Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đón Năm Mới Tại Ngôi Nhà Mới

Tiểu thuyết gốc · 2347 chữ

Chương 8: Đón Năm Mới Tại Ngôi Nhà Mới.

Thời gian quý giá thì thường trôi qua rất nhanh, mới đó mà hắn đã cùng mẹ sống một cuộc sống bình yên tại Mai Hoa thôn được bốn năm.

Khoảng thời gian này đã giúp cho Như Nguyệt bớt đi phần nào buồn phiền. Nàng cũng đã ít ngẩn người một mình và cũng ít khi đâm chiêu lại rất nhiều. Dường như Nàng đã trút bỏ được gánh nặng trên người, cả người trở nên nhẹ nhỏm hơn rất nhiều. Thiên Phúc cũng đã cười nhiều hơn, trở nên vui vẻ hơn và tận hưởng những thứ mà tại lứa tuổi này nên có.

Hai mẹ con Thiên Phúc đã thực sự hòa nhập vào cuộc sống của mọi người tại đây. Thực sự trở thành một thôn dân, trở thành một phần của Mai Hoa thôn.

……………..

Đông sắp đi, Xuân sắp đến cũng là lúc cả thôn tấp bật chuẩn bị để đón năm mới.

Đội trưởng đội săn là Mai Lam Hải dẫn đoàn săn và một nhóm thanh niên sẽ tiến vào rừng sâu đi săn.

Trưởng thôn dẫn một đám người khác thì vào rừng thu hoạch thảo dược, chế thuốc.

Một nhóm người khác thì ra ngoài thu nhặt cây khô để làm củi dự phòng.

Một đoàn người khác thì theo Lôi lão đến thành Mai Lâm. Mỗi năm chỉ có vào cuối năm, chuẩn bị sang năm mới thì Lôi lão mới dẫn thôn dân đến thành này một lần để trao đổi, mua sắm các vật cần thiết và đặc biệt đây là dịp để những người chưa có cơ hội ra thế giới bên ngoài được thỏa thích tham quan. Nên trong đoàn đa số đều là phụ nữ trẻ và con nít. Trong số những người đi xem náo nhiệt lần này cũng có Thiên Phúc cùng mẹ hắn.

Chỉ có số ít người lớn tuổi đi theo truyền lại kinh nghiệm cho đám người trẻ tuổi. Ngoài ra, còn có một đội trai tráng đi theo bảo vệ và chịu trách nhiệm khuân vác.

Cả đoàn người theo Lôi lão tiến về phía ngoài rừng rậm. Mai Hoa thôn là thôn trang gần như sống sâu nhất trong Mai Lâm . Đoàn người đi miệt mài cả ngày dài, chỉ nghỉ ngơi mỗi khi đêm tối đến. Đi gần mười ngày đường, chạy qua cả vạn dặm đường, qua thật nhiều thôn làng cư ngụ tại vùng ngoại vi Mai Lâm, xe ngựa mới chở đoàn người đến được thành Mai Lâm.

………..

Thành Mai Lâm là thành trì lớn nhất và gần nhất trong vòng ngàn dặm quanh đây. Cũng là nơi trung chuyển, trao đổi vật phẩm chính của cư dân Mai Lâm với bên ngoài.

Đặc biệt vào dịp cuối năm, các thôn trấn xung quanh đều đổ về đây để trao đổi vật phẩm, khiến nơi đây vô cùng náo nhiệt.

Chính vì vậy, nơi đây cũng có lực lượng quân đội mạnh mẽ bảo vệ và được canh giữ vô cùng chặt chẽ.

Thành chủ thành Mai Lâm chính là Lưu Tôn Đạt, là một vị tướng quân phụ trách giải quyết thổ phỉ ngoại vi rừng Mai Lâm. Sau này trở thành thành chủ cai quản nơi này. Thành Mai Lâm dưới sự cai quản của ông ấy cũng ngày một trở nên có pháp tắc hơn, yên ổn hơn và ngày càng phát triển trở thành một thành trì lớn như hôm nay.

Đoàn xe vừa đến cổng thành liền thấy được rất đông thủ vệ quân dàn trận địa. Thủ vệ quân chỉ có nhiệm vụ bảo vệ cổng thành, phòng trường hợp có kẻ quấy phá.

Muốn vào thành không cần chứng minh thân phận. Chỉ cần tuân thủ quy tắc trong thành liền tốt.

Trong thành không cho phép cố ý gây sự, đặc biệt là không được xảy ra án mạng. Khi có kẻ cố ý vi phạm, trấn vệ quân sẽ dùng vũ lực trấn áp.

…………..

Lôi lão dẫn mọi người đi đến những cửa hàng lớn để bán đi Linh cốc dư thừa của thôn, các vật phẩm lấy được trên mình các động vật săn được, các loại thảo dược,… Lôi lão là khách hàng quen thuộc ở nơi đây nên mọi việc đều được xảy ra suôn sẻ, nhanh chóng.

Những món đồ mà bọn họ mang đến đều là những thứ thiết yếu nên bán được giá khá tốt. Đặc biệt là Linh cốc, bên trong tuy chứa linh khí không nhiều nhưng trong hoàn cảnh linh khí thiếu thốn như hiện tại thì Linh cốc lại trở thành nơi bổ sung linh khí chính cho hầu hết mọi người.

Thôn dân được Lôi lão dẫn đi tham quan khắp nơi trong thành. Bọn họ được mua sắm, chơi đùa thỏa thích.

Trong vòng một ngày, số tiền bán vật phẩm kia đã gần như tiêu sạch. Mọi người mang về các loại vải vóc đủ màu sắc, các loại hạt giống linh cốc mới mà thôn chưa có, một ít nguyên liệu rèn đúc, một số thảo dược thôn đang cần, các loại gia vị và một đống đồ linh tinh khác để trở về trang hoàng nhà cửa đón năm mới.

Nghỉ ngơi hai ngày trong thành, đoàn người bắt đầu trở về thôn. Bọn họ mua rất nhiều đồ nhưng đều được Lôi lão cất giữ khiến cho lúc đoàn xe đi và lúc về không khác gì nhau.

Chỉ là trên mặt mọi người đều vui vẻ kể về trải nghiệm của mình mấy ngày qua. Háo hức trở về làm thế nào để khiến cho nhà mình trở thành nhà đẹp nhất thôn. Khiến cho đoàn xe trở nên nhộn nhịp, cười đùa không ngừng.

Khi đoàn xe trở về thôn cũng là lúc mọi người ra ngoài đều trở về.

Năm nay thu hoạch của mọi người đều rất tốt. Đoàn thợ săn mang về rất nhiều thú rừng, thảo dược vô cùng phong phú được Trưởng thôn đem về. Lôi lão cũng đem về vô số thứ tốt.

Mọi người cũng nhanh chóng bắt tay vào chuẩn bị mọi việc.

Thợ rèn thì cả ngày xách búa gõ “leng keng” trong bếp lò. Đang cố gắng rèn ra thật nhiều dụng cụ mới cho mọi người.

Thợ Mộc thì đang chăm chú đục đẽo từng chút một, tạo ra đủ các loại đồ gỗ mới. Trong nhà đã chất đầy các cánh cửa, bàn, ghế mới.

Phụ nữ trong thôn cũng chăm chỉ may quần áo mới, làm bánh, chuẩn bị thật nhiều món ngon.

Mọi người sữa sang lại nhà cửa, dọn dẹp gọn gàng lại mọi thứ và thanh tẩy bụi bẩn khiến ngôi nhà lại trở nên như mới.

Khắp mọi ngóc ngách trong ngoài thôn đều có người đang dọn dẹp, sữa chữa. Mọi người tuy bận bịu, mệt nhọc cả ngày nhưng trên mặt luôn hiện lên niềm hạnh phúc, vui sướng.

Mọi người còn sửa sang lại mộ phần của người thân, cúng viếng một ít trái cay, món ăn dân dã để tỏ lòng biết ơn đến người đã khuất.

………………

Đông đi Xuân cuối cùng cũng đến. Hơn một tháng thời gian chuẩn bị, cuối cùng mọi việc cũng đã hoàn tất.

Đêm cuối cùng của năm cũ, mọi người trong nhà sẽ ngồi lại với nhau ăn một bữa cơm đoàn viên. Nói cho nhau nghe những điều đã trải qua trong năm.

Mặt trời chưa kịp ló dạng, ánh hừng đông vừa mới le lói cuối chân trời. Mọi người, mọi nhà đều đã thức giấc. Ai nấy đều háo hức chờ đợi ngày mới bắt đầu.

Không khí tươi mát của đầu xuân mang theo nguồn sinh lực dồi dào đang không ngừng ùa về, khiến con người ta tràn đầy sức sống, dường như cơ thể có được vô tận năng lượng.

Từng tia nắng ấm áp đang không ngừng len lỏi qua từng ngọn cây, tán lá. Nó chiếu sáng bầu trời đêm tối, nó xua tan đi sự lạnh lẽo của mùa đông giá buốc.

Không chỉ con người, các sinh vật hầu như đều cảm nhận được luồng sinh lực mới này mà bắt đầu chuyển mình.

Cây cỏ rủ bỏ lớp đông cứng trên thân mà vươn mình ra đón ánh nắng, cây khô đang không ngừng nảy mầm, bắt đầu sự sống mới.

Các động vật đã bắt đầu kết thúc thời kỳ ngủ đông, ra ngoài hoạt động, kiếm ăn. Bắt đầu một chu kỳ mới.

Mai Hoa thôn cũng rủ bỏ lớp áo cũ kĩ thường ngày mà khoác lên mình một bộ Hoàng bào được dệt bằng vô vàn bông hoa của mai.

Cái cổng đá lâu năm cũng được sửa chữa, trang hoàng lại. Tuy vẫn còn dấu ấn khắc sau của năm tháng nhưng cũng đã có nhiều điểm mới mẻ.

Trước cổng có hai cây Mai cổ thụ, nó cao lớn, nó che phủ cả một vùng đầu thôn. Nó chính là sinh vật cổ lão nhất trong thôn. Nó đồng hành cùng Mai Hoa thôn kể từ thuở sơ khai. Nó chứng kiến mọi sự biến đổi tại nơi này. Nó cũng là nơi lưu giữ nhưng ước muốn của các đời cư dân nơi này. Nó cũng như bức tượng to lớn bên trong Phượng Miếu, đều là các vị thần trong lòng người dân Mai Hoa thôn.

Cũng như trước cổng thôn, các ngôi nhà trong Mai Hoa thôn đều có hai cây Mai trước cổng.

Từ cổng đá đầu thôn, men theo hai bên con đường đá đến từng căn nhà trong thôn. Một màu vàng rợp trời phủ đầy không gian.

Câu đối đỏ hai bên cánh cửa mới. Tiếng pháo “tạch tạch tạch” nổ vang trời. Khói bóc lên nghi ngút, trắng xóa cả một phương trời.

Người người chưng diện những bộ quần áo mới. Đặc biệt đám nhóc, đi khoe khắp nơi với bạn, tranh nhau đồ của mình đẹp nhất.

……………….

Ngày đầu tiên của mùa Xuân cũng là ngày bắt đầu lễ hội lớn nhất trong năm của Mai Hoa thôn. Ngày hôm nay là ngày mà để mọi người trong thôn tổ chức lễ hội, tiễn biệt năm cũ và cầu mong năm mới tốt đẹp hơn.

Ngày này cũng là ngày mà Mai Hoa thôn bái tế Phượng Miếu, để bày tỏ sự biết ơn của thôn dân đến Phượng Thần và cầu mong Phượng Thần tiếp tục bảo về thôn dân trong tương lai.

Dưới sự chỉ đạo của Trưởng thôn. Lúc bầu trời vừa sáng, mọi người cùng nhau đến cổng thôn bái tế và cầu nguyện những điều tốt lành trước hai cây Mai cố thụ. Sau đó, mọi người theo Trưởng thôn đến bái tế, cầu nguyện trước Phượng Miếu.

Dân làng dâng lên các loại bánh, trái cây và thật nhiều các món ăn được làm từ thịt thú rừng. Trong đó, có hai loại bánh không thể thiếu được làm từ các loại linh cốc mà mọi người đang trồng. Một loại bánh có hình dáng vuông vức, bên trong là thịt mỡ và đậu xanh, bên ngoài là những hạt nếp chắc mẩy được gói bằng lá dong và luộc chín. Còn một loại bánh hình tròn, trắng muốt được làm từ nếp nhuyễn, dẽo và thơm. Bên ngoài được gói bằng lá chuối tươi xanh.

Các đứa trẻ năm nay vừa đạt mười hai đều được tiến vào Phượng Miếu để nhận chúc phúc của Phượng Thần. Đây là nghi thức trưởng thành đầu tiên mà thôn dân phải trải qua.

Trong Phượng Miếu, bên cạnh bức tượng Phượng Hoàng có một bàn đá lớn để mâm đồ cúng. Chính giữa là một cái bát bằng đá.

Những người tiến vào Phượng Miếu đều phải thành tâm lễ bái trước tượng Phượng Thần. Sau đó nhỏ máu của mình vào một ly rượu dâng lên Phượng Thần. Đợi đến khi bên trong ly rượu còn lại một giọt máu thì đó chính là phần thưởng mà Phượng Thần ban cho. Mỗi người chỉ có một cơ hội nhận được đặc ân của Phượng Thần.

Huyết dịch này giúp cho thôn dân có sức khỏe cường tráng, sức lực dồi dào. Đây chính là lý do các thôn dân đều có sức lực rất lớn, có thể dễ dàng chịu được điều kiện khắc nghiệt nơi đây.

Bên ngoài, mọi người khiên tới một cái trống đồng đặt giữa sân. Trống đồng này cao bằng một nữa người trưởng thành, giữa thân được bóp nhỏ lại. Trên mặt trống có khắc họa vô số hoa văn. Chính giữa trung tâm là một ngôi sao mười bốn cánh, tiếp đến bên ngoài là các hình trong đồng tâm, mỗi vòng tròn sẽ chứa các họa tiết khác nhau thể hiện được đời sống sinh hoạt và thế giới quan của thời đại tiên tổ. Hình ảnh của phượng tộc cũng được đơn giản hóa và khắc trên mặt trống.

Khi đám trẻ vào miếu làm lễ, Trưởng thôn bên ngoài sẽ bắt đầu đánh trống giống như nghi thức kêu gọi Phượng Thần.

Buổi lễ kết thúc cũng chính là lúc trời đã chập tối. Mọi người cùng nhau ăn uống, nhảy múa, ca hát xung quanh ngọn lửa lớn đến tận đêm khuya.

Huyết dịch được Phượng Thần ban cho cũng không biểu hiện rõ ràng ngay lập tức mà phải trải qua thời gian dài mới cho thấy tác dụng kỳ diệu của nó.

Sau lễ hội, đội săn sẽ dẫn theo những đứa trẻ vừa mới được Phượng Thần chúc phúc vào rừng săn bắn. Đây là cách giúp cho việc tiêu hóa huyết dịch trở nên dễ dàng, nhanh chóng hơn. Cũng là lúc bắt đầu bồi dưỡng, truyền dạy thế hệ kế tiếp của thôn.

Bạn đang đọc Dạ Hành Lộ sáng tác bởi lnty26091996
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lnty26091996
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.