Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mượn đầu người

Phiên bản Dịch · 4204 chữ

Đại Gian Hùng

Chương 1: Mượn đầu người.

Bên ngoài thành Lạc Dương.

Tại một ngôi miếu cổ trong thôn xóm bỏ hoang.

Trời sao dày đặc, ánh trăng sáng tỏ.

Lửa trại nổ đôm đốp, ánh lửa chiếu rọi, đại bàng kêu to cất cánh.

Một nhóm người ăn mặc giống nhau, đầu đội mũ Phạm Dương, thân mặc Phi Ưng phục, giày da đen cao đến gối.

Mọi người đều nhìn chằm chằm vào ngọn lửa mà trầm mặc, tựa như muốn từ trong đó mà ngộ ra triết lý nhân sinh.

"Vì duyên cớ gì bọn người ở cứ điểm Di Lặc giáo lại biết tối nay chúng ta sẽ hành động?

Tiếng nói khàn khàn mang theo tức giận tựa như chất vấn lại tựa như tự lẩm bẩm.

"Ai biết được chứ? Hừ! Bọn côn đồ này lúc trước gây họa ở phương nam không thuộc phạm vi quản lý của chúng ta. Vậy mà bây giờ, chúng đã gây họa đến thành Lạc Dương rồi! Cứ như thế chả phải sớm muộn gì chúng cũng đến cả Trường An hay sao? Rốt cuộc chúng muốn làm gì? Muốn tìm chết hay sao?"

Người chung quanh liền đứng lên, khuôn mặt vặn vẹo, con ngươi lộ vẻ ngoan lệ tàn nhẫn.

"Nam Lương chính là bởi bọn yêu nghiệt mê hoặc lòng người này mới bị diệt vong cả đế quốc! Ta thân là thân quân của thiên tử, không thể bỏ mặc việc này như vậy. Chỉ là, hiện tại chúng ta phải cân nhắc vấn đề trước mắt. Tại sao cứ điểm Di Lặc giáo chỉ vừa bị chúng ta phát hiện đồng thời từ lúc phát hiện đến khi hành động chưa đến nửa canh giờ, số người biết lần hành động này tính cả Bách hộ đại nhân thì chỉ có 4 người, như thế nào lại bị bọn chúng biết được? Bảo chúng ta vồ hụt....A! Ngô Phàm - Ngô Tiểu đội trưởng đâu? Tin tức là do hắn truyền đến, hắn ở đâu rồi?"

"Hắn nói là muốn gặp Bách hộ đại nhân, không phải là hắn vừa mới đi sao?"

Tại thiền viện đằng sau miếu cổ, phía trước bức tượng phật bị tàn phá, một người mặc Phi Ưng phục, đầu đội mũ Phạm Dương, giày da đen tất cao đang đứng thẳng tắp, hai tay đang nâng lấy một cái hộp màu đen chừng năm thước. Dưới ánh trăng, bên dưới chiếc mũ lộ ra gương mặt của hắn, mặt hắn rất trắng, tái nhợt tựa như có bệnh. Bên dưới chiếc mũ, không thể thấy ánh mắt vì hắn hơi nghiêng đầu ra trước.

Phía trước hắn là một người tuổi chừng ba mươi, cằm để râu ngắn, đầu trọc, thoạt nhìn rất hung hãn. Người này trang phục cũng có phần tương tự nhưng Phi Ưng phục lại có màu trắng, trên áo gấm còn có thêu lên một con hắc ưng. Áo gấm trắng thêu hắc ưng chính là đại biểu cho người có chức có quyền, đại biểu cho thân phận Ưng Dương vệ Bách hộ.

Bách hộ đầu trọc nhếch miệng cười nói: "Ngô Tiểu đội trưởng, ngươi tìm ta làm cái gì? Có chuyện muốn bẩm báo sao?”

“Hạ quan tới chỉ muốn hỏi một chút —— Tại sao chưa phá huỷ được cứ điểm Di Lặc giáo, Bách hộ đại nhân lại cao hứng như thế, cười vui vẻ như thế?”

Ngô Tiểu đội trưởng - Ngô Phàm chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra gương mặt tái nhợt và ánh mắt sáng quắc.

Nụ cười của tên Bách hộ đầu trọc bỗng cứng lại, ngay lập tức trợn to hai mắt, rõ ràng hắn đang rất tức giận.

“Ha ha ha......!”

Trầm thấp cười, Ngô Phàm nói: “Hạ quan chỉ cùng ngài nói đùa một chút, hạ quan tới...... Kỳ thực là muốn xin Bách hộ đại nhân mượn một thứ!”

Mặc dù thấy đối phương là lạ nhưng trong lòng Bách hộ đầu trọc không sợ, dù sao người trẻ tuổi trước mặt cũng là tinh nhuệ dưới tay hắn cho nên cũng không thể không thuận theo tâm ý của đối phương, sắc mặt hắn không đổi, hừ lạnh nói: “Ngươi muốn mượn cái gì?”

Ngô Phạm nhếch bờ môi tái nhợt của mình, giọng nói rụt rè hơi chút run rẩy, hắn nghiêm túc mà thận trọng nói khẽ: "Đầu người!"

"Cái gì?"

Giữ nguyên nụ cười không đổi, Ngô Phàm lặp lại:" Đầu của ngươi! "

Vừa dứt lời, Ngô Phàm liền ra tay.

"Xoạt. . . . . . !"

Hộp gỗ màu đen mở ra, một vệt đao quang dọc theo yết hầu của Bách hộ đầu trọc hiện lên....

"Ngươi. . . . . . Ngươi. . !"

Bách hộ đầu trọc nắm chặt cổ họng, không thể nói thành câu.

Lấy xuống mũ, Ngô Phạm vẫy vẫy máu tươi trên thanh bảo đao làm từ tinh cương rồi ngồi xổm trên mặt đất, bình tĩnh nhìn thẳng vào ánh mắt của tên Bách hộ trọc rồi nói: "Hạ quan biết Bách hộ đại nhân thực sự không phải nội gian, Có thể nói cho Bách hộ đại nhân rằng. . . . . . Căn bản là cũng không có ai là nội gian, càng không có gì cái gọi là bè lũ yêu nghiệt Di Lặc giáo cả. Kỳ thực đây chỉ là một kế hoạch mà hạ quan nhằm vào ngài. Không vì mục đích gì khác, chỉ đơn giản là hạ quan cần ngài phải chết! Ngài không chết thì làm sao hạ quan có thể thăng chức chứ! Chỉ trách ngài quá ngu xuẩn, rất không có năng lực! Tái kiến! Bách hộ đại nhân tôn kính!"

"A! Quên!" Ngô Phàm lấy ra từ túi tiền một khối ngọc bội màu trắng có hình dạng phật Di Lặc, nhìn vào cái đầu bóng lưỡng của Bách hộ mà châm biếm cười: "Hạ quan còn vì ngài mà đặc biệt chuẩn bị thứ này! Đây chính là vật mà năm ngày trước ta xét nhà một vị Nghi Thủy hầu từ hầu phủ tiện tay mà lấy tới. Ta cũng không nghĩ rằng bây giờ lại có thể sử dụng được vào việc này. Tóm lại, một lần nữa tái kiến!

"Bá --!"

Ánh đao lóe lên, đầu người rơi xuống.

Mang theo đầu người, nhặt lên ngọc bội, trên lưng mang theo hộp gỗ màu đen, Ngô Phạm sải bước tiêu sái ra thiền viện, đi vào đại điện của ngôi miếu, quát to: "Ưng Dương vệ Bách hộ Trần Du Tứ cùng với bè lũ yêu nghiệt Di Lặc giáo cấu kết, đã bị chính tay ta xử lý! Mong rằng chư vị hãy làm chứng cho ta để báo cáo lên cho đồn Thiên hộ.

. . . . . .

Nửa canh giờ trước.

Một mình ngồi một góc tại đồn Bách hộ, Ngô Phàm đang bất động, cũng không cùng người khác bắt chuyện, thân dựa vào tường cúi đầu lười biếng mà phơi nắng, bộ dáng quái gở.Bên dưới chiếc mũ, là gương mặt vô thần đang dại ra của hắn.

Ngô Phàm cũng không phải là đang ngẩn người, mà là tiến nhập vào trong một cái không gian kỳ diệu, đó là thứ mà hắn vô tình đạt được khi xuyên không qua từ một thế giới khác vào tháng trước. Cái tên vật này nghe rất có ý tứ, gọi là "Hệ thống đào tạo Đại Gian Hùng".

Trong không gian hệ thống, diện tích mênh mông vô ngần, tuy nhiên ánh sáng chỉ

chiếu rọi chung quanh hắn phạm vi chừng hai mươi thước, Ngô Phàm đang chuyên tâm luyện võ, bởi vì nếu không luyện, có thể hắn sẽ chết.

Chỉ có thể trách thân thể hiện tại của hắn vừa trùng tên trùng họ, thậm chí cả bộ dáng cũng giống nhau đến tám phần thân thể trước kia của hắn. Nguyên nhân lớn nhất bởi vì thân phận của hắn lại là "đế quốc Đại Tùy, Ngự tiền phủ đô đốc, Ưng Dương vệ, đồn Thiên Hộ Lạc Dương, Tiểu đội trưởng ", một cái thân phận có tên rất dài nhưng có thể tóm gọn lại bốn chữ là "tay sai triều đình".

Tại cái thế giới mới này có rất nhiều thứ khác với thế giới Ngô Phàm từng sống, dựa theo lời giải thích của hệ thống thì giữa hai thế giới song song có sự khác biệt về lịch sử. Cụ thể mà nói nguyên nhân sự khác biệt này đến từ Đổng Trác, đúng vậy! Chính là vị Tây Lương thứ sử Đổng Trác của những năm cuối thời Đông Hán.

Ở thế giới Ngô Phàm từng sống và thế giới hiện tại vốn dĩ có lịch sử phát triển giống nhau như Tây Chu hạ Thương, Đông Chu phân liệt, xuân thu Chiến quốc, nhất Tần lưỡng Hán. Nhưng cho đến cuối những năm Đông Hán thì lịch sử đã có sự thay đổi.

Vị Thứ sử Tây Lương Đổng Trác mưu đồ nhiều năm cuối cùng cũng nắm bắt được cơ hội tiến vào Lạc Dương, Đổng Trác ngay lập tức bị mê đắm bởi cảnh sắc phồn hoa nơi đây, nếu dựa theo lịch sử thế giới cũ của Ngô Phàm, thì gã ta sẽ trở nên sa đọa, tận hưởng khoái hoạt mà không gượng dậy nổi. Nhưng không thể ngờ rằng tại thế giới này, vào lúc Đổng Trác bị vây công bởi mười tám lộ chư hầu thì con hàng này bỗng dưng phát hỏa, thế mà liền mẹ nó mạnh mẽ lên! Gã đem toàn bộ gia sản từ Tây Lương mà quyết đập nồi dìm thuyền mà đánh một trận đến cùng, quay đầu đã chém giết hơn phân nửa mười tám lộ chư hầu, tiếp theo bèn lợi dụng thiên tử để sai khiến chư hầu, dùng chưa tới mười năm thời gian đã bình định được loạn thế, khoác lên hoàng bào, soán Hán xưng đế! Sử xưng là: Ngụy.

Tuy rằng thời đại của Đổng Trác chỉ thống trị được ba đời đã kết thúc nhưng cũng triệt để làm thay đổi lịch sử so với thế giới cũ. Một số ít nhân vật lịch sử mà Ngô Phàm từng biết cũng biến mất theo dòng lịch sử thay đổi, chỉ còn rất ít những nhân sĩ nổi danh như vậy có tồn tại. Thật đúng là bánh xe lịch sử cuồn cuộn tiến về phía trước, kết quả, hướng bánh trước không đổi hướng bánh sau đổi thành ra tình huống như hiện nay.

Con cháu của Đổng Ngụy đế bị giết, Tấn vương triều hoa lệ thay thế, tiếp theo đó là Nam Bắc triều rồi lại tới đế quốc Đại Tùy . Cho đến ngày nay, đế quốc Đại Tùy đã truyền thừa được hơn hai trăm năm, hoàn toàn khác xa so với hai đời hoàng triều đoản mệnh trước đó. Hoàng đế hiện tại họ Dương húy là Kiệm, tính đến nay đã là hoàng đế đời thứ mười một của đế quốc Đại Tùy.

Nói trở lại, Ngự tiền đô đốc phủ là thuộc thân quân của thiên tử, chức trách là "Chưởng thẳng giá thị vệ, tuần tra truy bắt"(xử lý trinh sát, bắt giữ, thẩm vấn, tham dự thu thập quân tình... ), Ưng Dương vệ là một trong ba đội thị vệ dưới trước ngự tiền đô đốc phủ. Nhưng dưới cái nhìn của Ngô Phàm thì đây là cơ cấu quân ngũ đặc vụ giống y hệt với cẩm y vệ! Không có việc gì liền làm giả cái chiếu chỉ rồi giam ngươi vào ngục, bắt cả nhà giết cả tộc vân vân…

"Vù vù!"

Ngô Phàm chống xuống tinh cương bảo đao, thở dốc không ngừng. Thân thể này của hắn căn cơ võ nghệ không tồi, nhưng hắn vẫn như cũ dựa vào công năng gia tốc thời gian gấp ba so với bên ngoài thực tế của hệ thống. Liều mạng luyện công khiến thân thủ của hắn đột nhiên tăng mạnh so với trước kia. Hắn liều mạng như vậy là bởi lúc vừa đến thế giới này —— bị dọa sợ.

Hắn bị dọa muốn tiểu ra quần.

Ngô Phàm tận mắt nhìn thấy một cái tráng hán thân cao chín thước, tiện tay đã đem sư tử đá nghìn cân mà nhấc lên quá đỉnh đầu, quay đầu sang xa liễn của thủ lĩnh giáo úy của đồn Thiên hộ mà mắng to: "Cẩu tặc! Chịu chết đi!". Mặc dù vị lão huynh kia cuối cùng bị loạn đao chém chết, sau đó còn bị vị Giáo úy đại nhân đồn Thiên hộ khinh miệt đánh giá “Chỉ có chút khí lực, không có đầu óc”. Nhưng qua đó Ngô Phàm đã rõ, thì ra, bên trong cái thế giới này, Có tồn tại một số chuyện rất đáng sợ!

Một thời gian sau Ngô Phàm mới biết, vị tráng hán kia không tính là gì, chút bản lĩnh đó chỉ được xem như tôm tép, những siêu cấp cao thủ lợi hại thật sự chính là những người có khả năng ngưng khí thành cương, đơn thương độc mã vẫn có thể quét ngang nghìn quân như bão táp! Ví như Phiêu Kỵ Đại tướng quân, một trong ba vị thần tướng vừa mới diệt đi Nam Lương đế quốc, vị tướng quân này chỉ cần một đao đã đem một chiếc chiến thuyền lớn nhất của Nam Lương phân làm hai nửa.... Nghe nói chiếc chiến thuyền kia có lâu thuyền cao đến sáu trượng, dài chừng hai mươi trượng. Sau khi tính toán kỹ càng Ngô Phàm đã quyết tâm luyện võ. Không vì lẽ gì khác, ai bảo hắn trang phục hắn mặc trên người đại biểu cho thân phận tay sai triều đình đây! Không chừng một ngày nào đó hắn sẽ bị nhân sĩ giang hồ đánh lén ám sát nữa! Theo lời nói của một tiền bối Ưng Dương vệ, nếu ngươi sau khi trở thành thân quân thiên tử mà không bị ám sát qua vài lần thì nhân sinh của ngươi còn chưa trọn vẹn đâu.

Sở dĩ xuất hiện những chuyện phi nhân loại như vậy là do nguyên nhân rất lớn đến từ vị Đổng Trác - sử xưng là: Ngụy võ đại đế này, bởi vì con cháu của hắn, cũng chính là cháu đời thứ ba nhà Ngụy, thích việc lớn hám công to, vì rêu rao chiến công, liền đi Thái Sơn phong thiện(1). Nhưng lại không ngờ rằng, vào lúc xây dựng hành cung(2) trên Thái Sơn, đào ra ‘Hoàng Đế nội kinh’ do Nhân Hoàng Hoàng Đế để lại từ thời đại thượng cổ Tam Hoàng Ngũ Đế, sau đó.... Bản nội kinh kia được lưu truyền rộng rãi, hơn nữa còn được cải thiện không ngừng bởi một số ít cao nhân võ đạo, từ đó sáng tạo ra rất nhiều công pháp thần kỳ khác. Cho đến nay, tu luyện đã dần phát triển thành hệ thống hoàn chỉnh, chiến trường thì có công pháp sát phạt, giang hồ thì có công pháp chiến đấu, con đường võ học ngày càng đa dạng.

(1)phong thiện: phong thiện được coi là nghi thức tế lễ cao nhất và nó tiếp tục được cử hành dưới thời nhà Tùy, Đường.

(2)hành cung: là nơi triều đình cho xây dựng những cung điện để vua nghỉ ngơi khi xa giá đi tuần du ở các nơi xa kinh đô.

"Trước hết, phải đánh thông toàn thân ba trăm sáu mươi lăm cái chu thiên huyệt vị gọi là ‘nội thể sinh tức’. Kế đến là mở rộng đan điền,tạo ra nội lực thuộc về chính mình gọi là ‘Tụ khí thành hải’. Sau đó cần phải tích lũy nội lực từng chút một mới có thể đạt được trình độ phóng nó ra ngoài gọi là 'Nội tức ngoại phóng' rồi đến 'Ngưng khí hóa cương', con đường tu luyện có thật nhiều cảnh giới phải đạt tới đi!”

Ngô Phàm nằm bên trong không gian hệ thống than thở không ngừng.

"Đinh! Hệ thống không gian đổi mới hoàn tất, mở ra chức năng hối đoái."

"Chức năng hối đoái? Không có rút thưởng sao?" Ngô Phàm đứng dậy theo tư thế lý ngư đả đỉnh (3), nhìn về phía màn hình hệ thống trên đỉnh đầu hỏi:" Có thể giải thích một chút hay không?"

(3)Lý ngư đả đỉnh: một động tác trong võ thuật, khi nằm trên mặt đất, dùng lực tay, chân, lưng để bật đứng dậy.

Màn hình hệ thống vẫn trống trơn nhưng lại phát ra thanh âm: "Đinh! Bổn không gian tên là 'Hệ thống đào tạo Đại Gian Hùng', ký chủ là người được chọn để đào tạo thành một đại gian hùng. Ký chủ có thể từ thế giới Tam quốc Tào Ngụy Vương mà thu hoạch điểm gian ác để hối đoái phần thưởng. Ngoài ra, hệ thống cũng có chức năng rút thưởng, vào 3 dịp lễ lớn như Đoan Ngọ, Trung Thu, tết âm lịch sẽ cho phép ký chủ rút thưởng một lần. Cơ chế rút thưởng sẽ được thay đổi khi hệ thống được đổi mới về sau, kính xin chú ý."

"Điểm gian ác? Đây là ép buộc ta trở thành người xấu sao?", Ngô Phàm khóe miệng giật giật, vài giây sau ánh mắt hắn sáng ngời, kêu lên: "Ý của ngươi là... Chỉ cần tích lũy đủ điểm gian ác, vật phẩm hệ thống đều có thể đổi hay sao?"

"Đinh! Lý giải chính xác! Ngươi quả nhiên là kẻ bại hoại trời sinh! Vật phẩm từ "Hệ thống đào tạo Đại Gian Hùng" tất cả đều có thể đổi lấy chỉ cần tích lũy đủ điểm gian ác. Ngoài ra, ' Hệ thống đào tạo Đại Gian Hùng' còn có những chức năng khác đang chờ đổi mới, kính thỉnh mong chờ."

Màn hình hệ thống chợt lóe, không có âm thanh, màn hình xuất hiện hình ảnh một cái vòng xoay, bên trong chia thành các giao diện 'Danh tướng', 'Thần binh', 'Kĩ năng', 'Sủng vật', 'Tạp vật', 'Công pháp' tổng cộng có 6 giao diện. Hình ảnh liên tục lấp lóe trên các hạng mục nào là 'Bá vương thương', 'Hồi xuân hoàn', 'Tam thập lục kế', 'Xích thố mã', 'Bách Điểu Triều Phượng thương pháp', cái gì cũng có, chỉ là giá cả hơi đắt một chút, cái nào cũng trên vạn điểm.

Hắn nhìn thấy giá cả của một vị danh tướng lịch sử mà ngơ ngác, đồ án đánh dấu Hạng Vũ vậy mà giá là hai trăm ba mươi vạn điểm gian ác, cả người Ngô Phàm cảm giác như tê liệt, dù không cần hệ thống giải thích, hắn dùng cái đầu gối để nghĩ cũng biết đây là vô cùng đắt tiền, đắt đến rụng răng!

Trong lòng hắn còn ôm một tia hy vọng may mắn rằng giá những vật phẩm hệ thống thật rẻ nên bèn hỏi: " Vậy thì... Ta làm việc ác đến mức nào mới có thể đổi được Hạng Vũ?"

"Đinh! Hạng Vũ mà ký chủ nhìn thấy trên màn hình là hắn đang ở trạng thái đỉnh cao của thế giới cũ, nếu hắn tồn tại ở thế giới này dù cho không có nội tức, chỉ dựa vào thần lực trời sinh cùng kỹ xảo tuyệt luân thì vẫn là đứng đầu trong thiên hạ. Chưa kể trên người hắn còn mang theo các loại trang bị đỉnh cấp như 'Bá Vương Thanh Long kích' ,bảo mã đỉnh cấp 'Ô chuy', áo giáp đỉnh cấp 'Toan nghê thôn kim giáp'......"

"Nói cách khác võ tướng trong hệ thống mà ta biết ở thế giới trước kia cùng với võ tướng khi được hối đoái tại thế giới này sẽ có sự chênh lệch? Nguyên nhân chính là bởi vì Đổng Trác đã thay đổi lịch sử khiến cho thế giới này xuất hiện nội tức? Nếu nói như vậy thì tại thế giới này võ tướng cũng chia làm hai giai đoạn đã và chưa có nội tức đi?, Ngô Phàm ngắt lời hệ thống quay về vấn đề cũ hỏi lại: "Thực là phiền toái nha! Vậy người nói xem, ta phải làm như thế nào mới có thể đổi Hạng Vũ đây?

"Đinh! Nếu chỉ đổi võ tướng đơn thuần không thêm trang bị thì chỉ cần làm ra việc lợi dụng thiên tử sai khiến chư hầu là đủ. Còn về câu hỏi trước đó, chỉ cần ngài chịu bỏ đủ số điểm gian ác thì có thể từ giao diện 'Kỹ năng' để hối đoái thêm kỹ năng cho võ tướng."

"Phốc! Ngươi đúng là cái đồ chết tiệt ham tiền! Không đúng! Lợi dụng thiên tử lệnh chư hầu, ngươi cho là ai cũng có thể làm hay sao hả? Sẽ chết người đó!"

"Đinh! Bổ sung một câu, nếu như muốn đổi võ tướng với đầy đủ trang bị vốn có thì cần mưu triều soán vị mới đủ...."

"Phốc! Coi như ta chưa hỏi qua!"

Ngô Phàm ôm ngực: "Bỗng dưng cảm thấy tim vừa đập nhanh vừa sợ nha....."

"Một lúc sau, Ngô Phàm thở dài, vô lực nói: "Gian hùng... có thể giải thích như thế nào mới là gian hùng sao? Đừng nói là ta phải giống như hình mẫu Tào Tháo, ta cũng không phải hắn, càng không thể chuyện gì cũng bắt chước việc làm của hắn được nha? Mà con mẹ nó, tại thế giới này Tào Mạnh Đức cũng không phải là gian hùng thời loạn cai trị cả quốc gia gì đó nha! Quan bái chinh tây tướng quân cũng không tồn tại a!"

"Đinh! Gian hùng, đại khái chính là người lấy tiêu chuẩn đạo đức của kiêu hùng mà hạ xuống ba hoặc ba mươi ba cái bậc thang~~~~"

Ngô Phạm khóe miệng run rẩy, không nói nên lời, đây mà là câu trả lời sao?

"Ta có thể sống như một người bình thường sao? Tựa như tên của ta ấy?", Ngô Phàm bỗng dưng thành khẩn nói: "Ta chưa từng nghĩ sẽ làm cái gì mà gian hùng, cái gì mà kiêu hùng, hay là người tìm người khác đi?"

"Đinh! Ký chủ lĩnh ngộ được chân lý của kẻ ác, đã đạo đức giả còn làm ra vẻ, lấy bản thân uy hiếp hệ thống, ngộ tính thượng giai, ban thưởng 300 điểm gian ác! Chúc mừng!".

"Đinh! Hệ thống phát hiện thiếu sót, sẽ tiến vào trạng thái sửa chữa, làm mới trong thời gian ngắn. Sau này sẽ triệt để ngăn chặn ký chủ lấy bản thân ra uy hiếp hệ thống, từ đó đạt được mục đích thu thập điểm gian ác của hệ thống.

"Đinh! Tự động tắt, tự động tắt, tự động tắt..."

Rời khỏi không gian hệ thống, ý thức Ngô Phàm trở về thân thể. Hắn có chút dở khóc dở cười, ý định thực sự của hắn là không muốn bị hệ thống đào tạo thành gian hùng gì đó, không nghĩ đến hệ thống cho rằng hắn muốn từ bỏ, vội vàng tặng hắn điểm ưu đãi, ngay lập tức tắt đi để sửa chữa lại lỗ hổng, sau này triệt để ngăn chặn lại việc hắn muốn từ bỏ lần nữa. Nói cách khác, hệ thống rất nhanh sẽ đưa ra lý do tuyệt đối mà cưỡng ép đào tạo Ngô Phàm trở thành một tên gian hùng…

Điểm gian ác? Có thể đổi đồ vật gì đây? Gian ác....

Ngô Phàm cúi đầu nhìn chiếc hộp trên tay của mình, chiếc hộp này là hắn có được vào ngày đầu tiên đến thế giới này. Hệ thống phúc lợi chỉ tặng hắn 'Ngôn ngữ lễ bao' cùng với một vật từ rút thưởng ra gọi là - ‘Đại minh thập tứ thế'

Đúng vậy! không sai, chính là vật phẩm từ phim điện ảnh《 Cẩm y vệ 》. Dựa theo hệ thống giải thích, trong vật phẩm hệ thống các loại thần binh lợi khí đều tồn tại nhưng chỉ giới hạn ở vũ khí lạnh.

Mang trên lưng hộp gỗ 'Đại minh thập tứ thế', Ngô Phàm híp mắt, trong lòng chợt nổi lên một ý tưởng không an phận! Hắn cứ như một đầu mãnh hổ bị đánh thức!

Mím chặt môi,hắn nhìn về phía Bách hộTrần Du Tứ của Ưng Dương vệ mà đi đến, Ngô Phàm hơi hơi nhếch khóe miệng, trong lòng thở dài nói: "Ta quả thực là một tên vô lại trời sinh a! Nếu đã không thể làm người tốt vậy đành phải làm một cái tiêu sái bại hoại đi! Để ta đến xem thử, trên con đường trở thành gian hùng này leo lên cao có sẽ có cảnh sắc như thế nào a....."

" Bách hộ đại nhân, Hạ quan có việc báo cáo!"

.....

PS: Cầu đề cử phiếu nha mọi người.

Bạn đang đọc Đại Gian Hùng (Bản Dịch) của Khái Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hacythusinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 610

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.