Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

lucy

Tiểu thuyết gốc · 1192 chữ

Nước róc rách chảy qua từ múi cơ trên người david rửa chôi đi máu và vết bẩn.

Mà phải công nhận cảm giác hộp sọ tiếp xũc với nước mát thật.

Từ vết thương sâu tận xương vì mạnh mẽ bóc thiết bị sinh học ra khỏi đầu bắt đầu nhúc nhíc lối liền tiện khôi phục ra những thiết bị thông tin cấy não mà sao chép của runner nữ maxtac, chỉnh sửa thành thông tin cũ của mình chủ yếu là tiền nhưng bất kể ai giơi cũng không thể tra được vào hệ thống của cậu được nữa vì tương tự cái Sandevistan nó được tính là một phân cơ thể cậu. Các bộ cơ chủ yếu thì vẫn có cấu tạo gần giống nhưng phần mềm thì khác phải thay đổi mới có thể như một bộ phận cơ thể, ngoài ra có toàn bộ thuộc tính của một cơ quan máu thịt như, hồi phục khi bị tổn thương, kích hoạt theo bản năng quan trọng là mạnh lên theo thời gian nhờ sử dụng hoặc tập luyện.

Đi ra khỏi phòng tăm David cậy một bình dinh đương tu một hơi hết sạch rồi lẵn ra giương ngủ.

{ Nhưng mỗi tội là lũ ăn năng lượng nhà giàu.}

Sáng ra mở mắt david mò vào nhà tắm đánh răng rửa mặt, rồi xúc miệng bằng một phần dịch dinh dưỡng. Tiếp tới việc quan trọng mò lên mạng tra về nhưng chuyến xe tàu đện từ med center và từ watson.

" Chắc là chuyến này rồi." nói xong cậu khoác lên chiếc áo vàng trắng khuôn mặt bốc hơi tren phủ, khi hơi tẳn đã có một chiếc mặt nạ một nửa bên đậm công nghệ đầy góc cạnh chủ đạo là xanh lá cây và đen bên còn lại là nhưng dường vân cuồng loạn không có quy tác chủ là đỏ đen, kết nối cả hai nửa là khoan miệng cười nhe răng ngoác đến gần hết mặt nạ, quả là như ác quỷ cười toàn hàm răng nhọn chỗ chật tự chỗ răng lại hỗn loạn.

nhảy từ trên cầu thang cầu thang đi xuống đã bị chặn bởi một đống rác. David chầm chậm đi thời gian còn nhiều không phải vội làm gì, khoảng trường đông đúc người người nói nhau và nhưng biển quảng cáo đủ mọi màu sắc. Một chiếc màn hình trung tâm phát ra một đoạn bản tin.

"chú ý người dân chú ý hôm qua có một cuồng nhân đã gây nổi loạn ở trường trung học arsaka đả thương một học sinh và gây thiệt hại lớn cho ncpd, chưa dừng lại hắn còn tiêu diệt một đội Max-tac và chạy trốn. Thông tin David martinez mười bảy tuổi từng là học sinh trung học Arasaka." đi cùng lời Ai nữ là hình ảnh hiện trường đại khái đã lược qua nhưng chỗ máu tanh từ David ẩu đả katsuo đên tàn sát ncpd và bón hành max tac hung tàn, cuối cùng là một bức chụp rõn bộ dáng ngay cả cái áo vàng đặc trưng.

những người ở quảng trưỡng vẫn thờ ơ lạnh lùng trước thông tin này nhưng David thì dừng hẳn lại coi, đều này khiến một sô kẻ cảm thấy đường này của bố mày cảm thấy khó chịu. Một thằng đang định lên to tiếng.

" này " một lời rồi cảm thấy như cái gì bóp cổ, nhìn lên bảng thông tin nhìn lại bóng lưng người trước mặt. Tốt nhất là nhậm mồn vào rời đĩ không cần não chạy xong chân đã hành động quay đầu là bờ một mạch phắn xa.

Coi thấy chán rồi David thu mắt về định tiếp tục đi thì thấy xung quanh có chút là lạ, cậu giờ như một cái đập ai đi đến đoạn này thấy một thằng nhóc khoác áo đội nhặt xác đứng bất động lù lù đều lựa chọn quay đầu. Người dân ở đây họ lạnh lùng với bản tin không có nghĩa là không quan thâm, thấy một thằng giống cuồng nhân đúng hay sai thôi thì né phát đã mạng quan trọng.

Một hồi đi đứng trước chỗ thu tiên lên tàu ban đầu cậu tính bật tàn hình qua nhưng không ngờ là. { quả nhiên có tiền là được, hệ thông không cần biết mày là ai.}

Vừa bước lên tàu hôm này vật may có lẽ đã hướng về cậu, David thấy một hình bóng quen thuộc da trắng môi đỏ, tóc bạch kinh mai trái dài đuôi điểm hồng áo quần. À thôi nói về màu và phong cánh đi đúng là tương lai có chút phiêu mát thực sự, cô gái ăn mặc với tông trắng đen làm chủ đậm chất neomilitarism tân quân phiệt rất uy nghiêm rất phiêu, rất bóng bảy rất mát à. Lại nhầm nhầm là sang trọng uy nghiêm và bóng nảy con mẹ mày bảy, nảy chứ nảy con c-c.

ừm thì cũng được vào ca..

Khụ xin lỗi quả ngoại hình này hút mắt quả líu lưỡi chính xác hơn là líu cả não.

Tập trung tinh thần lại tàu đã chạy Lucy có vẻ đã vào việc tay trái của mình. Mỗi lần cô lướt qua một người trùng hợp là lại có một cái chịp sinh học bắn ra từ cổ người đó, được Lucy tiện tay chụp lấy bỏ vào túi. Đang hành nghề hăng say khi đến một hành khách con chíp bắn ra David nhanh trong kích hoạt sandevistan bước tới nhìn cảnh này tên này mặc dù ngồi cúi đầu xuống nhưng nếu để ý kĩ dưới chân thằng này có nước dãi mà miệng hắn chảy ra, Cậu quay lại nhìn lucy {đúng là ai cũng dám cướp}. Một tay David nhấn vái chíp trở về khe thần kinh cũ của nó, một tay ôm lấy lucy vào góc tồi trước nhà vệ sinh.

Thời gian khôi phục Lucy một giây trược vẫn đang hành nghề một giây sau đa ở một nơi khác trong lồng ngực nam nhân, cô chỉ mất vài tích tắc từ ngỡ ngàng tỉnh lại đang định kích hoạt điện trong người mà cũng cô làm thật điện sèo sèo dật một lúc, lucy phát hiện kệ mình dật cỡ nào thì kẻ quấy rối mình vẫn không quan tâm mà cũng không hành động chỉ bất động. tò mò cô nhìn lên mặt David phát hiên có điểm lạ, qua lớp mặt nạ nam nhân này vẫn nhìn chằm chằm về một hướng.

Tò mò nhìn theo hướng mắt nam nhân cô thấy được một gã đà ông từ từ ngửng đầu dậy hai khóe miệng vẫn lưu nước dãi hai mắt vô hồn, Trái tim Lucy siết chặt là cuông nhân mình vừa tính chôm cuồng nhân.

Phải biết là người thường không để ý thì chôm họ không phát hiện nhưng cuông nhân cảm giác về các cyber trong cơ thể thăng cao chỉ mới hack vào họ đã biết rồi.

Bạn đang đọc CYBERPUNK: kim loại hay máu thịt sáng tác bởi hikoma2003
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hikoma2003
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.