Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hạo Nhạc Sương Quang Quyết

Phiên bản Dịch · 2141 chữ

(Chính văn chương 8)

Dịch giả: Thanh Thanh

Edit: Kat

Duyệt: Long Hoàng

Gió lạnh điên cuồng gào thét.

Ác quỷ ồn ào kéo đến, sóng lớn ập lên người, nhưng Triệu Hàn không hề có chút dao động.

“Đang chờ ngươi đấy.”

Triệu Hàn nhảy lên, xuyên qua lớp lớp lân quang cùng sóng dữ, vừa vặn nhảy lên trên đầu yêu quái có hình dạng mãng xà.

Nắm tay hắn mở ra.

Một tấm đạo phù dài xuất hiện, trên đó viết một hàng chữ cổ rồng rắn bay múa, nghiêm nghị lại lóe lên ánh sáng màu đen.

Triệu Hàn kẹp lấy lá phù ở trong tay, để trước ngực phối hợp với niệm chú.

Niệm chú xong, Triệu Hàn liền đập đạo phù lên trên đầu yêu quái!

Ánh sáng màu vàng chói mắt lóe lên từ đạo phù, xoay rất nhanh tạo thành một vòng sáng hình tròn, bao trùm lại phần đầu của yêu quái có hình dạng mãng xà.

Yêu quái gào lên một tiếng.

Cơ thể khổng lồ run rẩy tựa như bị roi lớn quất phải, lân quang trên người tan rã.

Trên thuyền nhỏ xa xa, một tia sáng màu vàng vọt tới trước mặt đạo sĩ áo đen, như là muốn công kích lên người đạo sĩ.

Cả người đạo sĩ có một lớp khí đen bao vây khiến cho ánh sáng màu vàng làm thế nào cũng không thể xông vào được.

Đạo sĩ áo đen cười khẩy:

“Thì ra có bùa chú ở trong tay, muốn đồng thời triển khai ra ba loại pháp thuật phù, chú, quyết, để phá pháp môn của ta. Tiểu tử. Chỉ dựa vào một chút tu vi nông cạn này của ngươi, lại cho rằng có sự hỗ trợ của tấm đạo phù hành thổ, là có thể tìm ra đường sống sao? Hôm nay, bổn tọa sẽ cho ngươi thấy, cái gì gọi là bị đạo hạnh chân chính nghiền ép!”

Một vòng sắt lớn đen nhánh chậm rãi nhô lên từ sau lưng đạo sĩ áo đen, trôi lơ lửng trên đỉnh đầu.

Vòng sắt khắc đầy hoa văn, bên trong trống rỗng có vô số dây sắt quấn thành một bức tranh.

Trong bức tranh, một thây khô có răng nanh trần trụi, đang ở trong vực sâu màu đỏ thẫm, giãy giụa muốn bò ra ngoài.

Yêu khí, Huyết Ngục Luân.

“Ta sẽ khiến ngươi hình thần câu diệt, đi!” (Cả thân thể lẫn linh hồn đều chết)

Hai ngón tay của đạo sĩ áo đen vừa chỉ ra.

Vòng sắt trên đỉnh đầu reo lên một tiếng ong ong, toàn thân phóng to lên, bay đến đầu thuyền ở đối diện, đứng sau lưng yêu quái có hình dạng mãng xà.

Ở giữa vòng sắt, thây khô giống như sống lại, há to miệng, phun ra một ngụm khí đen về phía yêu quái có hình dạng mãng xà.

Gào!!

Yêu quái rống lên thảm thiết, vang khắp thung lũng.

Đột nhiên cơ thể của nó phồng to lên, một cái miệng to như chậu máu mở lớn, ở bên trong có ngàn vạn sợi râu màu đỏ đang ngoe nguẩy.

Nó muốn nuốt hết quầng sáng, đạo phù, còn có cả cơ thể và hồn phách của thiếu niên mặc áo xanh trước mặt, xem tất cả như là thức ăn mà nuốt vào!

Yêu khí quá mức bá đạo.

Cơn gió hung hãn thổi mạnh vào mặt Triệu Hàn, cái miệng lớn mang theo khí đen vọt đến trước mắt.

Dường như Triệu Hàn không hề kinh ngạc khi thấy cảnh này.

Ngươi có tu vi yêu pháp cao như vậy, nếu đã sử dụng ra thi pháp chú, chẳng lẽ lại không có yêu khí trợ pháp ở phía sau?

Tất cả đều nằm trong dự đoán rồi.

“Yêu đạo, yêu pháp thủy hành của ngươi rất lợi hại. Thật đáng tiếc, lại đụng phải Tiểu Hàn gia ta.”

Trong tiếng cười, Triệu Hàn niệm ra một câu thần chú kỳ dị.

Triệu Hàn giơ tay phải lên, đè xuống đạo phù đang nằm trên mu bàn tay trái, ra sức vỗ một cái:

“Phù pháp, hành thổ, Hạo Nhạc Sương Quang quyết!”

Tựa như nghe được lời triệu hoán, tấm đạo phù dài dao động.

Chữ viết cổ trên phù đột nhiên thoát ra khỏi tấm phù, sau đó bay ra ngoài rồi hóa thành ánh sáng vô cùng chói mắt, luồn qua phía dưới quầng sáng.

Quầng sáng vàng nhạt chợt lan rộng ra, biến thành một bàn tay lớn với năm ngón như một ngọn núi.

Trong lòng bàn tay mơ hồ có Bát Quái Song Ngư di chuyển, nắm lấy đầu lớn của yêu quái dữ tợn ở trong lòng bàn tay.

Đạo sinh âm dương, diễn hóa ngũ hành, thổ linh thanh diệu, diệt trừ thủy quái.

Giữa không trung, ở trung tâm yêu khí Huyết Ngục Luân, khuôn mặt của thây khô nứt ra răng rắc, xuất hiện ba cái lỗ.

Ngay tức khắc yêu quái có hình dạng mãng xà run rẩy dữ dội, lân quang trên người tản ra xung quanh.

Cơ thể khổng lồ của yêu quái điên cuồng vặn vẹo, dường như muốn thoát ra khỏi sự khống chế của bàn tay bát quái khổng lồ, nhưng lại không trốn thoát được.

Nước sông bị quấy đến quay cuồng phập phồng, sóng lớn cuồn cuộn ngút trời.

Sương mù dày đặc cùng với lân quang cũng bị càn quấy đến không chịu nổi, hở ra một khe lớn.

Cách mấy trượng ở bên ngoài, lộ ra một con thuyền nhỏ.

Trên đầu thuyền, áo đạo sĩ của đạo sĩ áo đen bị xé rách tả tơi, ánh sáng màu vàng và khí đen đấu đá kịch liệt ở trên người hắn:

“Tiểu… Tiểu tử, ngươi vậy mà lại có phù hành thổ cấp bậc này? Chỉ dựa vào một chút tu vi này của ngươi, sao có thể nắm… nắm giữ được tấm phù này? Pháp lực không đủ mà cưỡng ép dùng đạo phù có cảnh giới cao thì bản thân sẽ bị cắn trả, thậm chí là hình thần câu diệt, nhưng ngươi… Không thể nào. Tuyệt đối không có khả năng này! Bổn tọa…”

Hắn nặng nhọc mà thở.

Giữa không trung, bàn tay bát quái khổng lồ vật lộn với yêu quái.

Bát Quái Song Ngư di chuyển, đầu của yêu quái bị bóp lúc lớn lúc nhỏ, nhưng vẫn không chịu khuất phục. Yêu khí vòng sắt đang không ngừng vo ve, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.

Triệu Hàn cố khống chế phù chú, trên cánh tay nổi gân xanh, tựa như đang hứng chịu một cơn đau đớn rất khủng khiếp.

Nhưng lúc này hắn vẫn cười.

“Bổn tọa, bổn tọa, ta thấy tên ‘bổn tọa’ nhà ngươi đã không còn thủ đoạn gì nữa. Được rồi. Vậy xem chiêu của ta đi.”

Hắn vừa quay đầu liền lớn tiếng nói:

“Huynh đài, đao của ngươi đâu?”

Phía sau thuyền chở hàng, đao của nam nhân áo xám rung lên:

“Đao ở đây!”

“Có nhìn thấy tên đạo sĩ đen thui ở trên chiếc thuyền đằng trước không? Hắn đã không còn yêu khí bảo vệ, ngươi biết phải làm gì rồi chứ?”

“Giao cho ta đi!”

Người đàn ông áo xám tiến lên phía trước một bước, trong tay mang theo đao lẫn xích sắt tỏa ra ánh sáng màu vàng, ném về phía trước.

Xích sắt mang theo đao, bay thẳng tới giống như một cây trường thương, xuyên qua tầng lớp sóng gió, trực tiếp xuyên qua ngực của đạo sĩ áo đen, ghim cả người hắn lên trên sàn của con thuyền nhỏ!

Ánh vàng trên đao thoáng chốc chạy đến trên người hắn, hòa hợp lại làm một với những ánh sáng màu vàng khác cùng tiến vào trong đôi mắt tràn ngập hối hận của hắn.

Vài tiếng rào vang lên, máu thịt trên người đạo sĩ giống như bị thứ gì đó hút sạch, cơ thể biến thành thây khô màu đen.

Ầm!

Thây khô nổ tung, Huyết Ngục Luân bị cắt thành ba khúc, rơi xuống sông.

Không có pháp lực hỗ trợ, yêu quái có hình dạng mãng xà rên lên một tiếng, lân quang nổ tung, toàn bộ cơ thể nổ tung thành một cơn mưa máu rơi đầy trời.

Giữa không trung, Triệu Hàn xoay người, đứng vững vàng trên đầu thuyền.

Mưa máu rơi xuống trên mặt hắn, tất cả đều là màu đỏ.

Con thuyền nhỏ ở phía sau, trên mặt của nam nhân áo đen đeo mặt nạ quỷ hiện lên vẻ kinh ngạc.

Không những tin tức rất chi tiết, kế hoạch được vạch ra hoàn mỹ, mà còn có một vị cao nhân hiểu biết về yêu pháp ổn định thế trận.

Vốn dĩ kế hoạch này không hề có sơ hở, thế nhưng lại rơi vào tình cảnh như thế này.

Vừa rồi ở trong khoang thuyền có hai người trẻ tuổi. Lúc ấy hắn cho rằng đó chỉ là mấy người không quan trọng, ngay cả khuôn mặt cũng chưa từng để ý đến.

Đạo sĩ nói, biết đạo thuật là một tên tiểu tử trẻ tuổi, chắc chắn chính là một trong hai người kia.

Là ai?

Nơi xa xa, sương mù quanh quẩn, bóng ảnh thiếu niên mờ nhạt mơ hồ.

Ánh mắt của người áo đen đeo mặt nạ quỷ lạnh đến khiếp người:

“Để cho các ngươi sống lâu thêm một chút vậy.”

Gió lạnh nổi lên, ba bóng người áo đen trên chiếc thuyền nhỏ ở phía sau rời đi, biến mất bên trong sương mù dày đặc.

Chẳng biết đã qua bao lâu.

Thung lũng, sương mù, gió và lân quang đã hoàn toàn qua đi, nước sông êm đềm, tất cả đều yên tĩnh trở lại.

Trên thuyền chở hàng, Đàm bá trợn mắt há hốc mồm.

“Chúng ta thắng rồi!” Lạc Vũ Nhi tung hô.

Ở đầu thuyền, Triệu Hàn nhìn tay mình rồi tự lẩm bẩm trong miệng, trên mặt cũng hiện lên vẻ mệt mỏi:

“Triệu Hàn a Triệu Hàn, ai bảo tiểu tử ngươi suốt ngày ham chơi lười học tập, không cố gắng tu luyện. Nhìn một chút xem, nếu không có tấm ‘Quỷ Họa phù’ của người kia, hoặc là tên yêu đạo kia cố chống chọi thêm một lát nữa. Cái đôi tay này của ngươi, có lẽ sắp biến thành hai cái giò heo nướng rồi.”

Đôi tay của thiếu niên áo xanh giống như vừa mới bị đem đi nướng, toàn bộ là một màu đen thui, máu thịt lẫn lộn.

Trên lòng bàn tay, tấm đạo phù hóa thành tro, bay đi theo gió.

Trận chiến vừa rồi nhìn như nhẹ nhàng, thật ra vô cùng nguy hiểm, tính mạng chính là trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc.

“Huynh không sao chứ?”

Lạc Vũ Nhi chạy đến, nhìn thấy đôi tay kia:

“Tay huynh! Có phải là bị quái vật kia làm bị thương không? Ta biết chút y thuật, để ta nhìn xem.”

Nàng cầm lấy tay Triệu Hàn, vừa nhìn kỹ vừa bắt mạch, động tác vô cùng nhuần nhuyễn.

Gió sông thổi hiu hiu, thiếu niên nhìn thiếu nữ đang cầm đôi tay mình ở trước mặt.

Đôi mắt kia vừa lớn vừa tròn, trông đầy quan tâm và nghiêm túc.

Triệu Hàn cười nhạt.

Trong mắt bỗng nhiên hiện lên nét tang thương không xứng với tuổi tác của hắn.

Không đúng.

Lạc Vũ Nhi chợt nhận ra.

Mình cách Triệu Hàn rất gần, nắm chặt tay của người ta, trên mặt còn mơ hồ truyền đến nhiệt độ cơ thể của thiếu niên.

Khụ…

Nàng vội vàng buông tay ra. “Tay muội rất khỏe, có bóp huynh đau không?”

“Đau.”

“Lại là đau lòng à?”

“Tim không đau. Chính là đau ở nơi này, nơi này, còn có nơi này nữa, muội xoa bóp thêm vài lần là được rồi.”

“…Đừng nói đùa nữa. Bên trong bộ đồ lòng không có sao, nhưng vết thương bên ngoài cũng không thể xem nhẹ được. Lát nữa ta băng bó sơ qua cho huynh trước, chờ sau khi lên bờ, lại đắp thêm một chút thảo dược.”

“Xin đa tạ Lạc đại thần y, xin nhận một ôm của Triệu Hàn ta.”

“Cút…”

Hai người nói chuyện, giống như trận chiến nguy hiểm vừa rồi chưa từng xảy ra.

Trung niên mặc trường sam nhìn đôi nam nữ này, cười nhạt.

Ở đuôi thuyền, bóng người cô độc kia, kể cả ánh sáng màu xanh đậm trên người hắn, không biết đã đi phương nào.

. . .

Bạn đang đọc Đại Đường Đệ Nhất Thần Thám (Dịch) của Trừng Vân Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gopal__123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.