Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xui Xẻo

Tiểu thuyết gốc · 1110 chữ

Bên Ngoài Hang động...

-'' Hắc Hắc , không ngờ gia gia lại trực tiếp truyền tống ra ngoài ... Không tệ ...Không tệ " Chu mộc lớn tiếng cười ...

-'' Linh Hoa Thảo , Địa Hắc mộc , Tì Bà Hoa....Toàn là Địa cấp thảo dược...Bán cũng được kha khá đây ''

Lần này tiến vào động , tất là tìm cơ duyên cho bản thân ,nhưng tên Chu mộc này không thể không nói là quá mức thông minh , thay vì bỏ qua đống thảo dược xung quanh , hắn lại thu hết ...

Chu Gia vốn buôn bán thảo dược , chuyến này đi thu một lúc hàng trăm gốc Địa cấp , không chừng so với món Huyền cấp Hạ phẩm linh dược kia có lẽ vẫn có chấp nhận được ...

Nhưng một số tên lại không được may mắn như vậy a ...

-''Khốn kiếp , nơi này là chốn quỷ quái nào vậy...''

-'' Tại hạ ....Tại hạ...''

Nếu Chu mộc ở đây , chắc hẳn sẽ nhận ra hai thân ảnh phía trước ... Còn ai khác ngoài Bạch Hoàng cùng thủ hạ Bạch Ngọc cơ chứ...

Có thể nói quá mức xui xẻo , lần này trở về , e rằng cha hắn không nấu hắn lên chứ... Tuy là con trai của Đại trưởng lão , nhưng con Cương thi đó chính là đích thân gia chủ bổ nhiệm ban phát cho đệ tử tu luyện nâng cao thể chất... Vậy mà không nói hai lời trực tiếp bốc hơi...

Nhìn nhẫn trữ vật trống trơn ... Bạch hoàng sắp điên rồi ... Nào tưởng lần này ra ngoài thể hiện lấy lòng Nguyệt Tuyết một phen ... ai dè bị tên khốn kiếp kia móc sạch túi ....Bây giờ thì lạc trong đám hỗn loạn này nào thấy đường ra...

-'' Thiếu chủ bớt nóng , xem ra cần phải chóng nghĩ cách ..."

-'' Cách gì bây giờ , đám dơi kia quá mức tà dị , cũng may còn có pháp bảo phụ thân đưa , không thì cái rắm cũng chẳng còn ..."

Xót... Chỉ một từ .... đủ diễn tả tâm trạng lúc này ... Hắn cay cú phát ngộ người rồi ... Một đống đan dược vậy mà bốc hơi sạch ...

- '' Trận pháp này xem ra không chống cự được lâu ... Tại hạ thấy mỗi con dơi kia tu vi cũng chỉ là Nhất giai yêu thú... Chi bằng chúng ta liều một phen ..."

-'' Liều cái rắm , một con chỉ là Nhất giai ,nhưng ngươi ló đầu ra mà xem... Đây này... Không dưới hàng vạn con , ta làm cháu ngươi '' Bạch hoàng xót xa nhìn đám dơi trước mặt mà rùng mình...

Hắn mà rơi ra ngoài ấy có lẽ cũng một tích tắc là hóa thành đống bột mịn ... Nghĩ tới đây , hắn vội quay sang Bạch ngọc lên tiếng...

-'' Ngươi còn chút đan dược nào không .."

Phốc ... Từ khi nào thiếu chủ Bát cấp lại đi xin thủ hạ đan dược vậy...

Nén cười , Bạch ngọc cắn răng đáp :" Hàng trăm viên , thiếu chủ cho dơi ăn hết còn đâu , tại hạ làm gì còn ..." Hắn lắc lắc nhẫn trữ vậy trống trơn cười khổ ... Mới ban cho hắn có mấy viên thôi mà đã lấy lại cho dơi ăn rồi... Buồn hết sức...

-'' Đáng ghét , lý nào lại như vậy ..." Sắc mặt hắn tối sầm ...

Trong góc hang , hai cặp mắt lửa nhếch lên thú vị....

Bật mí thêm một chi tiết nhỏ : Bức nhân yêu thú ( dơi mặt người ) là loại yêu thú chỉ sống sâu trong hang động , chuyên hút máu người tu luyện... Một đàn Bức nhân toàn thịnh từng được một cường giả kiểm kê là 3 vạn 9 nghìn cá thể... Cá thể có tu vi cao nhất được chứng kiến là Ngũ giai yêu thú ... Một bầy đàn như vậy chiến lực không thua gì một Bát cấp toàn lực...

....

-'' Thiếu chủ .... Thiếu chủ ..."

-'' Giục cái rắm gì ... Bổn thiếu đang thắp nhang cầu nguyện ..."

-'' Hả ?"

-'' Hi vọng kiếp sau ta đầu thai vào thiếu chủ Cửu cấp thế lực ... Đa tạ... Xin tổ tiên dẫn đường..."

Phốc.... Bạch ngọc vậy mà trực tiếp phun một ngụm , nay thiếu chủ ấm đầu sao ...

-'' Người bi quan như vậy , người bảo tại hạ làm sao ..." Hắn nhìn thiếu chủ cầu xin ....

-'' Ngươi bảo ta không bi quan thế nào...Haiz , nhớ khi ta chết ,nhất định phải thuê mấy anh da đen với 5 củ một tháng hát cho ta lần cuối nhớ chưa ..."

-'' Tại hạ ghi dặn ..."

Nửa ngày sau...

-" Hự...."

-'' Bạch ngọc ... Ngươi không sao chứ ?"

-'' Tại hạ không sao ! Chắc hẳn là do di chứng của viên đan kia , tĩnh dưỡng vài ngày là khỏi thôi.. Đa tạ thiếu chủ quan tâm ..."

....

Oác...oác....

-'' Hả..." Bạch hoàng há hốc mồm trực tiếp đứng phốc dậy...

Cảnh tượng xung quanh là hàng vạn con dơi bay đi...

-'' Bức nhân yêu thú vậy mà bay đi cả .... Rốt cuộc đây là chuyện gì ..." Sắc mặt hắn hớn hở ....

Tầng tầng trận pháp triệt để vỡ vụn , nát bấy như thủy tinh rơi xuống ... Ấy vậy mà bầy Bức nhân kia không thèm chú ý chỉ một chút mặc dù trước đó chủ động công kích hàng trăm lần , hướng một phía đồng loạt bay đi...

-'' Chuyện này ..."

-'' Rốt cục là chuyện gì cũng đều là chuyện tốt , mau rời khỏi đây ..."

-'' Còn truyền thừa .." Bạch ngọc nhìn đám đồ đang bị phong ấn ,nuối tiếc nói....

-'' Không nói nhiều ... Đi "

Bạch Hoàng hướng thủ hạ khẩn trương ra lệnh... Chốc hai thân ảnh đã biến mất tại chỗ... Trực tiếp phóng ra ngoài....

Bên ngoài cửa động chính , một đám người âm trầm hạ xuống....

Chúc mọi người buổi sáng vui vẻ <3

P/S : Đây là chap của sáng nay nha , tối nay khả năng mình sẽ đăng muộn một chút... Cảm ơn mọi người đã đọc...

Nếu mọi người thấy ổn , có lòng ủng hộ tại hạ một ít linh thạch để tại hạ có động lực và ra nhiều chap hơn nữa

Hi vọng dịch bệnh sẽ sớm bị đẩy lùi <3

Mọi người có ý kiến hay không hài lòng , commen dưới phần bình luận cho mình nha . Đa tạ <3

Bạn đang đọc Đại Đế Việt Quốc sáng tác bởi ĐÌNHQUYỀN
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐÌNHQUYỀN
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.