Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến Thiếu Lâm

Tiểu thuyết gốc · 1428 chữ

Chương xx: Ỷ Thiên Đồ Long Ký 7.

Thiếu Lâm, được xem là cái nôi của võ học trung nguyên, vốn được biết đến với cấu nói “Thiên Hạ Võ Công Xuất Thiếu Lâm”. Môn phái này sở hữu một kho tàng bí kíp võ công nhiều không sao kể hết. Trong đó không thể không nhắc tới Thiếu Lâm Cửu Dương Công, một môn nội công biến hóa từ Cửu Dương Chân Kinh do sư tổ Giác Viễn đọc lại trước lúc viên tịnh.

Du Liên Châu biết được chuyện này qua lời kể của sư phụ, hắn cho rằng nếu thu thập được trọn vẹ bộ Cửu Dương Chân Kinh thì sẽ có thể để cho tiểu sư đệ tu luyện được nội công, nhưng sau khi thỉnh giáo đã được câu trả lời chắc chắn rằng bản thân tiểu sư đệ sở hữu thể chất đặc thù nên không thể tu luyện được bất cứ môn nội công nào.

Nội công không thể tu luyện, thế nhưng các võ công khác và ngoại công thì tiểu sư đệ vẫn có thể học hội. Chính vì lẽ đó mà Du Liên Châu mới chạy tới Thiếu Lâm mà cầu một bộ công phu trong Thiếu Lâm Thất Thập Nhị Huyền Công. Hắn cũng đã nghĩ kỹ được môn công phu thích hợp cho tiểu sư đệ luyện, cũng dễ dàng để cho phái Thiếu Lâm đưa ra.

“Thiết Bố Sam.”

Đây là môn ngạch công chuyên luyện sức mạnh dương cương, dương lực, dương công với tác dụng khiến vai, ngực, lưng, bụng cứng như sắt, đao thương khó nhập.

“Môn công phu này không quá yêu cầu tư chất, lại chuyên về phòng thủ rất thích hợp cho tiểu sư đệ học.” Mạc Thanh Cốc nghe được ý định của Du nhị ca cũng rất tán thành nói.

“Tiểu sư để mới năm tuổi nhưng khí lực lại so với người trưởng thành mạnh hơn nhiều. Nếu luyền thành Thiết Bố Sam, lại học thêm mấy vôn võ công khác nữa thì không có nội công cũng có thể bước vào tầng lớp cao thủ tam lưu.”

Trong thiên hạ võ lâm có thể chia đẳng cấp là cao thủ bất nhập lưu, tam lưu cao thủ, nhị lưu cao thủ và nhất lưu cao thủ. Đẳng cấp cao hơn nhất lưu cao thủ chính là những đại tông sư như Trương chân nhân Trương Tam Phong.

Du Liên Châu cùng Mạc Thanh Cốc cưỡi ngựa đi đến núi Tung Sơn.

Hai người tới chân núi thì xuống ngựa dừng lại, buộc hai con ngựa vào gốc cây bên cạnh sau đó đạp bậc thang đi lên núi.

Thế núi khá hiểm trở, nhưng sơn đạo lại rộng rãi và được lát các bậc đá quy mộ đồ sộ, tốn bao nhiêu sức người cùng tiền của là để cho vua Cao Tông đời Đường ngự giá Thiếu Lâm tự. Hai người đệ tử Võ Đang bát hiệp đi bộ lên trên núi, qua một khúc quanh đã thấy xa xa hiện ra một tòa tự viện tường vàng ngói xanh vô cùng bề thế.

Ngắm nhìn tòa đại tự một hồi Mạc Thanh Cốc nói: “Thiếu Lâm cùng Võ Đang vốn từ xưa đã có chút hiềm khích, không biết lần này chúng ta có thuận lợi không đây?”

“Yên tâm đi thất đệ, chúng ta chiếm được lý lẽ. Nếu không đưa ra công pháp ta nhất định không để yên cho bọn họ.” Du Liên Châu nói.

Lại đi một quãng ngắn, tới một cái đình viện nhỏ, ở bên trong có hai vị tăng nhân trẻ tuổi trông coi, Du Liên Châu tiến chắp tay nói: “Phiền hai vị lên thông báo là có Võ Đang Du Liên Châu và Mạc Thanh Cốc tới bái phỏng phương trượng đại sư.”

Hai tăng nhân nghe thấy có võ đang bát hiệp thì hơi ngạc nhiên xong cũng không có yếu thế, dựa dẫm vào Thiếu Lâm tự thánh địa mà nói: “Hai vị hãy để lại khí giới tại đây rồi đi theo tiểu tăng đi lên núi.”

Cũng đã được biết đến các quy củ của Thiếu Lâm tự nên hai người Du Liên Châu cũng không có ý kiến gì, tháo bội kiếm trên hông giao cho tăng nhân trẻ tuổi bên cạnh rồi đi theo người dẫn đường đi lên trên núi.

Tới cổng chùa, tăng nhân kia lại yêu cầu hai người đứng ở bên ngoài chờ đợi khiến cho Mạc Thanh Cốc kém chút nổi giận, may mà có Du nhị ca giữ lại, làm hắn chỉ có thể làu bàu một câu.

Chờ tăng nhân kia chạy vào trong chùa thông báo một hồi lâu, cổng chùa bỗng thấy mở rộng, phương trượng Không Văn đại sư cùng hai sư đệ Không Tính Không Trí cùng đi ra. Đằng sau họ còn có mười mấy lão hoàng y hòa thượng.

“Nhìn trận thế không nhỏ nha.”

Nghe được Mạc Thanh Cốc khẽ nói, Du Liên Châu vội vàng huých tay ra hiệu cho sư đệ, bản thân thì bước lên hai bước chắp tay hành lễ: “Làm phiền phương trượng cùng các vị đại sư nhọc lòng ra ngoài đón như thế này.”

Thấy hai người Võ Đang bát hiệp hành lễ, các cao tăng chắp tay đáp lễ, phương trượng Không Văn đại sư nói: “Không biết hai vị thí chủ từ xa đến đây có gì kiến dụ?”

Du Liên Châu từ trong túi áo lấy ra một đĩnh vàng nói: “Ta có việc một thỉnh giáo phương trượng.”

“Chuyện này có liên quan đến Du tam đệ của ta và Long Môn tiêu cục đệ tử tục gia của quý phái.”

Nói đoạn Du Liên Châu đã đưa đĩnh vàng cho phương trượng Không Văn hỏi: “Không Văn đại sư có nhận ra được điều gì trên đĩnh vàng này không?”

Vố là võ công bổn môn, vừa nhìn dấu ngón tay ở trên đĩnh vàng phương trượng Không Văn đã nhận ra được, nhưng còn chưa kịp nói gì thì Du Liên Châu đã nói.

“Kẻ đả thương Du tam đệ của ta là người đã in dấu tay trên đĩnh vàng này và nhét nó vào trong người của Đô Đại Cẩm. Trừ Kim Cương Chỉ Lực của phái Thiếu Lâm ra thì còn có nhà nào, phái nào có môn võ công như thế?”

“Thiện tai! Thiện tai!” Niệm lên hai tiếng phật hiệu phương trượng Không Văn nói: “Luyện thành Kim Cương Chỉ Lực của bổn phái, ngoài sư huynh đệ ba người bần tăng, chỉ còn ba vị trưởng lão tiền bối. Song ba vị tiền bối đói mấy chục năm nay không ra khỏi cổng Thiếu Lâm tự, làm sao có thể đả thương Du tam hiệp được.”

Mạc Thanh Cốc đột nhiên chen lời vào: “Vật chứng rõ ràng, đại sư không tin có thể tra hỏi Đô Đại Cẩm, đĩnh vàng này chính là ro ta tình cờ phát hiện ở trên người hắn. Hơn nữa võ công phế bỏ tay trái của Du tam cả cũng chính là Kim Cương Chỉ Lực!”

Bị thua lý lẽ khiến cho phượng trượng Không Văn cùng các đại sư Thiếu Lâm tự á khẩu không thể nói gì được.

Võ Đang bát hiệp trên giang hồ danh tiếng rất lớn, nếu chuyện này mà để truyền ra bên ngoài sẽ gây ảnh hưởng rất lớn tới Thiếu Lâm tự, Không Văn phương trượng suy nghĩ một hồi sau mới thở dài nói.

“Du tam hiệp bị người ám toán, trong chuyện này bổn phái xác thực là không có can hệ, thế nhưng trách nhiệm vẫn là có. Không biết có gì có thể trợ giúp được Du tam hiệp, nếu ở trong khả năng, bần tăng tuyệt không có chối từ.”

Đều là người thông minh nói chuyện, nghe được lời ấy của phương trượng Không Văn, Du Liên Châu biết đã đạt đến mục đích liền nói.

“Ta muốn toàn bộ phổ võ công Thiết Bố Sam!”

[Trong phần truyện này xưng hô sẽ thành ta, ngươi, hắn, y, nàng...]

[Nội dung hoàn toàn là hư cấu, sẽ không chính xác 100% với nguyên tác mà dựa chủ yếu vào phần phim năm 2019.]

[À phải rồi. Trong lúc chờ chương mới, chư vị có thể ghé qua Vô Hạn Nhiệm Vụ Thế Giới ủng hộ tại hạ vài cái icon cảm xúc a.]

[12100]

Bạn đang đọc Cứu Vớt Chu Chỉ Nhược sáng tác bởi TruongCong098

Truyện Cứu Vớt Chu Chỉ Nhược tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TruongCong098
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.