Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc săn người.

Tiểu thuyết gốc · 2753 chữ

Trong mấy ngày này, Caesar đã chuẩn bị cho chuyến đi săn và đồng thời quản lý sự phát triển của lãnh địa. Mọi việc vẫn tiến triển thuận lợi nhưng anh cho đến khi các đường ống tưới tiêu được lắp đặt hoàn toàn và các mỏ khai thác hoạt động hết công suất thì mọi thứ vẫn sẽ không thay đổi quá nhiều. 

Vì vậy, chủ yếu chỉ là các hoạt động hành chính cơ bản mà anh buộc phải giám sát hàng ngày, điều này bắt đầu giày vò tâm trí Caesar. Anh bắt đầu kì vọng vào chuyến săn giải quyết một đám ruồi muỗi rồi tận hưởng và thư giãn đầu óc của mình, không phải lo nghĩ về những tranh đấu.

Trước lúc rời đi, Caesar đã ghé qua cửa hàng của Ludwig để lấy khẩu súng của mình. Khi bước qua cánh cửa cũ đầy bụi bặm của cửa hàng Ludwig, nơi đang được dùng làm phòng quản lý khu công nghiệp, anh thấy ông già đang lau nòng súng trước khi nở một nụ cười.

"Vậy là ông thích thiết kế của tôi, phải không?"

Ludwig nhanh chóng thu hút sự chú ý khi nghe thấy giọng của Caesar đang gọi mình.

"Thưa ngài, thật tuyệt vời. Ai lại biết rằng bằng cách tạo các rãnh xoắn trong nòng súng, chúng ta có thể ổn định đường bay của viên đạn chì trong không khí, nhờ đó giúp súng bắn chính xác hơn cơ chứ?"

Tất nhiên, ngươi nghĩ ra nó không phải Caesar, mà là lịch sử quân sự của thế giới cũ, nói đã đánh đổi hàng trăm nghìn mạng sống để rút ra điều này. Ludwig cẩn thận đưa khẩu súng trường cho Caesar và anh bắt kiểm tra lại khẩu súng. Khi nhìn thấy vết thuốc súng cháy xém, anh biết cây súng đã được thử nghiệm và ở trong trạng thái hoàn hảo.

"Ludwig, ông đúng là một nghệ sĩ!"

Caesar vừa nói vừa ngước lên để khen ngợi ông. Tính đến hiện tại, Ludwig đã chế tạo được hàng trăm khẩu súng hoả mai để trang bị cho lực lượng dân quân, nhưng đây là khẩu súng hoả mai có khương tuyến đầu tiên mà ông chế tạo và nó là một kiệt tác.

Khẩu súng trường có cỡ nòng 6 ly và bắn một viên đạn chì nhỏ. Viên kim loại nhỏ được đặc biệt chế tạo để khẩu súng sử nên nó ổn định tốt hơn khi bay, do đó mang lại cho khẩu súng một phạm vi sát thương cao hơn so với đạn chì truyền thống. Với chiều dài nòng vượt trội của khẩu súng, kết hợp với những viên đạn đặc chế, anh cảm thấy như thể phạm vi chính xác thực tế của khẩu súng trường này lớn hơn mong đợi của anh.

"Ông không biết điều này có ý nghĩa thế nào với tôi đâu, bạn của tôi."

Ludwig gỡ tay Caesar ra và vẫn khiêm tốn

“Tôi chỉ đang làm những gì tôi phải làm. Xin ngài hãy dùng nó trong chuyến đi săn của ngài. Sẽ thật đáng tiếc nếu ngài không giết được bất cứ thứ gì bằng nó.”

Caesar mỉm cười với Ludwig và chào tạm biệt ông vì anh phải mất vài ngày nữa mới quay về.

"Tôi sẽ đi trong vài ngày tới, hãy nhớ để ý công việc ở đây khi tôi không có mặt nhé."

Ludwig cười khi chia tay người bạn của mình trong khi trấn an Caesar về năng lực của mình.

“Ngài không cần phải sợ, thưa ngài, mọi thứ sẽ diễn ra như ý ngài khi ngài trở về.”

Sau đó, Caesar rời khỏi cửa hàng với một khẩu súng trường trên tay và một chiếc thắt lưng chứa những túi đạn và một cái lưỡi lê thép. Hôm nay, Caesar mặc đồ rằn ri màu xanh và nâu, bằng cách dùng đất bôi lên bộ đồ màu xanh lá của mình, để có thể ẩn mình trong tự nhiên. Anh không muốn những sát thủ đang đợi anh trên núi phát hiện ra anh trước khi anh nổ súng. Với lời cảnh báo của Helen, giờ đây con mồi đã trở thành thợ săn.

Khi anh rời cửa hàng của Ludwig và vòng qua một góc thị trấn, một đôi bàn tay xinh xắn vươn ra nắm lấy thắt lưng anh, khi anh cảm thấy sự mềm mại quen thuộc của cặp ngực vĩ đại của Helen đang áp vào lưng mình. Khi anh quay lại đối mặt với cô, anh có thể thấy những giọt nước mắt trong mắt cô khi cô đưa cho anh con dao của anh và chúc anh may mắn.

"Anh yêu, nhất định phải sống sót, em không biết mình phải sống thế nào nếu thiếu anh..."

Anh cảm thấy trái tim mình ấm áp. Có vẻ như anh đã biến cô từ một kẻ với ham muốn thống trị trở thành một người vợ hiền. Sau đó, anh lấy tay gạt đi nước mắt đang chảy ra từ cặp mắt xanh lam tuyệt đẹp và xoa mái tóc bạch kim mượt mà của cô.

"Anh biết rồi, chờ anh..."

Đó là tất cả những gì Caesar nói trước khi đeo khẩu súng trường lên lưng. Anh đeo con dao găm ở đùi trái của mình, nơi anh đã quá quen thuộc với nó rồi sau đó anh hôn cô rồi rời đi.

. . .

Caesar cuối cùng đã tập hợp lại với cha mình và một nhóm nhỏ thanh niên để đi cùng họ. Họ mang theo nhiều như yếu phẩm trước khi rời đi vì đây sẽ là một hành trình dài.

Mặt trời đã bắt đầu lặn, những người hầu của cha anh đã dựng trại cho họ. Cuối cùng họ đã đến được một khu rừng rậm trên những ngọn núi, địa điểm đi săn yêu thích của cha anh. Đã lâu lắm rồi Weber mới đến đây, và ông ấy đã dành một chút thời gian để thưởng ngoạn phong cảnh trước khi chuyển bầu rượu bằng da cho Caesar, người đang mài sắc lưỡi dao găm dưới ánh lửa trại.

"Uống đi, nếu con tỉnh táo thì đó sẽ không phải là một cuộc đi săn đúng nghĩa."

Mặc dù Caesar muốn giữ đầu óc tỉnh táo khi biết có một vài kẻ đang dòm ngó cái đầu của anh ở đâu đó trong rừng, nhưng anh không thể từ chối cha mình. Vì vậy, anh uống một ngụm và dùng tay áo lau miệng trước khi trả lại cho cha mình. Thật tốt, ít nhất loại rượu này có nồng độ thấp hơn những loại rượu anh uống ở Việt Nam trong kiếp trước.

Caesar không thể hiểu được niềm đam mê của con trai mình với súng. Nó không phải là một vũ khí thích hợp để đi săn. Tuy nhiên, Caesar đã mang ra một khẩu súng thậm chí còn dài hơn những khẩu trước đó anh cho ông xem. Anh bắt đầu tự hỏi cây súng này có gì đặc biệt đến vậy. Tuy nhiên, ông sẽ không trừng phạt anh chỉ vì thích loại vũ khí này. Ông chỉ ước người thừa kế của mình giỏi kiếm thuật như con trai thứ hai và thứ ba của ông.

Mặt khác, Caesar đang nghĩ đến thứ mà Helen đã nới với anh vào đêm hôm trước. Những sát thủ của Lambert cắm trại ngoài tầm nghe của tiếng súng. Điều này có tác dụng hoàn hảo với Caesar vì anh đã quyết định sẽ tiến hành một cuộc đột kích khi màn đêm buông xuống. Khi trăng đã lên cao, có rất nhiều nguồn sáng để anh ngắm mục tiêu, đặc biệt nếu chúng đứng cạnh đống lửa. Cuối cùng, khi cha anh đã ngủ say, Caesar tìm một vị trí cao và bắn kẻ thù từ trên cao. Sau khi giết bọn chúng, anh có thể sẽ tìm thấy một vài thứ thú vị để chơi đùa với Lambert.

Vì vậy, Caesar đã chuốc say cha mình. Chỉ sau khi ông gần như không thể đứng vững, Caesar mới dẫn ông trở lại lều của mình và để ông ngủ. Sau đó, Caesar nhặt khẩu súng và trốn khỏi nơi cắm trại. 

Trên đường đi, anh đeo lên một tấm Balaclava màu nâu mà anh đã nhờ thợ may dưới thị trấn làm cho mình. Mất một thời gian để anh tìm thấy vị trí thích hợp, nhưng anh đã gặp một người không ngờ đến.

Một trong những sát thủ đã rời trại để đi canh gác, và trong khi Caesar lẻn qua khu vực đó, cả hai đã đối mặt nhau. Mặc dù người đàn ông không thể biết được ai ở phía sau lớp mặt nạ, nhưng việc để nơi đóng quân vị phát hiện là điều không thể xảy ra. Do đó, người đàn ông ngay lập tức nắm lấy thanh kiếm của mình và rút nó ra khỏi bao kiếm khi chém về phía Caesar. Anh lăn ra phía sau, tạo một khoảng cách dài với tên sát thủ rồi mò lấy lưỡi lê. Khẩu súng thậm chí còn chưa được lên đạn, lưỡi lê cũng chưa được gắn vào. Vì vậy, anh nấp sau một cái cây trong khi gắn lưỡi lê vào khẩu súng.

Người đàn ông định hét lên để gọi đồng đội khi đi ngang qua cái cây mà Caesar nấp phía sau. Nhưng một lưỡi dao thép dài đã cắm vào cổ anh ta, làm đứt dây thanh quản khiến anh ta không thể phát ra tiếng. Ngay lập tức, cảm nhận cơn đau nhói khi một lưỡi lê đam vào cổ họng mình, miệng người đàn ông ngập trong máu khi nhìn Caesar với vẻ hoài nghi rằng từ khi nào mà Caesar lại cầm một ngọn giáo trước khi đổ gục xuống đất. Caesar rút lưỡi lê ra khỏi cổ họng của tên sát thủ và lau máu bằng áo khoác của hắn ta.

Đã khá lâu rồi kể từ lần cuối Caesar giết ai đó bằng cách cận chiến. Anh không nhớ lần cuối mình dùng đến vũ khí cận chiến là khi nào, hình như là lần anh giết một tên lính đánh thuê người Mỹ bằng con dao của mình khi hắn loay hoay trong một căn phòng nhỏ thì phải. Sau khi xác nhận những tên sát thủ khác chưa phát hiện ra anh, Caesar lẻn lên vị trí anh đã xác định từ trước, nơi anh nhìn thấy thêm năm sát thủ đang ngồi trước đống lửa và uống rượu.

Sau khi xác định được mục tiêu của mình, Caesar lấy ra một hộp giấy và cắn đứt phía trên của nó ra rồi đổ những thứ bên trong trong vào họng súng và nén chúng lại bằng thanh thông nòng súng. Sau khi viên đạn đã được cố định, anh ta đặt búa đánh lửa lên rồi nhắm vào tên có thân hình lớn nhất trong số chúng, kẻ có vẻ đang mặc áo giáp da. 

Hắn vui vẻ nốc cạn một bình rượu mà hoàn toàn không biết rằng mình đang nằm trong tầm ngắm của anh. Caesar hít một hơi thật sâu khi ngắm mục tiêu và bóp cò. Tiếng nổ lớn đẩy viên đạn chì bay đi. Những tên sát thủ này nghĩ rằng trời đã bắt đầu mưa khi nghe thấy tiếng súng. Lý do đơn giản vì chúng chưa từng nghe tiếng súng trước đâu và súng không phổ biến trên chiến trường.

Một trong những sát thủ nhìn thấy trên cơ thể của tên có thân hình lớn nhất trong bọn chúng có một lỗ thủng khổng lồ trên tấm giáp ngực với vẻ kinh ngạc, máu phun ra từ lỗ thủng trên ngực hắn khi hắn ta gục xuống, những người khác không biết chuyện gì vừa xảy ra, nhưng chúng đã bắt đầu hoảng sợ.

Khi chúng đang lo lắng về việc người bạn của chúng vừa chết một cách kì lạ thì một tiếng sấm thứ hai vang lên. Lần này, đầu của một trong những tên sát thủ phát nổ. Ba tên còn lại thấy vậy liền tựa lưng vào nhau và chìa mũi kiếm hướng ra ngoài khi hoảng sợ nhìn xung quanh. Chúng cảm thấy lo lắng không biết mình có vừa chọc vào một thế lực tà ác nào đó không.

Không đợi chúng suy nghĩ, một tiếng nổ nữa vang lên và một người ngay lập tức bị bắn chết vì một lỗ đạn qua bụng và một tên khác bị đạn bắn đứt động mạch chủ ở chân khiến hắn ngã xuống đất và ôm chân đau đớn.

Tên sát thủ duy nhất còn lại lúc này đang hoảng sợ, bỗng từ phía sau lưng hắn truyền đến tiếng bước chân.

Bịch! Bịch! Bịch!

Tiếng bước chân từ trong bóng tối ngày càng rõ ràng, giống như một con thú dữ đang lao đến phía hắn. Hắn không quan tâm đồng đội đang đau đớn quằn quại dưới đất mà bước chân có hơi chững về phía sau.

Khi tiếng bước chân trở nên vô cùng rõ ràng, một người trùm kín người dưới lớp vải nâu là xanh lá chạy ra từ bụi cây, trên tay còn cầm một vật dài giống như một ngọn giáo.

"Chết đi!!!!"

Caesar chạy nước rút về phía tên sát thủ. Tốc độ của ảnh rất nhanh, cộng với tên sát thủ đang vì sự xuất hiện của anh làm cho bối rối, bởi thế khi anh chỉ còn cách hắn hai mét, hắn mới hoàn hồn và vung kiếm về phía anh. Nhưng đã quá muộn, Caesar đâm mạnh lưỡi lên vào bụng hắn rồi đẩy ngã hắn xuống đống lửa.

Tên sát thủ liền phun ra máu từ miệng mình. Nhưng anh chưa dừng lại, anh rút lười lê ra khỏi người hắn rồi đâm vào một vị trí khác trên bụng hắn rồi lặp đi lặp lại cho đến khi hắn không còn giãy dụa. Lúc này anh mới rút lưỡi lê ra khỏi người hắn rồi lau đi vết máu bằng một cái giẻ.

Sau đó, anh rút ra dao găm, chậm rãi bước về phía tên sát thủ đang bị thương. Một cú đâm vào cổ họng hắn làm hắn chết trong đau đớn trước khi hắn có thể cầu xin sự tha thứ từ anh.

Sau đó, Caesar đã lục lọi xác bọn chúng và lấy được một lá thư chứa thông tin chi tiết về chuyến đi săn của Caesar và Weber. Bao gồm cả vị trí mà Caesar dựng trại của. Nó có chữ ký của Lambert và chữ viết tay của bá tước Tyrol. Caesar gần như bật cười khi lấy được lá thư này. Cuối cùng anh đã có được bằng chứng quan trọng để có thể có thể hạ gục Lambert.

Sau đó anh bắt đầu đặt những cái xác lên bếp lửa và dùng lượng lớn củi để đốt chúng thành tro cùng bất kì thứ gì có thể khiến bán tước Tyrol phát hiện ra anh đã giết sau tên sát thủ mà hắn gửi đến. Cứ như thể Chúa đang ở cùng anh vậy, mọi dấu vết về cuộc giao tranh đều bị biến mất.

Sau khi bá tước Lother von Habsburg điều tra vụ này, hắn không thể tìm thấy gì và xác định những tên sát thủ này đã đào ngũ và treo.thưởng cho cái đầu của chúng, thứ mà sẽ không bất kì kẻ nào có thể làm được.

Sau khi xong mọi chuyện, anh trở về nơi cắm trại và chìm vào giấc ngủ. Anh không cảm thấy chút tội lỗi nào khi giết người, đơn giản mà nói cái chết đối với anh đã là như cơm bữa, và thành tích diệt sáu người của anh vẫn chưa là gì so với những chú Orc trên chiến trường anh tham gia cả.

Suy nghĩ cuối cùng của anh trong đêm chỉ đơn giản là nguyền rủa chuyến đi săn chết tiệt này, khi lẽ ra bây giờ anh có thể đang chơi cùng Helen và tạo ra những đứa trẻ.

Note: Ủng hộ tác tại:

MOMO: 0964961153.

MBBANK: 4419082004.

Ủng hộ producer VN: https://www.youtube.com/channel/UCB_Wc99ECM9ISu4x-iKYNMg

Bạn đang đọc Đại Đế Đỏ sáng tác bởi yy24952134
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy24952134
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.