Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm Mưu

Tiểu thuyết gốc · 2322 chữ

Chương 2: Âm mưu.

Không khí đang ngột ngạt, đè nén thì một loạt âm thanh chém giết từ phía xa vọng tới đã vô tình phá vỡ không khí này. Một đoàn gần năm trăm người mặc y phục màu xanh, bên trên có hoa văn Thanh Liên đang điên cuồng trùng kích vòng vây. Xông về phía hai mẹ con nàng đang đứng sát vách vực thẳm.

Đoàn người này mạnh mẽ trùng kích khiến kẻ địch không thể ngăn cản bước chân của họ. Bọn họ nhanh chóng xé mở vòng vây tiến đến bảo vệ Nàng và bé trai vào giữa.

- “Tiểu Thất, sao các ngươi lại tới đây?”. Nàng nhìn gã thủ lĩnh đám người hỏi, đám người toàn thân đẫm máu cho thấy đã trải vô vàn huyết chiến. Trong lòng dấy lên một cổ bất an mãnh liệt.

- “Tiểu thư, tộc trưởng nhận được tin tức liền mệnh lệnh thuộc hạ, Nhị Ca và Ngũ Ca dẫn Thanh Liên, Bạch Liên và Hồng Liên đội tới chi viện tiểu thư cùng tiểu thiếu gia”. Thất thống lĩnh quỳ một chân trên đất trả lời.

- “Tiểu Ngũ với Tiểu Nhị đâu?”.

- “Vừa ra khỏi tổ địa, chúng ta không biết Ngài đang ở đâu, cũng không liên lạc được với Ngài. Chúng ta đành phải chia quân làm ba đường để tìm kiếm. Nhị Ca và Ngũ Ca chắc cũng đang ở nơi nào đó tìm kiếm Ngài”.

- “Vậy làm sao người tìm được ta?”. Nàng lo lắng hỏi.

- “Thuộc hạ trên đường tìm kiếm Ngài, phát hiện rất nhiều kẻ giấu mặt đang tập hợp. Thuộc hạ bèn bám theo. Một thời gian phát hiện tiểu thư đang bị vây gần đây nên liền đem người đến ứng cứu”.

- “Thuộc hạ đến trể, để tiểu thư cùng công tử phải chịu khổ”.

- “Ngươi ngay lập tức liên lạc Tiểu Ngũ với Tiểu Nhị”. Nàng vội vàng nói.

Tiểu Thất lấy ra một đóa Thanh Liên, dùng bí pháp trong tộc liên lạc với hai vị đội trưởng khác.

- “Tiểu thư, không liên lạc được”. Tiểu Thất lo lắng hô lên.

- “Thật là cao minh, kẻ địch hẳng là kẻ hiểu rất rõ về Trương Gia. Lại còn tốn thời gian tỉ mỉ sắp đặt một ván cờ cao như vậy nhằm vào Trương Gia ta. Trương Gia ta lần này e rằng dữ nhiều lành ít, hy vọng tộc nhân không chịu quá nhiều tổn thất. Haizzz”. Sắc mặt nàng vô cùng âm trầm. Sát khí ẩn hiện quanh người. Bởi vì lúc này nàng biết được mẹ con nàng và cả Trương Gia đã rơi vào một âm mưu lớn. Tuy nàng tin tưởng thực lực gia tộc nhưng muốn hóa giải cũng không dễ dàng.

- “Tiểu Nhị và Tiểu Ngũ đang gặp nguy hiểm. Các ngươi mau chóng mở ra trận pháp, đột phá vòng vây tìm hai người bọn họ rồi cùng nhau trở về chi viện cho tổ địa”.

Nàng bình tĩnh dẫn động khí tức. Khí tức khổng lồ trong người Nàng lúc này lan tỏa ra khắp mọi nơi. Khiến đám người bao vây phải không ngừng lui lại.

- “haha, cuối cùng cũng đợi được các ngươi”.

- “Giờ muốn đi, không phải đã muộn rồi sao”.

- “Đi được sao?”.

Tiếng cười nói vang vọng khắp mọi nơi, liên tiếp các thế lực có người ẩn núp giờ đây đều xuất hiện. Hơn vạn người đã đem đường lui vây chặt như nêm cối.

- “Kết Thanh Liên Trận, ta mở đường, các ngươi theo sau. Dốc toàn lực đem tin tức truyền về Tổ địa”. Nàng nhìn hơn năm trăm tinh anh của gia tộc đang đứng ở đây. Nàng không biết có mấy người có thể sống sốt mà đem tin tức về hay không.

- “Toàn lực phá vòng vây, lên”. Nàng hét lớn một tiếng, dẫn đầu xông về phía trước, theo sau Trương gia tử đệ cũng mang theo khí thế quyết tử lao lên. Một phần thì bảo vệ tiểu thiếu gia.

Nàng lúc này hóa thân thành một vị nữ chiến tướng bất bại. Nàng điên cuồng công kích tất cả những kẻ chắn đường. Mỗi chiêu thức Nàng tung ra đều như là chiêu mạnh nhất, khiến kẻ địch chết như ngã rạ. Xung quanh Nàng khắp nơi đều là thi thể của kẻ địch.

Khí thế của Nàng áp đảo kẻ địch, làm tăng mạnh sĩ khí quân mình. Trương gia đệ tử như những kẻ điên, cũng theo Nàng điên cuồng công kích kẻ địch. Chiêu chiêu đều là dùng mạng đổi mạng. Chỉ chăm chăm công kích kẻ địch mà bỏ qua việc bảo vệ bản thân.

Nàng trở thành một đầu mũi khoan vô cùng sắc bén, đang không ngừng khoan lấy tường đồng vách sắt do kẻ địch tạo ra.

Đám người che mặt đang dàn trận bao vây thấy vậy liền bắt đầu chùn chân, sợ hãi mà tránh né. Bọn họ dù sao phần nhiều là những kẻ vì tiền mà làm việc nên việc đánh đổi mạng sống để hoàn thành nhiệm vụ là điều không thể. Bọn chúng ai nấy đều ôm lấy tâm lý ẩn nấp lực lượng muốn trở thảnh kẻ chiếm lợi cuối cùng.

Không dám dùng cứng đối cứng, chỉ dám tránh né mũi nhọn vào tìm kiếm cơ hội đánh lén. Khiến cho đám người Trương Gia nhanh chóng trùng kích sâu vào trong vòng vây.

Tuy trùng kích sâu vào trong vòng vây nhưng Trương Gia tử đệ cũng đã hy sinh khá nhiều, những người còn lại cũng toàn thân mang vết thương chồng chất.

Đến khi sắp chết, Trương Gia đệ tử lao vào đám đông tự bạo, khiến vòng vây lủng thủng nhiều chỗ, nhiều lần sắp phá vòng vây nhưng nhân số địch cũng càng lúc càng đông, liền bị cứng rắn ép trở lại. Nhưng sự điên cuồng của Nàng cùng tộc nhân đã khiến nhiều kẻ phải chùng chân, lui bước.

- “Mau chóng nới giãn vòng vây, đừng để bọn họ áp sát. Đừng chính diện đón đỡ công kích. Cố gắng tìm cách đánh lén quấy nhiễu. Không để bọn họ công phá vòng quay. Từ từ mài chết bọn họ”. Lam Tà lúc này lên tiếng điều chỉnh đội hình, trận pháp của Quỷ Ảnh Lâu.

Những kẻ khác thấy vậy cùng nhanh chóng biến trận, phối hợp với Quỷ Ảnh Lâu tạo thành vòng vây nhiều lớp, muốn vây chết Trương gia đệ tử.

- “Các ngươi nếu không muốn bắt Nàng, ta liền sẽ rút quân”. Thấy nhiều kẻ mang theo tâm lý đục nước béo cò, Lam Tà lại lên tiếng đe dọa.

- “Đặc biệt là các ngươi, các ngươi chẳng lẻ muốn khoanh tay làm ngư ông đắc lợi, không muốn bỏ công liền muốn thu thành quả. Nếu các ngươi còn không ra sức. Lão tử liền mặc kệ chuyện này. Lam Tà ta nói được làm được”. Lam Tà quay về phía đám người mặc đồ tím mà hét to.

- “Ngươi không thấy người của ta vì cản Nàng mà đã hy sinh rất nhiều sao. Ngươi còn dám nói chúng ta không xuất lực”. Thanh niên mặc đồ tím cũng tức giận phản bác.

- “Hừ, đừng có giỏ trò vặt hòng qua mặt chúng ta. Lực lượng các ngươi mạnh nhất, lại ít tổn thương lực lượng nồng cốt nhất. Đừng đem mấy kẻ vô dụng chết thay ra để lừa chúng ta như những kẻ đần”. Một tên tay cầm trường kiếm cũ kĩ lúc này cũng tức giận mắng.

- “Mọi người lên, cản lại Nàng”. Thấy tình cảnh không nằm trong khống chế. Thanh niên mặc đồ tím đành phải xuất ra bản lĩnh để giảm nộ khí của mọi người.

Chiến thuật của những kẻ vây giết này vô cùng hiệu quả, triển khai cũng rất kịp thời khiến thế công của Trương Gia cũng không thể như trước. Năng lượng trong thể nội của mọi người Trương Gia cũng giảm xuống nhanh chóng. Trương Gia gần như rơi vào một vũng bùn lầy, tiến thối đều khó khăn. Nhóm đệ tử Trương Gia gần như đã hết hy vọng.

Qua vài hiệp giao đấu. Trong mắt nàng bỗng hiện lên một tia sáng. Dường như nàng đã phát hiện ra điều gì đó. Sau đó Nàng liền hạ một lệnh cực kỳ khó hiểu.

- “Nghe lệnh, toàn lực tấn công đoàn người mặc đồ tím kia”.

Đang có hy vọng trùng kích được vòng vây lại đi bỏ ngang, quay sang tấn công một nhóm người mạnh nhất nơi đây. Mệnh lệnh của Nàng không chỉ các đệ tử Trương Gia bất ngờ mà ngay cả kẻ địch cũng giật mình, không hiểu thế nào.

Tuy mệnh lệnh này không khác nào tự tìm đường chết, khiến những nổ lực, những hy sinh nảy giờ đều thành công cốc. Nhưng các đệ tử chỉ thoáng chốc bất ngờ liền theo Nàng tấn công đám người mặc đồ tím.

- “Chết tiệt, mụ điên. Chẳng lẻ chúng ta đã bị bại lộ? Làm sao có thể?”.

Thanh niên mặc đồ tím lúc này cũng đã không còn giữ được nét bình tĩnh tự tin như trước nữa. Hắn bắt đầu lo lắng, bất an. Khiến hắn phải toàn lực ứng phó.

Qua nhiều đợt trùng kích, tộc nhân Trương gia tổn thương hơn nữa. Nhưng kẻ địch cũng tổn thương thảm trọng. Mấy vạn người cũng tổn thất hai thành. Đặc biệt là đám người mặc đồ tím, thực lực bọn hắn lúc đầu là kẻ mạnh nhất, có sức mạnh tuyệt đối. Nhưng hiện tại tuy vẫn còn rất mạnh nhưng đã không thể đem người khác không coi ra gì như trước kia nữa.

Kẻ địch không dám liều chết tương chiến một phần là bị kinh sợ trước uy thế thế Trương gia, nhưng phần nhiều chính là sợ bị đám người quan chiến kia sẽ thừa cơ tiêu diệt luôn cả bọn họ.

- “Các ngươi còn không qua giúp đỡ, muốn nhìn đến khi nào”. Thanh niên mặc đồ tím hao tổn nghiêm trọng, không kiềm được giận liền lớn tiếng chỉ trích ngược lại những kẻ khác.

- “Huynh đệ, các ngươi người đông thế mạnh mà ngay cả vài trăm người còn không ngăn được. Không phải là huynh đệ giả vờ dẫn dụ chúng ta tham chiến rồi quay mũi giáo sang chúng ta, định một mẻ hốt gọn luôn đấy chứ”. Lam Tà cười nói, trên mặt hắn tràn đầy vẻ đùa cợt, không hề có ý định giúp đỡ. Bọn họ, ai nấy đều muốn hao tổn thực lực của đám người mặc đồ tím này, tránh sau khi bắt được hai mẹ con kia lại bị kẻ khác đoạt lấy.

Thanh niên áo tím hiện đang rơi vào cảnh tiến thoát lưỡng nan, chiến tiếp sợ là tổn thất vô cùng thảm trọng, hơn nữa có khả năng đám người quan chiến kia sẽ tiện tay tiêu diệt luôn chính mình. Nhưng mà nếu không ngăn cản được đám người Trương gia này thì những bố trí bấy lâu nay của họ sẽ bị thất bại, tác hại vô cùng khó lường.

Đắn đo chốc lát, nhìn cảnh thuộc hạ bỏ mình trong tiếng bạo thể “ầm ầm” của trương gia. Hắn lớn tiếng quát:

- “Tất cả lui ra, rút”. Hắn quay đầu liền đi, cực kỳ dứt khoát.

- “Vị huynh đệ này, cần gì phải vậy chứ, huynh đệ của ngươi hy sinh nhiều như vậy mà giờ này rút đi có phải là đáng tiếc không?”. Một kẻ trong đám người phủ đầy Vân khí lúc này lên tiếng khuyên ngăn.

- “Đừng quên Trần Gia Tiểu Thiếu Gia này là mục đích chính của các ngươi. bỏ qua cơ hội này, các ngươi không còn cơ hội nào nữa đâu”. Một kẻ khác trong đoàn người được phủ đầy Vân khí sốt ruột lên tiếng. Rõ ràng bọn họ cũng không muốn nhiệm vụ thất bại.

- “Các ngươi là ai. Làm sao biết mục đích của chúng ta”. Thanh niên áo tím cảnh giác nhìn lại, giọng điệu đầy vẻ thận trọng.

Kẻ phủ đầy Vân khí vừa mới lên tiếng liền cảm giác không ổn, biết mình lỡ miệng liền không dám nói thêm nữa.

Kẻ đầu tiên khuyên ngăn thanh niên đồ tím cũng chính là kẻ cầm đầu trong nhóm người này. Lúc này, hắn liền thu hồi ánh mắt đầy sát khí nhìn tên thuộc hạ vừa mới lỡ miệng kia. Hắn quay sang nói với thanh niên đồ tím.

- “Ngươi cũng không cần biết chúng ta là ai. Chúng ta không ai biết ai đều không phải tốt hơn sao? Chúng ta có chung mục đích, là hợp tác có lợi nên phải hỗ trợ lẫn nhau mới đúng a”.

Thanh niên áo tím mặt nhăn nhó khó coi nhưng trong lòng thì tràn đầy ý cười. Hắn mở ra ván cược này, hắn cược các thế lực lớn ở đây không thể dễ dàng thả hai mẹ con này đi được. Và hắn đã cược thắng.

- “Các vị, quân ta đã tổn thất thảm trọng để ngăn cản Nàng ta một khoản thời gian, các vị chắc hẳn cũng đã khôi phục lại sức chiến đầu rồi chứ”. Tuy rất căm tức, nhưng thanh niên đồ tím hiểu được, ngay lúc này không thể quá gay gắt với các thế lực khác. Tránh xảy ra mâu thuẫn không đáng có, làm hỏng đại kế.

- “Huynh đệ yên tâm, chúng ta tuy rằng bất tài nhưng cũng đã có thể hồi phục chút sức chiến đấu”. Một kẻ lạ mặt liền nói.

- “Các huynh đệ. Lên”. Cả đám người hô hào tiến công đệ tử Trương Gia.

Bạn đang đọc Dạ Hành Lộ sáng tác bởi lnty26091996
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lnty26091996
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.