Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Canh ba, cỏ hoang, bia đá

Phiên bản Dịch · 2191 chữ

(Chính văn chương 30)

Dịch giả: Cọp Vằn

Edit: Kat

Duyệt: Long Hoàng

"Nhưng mà vì cái gì?"

Lạc Vũ Nhi nói "Sao lại có người bày trận chỗ này? Rồi thì ai là kẻ phá trận? Bọn họ làm thế có mục đích gì?"

"Bày trận, chắc là người trong cốc." Triệu Hàn nhìn sơn cốc phía xa xa nói.

"Cũng đúng " Lạc Vũ Nhi nói "Gần đây trừ chỗ đó thì làm gì còn ai khác nữa.

Nhưng sao bọn họ lại làm thế?"

"Trất âm chi địa" này chỉ có ba chỗ âm khí nặng nhất, mấy chỗ khác âm khí yếu hơn nhiều, không đến mức chết người.

Nhưng mà ở lâu trong đó cũng ảnh hưởng đến sức khỏe. Bố trí trận pháp trấn áp âm khí, cũng bớt đi phần nào ảnh hưởng.

Thế nên chuyện có người trong cốc phát hiện ra "âm thủ". Sau đó, bố trí trận pháp trấn âm vì dân làng thì cũng là hợp tình hợp lý."

"Đợi tí, hình như ta mới nhớ ra cái gì đấy"

Khương Vô Cụ nói "Từ lý chính cũng có nói, mấy năm trước trong làng đang yên đang lành, tự nhiên có người bị bệnh, rồi mùa màu cũng trở nên bết bát, chả thu hoạch được bao nhiêu. Chuyện đó hẳn là có liên quan đến cái này chứ?"

"Chà, ăn no có khác, thông minh hơn rồi đấy."

Triệu Hàn nói "Chính là vì trận pháp bị phá, âm khí đang bị trấn áp trong trận thoát được ra ngoài."

"Nhưng mà như vậy cũng không đúng" Lạc Vũ Nhi nói "Từ lý chính có nói, trong cốc này làm gì có ai biết pháp thuật, nên hắn mới phải cho người ra ngoài mời pháp sư."

"Đúng vậy, " Khương Vô Cụ nói "Thế tóm lại trận pháp do ai bày?"

"Chỉ có hai khả năng."

Triệu Hàn nói, "Một là người ngoài. Ví dụ một tu hành giả nào đấy, vô tình đi ngang qua nơi đây. Hắn thấy âm khí chỗ này quá nặng nên có lòng tốt bày trận trấn áp âm khí hộ. Nhưng mà cái này không thể nào."

"Tại sao?"

"Cái đường con con mà chúng ta lên núi, rõ ràng có dấu vết của cuốc xẻng, đã vậy đường còn đi thẳng đến chỗ này luôn. Ai tình cờ đi qua mà rảnh vậy, đào luôn một con đường lên núi?"

"Thế còn khả năng còn lại là gì?" Khương Vô Cụ nói.

"Chính là người trong làng làm."

"Mặc dù Từ lý chính cũng đã nói trong làng này không ai biết phép thuật."

"Nhưng nhỡ đâu có người am hiểu rõ thuật pháp, chỉ là hắn không biết thì sao?"

Lạc Vũ Nhi, ba người kinh ngạc.

"Vậy là ai? Kẻ nào giả thần giả quỷ thế?" Khương Vô Cụ nói.

"Từ lý chính không biết thì ta biết làm sao được?" Triệu Hàn nói.

"Cũng đúng, vậy còn người phá trận? Không phải người bày trận rồi lại phá đấy chứ? Hắn ăn no nên rảnh quá à?"

"Chẳng lẽ là Cao Xương lệ quỷ?"

Lạc Vũ Nhi nhớ lại ở hẻm núi này, nàng đã gặp phải nó hai lần, cả hai lần cái bóng đen có nửa đoạn đấy đều biến mất một cách thần bí.

"Quỷ vật cần âm khí để kéo dài sinh mạng, " Triệu Hàn nói " Thì mới có thể tồn tại ở nhân gian. Một khi âm khí tan hết, nó sẽ hồn phi phách tán, vĩnh viễn không siêu sinh.

"Âm thủ" này âm khí tương đối nặng. Với quỷ vật đúng là chốn thiên đường.

Nó phá hư trận pháp, từ đó thuận lợi thu nạp âm khí, cũng là hợp lý.

Nhưng loại trận pháp trấn tà này đều có kết giới bảo vệ, mấy thứ ma quỷ tầm thường đụng vào chỉ có toang.

Kẻ phá trận còn để lại dấu vết lớn thế này.

Nếu đúng là liên quan đến Cao Xương lệ quỷ, vậy thì pháp lực của con quỷ này cũng phải rất lợi hại đấy, không tầm thường đâu.

Triệu Hàn liếc nhìn cái hố to kia.

Ngoài hố to ra thì còn cả mấy cái hố nhỏ, phủ đầy đất đá:

"Sau khi trận bị phá, chỗ này còn xảy ra một trận đấu pháp nảy lửa."

Lạc Vũ Nhi cũng nhìn, "Chẳng lẽ người bày trận đấu pháp với con quỷ?"

"Vũ Nhi " Triệu Hàn nói, "Ngươi kể lại đầu đuôi chuyện gặp quỷ tối nay xem nào."

Lạc Vũ Nhi kể không sót chữ nào.

"Chính là vậy đó. À mà sao các ngươi lại ra chỗ này?"

"Ta với Thiên Tứ rủ Hàn lão đệ ngươi đi ăn đêm" Khương Vô Cụ nói "Sau đó nhớ tới ngươi muốn qua gọi ngươi đi cùng luôn. Không ngờ lúc tới thì thấy ngươi phi ra bên ngoài, do vậy mới nhanh chân chạy theo…"

Triệu Hàn suy tính.

Con quỷ này, nửa đêm dụ Vũ Nhi ra khỏi sân làm gì?

Định hại người à?

Không đúng.

Nếu như vậy thì xử luôn trong sân đi, cần gì phải đi xa thế, đến tận chỗ khe núi Hắc Xà này?

Là sợ kinh động người khác, nên chơi "điệu hổ ly sơn" à?

Hừm!

Cái này cũng có thể giải thích được tại sao lúc ba người chúng ta vừa đuổi đến thì nó lập tức chuồn luôn.

Nhưng mà tại sao nó lại sợ kinh động đến người khác?

Chẳng lẽ nó biết chúng ta là pháp sư nên cũng e ngại?

Ngoài ra, ai là người bày trận này?

Tại sao Từ lý chính nói, trong cốc này không có ai biết pháp thuật?

Là người bày trận nói dối, hay Từ lý chính đang nói dối?

"Nghe ta nói này tiểu ca, ngươi ngàn vạn lần cũng đừng có tin cái tên họ Từ kia nói phét..."

Lời Tào Thụy vẫn văng vẳng bên tai.

Càng ngày càng nhiều điểm khả nghi, vụ án "Thực nhân cốc" tưởng phá được đến nơi, lại mù mịt như đi vào sương mù.

Triệu Hàn nhìn lên trời.

Đêm tối u ám mù mịt.

Vẻ mặt hắn đột nhiên trở nên nghiêm trọng.

Lúc này đã là canh ba.

. . .

. . .

Canh ba, bên trong Từ gia trang.

Một cái biệt viện to như thế mà không có nổi một ánh đèn.

"Con mẹ nó, lần sau mà gặp tên tiện chủng kia, thì bản đạo gia phải cho hắn một trận"

Chỗ góc tường, tên pháp sư trung niên toàn mùi rượu, loạng choạng đi tới. Dưới tán cây đằng trước có cái nhà xí tối om.

"Nhị sư đệ! Ngươi chết đuối dưới hố phân à? Làm cái gì mà mãi không ra vậy?"

Hoàn toàn tĩnh mịch, không có ai trả lời.

"Không ra là ta phá cửa đấy!"

Sàn sạt…

Có tiếng gì đấy kì quái vang lên.

Dần dần tạo thành một cái âm thanh quỷ dị vô cùng, lúc có lúc không.

Hi hi hi hi!

"Ai ?!"

Tên pháp sư trung niên quay đầu lại.

Đêm tối mịt mờ, không thấy ai hết.

"Uống nhiều, ù tai, điên cmnr"

Vỗ vỗ mặt, pháp sư trung niên lẩm bẩm, hắn đang định đẩy cửa vào.

"Hì hì Hì hì..."

Lại là cái âm thanh quỷ quái này.

Giống như kiểu có ai đó đang che miệng cười the thé vậy.

Pháp sư trung niên chợt nhớ ra chuyện "lệ quỷ" mà Từ lý chính kể.

Hắn xắn tay áo, bắt quyết:

"Thứ hỗn trướng nào đang giở trò? Ra đây cho lão tử!"

Vèo.

Phía sau nhà xí có cái vật gì đen thui bay vọt qua tường, biến mất trong đêm tối.

"Hừ hi hi hi ~~"

Cái tiếng cười quái dị kia cũng theo cái vật đó bay đi mất.

Bóng đen à?

Pháp sư trung niên chợt nhớ đến cái bóng đen ở hẻm núi hôm đó.

Chẳng lẽ đây chính là Cao Xương lệ quỷ?

Lúc này mấy tay pháp sư khác đều đang ngủ như chết.

Đúng là thời điểm ngon lành để "bắt quỷ".

"Hắc hắc "

Đang say nhưng mà pháp sư trung niên vẫn gáy:

"Tiểu quỷ, bản đạo gia bắt ngươi rồi đi tìm họ Từ kia cùng nha môn lĩnh thưởng!"

Hắn chạy ra chỗ cửa phụ.

Ở ngoài cửa, đi ngang qua trang viên là một con đường khá lớn.

Hừ hì hì hì…

Tráng niên pháp sư chạy như điên theo cái âm thanh quái dị này.

Không biết chạy bao lâu rồi, cái âm thanh kì dị này đột nhiên biến mất.

Dưới ánh trăng mờ mờ, cũng đã đến cuối đường, bốn phía không có một căn nhà hay một cái cây nào hết.

Bên đường, những bụi cỏ dại cao cỡ nửa người lắc lư theo gió, trông giống như vô số cánh tay đang đung đưa... (sợ vl)

Dưới bóng đêm, một gò núi nhỏ sừng sững phía trước.

Con quỷ kia biến đâu rồi?

Pháp sư trung niên đang định đi tìm nó.

Thì đột nhiên đầu gối đụng vào cái gì đó, đau đớn vô cùng.

Hắn nhảy ra chỗ khác, miệng niệm chú, huyền quang trên người bay ra.

Trong bụi cỏ dại phía trước là một tấm bia đá cao hơn ba thước.

Trên bia đá toàn là bụi đất, tựa như là đã bị bỏ ở chỗ này từ rất lâu rồi, trên đấy có khắc mấy chữ.

Hóa ra là đụng phải cái này.

Pháp sư trung niên thở phào, đi lên phía trước thổi qua qua bụi đất trên bia rồi nhìn xem.

Trên bia có mấy chữ lớn đỏ như máu.

Pháp sư trung niên trợn tròn mắt, giống như vừa thấy vật gì kì quái lắm vậy.

Hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn cái gò núi trước mặt.

Dưới bóng đêm, trên đỉnh gò núi.

Dường như có một cái tường rất cao vây lấy, nhìn như cái lồng sắt màu đen, không thấy rõ bên trong có gì.

Pháp sư trung niên đột nhiên tỉnh rượu hẳn.

"Tiểu quỷ, hôm nay cứ vậy đã, để lúc khác ta sẽ quay lại thu phục ngươi "

Hắn xoay người chuồn thẳng.

"Hư hư hi hi hi"~~

Tiếng cười quái dị lại vang lên.

Pháp sư trung niên không có để ý phía sau, còn chạy nhanh hơn trước.

Nhưng mà chẳng hiểu vì sao, tiếng cười lần này phiêu phiêu bất định như có ma lực thần bí, mê hoặc con người ta.

Pháp sư trung niên cảm thấy trong lòng như lửa cháy.

Trước mặt hắn dần dần hiện ra một cảnh tượng kì lạ. Trong mắt pháp sư trung niên toát ra ánh sáng rất ma quái.....

"Bà nội nó…"

Hắn đột nhiên quay người lại, vượt qua cái bia đá, chạy như điên lên đồi, rồi biến mất trong màn đêm sau đám cỏ dại đó.

Trời hửng sáng.

Tại đỉnh núi trên hẻm Hắc Xà, đám người Triệu Hàn tìm đi tìm lại nhưng vẫn không có đầu mối nào khác.

Âm khí dày đặc, tiếp xúc lâu đúng là có hại với thân thể con người, cho nên bốn người dọc theo đường xuống núi, đi về làng.

Trên đường về, Lạc Vũ Nhi hỏi Triệu Hàn, nếu cái đỉnh núi kia là "âm thủ" thì "âm vĩ" với "âm tâm" ở chỗ nào?

Triệu Hàn nói qua một lượt.

"Âm thủ" ở phía nam thì "âm vĩ" có thể sẽ ở chỗ nào đấy phía bắc sơn cốc .

Về phần "âm tâm" đây là nơi quan trọng và có âm khí nặng nhất trong "trất âm chi địa".

Cái này tùy, "âm tâm" có thể ở bất kì chỗ nào trong cốc.

Không khéo lại ở trong làng.

"Phật Tổ trên cao " Khương Vô Cụ chắp tay trước ngực, "Ngài che chở Khương Đại Đảm con, ngàn vạn lần đừng để con đạp phải chỗ xui xẻo kia..." (Đại đảm là gan to hoặc lớn mật, đây là biệt danh của Khương Vô Cụ, mấy chương trước mình để Gan To về sau sẽ đổi thành Đại Đảm hết!)

"Triệu pháp sư!"

Ở cổng làng, lão quản gia Tào Dung đột nhiên chạy hùng hục tới, tí tắt thở:

"May quá tìm được mấy người rồi, ngài mau đi xem, xảy ra chuyện rồi!"

"Chuyện gì vậy?" Triệu Hàn hỏi.

"Chết người rồi..... trong làng có người mới chết rồi !!"

. . .

Ps: Tiến độ ra chương vẫn luôn rất ổn định, sắp tới đây có vài thành viên cần ôn thi nên bọn mình vẫn sẽ cố đều hai chương mỗi ngày, sau đó sẽ đẩy tiến độ lên nhanh hơn nửa!!!

Nếu các bạn thấy truyện hay thì hãy để lại 1 like, ủng hộ linh thạch và đẩy kim phiếu để tạo động lực cho bọn mình thức đêm dịch những chương truyện chất lượng nhất nhé!!! Tks ♥

Bạn đang đọc Đại Đường Đệ Nhất Thần Thám (Dịch) của Trừng Vân Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gopal__123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.