tại mộ của Giác Viễn đại sư đã trôi qua thật nhiều năm. Lúc này cũng chỉ cảnh còn mà người mất.

Quách Tương qua đời, Trương Tam Phong đi tới phái Nga Mi phúng viếng. Đã từng động tâm người cứ như vậy đi rồi, trong lòng của ông rất khổ sở, thế nhưng người đã chết, chuyện cũ như gió thồi mây bay, ông còn có thể như thế nào?

Rời khỏi Nga Mi, đi lên Võng Đang trên đường núi, Trương Tam Phong phát hiện ra một bọc vải bố bị đặt dưới gốc cây. Đi lại gần kiểm tra phát hiện bên trong vậy mà có một đứa trẻ sơ sinh.

“Một đứa nhỏ?”

Một thân đạo bào màu trắng, mái tóc dài như thác nước pha trộn mấy phần tóc bạc Trương Tam Phong cúi người bế đứa trẻ lên.

Không có bất kỳ lời nhắn nào ngoại trừ một chữ “Kong” viết bằng máu trên trán đứa trẻ.

Như đã hiểu ra được chuyện gì, Trương Tam Phong khẽ vỗ về đứa trẻ trong lòng, một mặt từ ái nhẹ giọng nói.

“Đứa nhỏ này, xem ra ngươi cùng ta thật là hữu duyên a.”

Kong bị người vỗ cho tỉnh, hắn hoảng sợ mở to đôi mắt tròn xoe, hai tay khua khua oa oa nói cái gì nhưng truyền tới trong tai Trương Tam Phong lại tựa như là tiếng khóc đòi ăn.

Trương Tam Phong thấy vậy bèn lập tức vận dụng khinh công chạy nhanh lên núi.

Nằm trong lòng lão nhân lạ mặt kia, Kong âm thầm mở ra đồng hồ đeo tay. Bên trong toàn bộ chức năng đều bị tạm khóa, đến ngay cả kỹ năng cùng chỉ số cũng chịu chung số phận.

Người chơi: Kong.

Chủng tộc: Nhân loại.

Xếp hạng: E.

Danh hiệu: Không.

Thể chất: 5/50 (Sức chịu đựng, kháng tính, khả năng phục hồi...)

Lực lượng: 1/45 (Lực công kích, khả năng bộc phát...)

Nhanh nhẹn: 1/25 (Tốc độ di chuyển, ra đòn, né tránh, phản ứng...)

Tinh thần: 15 (Phản ứng thần kinh, trực giác...)

Năng lượng: 37 (Mỗi giờ tự động hồi phục 1% (,37) điểm năng lượng. Tăng gấp đôi trong trạng thái nghỉ.)(Tổng các chỉ số cộng chỉ số Tinh Thần nhân đôi. Bao gồm cả chỉ số cộng thêm.)

(Chỉ số của người trưởng thành là 10)

(Tại mười lăm tuổi hoàn mở khóa. Mỗi năm mở khóa một bộ phận chỉ số)

Kỹ Năng Bị Động. (Tại năm tuổi mở khóa)

Hoang Dã Sinh Tồn.

Phẩm chất: C.

Mô tả: Sở hữu kỹ năng này ngươi sẽ không bao giờ sợ hãi khi tiến vào những vùng đất hoang dã. Ngươi có được khả năng sinh tồn ở hầu hết các môi trường điều kiện tự nhiên khắc nghiệt.

Gấp Đôi Canxi (Bị Động): 1000 Điểm Vạn Giới.

Phẩm chất: D.

Mô tả: Tăng cường gấp đôi lượng canxi trong cơ thể, cường hóa toàn bộ cấu trúc xương. +5 Thể chất +5 Lực lượng.

Là một Vạn Giới người chơi nhưng lúc này Kong cũng chỉ đành thúc thủ vô sách, nếu đã biến thành trẻ con thì vẫn là chăm chú làm chuyện của trẻ con nên làm a. Không biết có phải là suy nghĩ thông suốt hay là do biến đổi sinh lý ảnh hưởng mà khiến cho hắn cảm thấy rất mệt mỏi, một thoáng sau thì ngủ say.

........

Thời gian trôi nhanh, đông qua xuân lại tới. Thấm thoắt đã năm năm trôi qua.

Bây giờ là năm Chí Nguyên thứ hai thời Nguyên Thuận Đế, Nguyên Huệ Tông. Thời đại nhà Tống bị diệt vong đến lúc này đã hơn năm mươi năm.

Đang giữa tháng ba, ngày cuối xuân. Ở miền duyên hải Giang Nam có một tráng sĩ trạc ba mươi, lưng treo khiên tròn, vận một thân lam y, chân xuyên giày vải chậm bước trên đường. Thấy sắc trời đã nhuộm đỏ hoàng hôn, tráng sĩ đưa tay lên bấm ngón lẩm bẩm: “Chỉ còn mười bốn ngày là tới mừng đại thọ của sư phụ. Ta phải nhanh chân chạy về núi Võ Đang, còn phải mang quà cho tiểu sư đệ nữa.”

Tráng sĩ đây chính là Du Đại Nham, đệ tử thứ ba của tổ sư phái Võ Đang Trương Tam Phong.

Đầu năm nay, Du Đại Nham phụng mệnh sự phụ đi Phúc Kiến diệt trừ một đám đạo tặc chuyên cướp bóc giết hại lương dân. Bọn chúng không biết hay tin từ đâu có tam đệ tử phái Võ Đang tới nên tạm ngưng hoạt động, trốn tránh trong doanh địa.

Du Đại Nham vì thế phải tốn hao thời gian hai tháng mới tìm được sào huyệt của bọn đạo tặc. Vừa tới liền đánh lên, hắn sử dụng đao pháp do sư phụ Trương Tam Phong truyền dạy để giết tặc. Chém giết vẻn vẹn qua mười một chiêu thì tên đầu đảng đầu lìa khỏi cổ, băng cướp bị giải tán.

Xong việc Du Đại Nham không có ở lâu mà vội vã từ Phúc Kiến chạy về núi Võ Đang.

Tới phía nam sông Tiền Đường, tỉnh Chiết Đông. Du Đại Nham đi trên con đường mòn càng lúc càng hẹp dần, bên phải nhìn thấy rất nhiều mảnh ruộng nước vuông vắn sáng bóng như gương. Đã đi khắp nam bắc Trường Giang, đã thấy qua nhiều thứ nhưng đồng ruộng kỳ dị như thế này vẫn là lần đầu hắn gặp.

Hỏi thăm ra mới biết hóa ra đây là ruộng muối. Những người lao động ở đây được gọi là diêm dân, bọn họ dẫn nước biển vào ruộng phơi nắng nhiều lần cho bay hơi hết, cuối cùng thu được hạt muối.

“Ta ăn muối ba chục năm nay, không ngờ hạt muối phải tốn bao nhiêu công sức mới có được.” Du Đại Nham cảm thán.

Đang đi bỗng nhiên phát hiện phía xa có hơn hai chục người biểu lộ khả nghi. Du Đại Nham thấy nhóm người này đều mặc y phục màu đen ngắn tay, đầu đội nón lá che kín nửa khuôn mặt, trên vai gánh hai thúng muối.

Phải biết là nhà đương cục vô cùng bạo ngược, thuế muối rất nặng, đến ngay cả diên dân làm muối nhưng cả tháng cũng chẳng mua nổi được muối của quan phủ mà ăn, phải mua trộm của dân buôn muối lậu. Du Đại Nham đoán nhóm người này là đang buôn muối lậu, thế nhưng hình thể bọn họ người nào người nấy đều vạm vỡ, đòn gánh trên vai cũng không phải là tre gỗ mà chính là thanh côn sắt, hai gánh muối nặng cả trăm cân mà bước chân họ cứ đi vùn vụt.

“Đám này kẻ nào cũng biết võ công. Nghe nói ở Giang Nam có phái Hải Sa chuyên buôn lậu muối, phái này có nhiều danh gia võ học nhưng cũng chẳng mấy khi tụ tập nhiều người gây thanh thế lớn như lúc này.”

“Sự tình bất thường tất có yêu.”

Bất quá, nếu là lúc khác Du Đại Nham nhất định sẽ truy tìm cho ra manh mối, nhưng bây giờ hắn còn phải về cho kịp dự lễ chúc thọ, còn có mang quà về cho tiểu sư đệ Trương Văn Phong, đứa trẻ được sư phụ đem thu nhận năm năm trước.

Du Đại Nham cũng rất yêu thích đứa trẻ thông minh hiểu chuyện này. Năm tuổi Văn Phong có căn cốt cực kỳ ưu tú, thế nhưng tư chất tu luyện có chút kém. Mà cũng không sao, chuyện gì khó đã có bảy vị sư huynh đứng ra, nếu không được thì còn có sư phụ, chỉ cần Văn Phong lớn lên khỏe mạnh là được rồi.

Nghĩ đến đây, Du Đại Nham trong ánh mắt lại ánh lên sự du hòa, hắn tăng nhanh cước bộ rảo bước thật nhanh.

[Trong phần truyện này xưng hô sẽ thành ta, ngươi, hắn, y, nàng...]

[Nội dung hoàn toàn là hư cấu, sẽ không chính xác 100% với nguyên tác mà dựa chủ yếu vào phần phim năm 2019.]

Bạn đang đọc Cứu Vớt Chu Chỉ Nhược sáng tác bởi TruongCong098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TruongCong098
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 137

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.