Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuẩn bị

Tiểu thuyết gốc · 2470 chữ

Chà, thành thật mà nói, điều tôi thực sự muốn từ lúc biết đi là quay lưng khỏi Night City, chạy trốn càng xa càng tốt và không bao giờ ngoảnh lại. Nơi này thực sự là cái hố đen, làm mục rữa linh hồn. Nó đưa mọi khía cạnh của thế giới trước đây của tôi lên hẳn tầm cao mới. Bất bình đẳng giàu nghèo, thiếu dịch vụ chăm sóc sức khỏe, tội phạm tràn lan và lạm dụng ma túy, tình trạng vô gia cư, bạn hãy kể thêm bất cứ thứ gì và Night City sẽ khiến bạn ngạc nhiên.

Ở đây thực sự đéo có tương lai, như những bức Graffiti được vẽ bậy bạ trên đường vậy. Nhưng sự thật không thể chối cãi là tôi buộc phải tạo ra một tương lai khả dĩ ở đây. Rốt cuộc, thế giới ngoài kia cũng chả tốt đẹp hơn là bao, khi mà khả năng chiến tranh tài phiệt lần thứ 5 có thể diễn ra bất cứ lúc nào. Tôi phải xoay xở, tôi phải:

1, Tôi phải sống sót tại Night City, Đối mặt với tất cả mọi thể loại từ những tên lừa đảo thông thường, các băng đảng, đám quân tinh nhuệ của mấy tập đoàn, và cảnh sát nói chung.

2, Sasquatch phải sống sót. Đáng chú ý nhất là cuộc gặp gỡ của bà ấy với V khi Netwatch thuê chúng tôi làm bảo vệ.

Sasquatch không phải là một người mẹ tốt, nhưng ít nhất bà ấy đã cố gắng và bà ấy quan tâm tôi theo cách kỳ lạ của riêng bà. Thế là may mắn hơn hàng đống người tại NC. Và hiển nhiên tôi sẽ ko để lũ Voodoo đưa bà ấy vào con đường chết, cản đường V.

Nhắc tới V thì tôi ko biết V này sẽ là trai hay gái và khả năng của người này là gì. Hi vọng ko phải là V bá đạo nhất mà tôi từng chơi, netrunner V. Nhân tiện thì

4, Nếu có thể, hãy đảm bảo V sống sót tại NC

À không, tôi biết đếm đàng hoàng. Bởi vì, mặc dù đó là ưu tiên của tôi, nhưng hiện tại mới là 2075. Còn sớm 2 năm trước khi V tung hoành. Còn nhân vật khác nữa đáng để cứu

3, Nếu có thể, hãy chắc chắn rằng David Martinez và Lucyna Kushinada sống sót.

Nếu có cơ hội, tôi cũng sẽ cố gắng giúp đỡ những người còn lại trong nhóm. Ngăn chặn Maine lên cơn cyberpsycho. Ngăn không cho Pilar bị thổi bay đầu bởi 1 tên vô danh. Ngăn Rebecca khỏi... ờ thì. Họ không thực sự đáng được cứu, nếu bạn nhìn theo cách khách quan. Rất ít người ở Night City xứng đáng được cứu. Kể cả tôi, nếu tôi hoàn toàn thành thật với bản thân. Nhóm lính đánh thuê của Maine mặc dù được yêu thích như những nhân vật trong anime, nhưng giờ đây mọi thứ là thật, họ không ngần ngại giết nhiều người để đạt được mục đích và với việc họ làm thuê cho fixer, thì sớm hay muộn sẽ có một ngày họ cũng đụng độ với băng Animals.

Nhưng, phải nói rằng, nếu có một người đáng được cứu trong thành phố chó đẻ này, thì đó chính là David Martinez, duy chỉ riêng mẹ cậu ta đã hy sinh rất nhiều để làm điều đó. David nói đúng về bản thân cậu ta: đặc biệt. Chỉ là ko theo cách cậu ta nghĩ.

Và trong khi cá nhân tôi nghĩ rằng giấc mơ của Lucy hoàn toàn vô bổ, chỉ là chui từ cái lồng này sang cái lồng khác, nhưng mà tôi quá thích cặp đôi này và muốn họ có happy ending.

Fuck, 'I Really Wanna Stay At Your House' lại vang lên trong đầu.

Con mẹ nó, phải có ai đó ở thành phố khốn kiếp này giành được kết cục tốt đẹp.

Điều đó dẫn tôi quay lại cái nhiệm vụ mà tên fixer giao lẫn lý do tôi sử dụng Predator thay vì những thành viên Animals thông thường.

Tôi lên tiếng lên khi giũ nước khỏi mái tóc và bắt tay vào việc rửa sạch cái búa.

"Con biết mà mẹ. Con đâu có điên mà tin gã Faraday."

" Sim"

" Con cần nhận vụ này." Tôi tuyên bố chắc nịch, cuối cùng cũng xong việc vệ sinh đủ để Barrett cho tôi ngồi lên xe,

Chiếc xe ưa thích của tôi là chiếc Quadra Type-66 Avenger đã được chỉnh sửa mạnh mẽ, đến mức nó giống hơn với phiên bản Javelina Badlands của V có thể mua trong tựa game. Hệ thống dẫn động RWD và công suất 777 mã lực trước khi tôi điều chỉnh nó, nó là một con quái vật và cũng là "đứa con" của tôi. Giá hơn 150.000 eddies nếu bạn muốn qua các kênh chính thức. Tôi trộm chiếc xe một fixer muốn bán nó cho đám Raffen Shivs.

Bạn biết gì không, Kirk Sawyer là một thằng ngu

Tất cả những gì tôi cần làm là truy tìm lũ Wraiths, giết sạch bọn chúng để netrunner của tôi lấy đi chữ ký số, mã nhận dạng của chúng để đóng giả thành người mua tiềm năng của tên ăn trộm xe hơi. Đối với một người tự nguyện và biết rõ đi giao dịch với lũ xấu xa tệ nhất ở Badlands, Kirk lại vô cùng chủ quan trong việc bảo mật, cả về mặt kỹ thuật số lẫn vật lý. Có lẽ vì hắn nghĩ bản thân tự xưng là 'fixer' thì ko ai dám làm gì hắn.

Thật tệ là, theo tiếng lóng của NC, tôi không phải là edgerunner mà là thành viên băng đảng. Một thành viên băng đảng tình cờ ghét fixer, Quá nhọ cho hắn.

Hắn trông khá ngạc nhiên khi tôi không xuất hiện với số tiền đã hứa, Thằng đần. Gã bảo kê của hắn đe dọa tôi nôn tiền ra trong cuộc giao dịch này, điều này đã dẫn tới kết cục thảm khốc. Tôi giúp gã vệ sĩ giảm hơn 100kg trong vòng 1 phút. Kirk phát hoảng định gọi trợ giúp, nhưng nhờ netrunner phe tôi, cuộc gọi của hắn bị chặn lại.

Cho đến ngày nay, Dino Dinovic vẫn không biết điều gì đã xảy ra với người phân phối xe của mình, hoặc có biết thì người này cũng đủ thông minh để giả vờ như ko biết.

Đống rắc rối cho 1 chiếc xe. Mẹ tôi suýt đập tôi bằng cái búa của bà ấy, nhưng chả sao, nó đáng.

Cuối cùng, cũng có cái gì đó mà tôi có thể gọi là hoàn toàn của riêng mình. Cảm giác tự quyết và bình thường nhỏ nhất lần đầu tiên trong cuộc đời chó má này. Chiếc Quadra là cứu cánh cho sự ổn định tinh thần của tôi, những ngày tôi lái xe và chăm chỉ lau chùi nó là khoảng thời gian thư thái, bình yên nhất tôi từng có trong cuộc đời này. Tôi ko có mod nhiều thứ vào cơ thể, nhưng với... hoàn cảnh đặc biệt của bản thân, nếu không phải vì vẻ đẹp của chiếc xe này, có lẽ tôi đã lên cơn cyberpsycho từ lâu, khi năm 2077 ngày càng gần kề, và rất dễ hiểu tại sao.

Type-66 là dòng xe yêu thích của tôi tại NC, ngay cả khi so sánh với Caliburns hoặc Aerondights hoặc thậm chí Turbo-R V-Tech. Quadra Type-66 Avenger đơn giản là phiên bản quyến rũ nhất của dòng Type-66, nhưng đang tiếc nó ko được thiết kế dành cho thành viên băng Animals.

Tóm lại, nó là con xe mang lại niềm vui hơn là dùng để làm việc. Chiếc dùng để đưa nhóm Predator đi là con xe Chevillon Emperor 620 Ragnar. Đây là loại phổ biến và chúng ko nổi bật thế nên có thể dễ dàng nâng cấp lẫn trà trộn. Quan trọng nhất là nó đủ rộng để mấy người to lớn nhưng tôi có thể ngồi thoải mái.

Nhưng lần này, mục tiêu của Faraday lại là người của Arasaka. Độ nguy hiểm tăng cấp 10 lần, chỉ cần 1sai lầm là tất cả ko còn mạng trở về. Thế nên tôi quyết định lần này toàn bộ mọi người phải đeo mặt nạ, netrunning chỉ dùng để theo dõi chứ cấm được hack, ko dùng trang thiết bị quen thuộc, tất cả đều phải mua mới và bỏ đi sau khi nhiệm vụ thành công.

Faraday cứ đẩy hết trách nghiệm mua đồ cho tôi. Hắn còn nói sẽ bỏ tiền ra bù toàn bộ chi phí mua, nhưng tôi kiên quyết từ chối. Băng Animals tự nhiên gom hàng hight tech với hàng nóng dùng một lần với số lượng nhiều, xong ko lâu sau đó người của Arasaka bị bắt. Chắc chắn ngày hôm sau Adam Smasher tới gõ cửa và giết sạch cả băng. Tôi nói thẳng là ko đưa đồ thì ko làm việc. Hắn tiếp tục gây sức ép nhưng tôi ko ngán, rồi ra lệnh cấm bất cứ thành viên băng Animals nào nhận nhiệm vụ từ hắn.

Và quả thực vậy. Ko có bất cứ thành viên nào đi nhận nhiệm vụ này dù tiền có cao gấp 10 lần đi chăng nữa. Các bạn chắc hẳn nghĩ cái danh hoàng tử Animals có cái uy đó hay là do danh tiếng tên fixer nào quá thối. Đúng rồi đó, lý do thứ hai. Ko ai điên bán mạng cho hắn hết.

Thế là Faraday điên tiết quay sang thuê lũ Maelstrom. Tôi biết tin này vì nhờ anh bạn phóng viên Ziggy Q phát sóng trực tiếp bản tin buổi tối. Tôi phải công nhận đám Maelstrom là đám điên lẫn nguy hiểm bậc nhất NC, hơn cả Animals.

Chúng muốn cướp người bằng cách đánh sập cầu.Với logic khá đơn giản: xe cần đường, ko có đường, xe ko đi được. Thế nên, hãy phá đường.

Nhưng đôi khi, ranh giới giữa ngu dốt và thiên tài nó khá mỏng manh.

Rất may, đám ngu dốt này lại đặt bom gần một trong các làn chèn vào cuối cây cầu. Maelstrom có thể là đám láo chó, bạo lực nhất mà tôi từng gặp ở NC nhưng chúng ko phải là khủng bố, có nghĩa quả bom của chúng ko đủ để làm nổ cây cầu.

Mặt đường tan tành, hiển nhiển, nhưng những phần còn lại vẫn trụ vững và ko bị sụp đổ.

Chiếc xe mục tiêu được bọc thép cẩn thận và Maelstrom đã cho nổ bom quá sớm, khiến cho người lái chiếc xe này nhấn gas lao thẳng qua biển lửa và chạy sang đầu bên kia.

Mấy cái tên đần độn Maelstrom còn ko biết xếp mấy chiếc Chevillon Thraxes của chúng ra nằm ngang để chặn đường. Thế là chiếc xe kia có khởi đầu tốt hơn, húc văng bất cứ mấy chiếc xe nhỏ nào cản đường. Maelstrom bắt đầu đuổi theo, nhưng quả bom là thứ khó có thể bỏ qua và NCPD được huy động. Sau một khoảng thời gian đấu súng giằng co, Max Tac được gọi đến để chấm dứt bạo động. Cách duy nhất mà Max Tac biết: giết sạch,

Theo những gì tôi biết thì, ko một tên Maelstrom tham gia vụ này còn sống.

Và chả ai nhớ đến chúng, ngay cả trong băng đảng Maelstrom. Bọn chúng còn bận tranh giành địa bàn của mấy tên vừa bị giết.

Tôi nghi ngờ Faraday cũng chẳng nói cho chúng biết về mức độ bảo vệ của chiếc xe, và có lẽ tôi ko phải là người duy nhất ở NC nhận ra điều đó. Chắc chắn, dù thất bại thì Faraday cũng ko bị truy ra là chủ mưu vì Maelstrom đủ ngu ngốc để tự mình nhận nhiệm vụ chỉ qua hợp đồng miệng cùng sự tự tin của chúng.

Bất kì ai có não cũng biết thất bại của Faraday là hiển nhiên vì hắn đủ ngu ngốc đi thuê Maelstrom và sau đó thậm chí không cung cấp cho bọn chúng thông tin đầy đủ. Công việc thất bại bởi vì hắn dẫn tới danh tiếng của hắn rơi tọt xuống đáy và hắn biết điều đó. Và ở lần gặp lại này, tôi đưa cho hắn danh sách những thứ tôi cần, nó dài tới 3 trang giấy khiến mắt hắn cứ như kiểu sắp rơi ra tới nơi rồi, nhưng đành cắn răng chấp nhận. Dù sao thì ko có ai nhận nhiệm vụ này trừ tôi.

Mất một khoảng thời gian, nhưng tôi thấy cũng ko sao cả. Thời gian trôi đi, khiến mục tiêu giảm sự đề phòng xuống và lại dám đi ra ngoài lần nữa. Cuối cùng, khi hắn bỏ những trang thiết bị cuối cùng ào một trong những nhà kho của tôi ( không cái nào ở San Domingo, cho chắc ăn), tôi ra lệnh cho Barrett tăng cường thêm 2 con xe cùng 1 chiếc xe tải cho nhiệm vụ này.

2 tuần kể từ đó dùng để sửa chữa, độ xe lẫn tránh bị NCPD lùng ra. Ai điên lái xe bị báo mất cắp tung tăng ra ngoài đường hết.

Cuối cùng, sau 2 tuần, sự căng thẳng đã giảm bớt và những chiếc xe này đã an toàn để ra ngoài. Mẹ tôi thực sự khó chịu khi nhìn thấy tôi quyết làm vụ này. Bà ấy còn lườm Barret khiến cậu ta sợ xanh mặt. Rồi Barret nhìn qua tôi cầu cứu. Tôi ra lệnh cho câu ta đứng ngoài đợi.

Tôi hiểu tâm trạng lo lắng của mẹ. Tôi mới 20 và mẹ tôi còn đứng ở đây. Tuy nhiên nếu muốn làm được những việc trong danh sách thì tôi cần làm vụ này. Sasquatch bước tới lại gần tôi, đặt bàn tay to lớn của bà lên vai tôi.

" Được rồi. Con đã lớn, ta ko thể ngăn cản con được nữa. Hãy làm những gì con muốn làm, nhưng đừng có vượt quá giới hạn. Hãy biết khi nào nên lùi lại. Nếu cần, hãy gọi cho ta và ta sẽ tới giết sạch những kẻ dám cản đường con. Nhớ chưa?"

Lời động viên của phụ huynh đậm chất Animals, nhưng tôi quen rồi. Tôi ôm Sasquatch và ngả đầu vào vai bà ấy.

" Con nhớ, thưa mẹ."

" Vậy hãy cho thế giới biết những gì con làm được."

" Rõ, thưa mẹ."

Bạn đang đọc Cyberpunk: Edgerunners: Simba the Animal sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.