Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khu Rừng Kỳ Lạ

Tiểu thuyết gốc · 2241 chữ

Chương 38: Khu Rừng Kỳ Lạ

Sau khi phá vỡ vòng vây, Dạ Hành cùng Tiểu Hồ không ngừng tiến vào sâu trong Mai Lâm.

Dùng kinh nghiệm mà hắn học được tại Mai Hoa thôn và sự quen thuộc địa hình tại Mai Lâm. Dạ Hành luồn lách qua được các khu vực nguy hiểm, tìm ra một con đường đi an toàn.

Ban đầu, đám người này bị Dạ Hành tiêu diệt một số nên rất tức giận. Bọn chúng truy sát Dạ Hành gắt gao, hận không thể sớm ngày bắt được hắn.

Dạ Hành cũng dựa vào điểm này, nhiều lần dẫn bọn hắn đến nơi có yêu thú cấp hai, cấp ba. Khiến bọn chúng thiệt hại thảm trọng.

Sau một ngày, kẻ địch đã không còn khinh thường Dạ Hành như trước. Chúng cẩn trọng hơn, khôn khéo hơn, không còn liều mạng truy sát như trước nữa. Bọn hắn không dàn trải đội hình mà co cụm lại, tập hợp với nhau. Việc này khiến Dạ Hành không có cơ hội để tiêu diệt từng bộ phận như trước nữa nhưng cũng giúp hắn có thời gian để nghỉ ngơi nhiều hơn.

Bọn chúng cứ như là một cái đuôi đằng sau hắn, nó cứ mãi theo sau hắn.

“Bọn chúng không còn truy sát ồ ạt như trước nữa, mà chuyển qua bám đuôi”. Dạ Hành phát hiện kế hoạch của kẻ địch đã có sự thay đổi.

“Bọn chúng vì ta mà chết nhiều người như vậy, chắc chắn không thể cứ như thế mà bỏ qua. Thay đổi kế hoạch có lẻ sẽ có kẻ mạnh hơn sắp đến. Không được, ta phải nhanh chóng thoát khỏi chúng”. Dạ Hành thầm cảm giác không ổn, liền tăng tốc muốn cắt đứt cái đuôi khó chịu này.

Dạ Hành thử các biện pháp xóa bỏ dấu vết cùng tạo dấu vết giả khắp nơi. Nhưng kẻ địch có ưu thế hơn người, chẳng mấy chốc đã có thể tìm được đường đi của hắn.

“Kẻ địch nhất định có cao thủ truy tung dấu vết, bọn hắn còn có ưu thế về số lượng. Xóa dấu vết và tạo dấu vết giả đều dùng không được. Vậy, đành dùng đến cách cuối cùng này thôi”.

Càng vào trong càng có nhiều yêu thú cấp cao, mức độ nguy hiểm cũng sẽ tăng lên rất nhiều. Khả năng ẩn núp của hắn cũng khó mà qua mắt được yêu thú cấp cao. Nhưng hắn cũng không quá sợ hãi.

“Nếu như một mình ta thì ta chắc chắn không dám hành động lỗ mãng trong đây. Nhưng một đám người lại khác, ta có ưu thế về địa hình và khả năng ẩn nấp. Đặc biệt, ta chỉ có một mình. Kẻ địch đông người chắc chắn sẽ kéo sự chú ý của yêu thú thay cho ta. Hơn nữa, nếu như ta lỡ may bị yêu thú cấp cao phát hiện cũng có cơ hội chạy trốn”. Dạ Hành nghỉ ngơi và tiến hành phân tích tình thế hiện tại.

“Tiểu Hồ, lần này phải dựa vào ngươi rồi”. Dạ Hành nói với Tiểu Hồ.

Tiểu Hồ không chần chừ mà tiến lên mở phía trước mở đường.

Tiểu Hồ tuy là một con dã thú nhưng bản thân nó lại không hề có bất cứ khí tức nào. Nó gần như có thể tàng hình trong cảm ứng của tất cả mọi sinh vật.

Tiểu Hồ trời sinh lại có thể nhạy cảm với các loại khí tức khác nhau. Cho nên nó luôn có thể sớm phát hiện và tránh né nguy hiểm.

Đây là lý do Dạ Hành tự tin trong việc lẩn trốn trong rừng rậm.

Dạ Hành liền dùng Liễm Khí Đan thu liễm khí tức trong vòng ba canh giờ, và mở ra một bình Hoàng Điệp Đan Hương treo bên hông. Hắn theo sau Tiểu Hồ, bắt đầu tăng nhanh tốc độ gấp mấy lần.

“Sư huynh, mục tiêu đang nhanh chóng thoát khỏi phạm vi giám sát của chúng ta”. Một kẻ giám sát trở về bao cáo.

“Hắn đang muốn dùng tốc độ để cắt đuôi chúng ta”.

“Hắn điên rồi ư, hắn không sợ yêu thú công kích sao”.

“Sư huynh, bây giờ chúng ta phải làm sao”.

Một đám người dồn dập hỏi.

“Sư phụ đã căn dặn, không thể để mất dấu hắn. Nếu nhiệm vụ hôm nay thất bại, e rằng tương lai sau này của chúng ta tại tông môn sẽ rất khó sống”.

“Bên trong quá nguy hiểm”. Một vị sư đệ khác nói.

“Lần theo dấu vết hắn để lại, nơi hắn đi qua, chắc chắn sẽ không quá nguy hiểm”.

“Vâng”.

Một đám người lần theo dấu vết của Dạ Hành, tiếp tục truy tung. Nhưng cho dù bọn hắn đã tăng tốc tiến lên nhưng cũng cách Dạ Hành càng ngày càng xa.

Còn có một lần, vì cách Dạ Hành quá xa, bọn chúng muốn rút ngắn khoảng cách đã mạo hiểm tăng tốc độ lên tối đa. Kết quả bị một con yêu thú cấp ba phát hiện truy sát một đoạn dài, chết mất một đám người mới may mắn chạy thoát.

Đến nữa ngày sau, một đám đệ tử Đại Hà phái đã không thấy dấu vết của Dạ Hành đâu nữa.

“Sư huynh, nơi đây yêu thú hoạt động quá nhiều, chúng ta đã hết Liễm Khí Dịch, không thể truy tung nữa”. Một tên đệ tử cai quản tài nguyên trong đội nói.

“Đáng chết, chúng ta tốn nhiều công sức, chết nhiều huynh đệ như vậy lại không thể truy tung một tên đệ tử Luyện Huyết Kỳ của Vân Sương phái”. Đội trưởng của nhóm người này tức giận đến mức thổ huyết.

“Hắn thật sự rất lợi hại”.

“Nghe nói, hắn chỉ là một đên đệ tử ngoại môn”.

“Chẳng lẻ đệ tử của Vân Sương phái ai nấy đều lợi hại như vậy sao?”.

“Không, ta đã từng giao đấu với những tên đệ tử khác của Vân Sương phái, bọn họ cũng chỉ mạnh hơn chúng ta một chút mà thôi”.

“Mẹ nó, hắn sao có thể là đệ tử ngoại môn. Ngay cả các đệ tử tinh anh của chúng ta cũng chưa chắc mạnh như hắn. Chắc chắn là có kẻ cố ý tung sai tin tức, muốn lùa gạt chúng ta đi chịu chết.

Trở về, chúng ta muốn gặp Trưởng lão đòi cái công đạo”.

Một đám người toàn thân mệt mỏi rã rời đang chậm rãi ẩn nấp lui ra khỏi Mai Lâm.

Bên này, Dạ Hành sau khi đã xác định kẻ địch không tiếp tục đuổi theo nữa liền tìm đến một suối nước nghỉ ngơi.

“May mắn Hoàng Điệp Đan Hương của Trưởng thôn có hiệu quả. Ta mấy lần bị yêu thú cấp cao phát hiện nhưng nhờ có đan hương này mà bọn chúng không công kích ta”. Dạ Hành thầm cảm giác may mắn.

Dạ Hành lấy bản đồ ra để xác định vị trí hiện tại của bản thân.

“Đã cắt đuôi được kẻ địch lần này, nhưng kẻ địch đang tới chắc chắn lợi hại hơn. Ta cần phải lợi dụng thời gian này để sớm đến nơi có Tịnh Linh Thảo để chuẩn bị kỹ càng”. Dạ Hành thầm nghĩ.

Dạ Hành dựa theo bản đồ trên tay, hắn một mạch thông qua rất nhiều đồi núi, thác nước hiểm trở.

Trên đường đi, Dạ Hành chỉ chăm chăm ti về phía trước, không hề tốn thời gian vào việc xóa đi dấu vết của mình.

Ba ngày sau, hắn rốt cuộc cũng đến nơi được đánh dấu trong bản đồ. Đây là một mảnh rừng rậm nguyên sơ, yên bình.

Vừa đến nơi, hắn đã cảm nhận được một luồng linh khí nồng đậm mà tinh thuần. Hắn càng tiến sâu vào càng ít thấy dấu vết đánh chiến đấu. Dường như trong đây rất ít xảy ra xung đột.

Hắn phát hiện bên trong có vô số chủng loài sinh sống san sát bên cạnh nhau, ngay cả những loài là thiên địch của nhau cũng không hề có bất cứ ý định tấn công nhau nào. Các loài cấp bậc khác nhau sinh sống lộn xộn, không hề phân chia lãnh thổ, thứ tự nào cả.

Dạ Hành quan sát càng lâu, hắn càng cảm thấy kỳ quái. Tất cả sinh vật trong đây chung sống hòa bình với nhau một cách kỳ lạ. Tạo cho hắn cảm giác: Dường như chúng đều cùng là một loài.

Sinh vật trong đây thấp nhất có dã thú, cao cấp thì có cả yêu thú cấp chín. Thậm chí hắn nghĩ rằng, chắc chắn có yêu thú cấp cao hơn.

Hắn chỉ dám luẩn quẩn phần rìa để thu thập một ít Tinh Linh Thảo, không dám vào sâu bên trong.

Tịnh Linh Thảo nơi đây phải nói là quá nhiều, hắn cũng không cần phải vào quá sâu làm gì.

Dạ Hành cẩn thận thu thập linh thảo, cũng cố gắng tránh né các yêu thú bên trong. Hắn không dám vào sâu bên trong nhưng hắn cũng rất tò mò. Hắn đi xung quanh, vừa hái linh thảo vừa tìm hiểu thêm tình hình nơi này.

Trong một lần sơ xuất, hắn bị một con yêu thú cấp một là Thổ Hành Thử phát hiện. Hắn có chút hoảng hốt, căng thẳng. Hắn không dám làm bừa, không dám bỏ chạy, hắn chỉ biết đứng im bất động nhìn Thổ Hành Thử một hồi lâu. Cả người hắn căng cứng, mồ hồi đã ướt lưng từ lâu. Trán hắn cũng đã đọng thành một hàng nước lăn xuống trên má.

Tiểu Hồ không cảm giác được khí tức nguy hiểm, nhưng nó cảm giác được Dạ Hành đang vô cùng căng thẳng. Nó cũng học theo Dạ Hành đứng yên bất động. Nhưng nó lại hiếu kỳ nhìn ngắm con Thổ Hành Thử kia.

Hắn cho rằng lần này bản thân quá lỗ mãng, chắc hẳn là sẽ tiêu đời. Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, một khi con Thổ Hành Thử này kêu lên, hắn sẽ bất chấp tất cả mà lao ra bên ngoài. Bởi vì hắn biết, một khi hắn bị chú ý, hắn sẽ ngay lập tức rơi vào hoàn cảnh thập tử vô sinh.

Nhưng hắn không ngờ rằng con yêu thú này chỉ nhìn hắn một lát liền không để ý đến hắn nữa. Nó không có la lớn, cũng không có ý định chạy đi. Nó vẫn tiếp tục đào hang như cũ.

Việc này khiến hắn chết lặng một thời gian. Hắn cảm giác vô cùng may mắn khi nhặt được một mạng trở về.

Sau khi hái đủ lượng linh thảo cần thiết, hắn liền trốn ra khỏi khu vực này. Hắn cũng không trở về bằng đường cũ mà lựa chọn một con đường khác.

Dạ Hành sau khi cảm giác không còn nguy hiểm. Hắn bắt đầu phân tích tình cảnh của bản thân lúc vừa rồi.

“Chưa tiến vào khu vực trung tâm mà đã có nhiều yêu thú cấp tám, cấp chín như vậy. Bên trong chắc chắn có tồn tại đáng sợ. Đây rốt cuộc là nơi nào? Sao ta lại dám tiến đến nơi đây?”. Dạ Hành nghĩ lại vẫn còn cảm thấy sợ hãi.

“Trước khi tới ta đã hỏi thăm rất kỹ a. Bọn họ chỉ nói cho ta biết nơi này có Tịnh Linh Thảo, cũng nói có chút yêu thú cấp thấp hoạt động. Không ai nói cho ta tình trạng nơi này.

Chẳng lẻ ngay cả bọn họ cũng không biết được tình trạng bên trong? Nhưng mà một nơi đáng sợ như vậy lại không bị các đại môn phái phát hiện? Không được, lúc trở về ta phải hỏi thăm Đại trưởng lão mới được.

May mắn là đa số bọn chúng đều ở trong trạng thái ngủ say, cấp bậc càng cao thì càng có nhiều yêu thú ngủ say. Hoạt động mạnh nhất cũng chỉ là một đám yêu thú cấp thấp. Nhưng chúng phát hiện ta cũng chỉ nhìn một chút rồi thôi. Không hề có bất cứ hành động nào khác.

Quái lạ, đây là tại sao?”.

Dạ Hành trong lòng có muôn vàn câu hỏi.

“Trên đường đi ta còn cố gắng để lại dấu vết, muốn dẫn dụ bọn chúng giúp ta tiêu diệt yêu thú để ta có thể thuận lợi thu lấy linh thảo. Nào ngờ. haizz.

Lần này cũng xem như trong cái rủi có cái may, cũng đã thu thập được linh thảo và linh huyết cần thiết. Ta phải mau chóng trở về môn phái thôi. Hy vọng môn phái không xảy ra đại sự”.

Ghi chú:

Liễm Khí Đam giúp người dùng thu liễm khí tức của bản thân.

Hoàng Điệp Đan Hương là một mùi hương luyện chế phỏng theo hương khí của Hoàng Điệp. Hoàng Điệp là yêu thú cấp một, nó là một loài không có bất kỳ sức tấn công nào, lại được các yêu thú yêu thích. Mùi hương trên người nó giúp các yêu thú thả lỏng tâm thần và rơi vào trạng thái vô niệm.

Bạn đang đọc Dạ Hành Lộ sáng tác bởi lnty26091996
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lnty26091996
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.