Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khiêu khích

Tiểu thuyết gốc · 1816 chữ

(Có nội dung 18+)

Nói xong, Lam Bảo nhấp hông...

Phập!

"Aaaaa... Đau quá Huhu... Ta ghét ngươi huhu!" Nam Cung Tịch Nghi đau đớn khóc lên, tay nàng đấm liên tục vào ngực hắn.

Sau khi để nàng đánh mệt thì đã được một lúc, Lam Bảo nói nhỏ:

"Đừng khóc, ta sẽ chịu trách nhiệm."

'Hức hức..."

Rồi hắn nhấp từ từ...

Phập... Phập... Phập...

"Ưm... A... A..." Nam Cung Tịch Nghi rên rỉ theo từng đợt nhấp, ánh mắt vừa yêu vừa hận nhìn Lam Bảo. Yêu vì nàng có tình cảm với hắn, hận vì hắn cướp lấy lần đầu của nàng khi chưa được nàng cho phép.

"Xin lỗi nàng nhưng ta không kiềm chế được!"

"Ta ghét ngươi nhiều lắm..."

Phập phập phập phập phập phập...

Lam Bảo tăng tốc độ khiến nàng rên rỉ thất thanh...

Phập phập phập phập phập phập...

"Ưm ưm a... Sướng, ta ghét ngươi, tên bại hoại biến thái!" Nam Cung Tịch Nghi vừa rên vừa nguyền rủa Lam Bảo.

"Ặc."

...

Phập phập phập phập phập phập...

"Ưm ưm ưm a a...!"

Lam Bảo dần hóa thành con thú dữ chinh phục nàng khiến nàng không thể nói gì được, chỉ rên từng đợt sung sướng...

...

Sau vài nghìn cú nhấp, âm đạo của Nam Cung Tịch Nghi bắt đầu co giật...

"Ưhm..."

Lam Bảo biết nàng đã tới đỉnh thì thả lòng toàn thân bắn mạnh những sinh mệnh bé nhỏ vào tử cung nàng...

"Ưhmm... Nóng quá...!" Nam Cung Tịch Nghi vô thức lên tiếng.

Lam Bảo nhẹ nhàng tách côn thịt khỏi âm hộ của nàng ra mà thở dài thoả mãn, còn Nam Cung Tịch Nghi nằm 1 góc uỷ khuất vì bị hiếp dâm 1 cách nhẹ nhàng.

Hắn sau khi qua cơn thèm muốn liền chuyển qua hối hận khi nhìn Nam Cung Tịch Nghi đang nằm co ro 1 góc ôm đầu gối, mắt ứa nước vì đau.

Lam Bảo tiến lại gần nhỏ nhẹ nói:

"Này..."

Chát!

Nàng quay lại tát hắn 1 cái rồi quay đi, Lam Bảo nhìn thấy nàng nước mắt lưng tròng khi quay lại.

"Vừa lòng ngươi chưa."

"Ta xin lỗi!"

Nam Cung Tịch Nghi uỷ khuất quay lại nói:

"Ngươi làm vậy với ta thì xin lỗi là xong à?"

Chát chát chát!

Nàng lại tát thêm ba cái vào mặt hắn rồi cúi mặt xuống.

"Sao ngươi không tránh?"

Lam Bảo liền ôm nàng vào trong lòng trầm thấp đáp:

"Ta yêu nàng, nàng đánh chết ta cũng được!"

Nam Cung Tịch Nghi nghe hắn nói vậy trong lòng mềm nhũn, nhìn vào gương mặt chân thành và quyết tâm của hắn khiến nàng như bị hoà tan.

"Ngươi... Ngươi phải chịu trách nhiệm với ta!"

Lam Bảo nghe vậy thì vui vẻ giật đầu.

"Thôi mặc lại y phục đi, ta ra ngoài trước!" Lam Bảo nhắc nhở rồi mặc y phục đi ra ngoài.

"Ừm."

...

Sau một lúc thì nàng mặc lại y phục rồi đi ra ngoài và bất ngờ khi thấy thanh niên đứng trước đợi nàng.

Áo bào trắng, mặt nạ có sừng trắng quen thuộc và đôi mắt sáng giống như sao trời.

"Ẩn Diện Bạch Quỷ?" Nam Cung Tịch Nghi lẩm bẩm rồi nhìn vào mái tóc ngắn của hắn rồi nhận ra:

"Ngươi có bộ đồ hoá trang giống thật ha? Làm ta suýt nhầm luôn!" Nhưng rất nhanh nàng sững sờ lại.

Vì Lam Bảo búng tay ra 1 ngọn lửa tuyệt đẹp, nhưng trên tất cả 4 Đại Lục này ai cũng biết là Lam Bảo sở hữu dị hoả giống với Thuỷ Hoả Nữ Vương nhất.

"Đây nữa nè." Lam Báo lại búng tay lấy ra 1 tia Bạch Kim Đế Lôi nhét vào 1 viên ngọc trong suốt rồi phong ấn lại đưa cho nàng.

Nam Cung Tịch Nghi hai tay run run nhận lấy viên ngọc có 1 tia Bạch Kim Đế Lôi đang bị phong ấn lại.

"Là ngươi thật sao? Không phải ngươi bị mất tích rồi à?"

"Đúng vậy, không phải ta bị mất tích mà là bị bắt cóc cùng với Dương Ưng, Bạc Minh và Hồ Nghiên!"

"Bạc Minh? Là ai?" Nam Cung Tịch Nghi ngây thơ hỏi.

"Là Cuồng Băng Bạch Hổ."

"Ra tên hắn là vậy, kể tiếp đi!"

"...Rồi ta phát hiện mình bị bắt đem đi thí nghiệm nhưng ta đã phát hiện ra và nhanh chóng đưa cả ba ra ngoài!"

"Bên ngoài là địa bàn của Siêu Việt Cửu Bậc... à không, phải là Thập Bậc Thế Lực từ thời Thái Cổ - Hắc Phượng Thánh Địa!"

"Hắc Phượng Thánh Địa? Chưa nghe qua!" Nam Cung Tịch Nghi lắc đầu.

"Đương nhiên rồi, ngay cả Đa Đồ Hội với tình báo trải khắp Địa Việt Giới chỉ có 1 chút thông tin, nói gì 1 Thất Bậc Gia Tộc của nàng!"

"Vậy sao? Vậy ngươi thoát ra bằng cách nào?" Nam Cung Tịch Nghi nói.

"Khó nói lắm..." Rồi hắn nghiêm túc nói tiếp:

"Nhưng bất ngờ hơn thì ta lại gặp Nguyệt Dạ Thánh Nữ, đến cuối cùng bị nàng 1 kiếm xuyên tim rồi đạp ta vào Hư Không Hỗn Loạn mà đến đây!"

"Nguyệt Dạ Thánh Nữ? Không phải là Đệ Nhị Toàn Tinh Bảng sao?" Nam Cung Tịch Nghi nghi vấn nói.

"Cái này ta không biết, mà thôi về ăn trưa." Lam Bảo gỡ mặt nạ ra nắm tay nàng ấm áp nói.

Hắn có ngó vào trong Linh Nhất Ngọc thì vẫn thấy Hồ Nghiên đang bế quan hồi phục và đã hồi được 9 phần 10.

...

Buổi chiều.

Cốc cốc.

"Vào đi." Lam Bảo đang ngồi nghiên cứu ít thông tin nói vọng ra.

Ngay lặp tức có 1 thị nữ đi vào bẩm báo:

"Thưa Lam Công Tử, có người đến tìm công tử, 1 nữ 2 nam."

"Được rồi ngươi lui đi."

"Vâng!" Thị nữ kia liền đi ra ngoài đóng cửa lại.

Lam Bảo nhẹ nhàng cất bước đi ra ngoài cổng, hắn thấy Lam Anh Thư cùng Kim Nhất và Huỳnh Long đang đứng ở ngoài, còn người của Nam Cung Gia thì đang e dè nhưng không dám nhìn Lam Anh Thư vì sợ mất hồn vào gương mặt đó.

...

"Thưa, Lam công tử đang đi ra." Thị nữ vừa nãy nói chuyện với Lam Bảo chạy ra báo lại cho Đại Trưởng Lão Nam Cung Gia - Nam Cung Khiêm.

"Ừ, để ta báo lại với vị cô nương kia." Nói xong Nam Cung Khiêm từ tốn đi ra cổng tận tít cách trung tâm Nam Cung Gia vài trăm dặm.

...

Nam Cung Tịch Nghi đi lướt qua nhìn thấy ba người Lam Anh Thư thì nhíu mày lẩm bẩm:

"Ai vậy? Không để lộ khí tức chắc là cao thủ đây... Thật đáng nghi!"

"A sư tỷ!"

Lam Bảo đi đến chào rồi giả vờ bắt chuyện...

Điều này khiến cả Nam Cung Gia sững sờ, không ngờ có tên này lại có sư tỷ đẹp đến vậy khiến mấy tên thiên tài Nam Cung Gia vừa đi lịch luyện về nhìn thấy mà ghen ghét cực độ.

"Không biết cao nhân từ đâu đến." Gia Chủ Nam Cung Gia - Nam Cung Bắc biết đây hẳn là cao thủ liền tiến đến làm quen.

"Thanh Mệnh Cung Phó Cung Chủ." Huỳnh Long không lạnh không nhạt đáp lại.

"Thanh Mệnh Cung? Ta chưa nghe bao giờ." Nam Cung Bắc lắc đầu.

Huỳnh Long chỉ cười cười không nói gì, Lam Bảo đi đến giải luồng không khí ngột ngạt:

"À thôi, để chuyện này qua 1 bên, sư tỷ 1 năm không gặp, đệ nhớ tỷ quá! Mà sao tỷ biết đệ ở đây?"

"Vậy mời các vị vào bên trong nói chuyện." Nam Cung Bắc mỉm cười đề nghị.

"Được!" Lam Anh Thư gật đầu.

...

"Đó là sư tỷ ngươi sao?" Nam Cung Tịch Nghi đi đến khều Lam Bảo hỏi.

"Đúng rồi."

"Vậy ngươi có ý đồ gì không đó?" Nàng liếc xéo mắt.

Lam Bảo giật bắn mình liền lắc đầu nguầy nguậy.

"Vậy là tốt!"

Mấy tên thiên tài của Nam Cung Gia sau khi xuất quan và đi lịch luyện trở về liền thi nhau định bắt chuyện với Nam Cung Tịch Nghi nhưng khi thấy nàng thân thiết với Lam Bảo thì xì xầm to nhỏ:

"Thằng kia là ai vậy?"

"Tai ngươi có vấn đề à? Là sư đệ của cô gái cực phẩm hồi nãy!"

"Vậy sao? Hay là chúng ta khiêu chiến hắn, nhìn hắn thế này chắc chỉ được cái đẹp trai chứ chẳng có tài cán gì!"

Sau 1 phúc bàn tán thì có 1 nhóm gồm 5 tên tiến lên vỗ vai Lam Bảo, thằng cầm đầu nói:

"Ê tiểu tử, có dám cùng ta quyết đấu 1 trận!"

Lam Bảo gạt tay hắn ra, quay lại nhìn thì thấy 1 nam tử vai u thịt bắt to con, gương mặt hơi dữ tợn nhưng hắn đếch sợ thằng trẻ trâu này.

"Đó không phải là Nam Cung Hùng - Đệ Nhất Thiên Tài Nam Cung Gia chúng ta sao? Tiểu tử kia toang rồi!" Mấy tên thiên tài xung quanh xì xầm.

"Ngươi mau trả lời đại ca!" Tên đứng sau Nam Cung Hùng tên là Nam Cung Nhị gằn giọng nói.

Lam Bảo ngáp dài nói:

"Đánh với ngươi không có hứng thú!"

"Ha ha, ngươi đang khinh thường ta sao? Rất tiếc!" Nói xong, Nam Cung Hùng tung 1 quyền, khí thế Phi Thân Sơ Kỳ toả ra khiến những người xung quanh khiếp sợ ngoại trừ Lam Bảo.

"Nam Phụng Quyền!"

Lam Bảo nhếch mép:

"Ranh con."

Vụt...

Lam Bảo lách né trong giang tấc.

Nam Cung Hùng thấy mình đấm hụt lại lao vào đấm tiếp...

"Khoan, vào đấu trường!" Lam Bảo giơ tay phải lên.

"Được."

...

Đi đến khu đấu trường của Nam Cung Gia, nơi này gồm 5 sàn đấu, 1 sàn ở giữa và 4 sàn xung quanh. Sàn đấu ở giữa có diện tích khá rộng lên đến 1000 mét, còn 4 sàn còn lại rộng 500.

Lam Bảo và Nam Cung Hùng đấu ở sàn giữa cho dễ bung sức, đàn em của Nam Cung Hùng thì ở dưới hò hét nhưng khi thấy Nam Cung Tịch Nghi đứng bên phía Lam Bảo thì ghen tỵ không thôi.

"Đại ca đấm vêu mỏ nó cho em."

"Thẻo dái nó!"

...

Nam Cung Hùng vừa hướng Nam Cung Tịch Nghi liếc nàng 1 cái vừa như chính nhân quân tử nói:

"Ta nhường ngươi đánh trước."

"Vậy sao?" Lam Bảo không khách khí tiếp nhận, chân phải hắn đạp 1 cái lấy đà xuống đất làm nứt 1 phần đấu trường thành hình màng nhện trong bán kính 2 mét xung quanh hắn.

Vụt.

...

Bạn đang đọc Đa Thiên Địa sáng tác bởi sxicbos
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sxicbos
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.