Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cướp đêm là giặc 1

Tiểu thuyết gốc · 497 chữ

Mặt trời dần lên rọi xuống tất cả cảnh vật màu bình minh rực rỡ, tôi bị trói vào một thân cây to, đầu sợi dây treo bắt dài đến chỗ con ngựa chắc khỏe.

Bên trên ngựa tên thiếu niên độ khoảng đôi mươi, ngũ quan hài hòa đưa mắt nhìn xuống tôi hỏi:

"Mày tên gì?"

Môi miệng khô khốc, tôi vừa nuốt xuống ngụm nước bọt, ả mặt trắng đã vội lên tiếng:

"tỷ quên hỏi tên nó nữa".

Lúc này tôi mới để ý phía sau hắn còn có đám người của ả mặt trắng. Hắn liền tỏ vẻ khó ở:

"Tỷ nhặt nó từ đâu?"

Tôi mặc kệ mấy người bọn chúng chất vấn nhau, khát khô cả cổ, không biết xin chúng nước có được chấp thuận không?

"Ở trên đường tùy tiện nhận một tên"

Ả đáp trả cũng tùy tiện như vậy khiến tên thiếu niên tức xanh cả mặt, nói xong ả cưỡi ngựa cước bộ đến gần tôi, từ trên cao hỏi ngược xuống:

"Nhà mày ở đâu?"

Ô hay bá đạo đến mức không cần biết gốc gác vẫn nhận làm đầy tớ, xảy ra chuyện mới bắt đầu điều tra lại, tôi bắt đầu nể phục ả này mấp mé môi đáp:

"Không có"

"Tên là gì?"

Ả lại hỏi, tôi liền đi vào vấn đề chính:

"Khát, khát nước"

Ả lệnh cho người mang nước đến, tôi thầm nghĩ ả này vốn dĩ có bệnh không thể chữa, thử hỏi ai dám lấy ả cả nhà đều không bình thường.

Tên mang nước đi chậm rãi, tôi không biết đã đợi chờ trong chửi rủa hắn bao lâu, nước vừa đến tên thiếu niên lại nói:

"Tỷ còn dám cho nó uống nước"

"nó khát mà"

Hắn cau mày:

"Nếu đệ không đến kịp lúc thì chỉ sợ tỷ bị nó làm hại rồi"

Tôi thầm nghĩ trong bụng cũng may lúc ấy tôi chẳng thèm làm gì ả.


Giữa trưa nắng kinh hồn, cái nắng này không khô khốc như nắng ở biển mà nó mang hương vị rất riêng của mùi đất lẫn với mùi cỏ ven đường

Người không quen ngửi như tôi cảm thấy vô cùng khó chịu.

Đi chân trần

Tôi còn phải cõng trên lưng thân cây to, hai tay bị trói chặt phía sau khiến nổi cực hình thêm phần tàn nhẫn, con ngựa phía trước nối với sợi dây trói chầm chậm cất bước đều đặn, tiếng lọc cọc phát ra từ móng của nó ví như đang nhắc nhở tôi nếu dừng lại sẽ bị nó kéo lê đi mất, cộng thêm thân cây phía sau cái chết sẽ đến một cách đau đớn.

Tôi hối hận rồi, lẽ ra tôi không nên xem thường ả.

Đi suốt một ngày cũng may nghỉ được hai lần, tuy chỉ là một chút ngơi nghỉ cũng làm cho tôi cảm thấy giảm được một ít đau khổ.

Bạn đang đọc Đại Binh Tiểu Tướng sáng tác bởi LuciaHuỳnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LuciaHuỳnh
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.