Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hứa hẹn

Tiểu thuyết gốc · 1703 chữ

-Cách gì ...? Phong mạc không nhịn được vội vã hỏi , chỉ cần có cách , hắn nhất định sẽ làm a....

-Chỉ sợ....

-Chỉ sợ cái gì .... Sắc mặt Lang vương có chút khó coi , xem ra hắn cũng lúng túng rồi...

-Chỉ sợ , công tử không may mắn như thế.... Hắn thở dài....

-Biển Linh hồn là thứ vô cùng quan trọng , để một cường giả dùng chiêu hồn , lại còn dùng bí thuật trong đó , chỉ sợ đối với kẻ khác đã vẫn lạc .... Như công tử đã biết Linh hồn là thứ rất khó nắm bắt , ngay cả hệ thống cũng phải nhiều lần áp chế nó , cách này e rằng khó... Biện pháp hóa giải chỉ sợ phụ thuộc vào may mắn của công tử mà thôi...

- May mắn sao , rốt cuộc phải làm thế nào ... Phong mạc ảo não , nắm tay siết chặt ...

-Tà Ma nguyền rủa chính là một loại tà thuật tới từ thời thượng cổ ... Sau khi thi triển , cơ thể của cường giả thi triển nhất định sẽ trọng thương , lực lượng tà thuật không thứ gì khác xâm nhập trực tiếp vào biển linh hồn cắn nuốt , chỉ một thời gian sau , ăn mòn Chi hồn hải , sinh ra một tên Tà tu chính hiệu ....

-Là bí thuật thời thượng cổ sao...

-Chính xác , nói cách khác , muốn thi trừ loại tà thuật này , chỉ có một cách , công tử phải đúc lại linh hồn....

Ực.... Sắc mặt hắn nào có chút dễ coi , trắng bệnh như tờ giấy , hắn hiểu đúc lại linh hồn khó khăn đau đớn tới mức nào , hơn nữa làm sao để đúc lại....

-Công tử không cần lo , chỉ cần đạt tới tầng 2 -Hệ thống có nguy cơ sẽ đúc lại cho công tử , hoặc nếu không may mắn thì có thể đợi tới tầng 3... Lang vương nở nụ cười gượng gạo ....

- Cái quỷ gì , ngươi đùa ta sao ... Phong Mạc điên cuồng mắng chửi , vũ kĩ thì chỉ có một loại , thân pháp cũng vậy , hắn may mà có một đống đồ truyền thừa của Cha hắn-Phong hầu , bằng không cũng sớm chầu ông bà rồi a , cái hệ thống chết tiệt , dìm hàng cũng vừa phải thôi chứ....

-Lão già đúng là lòng lang dạ sói , cái gì mà đúc thân thể chứ... Tiểu ngọc bất chợt xuất hiện trên bả vai Phong mạc chống nạnh nói...

- Cái gì mà lòng lang dạ sói , bộ cửa hàng nhà cô có cách gì à ... Lang vương trừng mắng gắt lên....

- Công tử có phần chưa biết , loại tà khí độc ác này , đã từng được một cường giả hóa giải... Tiểu ngọc suy tư đáp

-Có cách sao ?

-Từ thời đại viễn cổ , trên mảnh đại lục này có một tộc gọi là Vô Gian Kĩ Tộc , bọn họ tu luyện Vô gian hồn lực , đương thời chính là một siêu việt Thiên cấp , cường giả Thập cấp xuất hiện tầng tầng lớp lớp , linh hồn tinh khiết vô cùng... Bất quá....

-Bất quá sao? Phong mạc không nhịn được hỏi , Vô Gian hồn lực ư ? Danh tự này .....

- Bộ kĩ thuật bọn hắn Tu luyện có tên là Vô Gian Chưởng khổng lực- Chân Cấp Long Phẩm vũ kĩ, có được nó , công tử xem như giải quyết được vấn đề Tà lực ...nhưng thế lực này 10000 năm trước đã bị hủy diệt rồi.... Tiểu ngọc thở dài , dường như đối với thế lực này nàng cũng có chút cảm tình a...

-Vô gian chưởng khổng lực ư , Chân cấp long phẩm ư ,... xem ra vẫn còn cách quá xa , Phong mạc ảo não , hắn hiểu hai từ Chân cấp mạnh mẽ tới chừng nào , chỉ mới Huyền cấp đã xém lấy mạng hắn rồi , Chân cấp cái rắm a....

- Ngươi chỉ giỏi hót nịnh ,nói gì cho thực tế một chút được không ... Lang vương nhìn Tiểu ngọc nghiến răng .... Một tên hậu bối cũng lên mặt , ngươi biết Vô gian lực lượng chính là lực lượng cao cấp nhất của hồn tu , chỉ có ngộ không thể cầu , hơn nữa Vô gian kĩ tộc đã biến mất cả nghìn thời đại , còn nguy cơ xuất hiện sao....

Đứng trước chất vấn của Lang vương ... Tiểu ngọc lanh chảnh đáp : Con sói già như ngươi đúng là lẩm cẩm , vậy ngươi nói xem bao lâu có tầng 2 hệ thống..Hử ?

- Ta...Ta.... Với thực lực này thì tầm vài trăm năm nữa không chừng....

-Phi ... Vậy thì hệ thống ngươi nên ném đi là vừa....

-Ngươi ngươi.....

-Hai người im lăng một chút được không... Hự....

-Công tử.....

- Đám tà lực này quá mạnh , dị hỏa cũng không khắc chế được... Phong Mạc lau vết máu đang rỉ , nhìn đám tà khí đang vởn quanh mình mà kinh dị , bởi lẽ hắn cảm nhận được đám tà khí này đang ăn mòn không chi linh hồn mà cả linh lực a... Cũng may hệ thống là một lò phản ứng nhiên liệu , bằng không một Nhất cấp bình thường , hẳn là vĩnh lạc rồi...

-Lang vương... Ngươi có thể cho ta biết một chút manh mối về Vô gian kĩ tộc được không ?

-Chuyện này ? Sắc mặt Lang vương ngưng trọng , lắp bắp : Vô Gian kĩ tộc là một tộc hùng mạnh từ vô vàn thời đại trước , mỗi thành viên chính là Hồn tu chính hiệu , trong số vũ kĩ nổi bật , có một môn kĩ trấn tông , gọi là Vô gian chưởng khổng lực , vũ kĩ này có khả năng ngưng tụ linh hồn , bài bỏ lực lượng , có thể nói chỉ có thể ngộ , không thể cầu....

- Dù có phải trả giá như thế nào , ta nhất định cũng phải làm... Phong mạc siết chặt nắm tay ... Bất chợt nhìn sang thân ảnh bên cạnh...

-Nguyệt Tuyết.... Hắn chật vật đứng dậy , Vô tận linh lực truyền vào ....

-Xem ra vẫn chưa đủ , ta vẫn còn quá yếu... Phong mạc nhìn thân ảnh đang nằm trong lòng ngực mình mà ảo não , không nói hai lời một viên đan kịch chứa đầy hỏa thuộc tính xuất hiện .... Cô bị thương quá nặng , ta đành hi sinh vậy ... Lục cấp Trung phẩm -Dưỡng phục đan ... trực tiếp cho nàng uống...

Viên đan này chính là viên đan Lục cấp còn sót lại duy nhất dưới hầm của Phong Hầu cha hắn ngày xưa , thời gian vô số năm trôi qua , thực lực chỉ còn là Lục cấp , phải biết lúc còn toàn thịnh đây chính là một viên Thất cấp chính hiệu a.... Nghĩ đi nghĩ lại , hắn vẫn tiếc đứt ruột...

-Khụ...Khụ....

-Nàng tỉnh rồi... Phong mạc quan tâm vuốt nhẹ yết hầu nàng , ánh mắt nhu tình ... Từ từ... nàng bình tĩnh....

-Hắn đâu rồi... Nguyệt tuyết long lanh , hơi thở yếu ớt gượng dậy tìm kiếm....

-Hắn nào cơ ?

-Thì tên ma đầu hắn đâu rồi , thả ta ra ta phải đi giết nó... Một cánh tay siết chặt nàng...

- Đồ ngốc ! Hắn bị phu quân giết rồi...

-Giết rồi ... Ánh mắt nàng long nhanh xen lẫn khó tin ... Buông người ta ra được chưa ...?

-Ta muốn ôm nàng cả đời ! Bàn tay càng xiết chặt hơn , kéo hai cánh môi hồng của nàng áp vào nhau...ưm...ưm...

Một thời gian trôi qua....

-Xem ra đã là ngày cuối rồi , cũng tới lúc nên ra ngoài... Phong mạc thầm nghĩ , lần này phải nói là hắn vô cùng may mắn , nếu như tên Thất khách bước vào , có lẽ rằng hắn cũng hết ý chí động thủ quá mà quay sang dụ tình.... Nghĩ thôi cũng đã phát tởm rồi...

-Nàng định đi đâu ... Phong mạc cúi đầu hôn nhẹ lên trán giai nhân đang nằm trong lòng mình hỏi...

-Ta định trở về... Đi quá lâu cũng không tốt...

-Nàng trở về hả.... Vẻ mặt hắn trở nên ủ rũ .... Nhưng ta...nhớ nàng !

- Ừmmm......Khoảng một tháng sau , học viện Việt Quốc tuyển nhân , ngươi có tham gia ?

-Ta nhất định sẽ đi ...

-Được , vậy hẹn ngày tái ngộ... Nguyệt tuyết đứng dậy rời khỏi vòng tay của nam nhân ... Cái này , ngươi cầm đi...

- Là thứ gì vậy ... Phong mạc thắc mắc , đây chính là một nửa miếng ngọc bội đeo trên cổ nàng , có khắc nửa chữ Nguyệt , nếu ghép lại chính là Nguyệt Tuyết.... Xinh đẹp tới lạ thường , xung quanh nó ẩn chứa một tia nguy hiểm cùng cực , đứng trước miếng ngọc bội này , vậy mà cho hắn cảm giác kinh sợ như đứng trước vô vàn cường giả vậy ...

-Ngươi cứ nhận đi , đây chính là ngọc bội chứa một kích của phụ mẫu ta... Nửa miếng là nửa thành lực , hi vọng có thể giúp ngươi dữ mạng...

-Nàng...

-Đừng nói nhiều .... Nhận đi... Nguyệt tuyết quay lưng muốn rời đi....

-Khoan đã...

-Có chuyện gì sao ?

- Ta thấy nàng dùng máu huyết Tam hạc thú để tu luyện , ở đây ta có một bộ đan phương , mong nàng nhận , cũng coi như lần đầu của hai ta...

-Vậy ta không khách khí....

Nhìn bóng lưng giai nhân biết mất , Phong mạc thở dài...

- Tình cảm nữ nhân luôn kiến người ta đau khổ khi chia ly như vậy ....

Haiz ....

Chúc mọi người có một buổi trưa vui vẻ ...

Cảm ơn mọi người đã đọc . Chap này là chap của hôm nay ạ... Tối có khả năng sẽ có chap nữa... Pai pai mn <3

Bạn đang đọc Đại Đế Việt Quốc sáng tác bởi ĐÌNHQUYỀN
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐÌNHQUYỀN
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.